9 + 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9.
Nhưng tôi đã bị sốt.
Tôi ăn gì cũng ói, khi tỉnh khi không. Anh phải mời bác sĩ đến nhà khám.
Ánh mắt bác sĩ nhìn tôi có vẻ là lạ.
Trong cơn mê, tôi chỉ có thể nghe được vài câu vụn vỡ của bác sĩ.
"Đẹp quá! Anh tìm đâu ra..."
"Nhưng đây có phải là..."
"Rất hiếm người có thể dẫn em ấy về. Anh thật có phúc."
Bàn tay đang đỡ lưng tôi của anh bỗng cứng đờ.
Tôi lờ mờ nhận ra, có chuyện không hay sắp xảy đến.

10.
Tai họa đến.
Anh bị bắt.
Người ta phá cửa, cho tôi ra.
Người ta áp đặt rằng tôi muốn tự do.
Nhưng không hề biết rằng tôi chỉ muốn ở trong chiếc lồng vàng, gần anh, mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net