Chap 81 - Không đề (19)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tằng Ngải Giai đang chìm vào suy nghĩ thì bị Tả Tả làm cho giật mình.

"Vậy chị nói đi, A Xin, chị có kế hoạch gì?!"

Kỳ Kỳ hất mặt ra hiệu cho người đối diện nói.

"Hình như cậu và Chu Chu đều rất thích đi dạo đêm và nghe nhạc đường phố phải không, Ngải Giai?!"

Trương Hân quay sang nhìn hỏi, Tằng Ngải Giai gật đầu.

"Vậy thì sao?!"

Kha Kha trau mày khó hiểu hỏi lại.

"Mình có kế hoạch thế này, chúng ta sẽ bí mật chuẩn bị một bài hát cho Chu Chu, Ngải Giai sẽ hát, mình sẽ đánh trống CK thì đàn guitar, còn Kỳ Kỳ thì đánh đàn piano."

"Thế còn em và em ấy thì sao?!"

Nãi Cái chỉ bản thân và người đối diện hỏi.

"Hai người thì cầm bóng bay và hoa để khi nào cậu ấy hát xong, đến phần tỏ tình hai người sẽ dẫn Chu Chu lên đưa hoa và bóng bay cho em ấy.!"

"Mình thấy ổn mà, sao cậu lo gì vậy?!"

Ngải Giai gật gù đồng ý kế hoạch này tò mò hỏi lại.

"Vấn đề là làm sao cho em ấy tin, hơn nữa chúng ta không có địa điểm và mấy thứ mình vừa nói.!"

Trương Hân đỡ trán trả lời, mọi người liền rơi vào trầm tư.

"Đúng là không có chỗ nào thật.!"

Nãi Cái xoa cằm nghĩ nói.

"Vậy thì không thực hiện được rồi, phải nghĩ cách khác thôi.!"

Viên Nhất Kỳ dựa người ra sau, ngước mắt nhìn trần nhà, thở dài nói.

"Chúng ta đều không có mối quan hệ rộng, nếu có thì tốt rồi có thể nhờ sự giúp đỡ."

Tằng Ngải Giai buồn bực lên tiếng.

"Mối quan hệ rộng?!... Vương Dịch.!"

Trần Kha suy nghĩ gì đó liền nhớ đến một người, sau đó thốt lên.

"Phải rồi, Vương Dịch, em ấy có quen với hắc đạo chắc chắn có thể giúp chúng ta tìm được địa điểm phù hợp."

Trương Hân như phát hiện ra một tia hy vọng liền vui mừng nói, mọi người lúc này cũng mừng rỡ nhìn Tả Tịnh Viện, cậu hiểu ý liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Vương Dịch

Bọn họ hồi hộp chờ đợi, nếu Nhất Nhất không đồng ý họ đành tự tìm cách vậy, không thì phải nghĩ kế hoạch mới, một lát sau tin nhắn phản hồi đến, em ấy đồng ý giúp.

"Yeah.!!!"

Bọn họ đứng phắc dậy, đập tay ăn mừng, phấn khích vô cùng.

######

Sang ngày hôm sau, nhóm Trương Hân tranh thủ từng chút thời gian một, không nghỉ tay làm cho xong mô hình để nộp bài tập, ai cũng đều vô cùng tập trung.

"Họ bị sao vậy?!"

Chu Di Hân nhỏ giọng hỏi.

"Không biết, hình như là họ đến đây từ sớm rồi đó.!"

Châu Thi Vũ chăm chú sơn màu nói.

"Hôm nay, hình như còn hăng hái nhiệt tình hơn hôm qua thì phải."

Thẩm Mộng Dao cười nói thêm vào.

"Ai cho chị ta uống thuốc tăng lực à?! Làm gì mà hăng dữ vậy?!"

Trịnh Đan Ny lầm bầm nhìn Trần Kha nói xấu.

"Em lầm bầm gì đấy, Đản Đản?! Lem ra ngoài hết rồi kìa.!"

Hứa Dương Ngọc Trác liếc mắt nhìn nhắc nhở.

"Họ nói hôm nay nhất định phải làm cho xong đó.!"

Đường Lỵ Giai cũng lên tiếng góp vào cuộc trò chuyện, mọi người nghe vậy thì gật đầu, nghiêm túc làm việc của mình.

Vậy là chỉ với hai ngày, mô hình bài tập đã được làm xong, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nhìn tác phẩm bọn họ bỏ biết bao công sức ra làm.

Nên là sáng hôm sau, một số người ở lại phòng KTX nghỉ ngơi, một số thì ra ngoài, thật ra chỉ có Trương Hân bồi Hứa Dương đến Trung tâm thương mại mua sắm.

