Chapter XV: Ghost Wolf of Reiser

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hãy vote và comment nếu bạn thích nhé :D

Have a nice weekend 

JK

___________________________________________________________

T.M.S

Nhịp tim Dolenza tăng vọt, não bộ báo hiệu có chuyện nguy cấp. Con quái vật to lớn phóng người qua Tiarthrone, Zerra và Colwet hiện đang nằm dưới đất và lao về Dolenza.

Dolenza xoay người tránh trong gan tấc hàm răng sắc nhọn của con thú. Người chệch theo hướng 3 giờ vài meter. Dolenza thừa biết mình để lộ nhiều chỗ hở khi bị bất ngờ. Hai chân trước của Ma sói vừa chạm đất đã chuyển hướng và lao về Dolenza.

“Ma sói không hề ngu !” Đặc biệt là loại thú biến hình, tức mang nửa người thì lại càng không !

Đó là lý do nó chọn tấn công Dolenza trước thay vì hai người kia, nhìn qua cũng thấy Dolenza có dáng dấp nhỏ hơn và kém to khỏe hơn những người khác, hơn nữa thứ phục trang Dolenza đang mặc. Một thứ vải vô dụng chỉ dành cho đàn bà, chỉ cần một cử chỉ cũng dễ dàng kéo toạt nó ra chứ đừng nói là nó có thể giúp bảo vệ Dolenza chỗ nào. Và con Ma sói dự tính hạ từng người một, mỗi một kẻ chết sẽ bớt đi kẻ thù và làm kẻ còn sống nhục chí, sợ hãi.

“Quả là một sự ưu ái đáng yêu !” – Dolenza nghĩ . Ma sói nhìn gần thì càng thật gớm ghiếc.

Dolenza ngầm rủa  lao người tránh cú tấn công thứ hai của Ma sói. Chiếc cột lớn oằn người trước thân hình to khỏe của con vật. Cú tránh đòn thứ hai, Dolenza bị vấp phải tấm rèm lụa đang phực lửa, chiếc giày phủ lông của Dolenza bén lửa và nàng thấy chân mình phồng rộp bởi sức nóng khi vội đá phăng chiếc giày về phía con sói. Nó hất chiếc giáy đi và tiếp tục lao đến nàng, hàm răng chực ngoặm trong gan tất, Dolenza siết chặt thanh kiếm, xung quanh nàng chỉ toàn lửa. Khả năng bị sát thương là vô cùng cao thì nàng chỉ còn cách đối diện với hàm răng đó chỉ với một thanh kiếm, không hề có áo giáp hay khiên sắc. Tiarthrone khi đó rút con dao găm ra và phóng ba mũi liên tiếp về phía phần cổ nó. Tuy ba mũi dao không đủ lấy mạng nó song cũng làm con sói chếch choáng và đổi hướng tấn công sang Tiarthrone.

Hắn cằm thanh kiếm lớn quen thuộc trên tay, đôi mắt chú mục nhìn vào con thú, cả hai vờn nhau thành một vòng tròn chưa kẻ nào tiến. Colwet rút hai mũi phi tiêu khỏi đùi mình rồi chống kiếm xuống đất lấy thế đứng dậy, Zerra cũng xông vào thế trận chia sự chú ý của con thú làm đôi. Dolenza quan sát hai đồng đội, thanh kiếm siết chặt trên tay sẵn sàng yểm trợ.

Con sói tấn công Zerra đầu tiên song chỉ lao đến nửa quãng thì nó bấu hai chân trước xuống sàn và trượt nhanh hai chân sau đá văng Zerra bằng bộ vuốt sau đó lao tới Tiarthrone một cách bất ngờ.

Con sói cao gần gấp ba lần Tiarthrone, những móng vuốt của nó dài và sắc như những lưỡi kiếm lao về phía trước. Hàm răng nó đớp tới khi Tiarthone bị móng vuốt cào trên bắp tay, nó phóng người tới trước. Hắn lao người sang một bên và con sói ngoạm vào cột gỗ. Chiếc cột trở bị ngoặm quá nửa bởi hàm răng sắt như thép của con thú và đổ ập vào một phía. Không thể đấu trực tiếp với nó, hàm răng đó có độ sát thương khủng khiếp, một thanh kiếm không đủ vừa bảo vệ bản thân vừa giết chết đó.

