Đêm thứ mười một: Thợ cắt Tooryanse ( 1 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáu giờ tối tại một thị trấn thuộc tỉnh Saitama, bầu trời đã nhá nhem tối . Từng đám mây lớn trôi hững hờ trên trời che khuất cái ánh sáng yếu ớt chiếu xuống mặt đất, bên dưới những cái bóng dài đã vươn rộng ra mọi nơi làm cảnh vật càng thêm tối tăm . Dưới cái ánh sáng mờ mờ ấy có hai nữ sinh đang đi về nhà . Khi đang bước đi trên vạch qua đường một nữ sinh lên tiếng nói với người bạn của mình .

_ Nè, bà biết gì không ? Khi bước đi trên vạch qua đường này, vào một thời điểm nào đó ta sẽ nghe thấy bài hát " Tooryanse " .

_ Hình như chỉ có trẻ em mới nghe thấy bài hát ấy nhỉ ?

_ Ừ, đúng vậy . Bà hãy nhìn phía trước kìa . Tui nghe nói rằng sang khu vực đền bên kia, đi qua cổng đền.... Tới " Con đường mòn " ấy.... Bọn trẻ ấy sẽ không còn quay trở về được nữa .

_ Cái này thì tui chưa nghe bao giờ .

_ Vậy tui mình đi đến đó thử đi .

_ Eo ui.... Tối thui hà . Tui sợ lắm, bà đi đi .

_ Thôi nào, có gì đâu mà sợ . Đi chung mới vui chứ, đi nào .

_ Èo....

_ Đi nào .

Hai cô gái bước vào ngôi đền trước mặt . Họ không đi theo lối chính tới thẳng ngôi đền mà quẹo vào một con đường mòn trên lối đi . Con đường này khác hẳn với lối đi chính, nó không lát gạch dưới chân mà thay thế bằng gỗ và nó có rất nhiều cổng đền có đỉnh màu đen . Trời thì gần tối, xung quanh chỉ có hai người đi nên cảnh vật trở nên đáng sợ . Từng tiếng động từ cây cối xung quanh như cảnh báo hai nữ sinh tò mò . Mana, cô bạn bị kéo đi theo, đang rất sợ hãi . Từ tiếng lá kêu lên khi đạp xuống tới những tiếng động vật về đêm đang sống dậy như nhắm vào hai người, Mana cảm thấy thế . Cô ấy bịt tay lại và mở mắt he hé run run đi theo bạn mình .

_ Ayako.... Bà có nghe thấy gì không ?

_ Coi nào, bịt tay làm gì chứ . Bà là đồ chết nhát, Mana ngốc ạ . Úi ! Mặt trời xuống rồi tối ghê . Thôi tụi mình đi về nào . Mana.... Mana.... Bà ở đâu rồi ? Đừng đùa như thế chứ . Thôi tớ về trước đây .

Cô bạn đi chung với mình vừa mới lên tiếng đã biến mất khiến Ayoko bắt đầu thấy sợ hãi . Sau một hồi chờ đợi cô bắt đầu đi về, lòng thầm nghĩ chắc là trò đùa của bạn mình thôi . Mặt trời đã lặn mất, con đường mòn trở nên tối tăm với những tiếng động kỳ quái . Những tiếng động và cả màn đêm không làm cô ấy hoảng sợ, Ayako bình tĩnh từ từ đi . Đột ngột, một giọng nói vang lên từ đằng sau . Giọng nói ấy khàn khàn như người nói đang bị thương ở họng . Nó vang lên từ đằng sau rồi lại khắp nơi trên con đường mòn .

Con đường mòn nào đây ?

Con đường mòn nào đây ?

Có phải con đường mòn dẫn đến đền Tenjin đó không ?

Đi tiếp thì an toàn nhưng chớ nên quay đầu lại .

_ Ai.... Ai đó . Mana phải không ? Đừng đùa dai như thế chứ . Tui giận đó nghen .

Giọng nói cứ tiếp tục vang lên, cất lên một bài hát kỳ lạ với một chất giọng rùng rợn . Ayako càng lúc càng sợ hãi, cô hoảng loạn lao đi mặc kệ bài hát ấy . Tới cuối đường thì cô thấy con đường đã bị chặn bởi một lớp hàng rào kẽm gai . Có ai đó đã dựng nó lên sau khi hai người đi vào . Ayako chỉ còn cách đứng lại quay mặt về con đường, cô lấy điện thoại ra gọi cảnh sát và hét lên xung quanh .

_ Kẻ nào thế ? Tôi đã gọi cảnh sát rồi đấy . Nếu đây là một trò đùa thì là một trò đùa tồi tệ nhất . Mau thả Mana ra ngay .

Đây là con đường mòn nào vậy .

Có phải con đường mòn của ngài Tenjin đó không ?

Đừng hòng trở về....

.... Vì đây là con đường của Tooryanse .

Giọng nói khủng khiếp ấy lại tiếp tục hát, Ayako thực sự sợ hãi và cô rất lo cho người bạn của mình . Từ trên đồi, một thứ gì đó vừa lăn xuống . Ayako lại gần xem và hoảng hốt, vật vừa lăn xuống là người bạn của cô . Mana đầu đầy máu nằm bất tỉnh, trên người cô ấy có nhiều vết thương do lăn xuống đồi . Ayako ôm người bạn của mình móc trong người ra một bình xịt hơi cay và gào lên .

_ Đừng có lại gần . Tôi có vũ khí đó tên khốn kia . Biến đi mau đồ khốn .

Đi tiếp thì an toàn.... nhưng chớ nên....

Lần này bài hát ấy vang lên phía sau Ayako . Cô quay đầu lại, một người mặc đồ đen cả người bị băng kín đang ở phía sau cô . Hắn đang cầm một cây kéo dài và lớn.... Rất lớn kề vào đầu cô .

.... Quay đầu lại .

_ Vậy ra đây là " Thợ cắt Tooryanse " sao ? Ta có thể xin mi một điều được không ? Hãy tha cho cô gái này, được chứ ? Mình ta cũng được rồi .

_ Đương nhiên, phải có ai đó lan truyền câu truyện chứ .

_ Vậy sao ? Được rồi.... Mana, tạm biệt cậu .

Phập .

Mana chứng kiến tất cả mọi chuyện nhưng cô không thể làm gì được . Cơ thể cô không thể cử động được, cô chỉ có thể nằm đó nhìn người bạn thân của mình ra đi . Từng giọi lệ tuôn rơi trên mặt cô, sau khi hoàn thành công việc hung thủ đã quay gót đi để cô được sống như lời hứa . Mắt cô mờ dần, bóng dáng của " Thợ cắt Tooryanse " từ từ biến mất .

_ Ayako.... Nhất định tớ sẽ bắt được tên sát nhân ấy.... Cậu hãy đợi tớ.... Hãy đợi....

Mana ngất đi, trong tim cô đã in đậm một lời hứa, cô sẽ khiến hung thủ trả giá . Bằng bất cứ giá nào .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net