Hai người đang dạo bước qua các shop thời trang thì vô tình trông thấy Vương Dịch và một cô gái, hai người họ có vẻ như rất thân mật.

"Hân tử?! Hình như đó là Vương Dịch phải không?!"

"Ừm~, nhưng mà ai đi cùng em ấy vậy?! Còn khoát tay thân thiết nữa chứ?!"

"Chúng ta đi xem xem.!"

Nói xong không kịp để A Xin phản ứng, Miên Dương liền kéo tay cậu đi, cả hai núp trước cửa shop thời trang nhìn vào bên trong, họ cuối cùng cũng nhận ra cô gái đó chính là Phùng Tư Giai.

"Nhất Nhất?! Em nhìn xem.! Cái váy này thế nào?!"

Tiểu Bắc ướm váy lên người xoay qua xoay lại trước gương ngắm nhìn rồi quay sang Vương Dịch, mỉm cười hỏi.

"Ừm.! Đẹp lắm.!"

Nhất Nhất bỏ tay vào túi, liếc mắt nhìn một chút, rồi gật nhẹ đầu, khen ngợi.

"Vậy lấy cái này đi.!"

Phùng Tư Giai cười híp mắt nói, sau đó cùng em ấy đi thanh toán, lúc bước ngang qua, chị ta nhìn thấy một cái kẹp cà vạt rất xinh liền mua nó mà không để cho Nhất Nhất biết.

"Sao vậy?! Còn muốn mua gì à?!"

"Hửm?! Khô... không... không có. Chúng ta đi thôi.!"

Chị ta giật mình trả lời, khi em ấy đột ngột xuất hiện phía sau hỏi, rồi câu tay em ấy rời đi.

Đến một nhà hàng cũng nằm trong Trung tâm thương mại đó, Trương Hân và Hứa Dương chọn một cái bàn gần chỗ của hai người họ, lặng lẽ quan sát.

Xem được một lát, Miên Dương nhấc máy call video nhóm, rất nhanh mọi người liền vào xem có chuyện gì trừ Châu Thi Vũ.

"Sao vậy, Dương tỷ?!"

Viên Nhất Kỳ đang đi ăn cùng Tả Tịnh Viện hỏi.

"Mọi người nhìn xem này.!"

Quay camera về phía Vương Dịch và Phùng Tư Giai đang dùng bữa, bọn họ ngạc nhiên nhìn em ấy gắp thức ăn cho chị ta, giúp chị ta lau tay, trông vô cùng ân cần, chị ta còn đút cho đồ ăn em ấy.

"Cái quái gì thế kia?!"

Tả Tả vô cùng sốc thốt lên.

Thế là chiều hôm đó, một đám người lén la lén lút theo dõi hai người kia đến một khu hội chợ nhỏ.

Tiểu Bắc nắm tay Nhất Nhất kéo đi khắp nơi vui đùa, bọn họ âm thầm theo sát.

[Pặc] x3

[Ding dong]

150đ. Bạn là thiện xạ sao?!

Hệ thống thông báo.

Vương Dịch chơi trò bắn súng mang về cho Phùng Tư Giai một con gấu lớn, chị ta vô cùng vui vẻ ôm chặt lấy nó, mọi người đứng xem không khỏi vỗ tay khen ngợi vì quá lợi hại.

Tiếp tục dạo bước xung quanh, bất cứ thứ gì tiểu Bắc thích, Nhất Nhất cũng chiều chị ta mà mua nó, kể cả móc khóa đôi em ấy cũng móc vào điện thoại theo ý chị ta.

Theo dõi cả buổi, Tả Tịnh Viện cũng không dám tin vào mắt mình, trời dần chập tối, xe của hai người dừng trước một công viên nhỏ thì em ấy xuống xe, rồi mở cửa cho chị ta xuống.

Không biết Vương Dịch nói gì chỉ thấy em ấy nhẹ vuốt tóc Phùng Tư Giai rồi rời đi, để chị ta đứng đó đợi, nhân cơ hội bọn họ liền xông đến tra hỏi chị ta.

"Ôi trời, giật cả mình.!"

"Nè, chị giải thích ngay cho em chuyện gì đây hả?! Hai người thân mật như vậy từ khi nào hả?! Sao em không biết?!"

Tả Tịnh Viện vẫn còn chưa hết sốc, cầm chặt vai tiểu Bắc hỏi.

"Ồ?! Còn một người nữa đâu rồi?!"

"Chuyện đó quan trọng sao?! Chị đừng có..."

"Mọi người làm gì ở đây vậy?!"

Một giọng nói quen thuộc ở phía sau vang lên, Châu Thi Vũ xuất hiện, khuôn mặt ngây thơ hỏi, cô định xuống đây mua nước uống thì thấy mọi người tụ họp đông đủ ở đây nên đến xem.

