Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

£__________ 🥀🥀🥀🥀🥀🥀 __________£

Châu thị là một trong những tập đoàn lớn hàng đầu hiện nay. Chủ tịch và phu nhân Châu thị có một cô con gái vô cùng xinh đẹp và đáng yêu, tên là Châu Thi Vũ.

Do quá bận công việc mà có một lần con gái của họ bị bắt cóc, dù đã có rất nhiều vệ sĩ bên cạnh, may mắn là cô được cứu thoát, nhưng kể từ lúc đó đã khiến cho Thi Vũ về sau có ám ảnh về mặt tâm lý.

Lúc nào cũng lầm lũi một mình và luôn có nhiều vệ sĩ hơn bình thường bên cạnh.

Vì điều đó, mà có một số bạn ở trường hay xầm xì về cô, và ngoài những người bạn lúc nhỏ ra, cô không tiếp xúc với bất kì ai cả. Bọn họ cho rằng cô tiểu thư, chảnh chọe không xem ai ra gì, bướng bỉnh, cộng thêm việc do ám ảnh tâm lý, không thể tiếp xúc với người khác nên cô cũng không muốn giải thích gì cả.

Lúc đầu, Châu Thi Vũ còn uất ức về nhà khóc lóc với bama việc bị bạn học nói xấu, xa lánh và bị cô lập, cũng vì vậy Thi Vũ đã không chịu đến trường một tuần liền.

Bama đành phải chuyển trường cho cô, nhưng chuyện đó cũng không giúp ích gì, vì việc đó vẫn lặp lại. Cứ thế cuộc sống của cô trôi qua như vậy.

Một năm học Thi Vũ đã phải chuyển trường hai lần vì không thể chịu được lời nói khó nghe, đàm tiếu từ bạn học. Cô chỉ muốn được yên ổn học tập như bao người khác thôi khó khăn lắm sao?!

Đến năm mừng sinh nhật Thi Vũ tròn 18 tuổi. Baba cô đã mang về một người máy AI, vừa chế tạo và đã qua thử nghiệm. Vì baba cô nghĩ rằng người máy AI có thể bảo vệ cô tốt hơn những người vệ sĩ kia nên đã đặt biệt mời những người giỏi nhất về để tạo ra người máy AI này.

"Đây là món quà Bama tặng cho con."

Mở hộp ra bên trong chính là người máy AI nữ, hoàn toàn y hệt người thật, mái tóc xám dài, môi đỏ, cô đưa tay sờ thử mặt, làn da mịn màng, trắng sáng. Thi Vũ rất ngạc nhiên với món quà này. Sau khi người máy AI được đưa ra khỏi hộp, baba cô ấn nút nguồn ở phần gáy phía sau tóc. Đôi mắt xanh ngọc từ từ mở ra, nhìn vào gia đình cô.

《Tiến hành quét khuôn mặt chủ nhân》

《Hoàn thành》

"Tôi là người máy WY-4781, sẵn sàng phục vụ, thưa chủ nhân."

"Vậy người máy WY-4781.! Kiểm tra sức khỏe của tiểu thư.", baba cô xoa cằm lên tiếng nói. Ông muốn thử nghiệm xem có hoạt động tốt như lúc thử nghiệm không.

"Sức khỏe của tiểu thư ổn định, chỉ số ngạc nhiên là 66%, chỉ số vui vẻ là 14%, chỉ số tò mò là 10%, chỉ số phấn khích là 10%, tim đập 84 nhịp/phút, không có bất kì điểm bất thường nào, nhưng lượng đường trong người tiểu thư khá cao, do ăn quá nhiều đồ ngọt. Ngoài việc này ra, tiểu thư hoàn toàn khỏe mạnh, thưa ngài."

Bama nhìn chằm chằm vào cô.

"Con lại lén ăn đồ ngọt?!"

Thi Vũ lè lưỡi ngãi đầu, cười lã giã, xin lỗi.

"Vậy thời tiết ngày mai thế nào?!", mama cô cũng muốn thử xem người máy AI này hoạt động như thế nào, có tốt không?!