-                       Phá cửa đi !  – Dolenza hét khi nghe tiếng lính canh ồ ạt kéo đến, lửa bén nhanh qua các tấm rèn và vì chúng nằm gần nhau, nửa căn phòng nhanh chóng ngập trong lửa. Bên ngoài tiếng lính canh đang ùa tới và phá cửa, Colwet lao vào yểm trợ.

Dolenza nghĩ khi chạy nhanh đến giường Ikanne đang nằm và lôi gã ra khỏi chỗ mấy tấm rèm bén lửa. Dolenza quay lại và thấy Colwet lao tới và cắm lưỡi kiếm vào phần hông của nó, bàn tay anh bẻ chuôi gươm để xé toạt vết thương to hơn. Con thú rống lên và quẫy đạp người hất Colwet ra. Anh cười và đáp:

-          Tao què chân thì mày cũng không yên ổn đâu ! – máu phụt ra từ chỗ thanh gươm cắn vào và trong khi con sói mất cảnh giác, Tiarthrone nhảy bổ vào và chặt đứt đầu con ma sói khi móng vuốt của nó cào vào bức tường làm rớt từng mảng gạch và lụa tứ tung. Một thanh kiếm khác của Zerra cắm xuyên tim ma sói. Colwet lùi lại, quan ánh mắt Dolenza thấy Colwet đang như cảm giác có gì bất thường.

Colwet có một khả năng đặc biệt với các loài thú, với loại quái vật này cũng có dự cảm nhạy bén hơn người. Phải, đó là thứ mà Dolenza mới nhắc đến. Thân hình con ma sói đổ ập xuống, từ cái đầu rơi lăn lóc trên sàn đang nhanh chóng trổ ra thân hình ma sói mới.

“Hay rồi, con thú này có khả năng tự tái sinh kia đấy !” – Dolenza rít lên khi đám lính canh xong vào và lùi lại bởi tiếng gầm lớn từ hai con ma sói mới. Họ khiếp đảm không biết vì lý do gì mà trong vòng không tới một đêm và gian điện lộng lẫy trở thành bình địa thế này.

“Reichenstein, đây nhất định là thành quả của mụ ta. Hẳn là kết hợp giữa ma sói với loại ma thuật đen tối nào đó !”

-                      Mang Hoàng tử khỏi đây đi ! – Dolenza quàng vai Ikanne và đẩy về phía lính canh, họ nhanh chóng đưa đi, phần lớn vẫn bắt đầu xông song có phần chùn bước trước con quái thú mớ được sinh ra. Con sau lợi hại hơn con trước, nó to hơn, và có trên hai hàm răng trong miệng đan chồng lên nhau như núi đá lởm chỡm.

-                      Làm sao giết nó đây ! – Colwet và Zerra lùi lại, ánh mắt kinh hãi nhìn nó. Ban nãy Colwet bị trúng mũi phi tiêu, nó có độc và độc chất phát nhanh hơn khi cử động nhiều. Zerra thì bị thương ở bả vai khi bị con sói hất văng. Dolenza quay lai với bãi chiến trường, nơi Tiarthrone đang tấn công dồn dập vào nó. Đó không còn chỉ đơn giản là đấu trên mặt đất nữa, Tiarthrone đang di chuyển trên những vách tường nguyên vẹn tránh những cú cào và táp của con thú rồi tìm cơ hội lao vào nó: 

-                      Tiarthrone, chặt đầu nó và thiêu sống

Âm thanh hỗn độn làm hắn không nghe thấy, một mảng tường rơi xuống làm Tiarthrone bị ngừng lại, sơ hở bị lộ. Bàn tay con quái thú cào nát tường trong khi hất mạnh hắn ra, Tiarthrone bị đánh văng ra xong nhanh chóng lộn vòng xuống đất. Bả vai đau nhói khi bị nó cào phải.

-                      Tiarthrone  ! – Dolenza hét lên và lao đến chỗ hắn khi con thú cũng phóng đến dự định giết chết con mồi của mình. Dolenza đẩy mạnh hắn ra, sau đó lách người tránh cú táp đó song do thời gian quá gấp rút, Dolenza bị những chiếc răng nhọn của ma sói nó cắm vào bắp tay. Hành động cùng với suy nghĩ, Dolenza đâm thanh kiếm vào mắt nó. Máu túa ra đổ vào người nàng như suối, tiếng rống của nó to đến mức Dolenza cảm giác đau nhức tai.