"Chào.! Ngày mai tôi và Vương Dịch sẽ ra sân bay, cô nhớ đến nhé.!"

Phùng Tư Giai mỉm cười đưa cho Thi Vũ một tờ giấy có ghi rõ cổng vào của sân bay cũng như thời gian.

Lời chị ta vừa dứt, Tả Tịnh Viện, Thẩm Mộng Dao và Châu Thi Vũ như chết đứng tại chỗ, lúc đó, Vương Dịch cũng từ trong quán cầm theo hai cốc Capuchino bước ra.

Nhất Nhất đưa cho Tiểu Bắc một cốc rồi nắm cổ tay chị ta kéo đi, nhưng bị Tả Tả và Dao Dao chặn đường, em ấy sẽ trau mày khó hiểu.

"Chị ấy nói mai em sẽ cùng ra sân bay?!"

"Điều đó là thật sao?!"

"Ừm.!"

Em ấy không cảm xúc, gật đầu trả lời câu hỏi của hai người, sau đó, liền kéo chị ta đi, không quay đầu lại nhìn, Châu Thi Vũ tai như ù lên, không nghe được bất kỳ âm thanh nào cả, nắm chặt tờ giấy trong tay.

Vương Dịch cứ cầm cổ tay Phùng Tư Giai đi dạo trong công viên đến nửa đêm, mắt thấy chị ta đang run rẩy, em ấy liền dừng lại, khoát áo lên vai cho chị ta.

Tiểu Bắc đứng nhìn hành động của Nhất Nhất, rồi lao vào lòng em ấy, ôm thật chặt, nhắm mắt cảm nhận hơi ấm duy nhất mà chị ta mỗi ngày đều mong muốn.

"Cảm ơn em, Nhất Nhất.!"

Chị ta ôm chặt em ấy, nhắm mắt hưởng thụ nói.

######

Sáng hôm sau, Phùng Tư Giai trông ngóng, thấp thỏm lo lắng, phía cửa sân bay chờ Châu Thi Vũ đến, không khiến chị ta thất vọng, từ xa đã thấy cô cùng Dao Dao và Tả Tả chạy đến.

"Tôi cứ nghĩ cô sẽ không đến.!"

Tiểu Bắc cầm trên tay một hộp quà nói.

"Em ấy đâu rồi?!"

"Đang làm thủ tục.!"

"Hai người sẽ về Mỹ sao?!"

"Em ấy đã trả thù xong rồi, không còn lý do gì để ở đây nữa?!"

"À,... *cười buồn*... ra vậy.!"

"Xin lỗi cô vì chuyện lúc đó.!"

"Hả, không sao, chuyện nhỏ thôi.! Tôi không trách cô đâu.!"

"Thật sao?! Cô đã xém mất mạng đó.!"

"Không phải giờ tôi đã không sao rồi à?! Tôi biết cô cũng chỉ vì yêu em ấy nên mới hành động thiếu suy nghĩ như vậy thôi."

" *Bật cười*... Hèn gì.! Giờ tôi đã thật sự hiểu lý do rồi.! Tặng cho cô."

"Đây là gì vậy?!"

"Món quà nhỏ thôi, xem như lời xin lỗi của tôi.! Đến giờ bay rồi, hẹn gặp lại, phải hạnh phúc thay phần tôi đó.!"

Phùng Tư Giai mỉm cười thật lòng nói, rồi bước đi, Châu Thi Vũ ngơ ngác nhìn chị ta đi về phía Vương Dịch.

Hai người không biết nói gì nhưng cô thấy, tiểu Bắc ngướn người hôn vào má của Vương Dịch, cô cuối thấp đầu không dám nhìn, Thẩm Mộng Dao bước đến nắm chặt tay cô an ủi.

Mọi người cũng chạy đến, ai nấy đều không biết nói gì, chỉ biết yên lặng đứng đó, nhìn đôi vai dần run rẩy của Châu Thi Vũ.

*{ Tằng Ngải Giai muốn tỏ tình với Chu Di Hân bằng một kế hoạch bất ngờ, liệu có thành công?! Vương Dịch sẽ giúp họ như thế nào?! Em ấy đã đồng ý với Phùng Tư Giai chuyện gì?! Họ thật sự sẽ cùng nhau về Mỹ?! Món quà mà chị ta tặng cho Châu Thi Vũ rốt cuộc là gì?! }*

£_______ 🌱🌱🌱🌱🌱🌱 _______£

"Mèo thích ăn cá nhưng nó lại không thể xuống nước, cá thích ăn giun nhưng nó không thể lên bờ. Cớ sao một người không thương mình lại phải dốc lòng vì họ?"

- Chúc mọi người sức khoẻ thật tốt !!! -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net