Chap 26 - Dineyland

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Mình ngoi lên rồi đây.! Mọi người đã xem công diễn hôm nay chưa?! Dao Dao thật là câu người a~, Trư Đề và Lâm đại tiểu thư hôm nay cũng rất giỏi, rất tốt.! 👍x1000, 👏x1000. _
_ Chap hôm nay hơi ngắn, mọi người thông cảm cho, qua nay mình có chuyện không được vui cho lắm. Để không ảnh hưởng đến mọi người mình sẽ không nói ra. 😁 _
_ Không dài dòng nữa, chúng ta vào truyện thôi. 🙆‍♀️ _

€________________________________________€

"Wei?!"

Mọi người bất ngờ, giọng nói này. Đây là giọng của Vương Dịch.

"Em đang ở đâu thế?!"

"Tả Tả?!"

"Ây~.!"

"Điện thoại chị đâu?!"

"Hì hì, điện thoại chị sắp hết pin rồi. Chị đang mượn điện thoại của Châu Châu."

"..."

"Wei?! Tiểu Nhất?! ... wei?!"

"Có chuyện gì?!"

"Em đang làm gì vậy?!"

"Đi dạo thôi.!"

"Bọn chị chuẩn bị đến Disneyland.!"

"Ừm."

"Em ... em có muốn đến không?!"

"..."

"Em đến đi.! Đã rất lâu rồi em chưa đến những khu vui chơi như thế này mà."

"..."

"Em hãy thử sống đúng với lứa tuổi của em một lần đi."

"..."

Tả Tịnh Viện ra sức thuyết phục Vương Dịch. Cô muốn thấy em ấy một lần là đứa trẻ đúng với lứa tuổi 18, được thỏa sức vui đùa, cùng nụ cười rạng rỡ kia. Em ấy đã quá khép chặt mình trong cái vỏ bọc bảo vệ cứng cáp đó.

Châu Thi Vũ căng thẳng, đợi câu trả lời. Mọi người cũng im lặng chờ. Bọn họ rất hy vọng em ấy sẽ đến.

"Tiểu Nhất à~, đi nha?!"

"..."

"..."

"Hảo.!"

"Thật sao?!", Tả Tả bất ngờ hỏi, cô không nghĩ em ấy thật sự đồng ý đi cùng.

"Ừm.!"

"Vậy em mau tới đó đi. Bọn chị tới ngay.!"

Tả Tịnh Viện hưng phấn nói, xong rồi tắt máy. Quay sang hối thúc mọi người nhanh đến đó.

"Chúng ta đi thôi."

"Hảo~.!"

Thế là bọn họ cùng nhau khởi hành đến Disneyland.

¥________Giải phân cách đáng yêu ________¥

Ít phút trước đó. Ở chỗ của Vương Dịch.

Sau khi tạm biệt Từ Tử Hiên ở quá cafe. Trên xe trở về nhà, Vương Dịch nhắn tin cho Lục Đình, Tôn Nhuế, nở nụ cười nguy hiểm.

Bước vào nhà, không nghe thấy tiếng Tả Tịnh Viện, em ấy hơi khó hiểu, nhưng chợt nhớ ra là cô nàng đã ra ngoài với nhóm Đan Ny, ngồi trên sofa ngửa đầu ra sau, dùng tay xoa nhẹ mắt, mệt mỏi.

"Chiều nay, bọn chị định đến Disneyland chơi, em ... em có muốn tham gia cùng không?!"

Nhớ đến câu hỏi của Châu Thi Vũ, cùng ánh mắt buồn bã, thất vọng khi em ấy từ chối. Vương Dịch vô thức bật cười. Sau đó đứng dậy lên phòng chuẩn bị một lát, rồi xuống nhà để xe, lấy chiếc môto phiên bản giới hạn yêu thích của mình, chạy thẳng đến Disneyland.

Sau khi đến nơi, tiểu Vương mua mười hai vé VIP, sau đó đi dạo xung quanh. Vừa lúc mua xong một ly Capuchino đá, thì nhận được số điện thoại lạ, dù vậy em ấy vẫn bắt máy, hóa ra là Tả Tịnh Viện, qua điện thoại chị ấy cứ ra sức nài nỉ thuyết phục mình đi, 11 cũng chỉ im lặng mỉm cười lắng nghe, vốn định đùa với chị ấy một lát thôi, không ngờ chị ấy lại căng thẳng, lo sợ như vậy nên em ấy đã đồng ý, mặc dù thực tế thì tiểu Nhất đã đến trước cả bọn họ.

