thi cử

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

phải nói là nó khá mong chờ chuyến đi đến làng hogsmeade lần này với cedric, nhưng trước khi nó có thể đặt một ngón chân nào của nó ra khỏi tòa lâu đài, thì nó phải hoàn tất xong việc thi cử đã.

nó tự thấy lực học của bạn thân khá tốt. không phải dạng xuất sắc, nhưng cũng trên mức giỏi trung bình. esther kém nhất ở môn độc dược, nhưng cái đó có theodore kèm nó nên nó không sợ. nó chỉ lo mỗi môn số học thôi. vì năm ba slytherin chỉ có nó chịu đăng kí môn đó. người ta nhìn đống số loằn ngoằn đã chạy mất dép, nó không biết lượng sức nên cứ đâm đầu vào, rồi giờ phải dành cả buổi ở thư viện để nghiên cứu lại căn bản.

ngoài việc số học có hơi phức tạp ra, thì hiểu được nó sẽ rất thú vị. esther nghĩ chỉ cần nó sống sót với một con A trong đợt thi lần này thì nó sẽ tiếp tục chọn môn này vào năm sau.

nhưng để đạt được điều đó, nó phải dành hàng giờ liền vùi mình trong thư viện. ở đây học dễ vào hơn phòng sinh hoạt chung, ít nhất là mọi người đều im lặng. nó đã từng đinh ninh là như thế cho tới khi nó lại bắt gặp một cái bóng đỏ quen thuộc bỗng xuất hiện ở đây.

oliver wood, cũng đang ngồi học cách nó hai dãy bàn.

xém nữa thì nó quên anh cũng đang học năm bảy. kì thi sắp tới của tụi anh chắc hẳn áp lực hơn thi học kì bình thường của tụi nó. nên chuyện anh luôn đến trước và đi sau nó là chuyện hiển nhiên. dẫu vậy, esther không chấp nhận từ bỏ chỗ ngồi quen thuộc của nó chỉ để tránh mặt một gryffindor phiền phức. nên nó vờ như chẳng thấy ai.

esther đã đinh ninh là anh cũng không thấy nó, cho đến một ngày.

nó vẫn đang tìm cách gỡ rối các con số phức tạp trong cuốn bài tập số học - bổ trợ và nâng cao thì một cái bóng đen đã phủ lên mặt bàn của nó. ngước nhìn lên, esther không khỏi nhíu mày khi thấy ánh mắt người kia đang nhìn mình.

"có chuyện gì?" - nó mở lời trước.

"trò cũng đăng kí môn này?"

"phải."

"nhưng những con số rất phức tạp."

không phức tạp bằng cái ánh nhìn khó hiểu của anh dành cho tôi đâu - nó thầm nghĩ. esther không rõ mục đích của cuộc trò chuyện này là gì, chỉ cảm thấy chút phiền.

"đúng."

"trò đã ngồi giải trang này hai tiếng rồi."

đây không phải là một cách đá xéo để trả thù nó đó chứ? nó tưởng chuyện kia xong rồi? ném một ánh mắt khó chịu cho người kia, nó trả lời một cách nhẫn nhịn.

"không phải việc của anh."

"tôi có thể giúp."

"tôi cũng có đăng kí môn này."

oliver wood nói thêm vào ngay như để giải thích cho lời đề nghị bất ngờ, mà chính anh cũng không hiểu vì sao anh lại làm vậy. anh đã có thể học trong phòng sinh hoạt chung, song, anh vẫn ra đây, dù anh rất muốn tránh mặt nó.

anh có đang thật sự muốn tránh nó không?

"tôi nghĩ tôi không cần đâu, cảm ơn."

"tôi thật sự không ghét trò, trò biết đó.."

"tôi cũng đâu nói rằng tôi ghét anh."

oliver thấy việc này thật ngu ngốc. nhưng anh vẫn kéo cái ghế đối diện nó ra và ngồi xuống, mặt đối mặt với nó.

"vậy tôi sẽ ngồi đây, nếu có gì cần hỏi, trò có thể hỏi tôi."

???

esther đang chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra. đầu óc tên này có vấn đề à? chẳng trách sao anh marcus ghét oliver wood đến vậy. mục đích của việc này là gì? giờ chẳng lẽ nó đứng lên bỏ đi luôn thì lại thô lỗ quá.

ngồi được một lúc, esther cảm thấy người kí chốc chốc lại liếc mắt lên nhìn nó, nó không tài nào tập trung được.

"anh không cần học cho kì thi sắp tới sao?"

"tôi học xong rồi."

"sao anh không về nghỉ?"

"không mệt."

"không định đi tìm bạn cùng nhà để nói chuyện sao?"

"trò đang đuổi khéo tôi?"

ừ, đúng rồi đó. gryffindor phải đợi đến câu thứ ba mới hiểu được à?

"..trò biết đó, tôi rất xin lỗi về vụ việc trên tháp thiên văn. trò có thể hỏi tôi bất cứ thứ gì về môn học này, dù gì tôi cũng đã học qua rồi, ừm.."

"..."

