Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Phong Đình ngồi trầm ngâm trong phòng làm việc. Anh đọc đi đọc lại tài liệu của Vương Linh. Anh đến bây giờ vẫn không hết thể hết bất ngờ. Vương Linh không phải con của ông Vương mà là con riêng của bà Vương. Trước giờ anh vẫn thắc mắc tại sao Vương gia lại cho Vương Linh tham gia showbiz. Theo như truyền thống nhà họ Vương, kèm theo tính tình của ông Vương nữa thì việc Vương Linh được tham gia showbiz là một việc không hề dễ dàng. Họ thường cho là những diễn viên nghệ sĩ là những người chỉ biết bám theo đại gia để leo cao. Giờ thì anh đãbiết rõ ràng rồi, tại sao cô tham gia showbiz, tại sao cô không có cổ phần ở Vương thị. Anh cầm ly rượu vang lên, xoay xoay chiếc ghế tổng tài. Trong đầu lại hiện lên hình ảnh bé nhỏ của Vương Linh, khi cô cười, khi cô tức giận. Sau đó là hình ảnh hồi nhỏ của cô bị mọi người ghét bỏ, mắng nhiếc,... Nếu anh không biết Vương Linh là con nhà Vương gia chắc chắn khi nhìn bức ảnh trên tay anh sẽ có một suy nghĩ rằng đây là một cô gái với gia cảnh bình thường. Trông cô như này bình thường đến mức không thể bình thường hơn. Bên cạnh còn có Mộc Ly đang mỉm cười nữa cũng không khá hơn Vương Linh là bao. Anh thực sự rất tò mò rốt cục hai người đã sống như nào. Anh lại càng không hiểu rằng Mạc Từ Hi một người suy nghĩ đơn giản như cậu ấy tại sao có thể điều hành Mạc thị phát triển như vậy. Bởi theo anh biết với tính cách của cậu ấy nếu biết được ngày nhỏ Mộc Ly đã khổ sở như nào cậu ấy sẽ không lợi dụng cô ấy làm thế thân cho Kiều Mộc Nhan. Đến tận hai năm sau đó anh mới biết suy nghĩ ngày hôm nay của anh hoàn toàn sai.

Trong tập tài liệu này có đôi chút về cuộc sống của Vương Linh và Mộc Ly. Không hiểu do sao mà năm ông An mất, năm Mộc Ly 15, cô không sống chung với dì Trần. Vương Linh năm đó cũng chuyển qua An gia sống cùng Mộc Ly. Lý do là gì không thể tra ra được. Vương Linh không được tiền chu cấp từ Vương gia, Mộc Ly thuyết phục các cổ đông bằng việc tiền nhận được từ cổ phần của cô sẽ chuyển vào quỹ của công ty cho đến khi cô đến An thị làm việc. Ông Trần rất lo lắng muốn giúp đỡ nhưng cô đã dứt khoát từ chối. Từ đó, Vương Linh bắt đầu viết tiểu thuyết trên mạng để kiếm tiền chi tiêu. Mộc Ly nhận đánh máy thuê, làm thêm ở một quán cà phê. An gia có một khu vườn rất rộng nhờ vậy mà bọn họ có rau và hoa quả để ăn. Ngoài ra còn cắt hoa bán đổ cho các cửa hàng hoa mà có thêm chút tiền. Họ bận rộn trong cuộc sống của mình để kiếm miếng cơm manh áo nhưng họ có nhau, cùng có những niềm vui và nỗi buồn. Đó có lẽ cũng là lý do vì sao Vương Linh và Mộc Ly luôn luôn lo lắng cho nhau. Anh khẽ thở dài, đứng dậy cầm lấy chìa khóa xe.

Tối nay ở Vivia có một vị khách không mời mà tới. Mọi người tổ chức một bữa tiệc nướng thịt ngoài trời. Mộc Ly phục vụ rượu và hoa quả. Từ Hi chịu trách nhiệm nướng thịt còn Vương Linh cùng Đinh Ý vừa ăn vừa nói chuyện với nhau về công việc diễn xuất. 

Hôm nay là cuối tuần nên người giúp việc đã về từ lâu. Tiếng chuông cửa vọng lại, Mộc Ly vừa bê khay hoa quả vừa sai. 

" Vương Linh, cậu đi mở cửa đi."

Đinh Ý rõ ràng không vui khi thấy cô sai nữ thần của nó như vậy nhưng cô mặc kệ. Vương Linh vui vẻ đi ra mở cửa. 

Cô không ngờ người ngoài cửa chính là Lâm Phong Đình. Cô ngây người vài giây, sau đó lại ra việc mình làm với anh lúc chiều không khỏi ngượng ngùng. 

" Anh tới đây có việc gì vậy?"

Anh mỉm cười, kéo cô vào lòng. Khẽ thì thầm. 

"Đến đây để tìm cô bé đã hôn trộm anh chiều nay."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#báo #thông
Ẩn QC