-                      Chặt đầu nó rồi thiêu nó đi ! – Dolenza hét

-                      Được !

-                      Thiêu nó, Zerra, Colwet ! – Dolenza quát lớn.

Tiarthrone lao về phía trước, tay siết chặt chùm đèn trên không trung và lao đến, Dolenza nén đau lao đến cắm phập thanh kiếm vào bàn chân của nó. Con ma sói rống lên khi cào móng vuốt đánh trả. Zerra cầm những chiếc rèm đang bén lửa hệt như dòng sông lửa lao về phía ma sói. Colwet ra sức kéo sập một cây cột trụ chính đang bốc cháy như đuốt sáng .

Con ma sói bị Dolenza làm phân tán, Tiarthrone nhảy xuống từ trên cao và cắm phập kiếm vào giữa đầu nó, xoay thanh kiếm, cái đầu ma sói bị đứt lìa, thậm chí cắt ra làm đôi và máu phụt khắp nơi. Zerra kéo rèm lửa bén trên da thịt con ma sói làm nó oằn lên đau đớn. Vừa lúc đó, Colwet kéo sập được cột gỗ, một phần trần nhà đổ xuống trong biển lửa. Cái đầu bổ nửa đang lăn lốc bị Zerra đá mạnh vào biển lửa. Tiếng gầm rống của nó dội khỏi hoàng cung.

Lửa, thần hộ mệnh của Corodo.

Trên thế gian này có hai nhân tố rất mạnh mẽ. Một trong số đó là lửa, lửa ấm áp nhưng cũng rất đáng sợ. Cái thân hình lông lá của Ma sói cố quẫy đạp song trần nhà đã đè nó xuống còn lửa đang nuốt sống nó.

Cả bốn người họ đứng nhìn, đôi mắt màu xanh như biển của Dolenza phản chiếu hình ảnh ngọn lửa. Tiarthrone có thể thấy vẻ ưa thích tràn trong đôi mắt xanh đó. Họ quan sát vũ khúc của lửa, lung linh huyền ảo song cũng thật tàn khốc. Lửa thiêu rụi lông của nó, rồi đến thịt, lừa mỗi lúc một lớn.

“Hệt như bữa thịt nướng của tử thần”

Dolenza nghĩ khi bước ra khỏi nơi hoang tàn đó khi phần còn lại của căn phòng bị thiêu rụi.

-                      Không được dập lửa, phải hỏa thiêu nó ! – Tiarthrone nói với Chỉ huy đội cận về hoàng gia, Cedroc, khi dời ra ngoài – con ma sói đó là thú biến hình, nó muốn ám sát hoàng tử, đây là áo và tư trang của nó - Tiarthrone kéo chiếc áo của Ragashu mặc ban nãy và dập lửa bén vào bằng giày của hắn, đoạn hắn rút từ chiếc túi ở trong áo một miếng kim loại hình tròn điêu khắc tinh xảo.

-                      Đây là.. – Cedroc nhìn ấn tính rồi kinh ngạc nói - ấn tính của Reiser !

-                      Phải, cách đây một thời gian, Vua Corodo nhận được mật tin Reiser muốn ám sát hoàng tử Foanton, nhưng do không có bằng chứng, nên Ngài ấy lẳng lặng cử chúng tôi theo bảo vệ Thái tử !

-                      Thật sao ? – gã đàn ông cao lớn phẫn nộ

-                      Đúng, cũng may là vừa kịp lúc ! Ta là Phó tướng quân thành Iftican, Tiarthrone – Tiarthrone nói nhìn đống thịt đang được nướng chin ở trong căn phòng. Bỗng, Colwet đứng đằng sau đã ngã khụy xuống, Dolenza cũng bất giác chúi thẳng về phía trước. Chân Dolenza đã bị phỏng, song ban nãy do bận rộn chiến đấu không nhận ra.

-                      Mau trị thương cho họ nhanh lên, phải thật chu đáo !

Cedroc quay lại và hét với đám lính.

-                      Bắt giam sứ đoàn Reiser lại cho Ta !

Tiarthrone quay lại thấy Colwet được những quân lính mang đi. Zerra đang đỡ Dolenza:

-                      Không sao chứ ? – hắn hỏi Dolenza. Mắt hắn liếc xuống chân Dolenza, bàn chân bị bỏng. Vai thì bị một con vật táp phải khi đỡ cho hắn.