"Ngày mai nhiệt độ 26°C, thời tiết khá mát mẻ, phù hợp cho việc ra ngoài dã ngoại vui chơi, thưa phu nhân."

Bama Thi Vũ vô cùng hài lòng còn cô thì thích thú, xen lẫn lo lắng. Đột nhiên cô nhớ gì đó, phấn khích nói.

"Baba, vậy là từ giờ con sẽ không cần một đống vệ sĩ bên cạnh phải không ạ?!"

"Đúng vậy, ta tin WY-4781 có thể bảo vệ được con, nhưng ta vẫn sẽ cho vài người theo sau để quan sát thử một thời gian."

"Hửm?! Vậy là họ vẫn phải theo con sao?!", Thi Vũ vẻ mặt buồn bã, thất vọng nói.

"Thôi nào, ngày mai chúng ta sẽ cùng ra ngoài dã ngoại được không, bảo bảo?!", mama cô hiền hậu, ân cần xoa đầu cô nói.

"Vâng ạ.!", Thi Vũ vui vẻ đáp ứng.

"Người máy WY-4781, sự an toàn của tiểu thư là nhiệm vụ hàng đầu của ngươi, hiểu không hả?!", baba cô nghiêm giọng nói với người máy AI.

"Tôi biết, thưa ngài.!"

Sau khi kết thúc cuộc gặp mặt bất đắc dĩ này, gia đình Thi Vũ cùng nhau ăn tối, rồi cô trở về phòng mình tắm rửa, trong lúc lau tóc cô nhìn chằm chằm về phía 'cô nàng người máy' im lặng, nhắm mắt đứng yên ở góc phòng.

Suy nghĩ gì đó, cô nhẹ nhàng lại gần, cố không gây ra tiếng động, nhưng cô lại vô ý làm quyển sách trên bàn rơi xuống. Thi Vũ chau mày ngước mắt lên. Quả nhiên 'cô nàng người máy' đó đã mở mắt nhìn chằm chằm vào cô, cất giọng hỏi.

"Có chuyện gì sao, chủ nhân?!"

"À ... hahaha. Không có gì. Không có gì đâu.!", Thi Vũ ngãi đầu, cười gượng nói.

Sau đó, ngay khi nói xong, cô quay trở lại giường và chuẩn bị chìm vào giấc mộng đẹp. Còn người máy WY-4781 nhặt cuốn sách lên, rồi quay trở lại vị trí cũ, nhắm mắt, mọi hành động đều diễn ra một cách im lặng để không làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của Thi Vũ.

Sáng hôm sau, cả gia đình cô đang sắp xếp đồ đạc lên xe, chuẩn bị cho chuyến dã ngoại ngoài trời đầy vui vẻ vào dịp cuối tuần. Buổi đi chơi diễn ra đầy vui vẻ và hạnh phúc. Đến chiều Thi Vũ cùng WY-4781 ra ngoài mua sắm.

Trên xe cô nhẹ giọng hỏi.

"Nè người máy WY-4781?!"

"Tôi đây, chủ nhân.!"

"Ngươi có cái chế độ hay cái gì đó để trông ngươi có thể hành động như một người bình thường không?!"

Người máy WY-4781 nghiêng đầu nhìn cô.

Thi Vũ thở dài bắt đầu giải thích.

"Giống như tay ngươi đấy, đừng có nắm chặt như vậy, cứ thả ra một cách tự nhiên được không?!", cô cầm tay em ấy đưa lên, mở ra từng đốt ngón tay một.

"Còn nữa đừng có nói ra mấy cái số liệu ngớ ngẩn gì đó, muốn nói gì phải hỏi tôi trước, hiểu không?!"

"Tôi hiểu, thưa chủ nhân.!"

"Tốt. Vậy yên tâm được một tý rồi.!"

Vào trung tâm thương mại, Thi Vũ ung dung, vui vẻ đi phía trước, người máy WY-4781 im lặng đi phía sau, nghe theo lời cô nói, em ấy hoàn toàn hành động sao cho giống như một người bình thường và không ai nhận ra em ấy là người máy cả.