"tôi không hiểu mục đích của anh là gì?"

tới nước này thì nó thô lỗ thật rồi. esther không nhìn lên anh khi nói điều đó, điều đó đủ để thể hiện rằng nó chẳng vui gì nỗi với đề nghị giúp đỡ của oliver.

"tôi cũng không hiểu mục đích của tôi là gì.."

"nếu tôi đã làm phiền trò thì xin lỗi, tôi nghĩ tôi sẽ đi."

oliver wood đứng dậy một cách hơi ngập ngừng rồi bỏ đi luôn. anh thấy mọi thứ mình làm thật lố bịch. và anh không hiểu sao anh lại chuyển từ chán ghét khi phải đụng mặt nó trên hành lang, sang thất vọng khi người anh gặp ở nhữnh khúc quẹo không phải là nó. anh đã từng gặp esther flint ở cùng với cedric diggory trong tiệm công tước mật, và rõ ràng ánh mắt nó nhìn anh lúc đó là hoàn toàn khác so với khi nó đối diện với anh trên tháp thiên văn. không đơn thuần là từ bình thường chuyển sang thù địch, anh thấy nó giống thất vọng hơn.

thất vọng gì chứ?

anh muốn hỏi nó tại sao lại có sự thay đổi đột ngột đến như vậy. nhưng làm như thế thì thật là kì cục.

chợt, tay áo chùng của anh như bị kéo lại. anh quay sang, thì là nó. anh nhíu mày, nó là người đã đuổi anh đi cơ mà?

"trò cần g-"

"anh để quên cuốn này."

esther đưa lại cho anh cuốn quitddich qua các thời đại. đây là cuốn anh mua, chứ không mượn từ thư viện, để anh có thể ghi chi chít đủ mọi loại phân tích lên đó.

"cảm ơn."

"không có gì."

"..."

nó toang quay đi, vì tưởng việc của mình đã xong rồi, thì oliver bỗng giữ vai nó lại.

"sau kì thi, em đến làng hogsmeade với tôi không?"

esther thấy bất ngờ khi oliver wood yêu cầu giúp đỡ nó một, thì bây giờ nó bất ngờ mười khi được anh rủ đi chơi. nó tin marcus thật sự đã làm điều gì đó với não của oliver, ví dụ như thụi cây gậy vào đầu anh, nên anh mới không được bình thường như thế này. có lẽ merlin trên cao đang bắt nó chịu hậu quả cho những gì mà anh nó gây ra.

"..xin lỗi, tôi có hẹn với bạn rồi."

"cedric à?"

"đúng vậy."

"nhưng ừm, tôi cần có chuyện phải nói với em. không liên quan đến quitdditch hay slytherin. tôi không biết diễn tả như thế nào cả.."

bây giờ thì nó tin vào luật nhân quả thật rồi. anh nó đã chơi ác với con nhà người ta trên sân đấu, nên giờ nó mới phải khó xử như này. dặn lòng dù sao nó cũng đang ở thư viện, nếu nãy giờ nó kiềm được việc lớn tiếng với oliver, thì nó cần cố gắn cho trót.

"sau kì thi, nếu như còn gặp thì chúng ta sẽ nói chuyện, còn bây giờ tôi bận lắm. tạm biệt."

esther quay trở về chỗ ngồi của nó, cố dồn sự tập trung lại vào quyển bài tập của nó. oliver thì tặc lưỡi rồi cũng bỏ đi, tự nhủ con bé này vẫn dễ ưa hơn thằng anh nó nhiều. ít nhất là đã không xúc xỉa gì đến anh, dù anh cũng tự nhận thấy bản thân mình phiền vã*i.

và cứ thế, một buổi chiều học tại thư viện của nó kết thúc với việc nó chỉ giải được phân nửa số bài cần làm. đều là nhờ ơn phước của ai kia. nhưng thôi, nó sẽ chấp nhận những tín hiệu mà vũ trụ gửi đến nó. dù cái tín hiệu đó màu mang đỏ tía chướng mắt và phiền phức hết chỗ nói đi chăng nữa.

...

nó bước ra khỏi phòng thi cuối cùng với một tâm trạng nhẹ nhõm. draco và đám bạn của cậu vẫn còn đang lớn tiếng dò đáp án. nó không muốn nghe, vì nó dám chắc rằng nó không đúng được trên hai phần ba câu hỏi lý thuyết môn độc dược. theodore thì đi bên cạnh nó, kiểm tra lại đồ dùng của cậu. esther chắc mẩm rằng kì thi cao đẳng của học sinh năm bảy sẽ diễn ra dài hơn tụi nó, và nó sẽ được tự do đi lại trong tòa lâu đài thêm hai ngày nữa, trước khi phải bắt đầu công cuộc né tránh ai kia. nó tin rằng đang trong giai đoạn thi liên tục, không ai rảnh mà đi lông bông ngoài hành lang, hay đến thư viện nữa.

phải không?

;

11/2/2024
vktx.

p/s: chap này thì xaml thật r =)) nma th mn đọc hoan hỉ th nhé=))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net