Trong lòng hắn cảm giác đau nhói bất thường, mồ hôi bắt đầu rịnh trên trán Dolenza, và chân thì đau nhức. Dolenza đáp

-                      Sẽ ổn thôi !

-                      Bám lên vai tôi đi !  – Zerra nói, bả vai anh tươm máu song anh lại lo lắng cho vết thương ở chân và eo của Dolenza hơn. Phải, nhìn cậu ta nhỏ bé, thật yếu đuối. Cậu nhớ rõ khi ánh mắt sợ hãi của Dolenza khi Ikanne bắt cậu ta thành phi tần. Cả sự lo lắng khi cậu ta nhìn anh bây giờ thật sự đang bóp lấy cảm xúc trong anh.

-                      Cậu cũng bị thương kìa ! Chữa cho cậu ta trước đi ! – Dolenza nói khi thấy vết thương sâu từ móng vuốt con sói ở trên bả vai cậu. Chàng ta nói với quân lính mang cáng tới rồi ấn Zerra lên cáng – tôi ổn, cậu phải biết quan tâm đến mình chứ, vai cậu bị thương nặng kìa !

-                      Dolenza …

Không cho Zerra cãi lại, Dolenza bảo bọn lính đi nhanh còn mình cà nhắc đi lại. Quân lính chạy khắp nơi để dập lửa, cả hoàng cung náo loạn. Tiarthrone thở dài, hắn tiến đến và bế bổng Dolenza lên:

-                      Ngươi cũng nên học cách quan tâm đến bản thân chút đi !

Dolenza nhìn Tiarthrone, bỗng trừng mắt rồi trong một chốc, Dolenza đánh vào vai hắn và hắn rên rỉ vì đau:

-                       Tại sao không ra tay sớm hả, nếu không phải vì tôi chuốt thuốc cho tên Hoàng tử đó thì đợi tới lúc nào Ngài mới đến hả !

-                      Ta thấy Ngươi cười nói rất vui vẻ với hắn kia mà, nhưng đó là lỗi của Ragashu, sao lại quay sang mắng Ta ! – Tiarthrone nói băng qua dòng người

Đúng là giận vô cớ, song Dolenza là con gái, để ở cạnh Ikanne thì chẳng khác nào lửa gần rơm. Nhưng Tiarthrone nào có biết chuyện đó.

-                      Cái kế hoạch chết tiệt này là do ai bày ra hả ! – Dolenza gằn giọng định co tay đánh thêm một cái mạnh hơn. Song nhận ra tay mình có gì ươn ướt và sệt thì nhìn lại mới thấy máu.

Máu, máu ở đâu ? Dolenza nhìn sang vai hắn. Do lớp áo choàng đen nên Dolenza không nhận ra hắn cũng bị thương mà máu đang thấm qua lớp vải.

-                      Bị thương sao ? – Dolenza gắt lên nhìn hắn nửa thấy giận mình, nửa thấy hối lỗi -Sao không nói ?

-                      Ngươi làm ơn đừng có vùng vẫy nữa, tay sắp đứt ra rồi đây ! – Tiarthrone đáp, Dolenza ngoan ngoãn không cử động nữa, Dolenza giật mạnh sợi dây chuyền trên cổ vốn được Ikanne tặng cho phi tần, rồi quẳng nó xuống một góc. Dolenza đoạn lẩm bẩm nói với hắn – giữ lời hứa của Ngài đi, tôi không muốn ở đây đâu. Nếu Ngài không làm đúng thế, tôi thề sẽ cắt đầu tên Ikanne khi hắn đang ngủ đấy !

Tiarthrone ậm ừ, trong lòng cảm thấy sự hài lòng và vui sướng khác lạ dâng, có lẽ đó là những lời hắn muốn nghe hơn cái gì hết vào lúc này.

-          Gan ngươi cũng to thật !

-          Không to thì đã chết dưới tay Reichenstein rồi !

Hắn bật cười, thằng nhóc trên tay hắn dường như có thể dễ dàng nói tuột ra bất cứ suy nghĩ nào ra với hắn. Cả cái tên Reichenstein cũng nói thản nhiên như thế. Hắn đi nhanh đến chỗ thầy thuốc khi thấy tay mình đang đỡ lấy thắt lưng Dolenza thấm ướt bởi máu. Hắn thả mạnh Dolenza trên giường bệnh làm chàng ta rên rỉ

- Đó là phạt ngươi !

