Chapter 2.1: A lovely Night, A Beautiful Dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Chào buổi tối thưa ngài! Có thể cho tôi biết tên của ngài không?" Người phụ nữ sôi nổi đứng phía sau quầy hỏi.

Snape đã bực mình. "Severus Snape."

Cô đứng hình một lúc. "À, ngài đã đến rồi! Ngài sẽ có mặt trong Master Suite vào tối nay. Bây giờ nếu ngài có thể trả lời một số câu hỏi, chúng tôi mới có thể kết hợp ngài với một đối tác lý tưởng của ngài cho tối nay." Cô rút ra một cuộn giấy. "Được rồi. Ngài thích giới tính nào?" Snape do dự, nhưng trước khi anh trả lời, cô tiếp tục, "Nhân tiện, tất cả các câu trả lời của ngài đều sẽ được bảo mật tuyệt đối."

"....Nam giới." Anh ấy đã thừa nhận.

"Được rồi, Tuổi?"

"Không phải trẻ vị thành niên."

"Không ai là trẻ vị thành niên ở đây thưa ngài. Toàn bộ cơ sở này đều có một vòng tròn lão hoá ẩn trong các bức tường."

"Thật ấn tượng..." Severus không thể tự giúp mình. anh thậm chí không chắc mình đang nói một cách chân thành hay mỉa mai.

"Thực sự đấy, Giờ thì. Ngài thích loại nào hơn."

"Bất cứ ai thực sự muốn làm tình với một lão già đầy dầu bóng nhờn. Tôi không quan tâm về điều này"

"Ôi thưa ngài! Thật vô nghĩa! Tôi tình cờ biết rằng có 5 thành viên đã tự đưa mình vào danh sách chờ đợi này cho ngài"

"Bởi vì tôi rất cố thể là anh hùng chiến tranh. Tôi có lẽ là khách hàng xấu xí nhất mà họ từng thấy."

Người phụ nữ mất một lúc. "Tên của ngài không được đề cập. Nhưng hình ảnh của ngài đã được gửi đến nơi ở của thành viên chỗ chúng tôi. Khi một khách hàng đến, một bức ảnh của họ sẽ được chụp lại và những người quan tâm sẽ bỏ phiếu, vì vậy có thể nói. Tôi hiểu rằng những gì ngài nói có thể là ngài cảm thấy như thế nào, thưa ngài. Nhưng đó là lý do tại sao nơi này rất quan trọng. Ngài không phải người duy nhất tự hạ thấp bản thân mình vì họ là ai, hoặc những gì họ đã làm. Đây là một nơi để chữa bệnh. Hãy nói những gì ngài muốn làm và những chàng trai của chúng tôi sẽ chăm sóc bạn." Cô nháy mắt. "Bây giờ, hãy đi theo tôi."

Họ lặng lẽ đi qua các hành lang, cho đến khi họ đứng trước một cánh cửa đôi. Bên trong là một trong những căn phòng lớn nhất mà Severus từng ở. Các bức tường được trang trí xa hoa, và phòng chờ nhỏ để sẵn một bữa tối nhẹ, với champagne và chocolates.

"Mặt nạ được chỉ định của ngài nằm trên giường. Tôi sẽ rời đi bây giờ và đưa người bạn đồng hành của ngài đến." Không liếc nhìn lại, cô rời khỏi phòng và đóng cánh cửa lại sau lưng.

Severus bắt đầu cảm thấy lo lắng khi chờ đợi trong im lặng. Anh đeo mặt nạ, nhưng lại bắt đầu tự hỏi liệu đây có phải là một ý tưởng tốt hay không. Trước khi anh dần chuyển sang hoảng loạn, anh nghe thấy một tiếng gõ cửa. Hít một hơi thật sâu để làm dịu sự lo lắng, anh đi qua trả lời. Ở phía bên kia cánh cửa là một Adonis mặc quần Harem. Cậu ta đeo một chiếc mặt nạ mỏng được làm từ miếng vải chắc chắn, và đôi mắt của anh ta được trang điểm đậm, khiến cho tròng mắt của anh ta nổi lên.

"Chào buổi tối thưa ngài. Có phiền nếu em tham gia cùng ngài vào tối nay không?" Cậu ấy hỏi. Người ....đàn ông này? Trông thật trẻ trung. Ngay cả khi anh ta đủ điều kiện, anh ta vẫn trông trẻ hơn đáng kể so với Severus. Đôi mắt cậu ta tự tin, nhưng anh có thể phát hiện ra một chút lo lắng qua ngôn ngữ cơ thể.

"Em bao nhiêu tuổi?" Severus không thể không hỏi.

Chàng trai nuốt nước bọt. "18, thưa ngài." Mắt cậu hơi rũ xuống và trông cậu như một chú cún con bị thương. "Nếu ngài không hài lòng về việc này, ngài có thể chọn một người khác." Cậu có vẻ thất vọng.

