Chap 2: Thách đấu Cung chủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Lam Thố theo dòng người đến nơi có võ đài rộng và cao, được dựng nổi giữa hồ Ái Ngộ. Trên võ đài đang có người thi đấu, người dân đến xem rất đông, đứng quây theo hồ nước trải dài cả vùng đất phủ kín toàn người là người. Nhìn lên võ đài một lúc, cô quay người đi thì ko may đụng trúng một người. Ngước lên nhìn, cô thấy khuôn mặt vô cùng tuấn tú, đặc biệt là đôi mắt lạnh lùng mà ấm áp. Vẻ mặt điềm tĩnh cùng hàng kiếm mi toát lên khí chất của người lãnh đạo, thông minh, nhạy bén, hiểu biết sâu rộng. Khoảnh khắc họ trao nhau ánh mắt mọi thứ xung quanh dường như đứng lại đến khi một người dáng vẻ hấp tấp chạy xộc tới nói:

-Hồng Miêu, huynh ko sao chứ?

   Cậu bừng tỉnh quay ra nói: Ko sao

   Khi cậu quay lại thì ko thấy cô gái đụng trúng cậu nữa, cậu nhìn xung quanh tìm cô gái nhg ko thấy. Chợt cậu nhớ ra mk đang cùng Đậu Đậu tìm con gái chủ quán ở đảo Phượng Hoàng bị lạc mất. Cậu quay ra hỏi Đậu Đậu tìm thấy chưa thì Đậu Đậu chỉ lên võ đài nói:

-Cô ta đang ở trên đó.

   Hồng Miêu nhìn lên võ đài thấy Đinh Đương đang lớn giọng nói:

-Người ở đây chỉ có thế thôi sao? Dựng võ đài nhg ko có nổi người dám lên thi đấu với ta.

-Thật ko biết tự lưỡng sức mk còn đứng đó to mồm- Đậu Đậu lắc đầu nói

-Nếu giờ chúng ta lên ngăn thì sẽ phải thi đấu. Nếu sử dụng võ công ở đây sẽ rất rắc rối.

-Vậy phải làm sao?

-Cứ chờ xem- Hồng Miêu nhìn nói

   Đinh Đương ko thấy ai lên thi đấu liền nóng vội nghĩ ''Chắc chắn trong số những người ở đây sẽ có người chơi với ta. Vậy để xem các ngươi có dám lên ko?''

   Nói rồi cô ta dùng công lực tạo nên cơn sóng lớn ập vào người dân đang đứng xem. Cơn sóng tới gần bỗng trở thành những mũi tên nước lao thẳng đến người dân. Bấy giờ mọi việc đều ở trong tầm mắt của Lam Thố. Cô nhíu mày

 '' Thật quá đáng, lấy người dân ở đây làm trò vui, ép người lên thi đấu với ngươi. Ta muốn xem xem ngươi là ai...''

   Hồng Miêu định lên ngăn cơn sóng thì Lam Thố bay thẳng đến trước mọi người tạo nên màng ngăn chắn mũi tên nước rồi dùng lực đẩy các mũi tên quay ngược trở lại. Thấy vậy cô ta vội phá vỡ mũi tên nước, cười lớn:

-Cuối cùng cũng xuất hiện rồi...Ngươi mau lên đây thi đấu với ta

   Lam Thố ko nói gì quay đi thì cô ta kiêu ngạo giọng nói đầy thách thức:

-Sợ rồi sao?

   Lam Thố ko thể kìm nổi cơn giận. Cô cất giọng lạnh mà thanh vang lên từng chữ một:

-Nếu đã tự tin như vậy thì để ta thử với ngươi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net