Hắn nói rồi quay người, trên khóe môi bỗng giãn ra một nụ cười.

Sau khi trình bày rõ mọi chuyện với Đức Vua Tulakan, Tiarthrone quay lại chỗ thầy thuốc, đầu hắn chếch choáng khi vì vết thương ở vai. Khi đến nơi, hắn nhận thấy người hầu liên tục ra vào và vị thầy thuốc đang lo lắng chăm sóc Dolenza.

-          Có chuyện gì vậy Maester ?

-          Vết cắn con thú ở tay công nương có độc !

-          Độc sao, có giải được không ?

-          Tôi đã cố gắng, còn phải tùy vào khả năng của công nương. Song tôi không dám đảm bảo vì độc của con ma sói này không giống những con ma sói khác.

-          Ông phải làm gì đi chứ ! – sự lo âu bóp nghẹn hắn bỗng chốc làm hắn giận dữ. Zerra khi đó cũng bước vào, thái độ hằn học và lo lắng khi nghe phải những lời đó.

-          Hãy làm tất cả đi Maester, cô ấy đã cứu Hoàng tử của các người đấy !

-          Tôi biết, tôi đã cho công nương uống thuốc, băng bó và bôi thuốc. Đều là thuốc quý cả, song không có tiến triển. Tôi sẽ đi hội ý với các thầy thuốc khác để tìm ra cách cứu chữa ngay.

Suốt đêm hôm đó, Tiarthrone ngồi trằn trọc bên giường bệnh của Dolenza. Dolenza không thể chết như vậy được, không thể chết dễ dàng như vậy được ! Hắn không để Dolenza chết, hắn còn rất nhiều việc cần đến Dolenza và không cho phép chàng chết dễ dàng như vậy được.

“Ngươi không phải tham gia để được thăng tiến hay sao, vì thế Ngươi đừng có chết nhảm nhí như thế !”

Zerra dùng khăn ấm lau những giọt mồ hôi của Dolenza, đôi mắt hằn sự mỏi mệt song trên hết là lo âu vô bờ. Vết cắm ở tay đang chuyển sang màu thẫm hơn, mang sắc đen, sắc mặt cũng tệ hơn nhiều. Colwet vẫn chưa hồi tỉnh còn Dolenza rơi vào hôn mê sâu, tình hình không khả quan chút nào. Maester cũng đến khám thường xuyên, mạch đập của Dolenza không bình ổn, loạn xạ. Bệnh tình không tiến triển cũng không xấu đi, Tiarthrone nhìn sang Zerra. Vết thương của anh không nhẹ, nhìn anh như sắp ngất đến nơi song vẫn cố ở cạnh thằng nhóc.

Zerra mặc kệ bản thân mình, siết chặt lấy tay Dolenza, những ngón tay thuôn dài của anh bao bọc quanh bàn tay của chàng ta, thi thoảng còn áp chặt lên má mình. Anh ta theo dõi từng mạch đập của Dolenza và hốt hoảng mỗi khi có chuyện gì lạ xảy ra với chàng, người ngoài nhìn vào hẳn nghĩ họ có mối quan hệ máu mủ. Đến cả Ikanne khi đến thăm cũng cảm thấy sự kì quặc ở mối quan hệ đó, song hắn đã trình bày thì Dolenza có quan hệ thân thiết với các thành viên nhóm tập kích nên Ikanne mới bỏ qua. Hắn cũng lo lắng cho Dolenza, hắn thừa nhận nhưng một phần hắn cảm thấy có một sự đố kị dần hình thành với Zerra. Hắn căm ghét người vì lo lắng cho người khác mà không để tâm đến bản thân, Zerra đang là kẻ đó. Điều thứ hai, hắn ghét Zerra. Hắn không rõ lý do, có lẽ vì Zerra là một người ấm áp, hoặc dã anh và Dolenza có mối quan hệ rất tốt nên anh ta mới thể thể hiện tình cảm của mình với Dolenza nhiều như thế.

Còn hắn thì không, hắn quá lạnh lẽo và vụng về trong việc đó dù sự lo lắng của hắn chỉ muốn băm vằm bọn Reiser xuẩn ngốc ra.