Nhìn dãy số trên điện thoại, Vương Dịch nở nụ cười nhẹ, lưu lại vào điện thoại mình hai chữ [ TIỀN BỐI ], hài lòng cất điện thoại vào túi. Sau đó đi dạo xung quanh, cuối cùng Vương Dịch chọn một gốc cây gần đó dựa người vào đợi.

¥__________ Giải phân cách kì lạ __________¥

Trên xe, Châu Thi Vũ lo lắng, thấp thỏm không yên, bản thân cô cũng không biết lý do vì sao nữa. Cô luôn cảm thấy hồi hộp khi gặp Vương Dịch. Nhìn dãy số trên điện thoại hồi lâu, lúc Tả Tả muốn mượn điện thoại của cô. Thi Vũ dù hơi khó hiểu, nhưng vẫn đưa cho cậu ấy, cô không nghĩ rằng cậu ấy sẽ gọi cho Vương Dịch.

Đang suy nghĩ không biết có nên lưu không thì xe đã đến nơi. Châu Châu vội cất điện thoại vào túi xách của mình, thanh toán tiền xe, rồi bước xuống xe cùng mọi người.

Đứng đợi một lát, thì nhóm cô đã tập hợp đủ, đang loay hoay tìm kiếm xung quanh để xem 11 đã đến chưa?! Lúc xoay người lại cô nhìn thấy em ấy đang đứng dựa người vào thân cây, một tay cầm điện thoại tay còn lại đang cầm ly nước.

Đột nhiên có một bé trai đến kéo góc áo Vương Dịch, em ấy dời ánh mắt từ điện thoại sang cậu bé đó, chỉ thấy sau khi bỏ điện thoại vào túi quần thì em ấy cuối người xuống nói gì đó và mua hết những bông hoa trên tay thằng bé.

Trước khi cậu bé đó rời đi, em ấy còn mỉm cười nhẹ, xoa đầu cậu nhóc. Nhìn thằng bé vui vẻ chạy đi, Vương Dịch đứng thẳng dậy, đẩy gọng kính lên, nhìn chăm chăm vào bó hoa trong tay, ngãi đầu khó xử, không biết phải làm sao?!

"Để mình gọi cho em ấy.", Tả Tả muốn lấy điện thoại ra gọi thì Châu Thi Vũ ngăn lại.

"Không cần đâu, Tả Tả. Vương Dịch, em ấy ở đằng kia.", Châu Châu cất tiếng chỉ tay về phía trước mặt cô.

Mọi người hướng mắt về phía đó, cùng lúc Nhất Nhất cũng hướng ánh nhìn về phía họ , rồi từ từ tiến lại, trên tay cầm theo rất nhiều bông hồng hình như là đồ handmade.

"Chị đến trễ.!", 11 lên tiếng chất vấn Tả Tịnh Viện, biểu hiện không vui.

"Xin lỗi, xin lỗi.", Tả Tả vẻ mặt hối lỗi nói.

"Em đợi có lâu không?!", Dao Dao nhẹ giọng hỏi.

"Hơn 30p.!", em ấy nhìn đồng hồ trên tay, không nhanh không chậm trả lời.

"Em đến sớm vậy sao?!", Miên Dương bất ngờ nói.

"Xin lỗi, bọn này gặp chút sự cố nhỏ.", CK không cảm xúc nói.

"Để em đợi lâu rồi, xin lỗi em Vương Dịch.", Trương Hân vẻ mặt áy náy nói.

"Không sao."

"Vậy để mình đi mua vé.", Liga lên tiếng nói.

"Em đi với chị.", Đản Đản cũng lên tiếng nói.

"Khoan đã."

"Sao thế, Châu Châu?!", Chu Chu nhăn mài lên tiếng.

"Nếu không mua vé bây giờ, thì phải đợi xếp hàng lâu lắm đấy.", Ngải Giai khó hiểu nói.

"Em ấy ... em ấy vẫn chưa đến.!", Châu Thi Vũ rụt rè nói.

"Chị thật sự muốn đợi 'cô ta'?!", Viên Nhất Kỳ nhăn mài nói.

"Có nhầm không vậy, Châu Châu?!", Chu Chu khó chịu hỏi.