Châu Thi Vũ đến một tiệm quần áo, đi xung quanh lựa chọn, cầm lên một cái áo sơmi sọc xanh kẻ dọc, cổ áo và cổ tay màu trắng trông rất đẹp đưa về hướng người máy WY-4781 xem xét. Em ấy luôn giữ khoảng cách nhất định để cô cảm thấy thoải mái.

Vì không ai biết cái người đi bên cạnh Thi Vũ là một người máy AI, mà cho rằng đó là người thường, còn là một người rất xinh đẹp, khí chất cool ngầu, đã có rất nhiều ánh nhìn chăm chăm vào em ấy và ánh mắt ngưỡng mộ hướng về phía cô.

Đột nhiên có một người phục vụ trông cũng khá xinh đẹp, bước lại chỗ người máy WY-4781 ngại ngùng hỏi.

"Xin lỗi, nhưng mà không biết có thể add weixin không?!"

Em ấy liếc mắt nhìn điện thoại tất cả thông tin và weibo của cô phục vụ đều được em ấy tra ra. Người máy WY-4781 ngước mặt lên nhìn Thi Vũ.

Cô đang lựa quần áo, nhẹ nhàng ngước lên, giọng lạnh lùng nói.

"Trả lời cô ta đi.!"

(Tg: Sao có mùi gì đó chua chủa chùa chua?! 😜)

"Tôi không có điện thoại.", ngay khi được cho phép, em ấy vô cảm nói.

"Sao?! Không có điện thoại?!", người phục vụ nghi hoặc, không tin hỏi.

Người máy WY-4781 im lặng đi thẳng về phía Thi Vũ đang khó chịu lựa đồ, cuối xuống nhẹ giọng nói nhỏ với cô.

"Chủ nhân, chỉ số vui vẻ của người từ 96% xuống còn 46%, đã giảm đến 50% mức độ vui vẻ. Người ổn chứ?!"

Châu Thi Vũ nghe xong, ánh mắt đột nhiên tức giận quay đầu nhìn, quăng đống đồ vừa lựa xong vào người em ấy, giận dỗi nói.

"Mau thanh toán.!"

(Tg: Ơ kìa?! 🤨)

Cô cùng em ấy đem đống đồ vừa lựa xong đến quầy thanh toán.

"Tổng cộng 2 triệu 3 trăm tệ ạ.!"

Người máy WY-4781 đánh mắt về phía Thi Vũ, cô gật nhẹ đầu, thấy thế em ấy mới lấy điện thoại trong túi ra đưa đến trước mặt cô, quét vân tay mở điện thoại, sau đó đưa đến trước mặt người thu ngân thanh toán.

Cô phục vụ thấy vậy, liền nhăn mày khó chịu, lên tiếng nói.

"Không phải em nói không có điện thoại sao?!"

"Ừm.!"

Thanh toán xong em ấy cất điện thoại vào túi.

"Vậy đó là gì?!"

"Là điện thoại của tôi, cô bị ngốc à?! Mau đi thôi.!", Thi Vũ giận dữ nói, rồi xoay người bỏ đi.

(Tg: Có người ghen.! Ahihi 🤭 . Thi Vũ lườm, cầm dép lên. Tg: Em sinh lõi~ TT chạy thôi.!)

Người máy WY-4781 nhanh chóng cầm tất cả túi đồ đuổi theo sau. Ngay khi đuổi kịp, em ấy chỉ im lặng đi phía sau không lên tiếng nói gì cả. Thi Vũ cảm thấy lòng ngày càng khó chịu. Quay phắc lại, liếc mắt nhìn người máy WY-4781, em ấy khó hiểu hỏi.

"Chủ nhân, người đang tức giận sao?! Có chuyện gì vậy ạ?!"

"Còn dám hỏi à?! Lần sau đi cùng tôi, thì bịt kín mặt vào.!", nói xong thì quay người bỏ đi.

Thi Vũ vừa đi vừa lầm bầm, hỏi thăm tổ tông người phục vụ lúc nãy. Nào ngờ, em ấy ở bên cạnh đã nghe hết tất cả, bình thản nói ra.

