Chap1: Phần mở đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làng Nivinya là một ngôi làng Elf trong rừng sâu, là nơi đào tạo ra những chiến binh có tiếng. Làng còn nổi tiếng về nhiều mặt khác, quanh năm du khách, nhà buôn nườm nượp đổ về. Đứng đầu nơi đó là gia tộc Evans - một dòng Elf cao quý và lâu đời. Trong làng đang háo hức mong chờ đến tháng sau, sinh nhật của người thừa kế Nivinya - Navaeh Evans. Dù chỉ mới gần 6 tuổi, Navaeh đã khiến mọi người kinh ngạc vì tiềm năng của mình: biết đọc và viết khi một tuổi, biết dùng phép khi mới lên 3. Navaeh sở hữu vẻ đẹp mê hồn của loài Elf: tóc vàng óng, mắt xanh ngọc bích trong veo, to tròn, hàng mi dài đen nhánh, môi nhỏ, hồng hào.  Cô bé được mọi người kỳ vọng rất nhiều cho chiếc ghế trưởng làng. Và hôm nay, cũng là ngày trọng đại, Navaeh sẽ được lựa chọn cho mình thứ vũ khí đầu tiên.
"Chào mọi người" - Navaeh tung tăng qua con đường chính của làng, tại đấy đã có một vài cửa hàng mở cửa.
"Xin chào tiểu thư" - mọi người đều vui vẻ chào lại cô bé. Dường như với cô bé Elf này, mọi ranh giới về tầng lớp gần như được xoá bỏ.
"Waa..." - Navaeh dừng lại trước một cửa hàng trái cây và nhìn ngắm đắm đuối những trái táo đỏ mọng.
"Nếu muốn, con có thể lấy" - bà chủ cửa hàng 87 tuổi trong hình dáng cô gái 25 mỉm cười đưa cho cô bé một giỏ táo đầy ắp.
"T....Thôi ạ! Con không ăn hết chừng ấy đâu!" - Vừa nói, Navaeh vừa nhón lấy ba quả táo đỏ - "nhiêu đây thôi ạ."
Ôm 3 quả táo, cô bé chạy thẳng đến nhà thợ rèn Steven.
"Cháu đến rồi đây!" - vừa cạp miếng táo, Navaeh vừa đùa nhảy xung quanh con rồng lửa nhỏ của thợ rèn. Steven là một Drawf, và bất cứ loại vũ khí nào Drawf chế tạo đều thuộc loại hàng cao cấp nhất: không bị mòn, không gỉ, không bao giờ bám bụi và rất khó phá huỷ. Steven là một thợ rèn lão luyện, ngoài vũ khí thường, ông còn chế tạo được cả thần khí. Vì vậy, gia đình Evans đã yêu cầu Steven ở lại đây và chế tạo vũ khí riêng cho họ, đổi lại họ sẽ trả giá rất cao.
"Ta đã chuẩn bị một kệ ở bên trong. Cứ lựa thoải mái" - Steven nói với cô bé cao hơn đầu mình mấy phân trong khi gõ "koong koong" vào thanh sắt được tạo hình thành một con dao xinh đẹp.
Navaeh thảy cho con rồng một quả táo rồi chạy thoắt vào trong. Đập vào mắt cô bé là một kho vũ đồ sộ được xếp thành từng loại riêng.
"Waa....." - Navaeh quay ngang quay dọc đến nỗi suýt làm rơi cả một cây búa xuống đầu.

"Này, cẩn thận chứ!" - Steven đỡ cây búa bằng một tay và đặt trở lại giá.
Navaeh lướt qua những cái kệ, ngó lên rồi lại ngó xuống. Bất chợt một thứ màu đen thẳm, đen hơn mảng bóng đen bao phủ nó - "eh?"
"Có vẻ Steven không muốn mọi người thấy thứ ấy. Không biết nó là gì nhỉ?" - nghĩ trong đầu, cô bé quay lại nhìn thợ rèn. Hắn đang mân mê những tác phẩm của mình.
"Này Navaeh, ta nghĩ bên này có nhiều món hợp với con đấy. Hãy nhìn cây cung này xem....Navaeh?" - Steven chỉ mới quay đi vài giây, Navaeh đã leo trên cả mấy tầng kệ - "này! Không được!" - khuôn mặt nâu sạm của tên thợ rèn xám đi.
"Không sao! Cháu trèo cây rất giỏi" - Navaeh rất tự tin vào chính mình cho dù tầng chứa cái thứ kia cao hơn so với những cái cây cô bé leo.
"NAVAEH!" - Steven gằn giọng nhưng bị bỏ ngoài tai.
Chỉ thoắt một cái, Navaeh đã lên đến tầng trên cùng của cái kệ. Đó là một chiếc hộp dài nửa mét, trên bề mặt đen dính mấy vệt như máu khô.
"Không biết loại vũ khí gì trong này nhỉ?" - Navaeh với hai tay để lấy cái hộp. Bỗng cô bé trượt chân khỏi kệ, kéo theo chiếc hộp rớt xuống.
Giờ, hãy tưởng tượng tất cả như một thước phim quay chậm, và theo dõi thật kỹ.
Chiếc hộp mở bung ra, lưỡi kim loại cong vòng hình trăng khuyết rơi xuống ngay trước mặt Navaeh. Lưỡi thép loé lên một ánh tím ngay trước mắt cô bé rồi cắm thẳng xuống.
*Rầm*
Navaeh đập ngửa xuống sàn. Trong cơn bấn loạn, cô bé vô thức đưa hai tay che lấy mặt mình để ngăn thứ vũ khí kia lại. Tiếng kim loại cứa ngọt vào tay, Navaeh đã kịp bắt lấy nó. Steven chết đứng ở một góc. Vài giọt máu nóng hổi rơi xuống má Navaeh. Tim cô bé đập điên cuồng. Rồi một chuyện kỳ dị xảy ra. Thanh kim loại từ từ hấp thụ máu của cô bé. Giây phút đó, Navaeh kinh ngạc tột độ - " thứ vũ khí gì thế này??!"
Rồi tất cả trở nên đen kịt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net