"Sao chúng ta phải đợi 'cô ta' thế?!", Đản Đản tỏ ra bực dọc nói.

"Cậu nói thật sao, Châu Châu?! Chúng ta phải đợi 'cô ta' à?!", Dao Dao cũng khó hiểu, lên tiếng hỏi.

"Ừm~, chúng ta đợi thêm một lát đi."

"Em không đùa chứ?!", Liga đỡ trán nói.

"Phải đợi 'cô ta' đến bao giờ chứ?!", Miên Dương khoanh tay trước ngực không kiến nhẫn nói. Hân Tử lập tức đến bên cạnh cố gắng xoa dịu A Dương.

Đột nhiên một nhành hoa hồng được đưa đến trước mặt Miên Dương.

"Đừng tức giận.!", Vương Dịch bình thản nói.

"Cả mấy tiền bối nữa.", em ấy đưa cho Dao Dao, Chu Chu, Đản Đản và Liga, mỗi người một đóa hoa.

"Thi Vũ tiền bối sẽ khó xử."

Sau đó đưa số bông còn lại cho Châu Thi Vũ, nở nụ cười ôn nhu với cô, rồi bỏ tay vào túi đứng bên cạnh không nói gì cả. Nhờ Vương Dịch mà tâm trạng của mọi người đã đỡ hơn phần nào, giảm bớt không khí căng thẳng đi.

"Cảm ơn em.!", Thi Vũ thỏ thẻ nói nhỏ đủ để cô và em ấy nghe, nhưng cô không chắc là em ấy nghe rõ hay không. Nhất Nhất nghe rất rõ nhưng không nói gì, chỉ im lặng đứng bên cạnh cô.

Đột nhiên Tả Tả tiến lại thì thầm vào tai tiểu Vương.

"Chị được thông báo là 'cô ta' sẽ đến cùng người đó đấy."

"Ừm.!"

"Em biết chị đang nói đến ai mà đúng không?!""

"Ừm, em biết.!"

"Em tính làm gì?!"

Tiểu Nhất quay sang nhìn Tả Tả nhếch miệng nở nụ cười nguy hiểm, không nhanh không chậm nói.

"Không biết nữa.!"

"Hả?!"

"Hai người to nhỏ gì đấy?!", Kỳ Kỳ thắc mắc hỏi.

"Hai người thần thần bí bí làm gì thế?!", CK cũng lên tiếng nói. Cô cảm thấy hai người này có vấn đề nhưng không biết là ở đâu.

"Có gì mà bọn này không thể biết sao?!", Trịnh-sợ lòng người chưa đủ loạn-Đan Ny tò mò hỏi.

"Đâu có gì đâu.! Mọi người đa nghi quá rồi.", Tả Tả cười trừ lấp liếm cho qua chuyện.

"Mọi người đang nói gì đó."

*{ 'Vị khách không mời' mà đến rồi đây?! Mọi người đoán ra ai chưa?! Chính là nhân vật mà mọi người đang nghĩ tới đó. Cuộc đi chơi này chắc sẽ không suôn sẻ đâu.! 😅👉👈 }*

*{ Đợi xem chap sau có gì vui nha.! }*

£-----------------------------------------------------------------£

_ Truyện mình viết tốt hay tệ.! Bản thân mình hiểu rõ, trước giờ mình cũng không nói là bản thân mình viết truyện rất tốt hay khá tốt, trước giờ mình chưa từng nói. Nhưng mà hôm nay có một việc đã khiến mình rất buồn. _

_ Mình thậm chí còn định không ra chap hôm nay và thông báo drop truyện, nhưng vì lời hứa với mọi người rằng hôm nay sẽ có chap nên mình vẫn viết. _

_ Do cảm xúc mình chưa ổn định nên chap này có hơi ngắn mong mọi người thông cảm và bỏ qua.! 😞 _

_ Hy vọng mọi ngưòi giữ gìn sức khỏe thật tốt. 🙆‍♀️ _

_ Đôi lời gửi đến Tả Tịnh Viện dũng cảm của em, cho dù chị có quyết định thế nào, lựa chọn ra sao, em cũng sẽ ủng hộ, sẽ tôn trọng mọi quyết định và sự lựa chọn của chị, nếu điều đó thật sự khiến chị vui vẻ và hạnh phúc. 💓 _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net