"Người phục vụ đó tên là Mary, 24 tuổi, sống ở Thượng Hải, đã làm việc ở trung tâm thương mại được ba năm, weibo có khoảng 400 người theo dõi, weibo cô ta cập nhật rất nhiều ảnh chụp selfie và ảnh chụp cùng nhiều người đàn ông khác."

"Rành quá nhỉ?!", khuôn mặt Thi Vũ ngày càng khó coi hơn.

"Không phải người muốn biết thông tin của cô ta sao, thưa chủ nhân?!"

"Xì~.! Tôi không quan tâm. Sao tôi lại phải để tâm cô ta chứ?!"

"Chủ nhân, người đang nói dối. Từ lúc cô ta xuất hiện, chỉ số vui vẻ của người đã giảm rất nhanh, còn chỉ số tức giận lại tăng không ngừng."

"Hmmm, E hèm ... Tôi đói rồi, đi ăn thôi.!"

"Vâng, thưa chủ nhân.! Nhà hàng ở lầu hai có món Watermelon Ice Cream là món mới, được đánh giá rất cao, các món ăn ở đó cũng rất ổn. Người thấy sao, chủ nhân?!"

"Nhà hàng gần đây thì sao?!"

"Nhà hàng gần đây đều rất đông khách, thưa chủ nhân.!"

"Được, vậy đi ăn món đó thôi.!"

Đến nhà hàng, Thi Vũ vô tình gặp được những người bạn lúc nhỏ của cô. Đó là Viên Nhất Kỳ, Thẩm Mộng Dao, Hứa Dương Ngọc Trác và Trịnh Đan Ny. Còn Trương Hân, Trần Kha, Tả Tịnh Viện và Đường Lỵ Giai thì cô chỉ mới quen biết vài năm gần đây thôi.

"Thi Vũ, chị cũng ở đây sao?!", Viên Nhất Kỳ vui vẻ chạy đến nói.

"Trùng hợp thật đấy, Thi Vũ.!", Thẩm Mộng Dao cũng chạy đến câu tay cô cười tươi nói.

(Thi Vũ: Sao tự nhiên thấy bản thân phát sáng thế nhở?! 🤔. Tg: Không có đâu ạ.!)

"Em có muốn ăn cùng bọn chị không?!", Miên Dương khoát tay Hân tử, vui vẻ mời.

"Ăn cùng nhau đi, mọi người thấy thế nào?!", Trương Hân xoa đầu cưng chiều Miên Dương, quay sang hỏi mọi người.

Hình ảnh đó đã đập vào mắt Dao Dao khiến cô nàng đột nhiên cảm thấy buồn bã và khó chịu.

"Chị thấy sao, Liga học tỷ?!", Tả Tịnh Viện dịu dàng nhìn người yêu cậu, ân cần hỏi.

"Chị không có ý kiến, càng đông người càng vui mà.!", Đường Lỵ Giai ôm lấy tay Tả Tả mỉm cười nói.

"Chúng ta mau vào trong thôi, em đói lắm rồi.", Đan Ny xoa bụng dựa vào người CK làm nũng.

"Chúng ta mau vào thôi.!", CK mỉm cười sủng nịnh Đản Đản, nhẹ giọng nói.

"Ừm.! Chúng ta vào thôi nào.", Thi Vũ vui vẻ nói.

Bọn họ ai cũng chú ý cô nàng đi cùng Châu Thi Vũ nhưng mà không ai hỏi gì cả. Họ vô cùng tò mò, vì vẻ ngoài quả thật rất rất xinh đẹp và soái khí, nãy giờ chỉ đứng đó không nói gì chỉ im lặng nhìn chằm chằm quan sát như đang dò xét bọn cô.

¥___________ 🌱🌱🌱🌱🌱🌱 ___________¥

_ Chap đầu tiên ra mắt rồi đây.! 😁 _

_ Đúng như lời đã hứa với mọi người. Sau thi sẽ có chap. 😅 _

_ Đáng lý ra chap này sẽ ra vào hôm qua, nhưng do quá trễ nên hôm nay mình đăng bù cho mọi người nè.! 👉👈 _

_ Mọi người đọc chuyện vui vẻ.! 💓 _

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net