-          Cậu nghỉ đi ! Tôi sẽ ở đây, nhìn cậu như sắp ngất đấy ! – cuối cùng hắn mở lời với Zerra.

-          Tôi vẫn ổn !

-          Đi nghỉ đi ! – hắn rít lên – không thì người nguy kịch cũng bao gồm cả cậu đấy !

-          Ngài thì sao, Ngài cũng bị thương !

-          Ta không sao, vết thương cũng không đến nỗi nào !

Zerra miễn cưỡng đứng dậy, Tiarthrone bất ngờ nhìn thấy Zerra hôn lên trán Dolenza và thì thào:

-          Cậu nhất định phải tỉnh dậy đấy !

Cái ánh mắt đó không bình thường chút nào, Tiarthrone ngầm quan sát và nhận ra nó tràn trề sự quan tâm và lo lắng. Nó không đơn thuần chỉ là ánh mắt mà những chiến binh dành cho đồng đội, nó hơn thế và phức tạp hơn rất nhiều.

Giống như ánh nhìn dành cho người yêu

Phải ! Đúng là thế !

Tiarthrone thở dài tiếp tục nhìn khuôn mặt cùng dôi mắt nhắm nghiền lại của thiếu niên. Dù sự thật hắn có hơi chếch choáng vì mệt mỏi song sự lo lắng ngập tràn đó dường như cuốn trôi những mệt mỏi đó. Hắn nhìn chằm chằm vào Dolenza, như lo sợ chỉ cần hắn rời mắt một chút, Dolenza sẽ không còn trên cõi đời nữa, vết thương đó là do thằng nhóc đã nhảy vào đẩy hắn ra. Càng nghĩ, hắn càng thấy lòng nặng trĩu, chưa bao giờ hắn thấy mình tồi tệ như thế.

-          Nước…- một tiếng rên nhỏ thoát ra khỏi môi Dolenza – biển ! Ta muốn biển !

Tiarthrone bật người dậy và cúi xuống nghe rõ Dolenza nói gì, hắn vội vã lấy nước song khi cho Dolenza uống, nước cứ bao nhiêu lại trào hết ra ngoài. Dolenza không thể uống dù cứ luôn miệng muốn nước hay biển gì đó.

Nước cứ trào qua khóe môi, dù thực tế Dolenza trông có vẻ rất khát song lại không thể uống được. Đó có thể là mê sảng, hoàn toàn không ý thức được song nếu người bệnh bị kiệt quệ bởi thiếu nước hay thức ăn sẽ làm bệnh tình thêm trầm trọng.

-          Nuốt đi nào, uống đi nào ! Ngươi làm Ta sợ thật đấy ! – hắn gằm giọng nói nhẹ nhàng hết mức cho Dolenza uống nước song nước cứ thấm ra ngoài.

-          Ta muốn biển…! – tiếng thì thào tiếp tục vang lên – nước…!

Không còn cách nào, Tiarthrone cẩn trọng cho Dolenza uống nước, song lần này, hắn cúi thấp xuống và tì môi của mình lên môi thằng nhóc.

“Uống đi nào, đừng cứng đầu mãi thế !” – hắn hét trong tâm tưởng khi một luồng cảm xúc dâng trào khi môi hắn chạm vào môi Dolenza. Dolenza vẫn chưa thể uống mãi một lúc lâu. Cũng may, cuối cùng chàng cũng chịu nuốt xuống. Dolenza im lặng, không khát nước nữa. Hắn quay người đi thở dốc.

Khỉ thật, chỉ là sượt môi thôi có gì to tát đâu ! – tuy nghĩ thế song toàn bộ người hắn lại phản bội lại suy nghĩ đó. Tim hắn đập mạnh, mặt có cảm giác nóng bừng lên và những ngón tay cứ bất giác day day trên môi.

Ở ngoài cửa, Zerra để bộ quần áo sạch sẽ dành cho Dolenza ở trên kệ và thả rèm xuống. Anh đã trông thấy tất cả, dù Dolenza là con trai song sự ghen tức không thể ngừng được trong lòng. Anh tựa vào khung cửa sổ, đầu óc anh không thể nào thư giãn được một khi Dolenza còn chưa tỉnh lại. Trong ngưỡng quan, ở phía nam, anh trông thấy một chòm sao sao Angantus dường như vừa lóe sáng lên trên bầu trời đêm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net