"Tuổi của em không phải là một vấn đề." Anh nói thật lòng. Nếu một người đàn ông thậm chí không đủ hai mươi tuổi muốn ngủ với người lạ, Snape không có tiếng nói trong việc đó.

Cậu bé trông có vẻ hy vọng, nhưng vẫn cúi đầu xuống. "Ngài có chắc không, thưa ngài? Nếu ngài không hài lòng, ngài có thể yêu cầu thay đổi bất cứ lúc nào."

Severus nhẹ nhàng nâng cằm cậu, "Em có hài lòng không? Ta không phải là một người đàn ông tốt. Và ta có thể là rác rưởi được chứa trong bao tải quá lâu rồi. Ta đã già và nhàu nhĩ."

"Nơi này là về chữa bệnh nhiều hơn là chỉ quan hệ tình dục." Anh đi chuyển vào phòng để Severus đóng cửa lại. "Chúng em thậm chí không cần phải đi quá xa nếu ngài không muốn. Đêm này là dành cho ngài. Và em muốn giúp ngài tận hưởng bằng mọi cách em có thể. Và để ghi lại, em nghĩ ngài khá đẹp."

"Em không thích nịnh hót. Em rất khó tin vào bất cứ điều gì như thế này."

"Chúng em có một điều lệ về việc trung thực. Nếu chúng em không muốn trả lời một câu hỏi, chúng tôi sẽ nói vậy, nhưng mọi thứ khác đều là sự thật. Tất cả đều lấy Alatheas." Severus biết rằng nó giống như một dạng Chân Dược rất nhẹ. Chàng trai đi đến đằng sau anh và nhẹ nhàng cởi áo choàng của Severus, và quay lại treo nó lên.

"Ta có thể hỏi rằng tuổi của ta sẽ không làm phiền một người như em?" Từ những gì anh có thể thấy về chàng trai trẻ, cậu thật đẹp. Chắc chắn cậu không cần phải làm việc ở một nơi như thế này.

"Em luôn thích những người đàn ông lớn tuổi. Luôn luôn vậy. Có lẽ vì bản thân em phải trưởng thành nhanh hơn so với tuổi thực của cơ thể em." Chàng trai chỉ định cho Severus ngồi trên ghế sofa. "Xin hãy tự thưởng thức một số đồ giải khát. Nếu ngài thích, em có thể giải thích cách chúng em làm mọi thứ xung quanh đây. Đôi khi, khách hàng mới của chúng em cảm thấy hơi lạ lẫm với những gì ở đây. Đây không phải là kiểu nhà thổ điển hình như ngài thấy."

Severus bắt đầu nhấm nháp ly champagne, cố gắng trấn tĩnh tinh thần khi nhìn vào thanh niên khi cậu đang quỳ trên sàn nhà.

"Nơi này được tạo ra với ý tưởng là một loại văn phòng bác sĩ, về tâm lý và một loại massage vui vẻ khi kết thúc. Ý tưởng về chiếc mặt nạ là ngài có cơ hội để nói với ai đó, bất cứ ai về bí mật của ngài. Đừng lo lắng, những gì ngài nói ra sẽ không bao giờ ra được khỏi căn phòng này. Nhưng đó là cách để làm dịu bản thân theo cách ngài cần nhất, cho dù đó là việc nói chuyện hay tưởng tượng về việc tình dục..."

Severus suy ngẫm về điều này. "Điều gì sẽ xảy ra nếu khách hàng đi quá xa? Bị mất kiểm soát, họ quên rằng họ đang ở với một con người? Và một trong số hai người bị tổn thương?"

"Đó là câu hỏi chung hay do nỗi sợ của ngài?"

"Có lẽ là cả hai." Severus nói.

"Nếu ngài muốn những điếm thông thường thì ngài đã không phải tới đây. Chúng em có sự bảo vệ để chống lại những khách hàng đó. Một số cá nhân ở đây lại thích một chút đau đớn hoặc máu me, nhưng không có gì quá nguy hiểm. Nếu có một khách hàng vượt qua giới hạn trong họ, chúng em có một câu thần chú để gọi sự bảo vệ khi mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát."

Severus làm rớt ly. Anh cảm thấy sẽ thất bại, nhưng vẫn hơi e ngại hỏi: "Tên của em là gì?"

"Ngài hãy chọn cho em đi. Điều quan trọng của việc đeo mặt nạ là cả hai ta đều không có danh tính. Em có thể là bất cứ ai mà ngài muốn." Cậu bò đến quỳ xuống dưới chân Severus. "Em có thể là người hầu phục tùng của ngài." Sau đó cậu đứng lên trước mặt Severus. "Em có thể là chủ nhân thống trị ngài." Sau đó cậu ngồi xuống bên cạnh và nhìn thằng vào đôi mắt của Severus, "Hoặc em có thể là một người bình thường giống ngài."

