CHAP 12: TRỞ VỀ THỊ TRẤN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng thời gian 1 tuần đã trôi qua nhanh như một cơn gió.

Thời gian huấn luyện anh hùng của Itachi đã kết thúc.

Trong khoảng thời gian đó, Itachi cho các anh hùng đi tập huấn tại các Dungeon nên bây giờ kĩ năng chiến đấu của họ cũng được nâng cao lên đáng kể.

Trong căn phòng dành riêng cho ba người tại cung điện, Itachi cùng Sakura và Siphy thu dọn đồ đạc để quay về thị trấn Yamas.

Đối với Siphy, được rời khỏi lâu đài và sống một cuộc sống phiên lưu cùng người mà cô yêu là một ước mơ tưởng như khó có thể trở thành sự thật.

Nhưng bây giờ, mơ ước của cô đã được thực hiện, điều này khiến cô nàng nở một nụ cười nhẹ nhàng tràn ngập sự hạnh phúc.

"Nè, Itachi, đồ của em khá nhiều, liệu có thể mang theo hết được không!?"

Siphy hỏi trong khi tay cô nàng đang ôm lấy một đống quần áo. Nhìn Siphy, Itachi chỉ mỉm cười, dù sao thì Siphy cũng là công chúa nên đồ đạc nhiều cũng đúng.

"Không sao đâu, để anh mang hộ cho!"

"Vâng, cảm ơn anh!"

Itachi lấy mọi thứ mà cả 3 người cần bỏ vào 'Kho không gian' của mình.

Họ bước xuống cổng của lâu đài, đức vua, hoàng hậu và các anh hùng đã đứng sẵn ở đó để tiễn họ lên đường.

"Này, Siphy, con nhớ hãy chăm sóc cho Itachi thật tốt. Itachi, ta giao Siphy cho con, hãy luôn yêu thương và bảo vệ con bé, Sakura, hãy giúp đỡ cho Siphy và ngược lại, Siphy cũng thế nhé. Cả 3 đứa mau mau, ta mong có cháu lắm rồi đấy!" Đức vua nói.

"V...vâng!"

Cả 3 người đều đỏ mặt sau khi trả lời. Điều này khiến đức vua và hoàng hậu đều cười đùa một cách vui vẻ.

Cả 3 người sau khi vẫy tay tạm biệt mọi người trong cung điện, họ bước lên chiếc xe ngựa đã đứng ở cánh cổng trước đó.

Chiếc xe dần lăn bánh và từ từ mất hút, để lại sau đó là những cái vẫy tay tạm biệt của đức vua cùng hoàng hậu, và một số giọt lệ của những nữ anh hùng đã sa vào lưới tình. (Sau t cho main hốt hết về làm thiếp!)

**Chuyển cảnh*

Sau một đêm, khung cảnh quen thuộc của thị trấn đã hiện ra, chiếc xe ngựa đính huy hiệu của hoàng gia chở 3 người tiến vào bên trong thị trấn.

Itachi, Sakura và Siphy quyết định bước xuống để đi dạo xung quanh thị trấn.

Những ánh mắt ngưỡng mộ kèm theo sự kính trọng của người dân trong thị trấn hướng về phía họ.

Khi Itachi tiêu diệt tên Haiten và kết hôn với Siphy, tin này đã lan ra toàn bộ vương quốc, cậu được xem như là vị anh hùng tiêu diệt quỷ tộc.

Về phía quỷ tộc, khi nghe tin này, chúng cũng đã một chút hoảng hốt vì sức mạnh của quỷ tộc hơn hẳn người thường, thậm chí là cả anh hùng khi đối mặt với sức mạnh đó cũng khó sống, thế mà chỉ một chàng trai mảnh khảnh lại có thể tiêu diệt một tên mang sức mạnh quỷ tộc mà không hề bị thương, điều này là một tin chấn động đối với toàn quỷ tộc.

3 người dạo quanh thị trấn, họ thân thiện với tất cả mọi người vì đối với cả 3, địa vị xã hội hay chức vị cao thấp đều không quan trọng, điều đó lại khiên cho mọi người đều kính trọng họ hơn.

Cả 3 người còn ghé vào nhiều cửa hàng trong thị trấn để mua sắm.

Bước vào cánh cửa của nhà trọ Pite, Xania vẫn đang làm việc chăm chỉ.

"Chào Xania-san, cô vẫn khỏe chứ!?"

"A, Itachi và Sakura đây mà, tôi vẫn khỏe, còn đây là..."

Như đã nhận ra Siphy, Xania cúi thấp người và chào:

"Chào Siphy-sama, thần xin lỗi vì thất lễ!"

Siphy đáp lại với một nụ cười, đỡ Xania dậy:

"Xania-san, đừng làm thế, cháu bây giờ là vợ của anh Itachi nên xin cô cứ xem cháu như một người bình thường được rồi!"

Lúc này Xania quay sang nhìn Itachi như không tin vào mắt mình.

"Có phải thật không vậy, Itachi!"

"Đúng vậy ạ!"

Xania như người mất hồn khi nghe câu trả lời từ Itachi.

"Xania-san này, cháu có quà này cho cô!"

Itachi nói và lấy từ trong túi không gian một sợi dây chuyền, và đưa cho Xania, sợi dây chuyền này cậu đã mua lúc đi đi dạo trong thị trấn.

"Etou, món quà này...!" Xania hơi lúng túng.

"Cô cứ nhận lấy"

"C...cảm ơn cậu, Itachi!"

Nhận lấy chiếc dây chuyền mà Itachi tặng, Xania đeo nó vào cổ.

Itachi cùng Sakura và Siphy mỉm cười khi thấy Xania đeo sợi dây chuyền, việc này làm cho Xania có trước ngượng ngùng khiến cô xinh đẹp như một cô thiếu nữ tuổi đôi mươi.

Itachi như để ý điều gì đó, cậu hỏi:

"Xania-san, có thể là bất lịch sự nhưng cô bao nhiêu tuổi vậy!"

"Tôi năm nay mới 22 tuổi thôi!"

"Hể!!!!"

Câu trả lời của Xania khiến cho cả 3 đứng hình, một lúc sau họ mới trở lại bình thường.

"Anou, vậy phải gọi Xania-san bằng chị nhỉ!?"

"Itachi, cậu đừng khách sáo quá, cứ gọi là Xania được rồi"

"À, vâng, Xania!"

Xania chỉ mỉm cười rồi thôi, cả 3 người chào tạm biệt Xania rồi bước ra bên ngoài.

Họ đi bộ về phía căn nhà của mình, Siphy khi nhìn thấy căn nhà cũng choáng ngợp trước vẻ đẹp của nó.

Họ bước vào căn phòng của mình, Siphy và Sakura lựa lấy 2 căn phòng ở 2 bên căn phòng của Itachi làm phòng riêng.

Mặt trời đã lên cao, cả 3 người bước xuống phòng ăn, cùng làm bữa trưa và cùng dùng bữa trong sự hạnh phúc vui vẻ và đầm ấm.

**End chap**





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net