Đêm thứ mười một: Thợ cắt Tooryanse ( 2 )
Kỳ nghỉ đông đã đến, học sinh chúng tôi sẽ có một tháng để phè phỡn, vui chơi . Thoát khỏi những bài học nhàm chán, học sinh như chim sổ lồng, ai cũng nghĩ về việc ăn chơi trong tháng này . Khi tiếng chuông vang lên mọi người chạy ào ra khỏi lớp, xem chừng họ đã mong đợi ngày này từ lâu . Tôi cũng không ngoại lệ, suốt buổi học ngày hôm nay Kurumi và tôi cứ bàn về những nơi sẽ đi trong dịp nghỉ lễ . Vừa bước ra khỏi lớp là điện thoại reo lên, Yotsuba vừa nhắn bọn tôi về câu lạc bộ có vài " Chuyện vui " trước khi nghỉ lễ . Hai đứa tôi đành kéo theo Hibashi đi theo, cậu ta dạo này thường bị Yotsuba kéo vào phòng câu lạc bộ bất cứ lúc nào anh ta hứng .
_ Nè Makoto, bà nghĩ " Chuyện vui " của Yotsuba là gì đây ?
_ Chắc chắn nó sẽ cực kỳ không vui tí nào, nếu không nói là kinh dị . Tui bảo đảm sẽ dính dáng tới một câu truyện rùng rợn nào đó mà anh ta muốn hù mình trước khi nghỉ lễ .
_ Còn Hibashi thì sao ? Cậu đoán được chuyện gì không ?
_ Không, sao tui biết được chứ .
_ Thì mình thấy là dạo này cậu bị Yotsuba kêu vào phòng của hội nhiều lắm mà .
_ Hazz.... Lão ấy hành tui dữ lắm . Sai vặt đủ kiểu và tìm hiểu những việc rùng rợn .
_ Những việc rùng rợn ?
_ Ờ thì xem lại những vụ án, lời đồn hay một câu truyện kỳ lạ ở những nơi mà tấm bản đồ đánh dấu . À đúng rồi, về tấm bản đồ thì có vài điều khó hiểu .
_ Sao, sao kể bọn tui nghe xem .
_ Mặt sau tấm bản đồ có viết những điều lạ lùng . Chờ tí để lát lấy cho hai ngươi xem .
Chúng tôi đến nơi nhưng không thấy Yotsuba đâu, anh ta đã đi đâu mất . Hibashi lôi tấm bản đồ ra và trải mặt sau lên bàn . Một dòng chữ màu đỏ nổi bật đằng sau tấm bản đồ, nét chữ khá lạ cứ như có nhiều người cùng viết nó .
" Khán giả gần giống vai diễn, đôi khi khán giả lại không thuộc về vở kịch này nhưng lại thuộc về vở kịch khác . Đây là bản đồ " Thượng ", người kể truyện liệu ngươi có đủ khả năng kể lại câu truyện rùng rợn của chúng ta không ? Nếu đến được " Cội nguồn " và vượt qua " Điểm chết " ngươi sẽ biết manh mối về " E " " .
_ Theo như Kiyoshi thì nó được viết bằng máu người nhưng không thể xác định được là ai, nội dung vẫn còn vài chỗ chưa rõ lắm .
_ Thế thì có gì khó hiểu đâu nhỉ . Đại khái là có kẻ nào đó muốn thách thức Yotsuba, anh ta chắc chắn là " Người kể truyện " mà kẻ đó nói .
_ Vấn đề là những từ " Khán giả ", " Vai diễn ", " Câu truyện rùng rợn " lại là những câu nói của Yotsuba và trước giờ chỉ có chúng ta nghe những từ đó . Kẻ đó đã nói thẳng với Yotsuba là liệu có đủ sức theo câu truyện của hắn không . Điều này có nghĩa hắn có khả năng tạo ra một câu truyện và biết nhiều điều về chúng ta . Điều khó hiểu ở đây là tại sao hắn lại nhắm tới Yotsuba và tại sao lại biết những từ ngữ đó . " Cội nguồn ", " điểm chết " nghĩa là gì . Bà không đọc dòng cuối hay sao thế....
_ Úi.... Cơ mà Yotsuba đâu nhỉ ? Chúng ta đợi nãy giờ vẫn chưa thấy anh ta . Thế mà vẫn lão í kêu tụi mình tới chứ .
_ Không biết trà này có gì mà ngon thế nhi ?
_ Ế.... Kurumi, đừng uống nó .
_ Sao thế ?
_ Nguyên liệu bí mật của Yotsuba khiếp lắm đó . Bữa tui thấy anh ta dằm nát con gì nhỏ nhỏ rồi rưới chất đó vào bình trà đó .
_ Thú vị nhỉ, bữa nào xem anh ta làm mới được .