Severus nuốt nước bọt. Mặc dù rất lo lắng nhưng anh cảm thấy dần khá phấn khích. "Đã từng có người là chủ nhân của ta và ta không muốn đổi xử với bất cứ ai theo cách ta từng bị đối xử rất lâu trước đó."

Cậu bé mỉm cười: "Và chúng ta giống như những đứa trẻ mồ côi trên thế giới này đang tìm kiếm sự thoải mái và thấu hiểu lẫn nhau. Như một sự giải thoát trong đêm tối. Trước khi chúng ta quay lại và đối mặt với thế giới này." Với một cái vẫy tay, điệu Jazz mềm mại vang lên.

Severus thấy ấn tượng: "Em biết phép thuật không dùng đũa phép?"

"Vâng, nhưng không có gì đáng khen ngợi lắm." Cậu đứng dậy và nắm lấy tay Severus. "Hãy nhảy với em đi. Rất ít người hiểu rằng đây là một cách để tinh thần thư giãn."

Không có lý do để phản đối, Severus làm theo. Anh cảm thấy bản thân giống như một thiếu niên ngu ngốc đang trong buổi vũ hội. Lúng túng, và cả cơ thể đều vậy. Tuy nhiên, với sự điều khiển của chàng trai trẻ, Severus thấy rằng anh có thể dẫn dắt cả hai trong một điệu Valse thân mật. Anh chưa bao giờ có thể nhảy như thế này với bất cứ ai.

Ở trường, anh chưa bao giờ có một người bạn nhảy để đi khiêu vũ, và mọi người đều tránh anh như bệnh dịch hạch. Sau khi trở thành Death Eater, anh thậm chí còn ít khi xuất hiện hơn. Severus nhắm mắt lại và chuyển động theo điệu nhạc. Tay anh siết chặt lấy vòng eo gầy guộc. Chàng trai trẻ tựa đầu vào Severus, và họ xích lại gần nhau hơn.

Severus thậm chí còn không nhận ra rằng mình nhớ sự thân mật đến nhường nào. Anh hầu như không trải nghiệm nó trong suốt cuộc đời khốn khổ của mình. Chỉ một vài lần quý giá khi mẹ anh còn sống. Hầu như không ai từng muốn chạm một cách tự ngủ mà không có ý định gây tổn thương cho anh.

Anh thấy bản thân không nên quá quen với việc này, vì đây đơn thuần là công việc của cậu bé này để chạm vào người lạ.

Anh gần như cảm thấy tồi tệ vì buổi tối nay không bận bịu như mọi khi. Không còn nghi ngờ gì nữa, nó nhằm mục đích khiến anh bị cuốn hút, để cuối cùng anh sẽ chi tiền cho thứ Bảy hàng tuần tại đây, vứt bỏ số tiền tiết kiệm cả đời của mình, chỉ để cảm nhận hơi con người.

Severus muốn rời đi trước khi anh tham gia vào việc này xa hơn. Anh sẽ không làm tình với sinh vật xinh đẹp này. Anh sẽ không bao giờ chọn mình nếu như anh được cho vào danh sách bạn đồng hành.

Sau đó, chàng trai nhìn vào mắt anh. "Đừng nghĩ nhiều như vậy." Severus không trả lời, anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp đó. Vì vậy, anh chỉ đơn giản là nhướn mày. "Em có thể cảm nhận điều đó qua ngôn ngữ cơ thể. Và ngài đang cảm thấy căng thẳng. Có lẽ ngài đang cảm thấy giống như một con vật đang bị mắc kẹt."

Trước khi Severus có thể phản bác, thanh niên đưa một ngón tay lên chặn môi anh. "Đừng, Đừng thừa nhận điều gì, đừng phủ nhận điều gì cả. Suy nghĩ của ngài đang làm ngài cảm thấy khó chịu cùng với sự nghi ngờ của bản thân. Em có thể nhìn thấy điều đó trong đôi mắt của ngài. Đừng nghĩ về quá khứ, cũng đừng lo lắng về tương lai. Chỉ cần tập trung vào khoảng khắc này và bây giờ. "

Cậu nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt ve má Severus. "Chiếc mặt nạ mà ngài đang đeo. Hãy để nó là lá chắn khỏi sự nghi ngờ của ngài. Cho phép bản thân thành thật với những gì ngài muốn. Em có thể nói rằng ngài không muốn rời đi, vì nếu không ngài đã ra khỏi cửa rồi. Hãy nói cho em biết ngài đang sợ hãi về điều gì đi. Nói cho em biết rằng điều gì đã khiến ngài lo lắng."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net