Chương 339: Nơi Ưng thú trưởng thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn dựa vào phương pháp bện lưới của Bạch Tinh Tinh, dùng vỏ cây bện một tấm lưới to bằng móng vuốt mình, bên trong lót một tấm vỏ cây to, lại trải lên một lớp lá cây mềm, làm cho Bạch Tinh Tinh một cái võng.

Lúc lên đường, hắn liền dùng móng vuốt kéo võng đi.

Tâm trạng tụt dốc của Bạch Tinh Tinh cũng vơi đi vì đứa nhỏ mới đến, vì con, nàng mỗi ngày đều miễn cưỡng ăn thêm mấy miếng thịt vô vị.

Hai ngày trước đó, Moore đều bay trong rừng, Bạch Tinh Tinh liên tục nhìn về phía sau, hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng Kha Đế Tư và Parker ở đâu đó trong một góc rừng. Sau khi xác định đã cắt đuôi đám Ưng thú, Moore bay lên trên tán cây, tốc độ càng nhanh, cũng càng vững vàng.

Bạch Tinh Tinh không thể nhìn thấy tình hình dưới rừng cây, đành phải rảnh rỗi nằm ngủ. Trên cao vừa nắng vừa nóng, trên người nàng đắp vài lớp lá cây, miễn cưỡng có thể chịu được.

Bảy ngày sau, bọn họ đã đến nơi.

Phía dưới là một bình nguyên rộng lớn, mênh mông vô bờ. Có mặt cỏ xanh tươi, có con sông phản chiếu trời xanh mây trắng, có động vật thành đàn thảnh thơi gặm cỏ,....

Trên bầu trời thỉnh thoảng có thể nhìn thấy đám chim ưng choai choai đang bay, tìm kiếm con mồi mình ưng ý.

Nơi này, là thiên đường của Ưng tộc.

Chỉ là, thật sự không tìm thấy nơi nào để ở.

Lại đi tiếp sẽ gặp biển lớn, bên cạnh biển chỉ có một vách đá đen thui, cao ngất, không có một ngọn cỏ.

Thấy Moore bay thẳng về hướng vách đá, Bạch Tinh Tinh còn tưởng Hải Thiên Nhai ở trên đảo nhỏ trên biển, kết quả Moore đột nhiên phóng xuống, dừng trên đỉnh vách đá.

Bò ra từ trong võng, Bạch Tinh Tinh dùng tay che nắng, nhìn cảnh tượng hoang vu xung quanh, há hốc miệng.

"Đây là Hải Thiên Nhai?"

Bạch Tinh Tinh ngẩng đầu nhìn Moore, hai người đang dựa rất gần nhau, nàng vừa ngẩng đẩu, nửa tầm nhìn đã bị lồng ngực cường tráng của Moore chiếm.

Khuôn mặt nóng lên, Bạch Tinh Tinh quay đầu nhìn về phía biển lớn.

Gió biển thổi bay mái tóc dài của Bạch Tinh Tinh, làn váy liên tục lay động, phát ra tiếng phần phật.

Moore có chút thẹn thùng với hoàn cảnh của Hải Thiên Nhai, đôi mắt lại tham lam mà nhìn chăm chú vào Bạch Tinh Tinh, giọng nói trầm thấp đáp lại: "Ân."

Bạch Tinh Tinh chưa trả lời mà chi quay đầu nhìn thử.

"Pi pi~"

"Pi~"

Một đám Ưng thú choai choai bay tới từ bốn phương tám hướng, tiếng chim hót ồn ào nhốn nháo, vây quanh hai người đứng ở đỉnh vách đá.

Ưng thú chỉ mới sắp thành niên, kích cỡ chỉ mới to cỡ một cánh tay, phía sau nối phía trước mà kêu.

[Đây là giống cái sao?]

[Giống cái thật đẹp, cơ thể trơn bóng, không giống chúng ta có lông đen thui.]

[Lần đầu tiên có Ưng thú trưởng thành mang giống cái trở về, nàng mang thai sao? Thú trưởng thành, ngươi mang nàng về nơi này để sinh sao?]

Moore không muốn phản ứng những con ưng thú non đó, nhưng nghe đến những lời này, biểu tình của hắn hoảng hốt, hầu kết nhúc nhích một chút, phát ra một tiếng kêu.

[Đúng vậy, nàng có con]

Đám Ưng thú non càng hưng phấn, mấy chục con lẳng lặng dính mắt vào bụng Bạch Tinh Tinh.

Bạch Tinh Tinh ngạc nhiên nói: "Nơi này đều là Ưng tộc?"

"Ân. Nơi này chỉ là nơi chúng ta trưởng thành, sau khi trưởng thành sẽ đi ra ngoài tìm bạn lữ, có đời sau thì sẽ đem về ấp nở, sau đó lại về bên người bạn lữ."

"Vì sao?" Bạch Tinh Tinh khó hiểu hói: "Vì sao không cho đứa nhỏ ở với cha mẹ?"

Moore đi đến cạnh vách đá, nhìn thảo nguyên xa xa, ánh mắt dần hiện lên hồi ức.

"Hoàn cảnh gian khổ sẽ giúp chúng ta mạnh mẽ, để đời sau đạt được sức mạnh này, ta cũng sẽ đưa đời sau của ta đến ở đây."

Moore nói, lại quay đầu nhìn về phía Bạch Tinh Tinh.

********************************

26.1.2024


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net