Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người phát hiện ra sự khác thường là Tablua ngồi kế bên Momonga nhưng có vẻ như hai người kia không hề chú ý đến, mọi người xung quanh TouchMe đang cố gắng tránh xa cậu.

" __cpp="1">Để mọi thứ không đi quá xa Tablua đứng lên: "TouchMe, cậu có thể đổi chỗ cho tôi không?"

" __cpp="1">Những người khác phụ họa theo đặc biệt là HeroHero không nói nhiều liền đẩy TouchMe đi về phía ghế của Tablua, và cuối cùng người có bộ não bị khuyết về mặt cảm xúc cũng chịu chú ý đến. Điều đó khiến mọi người vô cùng vui mừng, giống như mấy vị phụ huynh khó tính đang vô cùng hạnh phúc thấy con mình trưởng thành vậy. Nếu như là bình thường thì chắc cả nhóm đã yêu cầu nhà phát triển tạo danh hiệu "đã trưởng thành" dành riêng cho cậu, một cảm xúc xen lẫn không nói lên lời...

" __cpp="1">Bàn tay Momonga vẫn như cũ không rời khỏi bộ lông đen tuyền của Ulbert, cánh tay còn lại cũng không phải dạng vừa len lén dưới gầm bàn nắm lấy tay TouchMe. Tất nhiên điều đó không giấu nỗi những con mắt đang nhìn chằm chằm họ được, không những thế TouchMe đang cố gắng tránh né ánh mắt mọi người. Giờ những vị "phụ huynh" kia đang vô cùng phấn kích, nếu lúc trước có danh hiệu "đã trưởng thành" thì giờ họ muốn thêm danh hiệu "trưởng thành" cho bộ xương kia.

" __cpp="1">Bukubukuchama làm động tác lau nước mắt: "trưởng thành nhanh quá".

" __cpp="1">Peronocino cười: "đây là chuyện tốt nhất trong ngày đấy".

" __cpp="1">Nishiki gật đầu: " đây là ngày Momonga đã trưởng thành".

" __cpp="1">Takemi cũng đồng tình nhưng sự chú ý của cậu là ở ba người kia: "có vẻ như người trong cuộc không hề hay biết gì nhỉ".

Tablua khi đổi chỗ ngồi cũng chú ý đến ba người họ và có vẻ như họ lạc vào Thế giới của riêng mình rồi, nếu là bình thường thì cũng không ai làm phiền đâu nhưng lúc này họ đang bàn chuyện hệ trọng. Tuy không nỡ nhưng đành chịu vậy, Tablua ho khan vài tiếng gây sự chú ý.

Ba người đang ở Thế giới riêng bị kéo về thực tại cũng không thể khác chỉ có thể gật gù tránh né ánh mắt có phần phấn kích nhưng người xung quanh, những người khác nhìn thấy cũng chỉ cười cho bộ ba đó.

" __cpp="1">Tablua gõ gõ ngón tray trên bàn: "xin lỗi đã cắt ngang nhưng chúng ta cần quay lại vấn đề chính"

TouchMe gật đầu tỏ ý đã hiểu, bàn tay dưới gầm muốn buôn ra nhưng càng cố gắng giãy ra thì bàn tay xương của Momonga lại càng nắm chắc. Không còn cách nào cậu cũng im lặng không giãy ra nữa...Không phải cậu thích đâu...chỉ đơn giản là Momonga nắm quá chặt...không chịu buôn ra đó chứ.

Còn Ulbert cũng ngồi dậy làm bàn tay đang vuốt ve kia cũng rút lại phần nào, không thể cảm nhận được sự quan tâm như lúc đầu cậu vô thức gầm gừ thất vọng. Cơ thể phản chủ lại chủ động tiến lại gần bàn tay chỉ còn xương kia, được sự cho phép bàn tay kia liền không kiên nể mà nhào vào vuốt ve....cảm nhận được bàn tay kia cũng khiến cậu cảm thấy an tâm phần nào...không có chủ ý riêng tư gì đâu...chỉ là bộ lông lâu ngày không được chải chuốt nên giờ có người vuốt nó phẳng lại, thì tất nhiên không nên từ chối.

Mọi thứ lại quay lại đúng quỹ đạo giờ nên làm gì tiếp theo cũng không rõ, đầu tiên là thông tin vẫn chưa có quá nhiều mà vấn đề quan trọng là đây nghiên về phía quân sự nên có thể để cho vị lãnh đạo quyết định.

" __cpp="1">Bukubukuchama hỏi Momonga với giọng tò mò: "Momomga-niisan, giờ sẽ ở lại Nazarick chứ? hay là là anh muốn gia nhập với nhóm của Tablua?".

Một câu hỏi hấp dẫn anh suy nghĩ một lúc, bây giờ việc cần làm vẫn chưa làm xong nhưng nó có thể gác qua một bên, còn việc gia nhập nhóm Tablua nghe hấp dẫn nhưng anh lại bị truy lùng.....vẫn không ổn.....nhưng ở lại Nazarick quá lâu thì quá chán......

" __cpp="1">Momonga vuốt cái cằm xương của mình: "hiện tại tôi vẫn còn việc cần làm nhưng việc đó không quan trọng, nên....tôi muốn nâng sức ảnh hưởng của Nazarick"

Những người khác giật mình ngạc nhiên, nâng sức ảnh hưởng là sao? không lẽ là lộ diện rồi bắt tay với con người.

" __cpp="1">Takemi cố gắng không hét lên nhưng giọng lại trầm xuống: "cậu muốn bắt tay với con người?"

Tình cảm của những thành viên đối với con người hầu như không có nếu không muốn nói thẳng ra là vô cùng xấu, nếu thật sự Momonga bắt tay với con người thì chắc chắn nội chiến sẽ xảy ra.

" __cpp="1">Momonga lắc đầu: "không! tại sao chúng ta phải bắt tay với con người?"

Mọi người thở phào giống như vừa bỏ được một gánh nặng.

" __cpp="1">TouchMe nghiên người: "vậy sức ảnh hưởng mà cậu đề cập tới..."

" __cpp="1">Momonga giọng vui vẻ giống như vừa nghĩ được cái gì đó rất vui: "tôi có nghe được về bộ tộc Lizard, bộ tộc thống trị đầm lầy có sức mạnh vượt trội"

" __cpp="1">Nishiki thở dài: "cậu vừa nghĩ ra ý tưởng gì vậy?".

" __cpp="1">Momonga đứng lên bước lại gần tấm bản đồ: "một bộ tộc có sức mạnh liệu khi hóa thành Undead thì sẽ ra sao?".

" __cpp="1">Ulbert cười để lộ sự nguy hiểm: "cậu muốn đưa chúng vào quân đội bảo vệ Nazarick?"

Mọi người bị cuốn hút bởi ý tưởng đáng sợ.

" __cpp="1">Tablua giọng nói trầm khàn đặc: "đó không phải là tất cả, đúng không?".

Momonga không trả lời chỉ đứng trước tấm bản đồ trầm mặc, những người khác tưởng tượng rằng nếu cậu có da thịt thì khuôn mặt cậu lúc này sẽ nở một nụ cười mà ngay cả đến người gan dạ nhất cũng phải sợ....thật tốt khi Momonga cùng phe với họ....












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net