_ Eo ơi....
_ Hì, giỡn mà . Nhưng mà trà ngon lắm đó .
_ Tui hứa sẽ không bao giờ động đến nó nữa đâu .
_ Thử tí đi....
Trong lúc Kurumi đang dụ dỗ tôi uống thì cửa mở ra, Yotsuba và Kiyoshi đi vào . Cả hai đều mặt đồ thường riêng Yotsuba còn xách một cần câu sau lưng .
_ FuFuFu ! Có ai muốn đi du lịch không nào ? Kiyoshi tài trợ chuyến đi này đấy .
_ Oa.... Đi đâu vậy anh Kiyoshi ?
_ Ờ đi nhiều nơi lắm . Chuyến đi này sẽ kéo dài gần một tháng, mọi chi phí sẽ do anh lo .
_ Thật không đó ? Khi nào chúng mình đi vậy .
_ Thế ba đứa có đi không ?
_ Đương nhiên là đi rồi .
_ Tui không đi đâu....
_ Cậu phải đi thôi Hibashi à . Nếu không thì.... Hihihi !
_ ..... Tui đi, tui đi .
_ Vậy ngày mốt sẽ bắt đầu, ba đứa chuẩn bị đi nhé . Bảy giờ sáng cứ tới trường đợi, anh sẽ lái xe đến .
_ Bọn em sẽ đến đúng giờ . Cơ mà anh giàu ghê nhỉ ?
_ Đâu, cơ quan tài trợ chuyến đi này đó .
_ Ủa, tại sao vậy ?
_ À thì là để....
_ Để thường mấy đứa vì giúp đỡ trong mấy vụ án đó, nhớ đến đúng giờ nhá .
_ Vâng, vậy em về sớm nhé . Phải báo cho ba mẹ em chuyến đi này nữa .
_ Ờ.... Đi đi.... Chuẩn thật bị kỹ nhé . FuFu....
Hibashi ở lại chờ hai người bạn đi ra trước rồi mới lên tiếng .
_ Tại sao cảnh sát lại tài trợ cho chúng ta đi chơi nhỉ ? Khen thưởng là đủ rồi, tổ chức một chuyến đi cả tháng á ? Chuyến du lịch này hơi lạ đó nha .
_ FuFuFu ! Tinh í ghê đấy . Thật ra họ tài trợ để chúng ta điều tra những lời đồn kinh dị đang nở rộ gần đây . Có khá nhiều vụ án liên quan đến tin đồn đã xuất hiện thế nên phía cảnh sát mới chịu chi tiền cho chuyến đi này . Và Kiyoshi đây đi theo để bảo vệ chúng ta và có thể điều khiển những cảnh sát ở địa phương phối hợp . Đây sẽ là " Một chuyến đi kinh hoàng " vì thế để dụ dỗ thì nên tô hồng nó tí nhỉ ? Anh đâu nói dối.... Chỉ là chưa nói hết .
_ Và chúng ta sẽ đến gần với " E " hơn . Điều này là bắt buộc thôi, chứ không bọn anh cũng không muốn kéo theo hai ngươi kia đâu .
_ Vậy thì.... Em cũng đi về chuẩn bị đây . Hẹn ngày mốt gặp lại nhé .
_ Chào em . Nhớ nhé chuyến đi này khá lâu đấy, chuẩn bị kỹ vào .
Hibashi bước ra ngoài, chỉ còn hai người ở trong phòng . Yotsuba cuốn tấm bản đồ lại và cất nó vào hành lý, Kiyoshi thì lấy một bản báo cáo ra và đưa Yotsuba .
_ Này Kiyoshi ! Cậu đã phái ai đó canh chừng tên Kudou chưa ?
_ Rồi, có hai cảnh sát đang theo dõi hắn . Thế nên hắn chưa thể tạo ra câu truyện nào đâu . Hiện giờ chúng ta nên giải quyết những câu truyện rùng rợn trên bản đồ trước . Nó khá nghiêm trọng đấy .
_ Đúng vậy, tôi chưa bao giờ nghĩ rằng có nhiều câu truyện như thế . Một tháng sao ? Ít nhất phải ba tháng mới có thể giải quyết chúng . Đấy là nếu tôi có thể kể lại các câu truyện đó .
_ Lạ lùng thật . Tại sao bọn chúng lại hành động như vậy ? Tiết lộ bí mật về tổ chức ấy, chúng muốn gì chứ ?
_ Chưa đủ dữ liệu nên tôi chịu nhưng chỉ cần nắm được một sợi chỉ thì ta sẽ tới đích thôi . Rồi đây chúng ta sẽ biết được nguyên nhân và sẽ trả được nỗi đau ấy .
_ Đúng vậy, một ngày nào đó chúng ta sẽ thành công .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net