SINH TỬ KIẾM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng hôm sau Ngụy Châu dạy rất sớm....cậu bò lên người anh rồi ngồi trên đó.....cậu mò mẫn cơ thể anh đến khi anh tỉnh dậy mà chụp tay cậu lại mới thôi.....Ngụy Châu nhìn anh cười rất tươi......

_Cảnh Du....dạy thôi.....em đói quá

Cảnh Du ôm cậu rồi ngồi nhanh dậy.....cậu và anh chào nhau buổi sáng bằng một nụ hôn nhẹ.....anh để cậu xuống rồi cả hai đi vào phòng tắm.....anh đánh răng cho cậu....Ngụy Châu ngoan lắm....cứ há miệng mèo ra để anh chải răng cho.....bọt khắp khoang miệng cậu......cảnh du đang chăm chú chải chải thì Ngụy Châu chơi ác thổi bọt qua mặt anh.....rồi cười ngất nga ngất ngưỡng.....Cảnh Du định giơ tay lên cóc cậu thì ngụy Châu ho sặt sụa ......

"Á......em nuốt bọt rồi..."

_cái gì.....mau súc nước....

"Á.....tại anh làm em cười đó.."

_được.....được tại anh hết....em nhanh súc nước đi......

Ngụy Châu súc nước xong lại cười.....ha ha

"Không sao nữa rồi..."

Anh tắm cho cậu xong mới đẩy cậu ra ngoài.....bản thân thì giờ mới làm vệ sinh cho mình.......Ngụy Châu ra ngoài.....tìm mãi không thấy áo học sinh của mình đâu.....cậu ngồi xuống giường

"Du ơi.....áo học sinh của em đâu

"Chị hai giặt rồi...."

"Vậy giờ em làm gì có đồ mặc.....quần áo ở nhà mình hết rồi....bên này không có...."

"Hôm nay là cuối tuần đó.....đâu có đi học...."

Cảnh Du bước nhanh ra ngoài rồi ôm ngụy châu lại.......

_em về đây rồi ngủ li bì....anh kêu sao cũng không dậy.......nên anh để em ngủ....em ngủ hết 4 ngày rồi đó...

_sao em ngủ dữ vậy ta

_chắc mệt quá chứ gì...

_anh làm em mệt sao...?.....về đây chúng ta có làm tình hả anh.....sao em không nhớ chuyện đó....

_có.....rất nhiều.....em đâu có tỉnh táo đâu mà nhớ

Ngụy Châu cố suy nghĩ nhưng đầu cậu là một màu trắng xóa....tất cả chỉ là hình ảnh cảnh du bên cậu thôi.....Ngụy Châu gạt bỏ đi tất cả rồi kéo anh xuống nhà ăn cơm.......ba Hứa nấu rất nhiều món ngon.....phải nói rất rất nhiều.....vừa thấy Ngụy Châu đi xuống Hứa Tâm đã đi đến ôm cậu lại.....Cảnh Du ở phía sau nhìn chị rồi lắc đầu ra hiệu......Hứa Tâm liền thây đổi sắc mặt ngay....

_em ngủ ngon không châu châu

_chị sao vậy bà la sát.....em ngủ rất ngon mà....

_ưh.......

Ngụy Châu ngồi vào bàn ăn.....cậu ăn rất nhiều.....rất ngon....mọi người trong nhà lại vui vẻ......ai cũng nhìn cậu mà cười.....ham ăn thấy phát sợ.....ăn uống xong xuôi.....Hứa Tâm rủ cậu đi siêu thị mua đồ......cậu đồng ý ngay.....cả hai đi mất.....lúc này Cảnh Du mới nhìn ba Hứa......

_ba......Quỷ Hồ là sao vậy ba...?

Ba Hứa ngồi xuống ghế rồi từ từ giải thích cho Cảnh Du nghe

_Quỷ Hồ là một con hồ ly sống hơn ngàn năm rồi.......nó trước đây mà một con hồ ly rất tốt.....nó yêu một con người....nó hi sinh tất cả để mong muốn trở thành người...nhưng rồi một ngày nọ....khi con người bình thường yếu đuối và ngu ngốc đó biết được sự thật nó là hồ ly.....hắn đã âm thầm bắt tay với pháp sư mà giết chết nó.....máu nó chảy vào gốc cây anh đào già.....cây nở hoa đỏ rực rỡ cả một vùng trời và đó là lần cuối cùng cây anh đào đó nở hoa.......linh hồn của nó không siêu thoát được....từ đó nó không tin vào tình yêu nữa......vì vậy nó ám những ai mất đi lý trí....hồ ly ngàn năm nào mất đi lý trí sẽ đều bị ma tính của nó lấn áp trở thành QUỶ HỒ........nếu nó xuất hiện.....nó sẽ giết chết tất cả loài người và pháp sư......để trả mối thù ngàn năm của nó....

_vì vậy ta và Hứa Tâm đã lo lắng cho châu châu rất nhiều năm qua....nó mạnh quá.....nhưng lại không làm chủ được sức mạnh của mình.....Quỷ Hồ bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện nếu châu châu giận dữ.....ma tính trong lòng sẽ giết chết nó....nếu để quá lâu châu châu sẽ không thể trở về là mình được nữa....

_châu châu càng ngày càng yêu con nhiều đó Cảnh Du......khi nó ở bên con....dù là giận dữ thì ma tính cũng không xuất hiện được.....vì có tình yêu của con lấp đầy tất cả.....nên con hãy ở cạnh châu châu của ta.......ta không thể mất nó được đâu con à.....

Cảnh Du vội gật đầu......

_con biết rồi ba....con yêu ngụy Châu hơn cả bản thân con mà

Ba Hứa khẽ cười........rồi vỗ vào vai anh..........

_được.....rất tốt......rất tốt

..................

New york

A TÂM đi rất nhanh vào một căn phòng lớn....mọi thứ xung quanh đều được trạm khắc bằng vàng tinh xảo vô cùng......phía trong là chiếc ghế lớn.......một người phụ nữ xinh đẹp như tiên đang ngự bên trên....gương mặt nhỏ nhắn.....mày thanh mắt phụng.......sóng mũi cao cùng với đôi môi mỏng đỏ mọng.....nhìn bà đẹp đến ngất ngây.....mái tóc đen dài mượt mà đến lạ thường....bà mặc trên người bộ đồ pháp sư cổ......nhìn rất uy quyền.....bên cạnh bà là Sinh tử kiếm......một thanh kiếm có hai linh hồn....một nam một nữ đang đứng phía sau bà......nhìn thấy A TÂM bà cất giọng

_có chuyện gì...?

_chủ nhân.....A SÁT chết rồi ạ.....

_trái tim hắn đang ở đây....làm sao chết được....?

_là.......là.......do lửa thiêu cháy

_ngoại trừ Thanh Hỏa và Phong Hỏa ra......không ngọn lửa nào có thể thiêu cháy được thực thể........linh hồn.........và phách

_vâng đúng là Thanh Hỏa...

_ta sai hắn đến ra điều kiện với tên hồ ly kia mà.....sao lại bị Thanh Hỏa thiêu cháy chứ....Thanh Hỏa chỉ có hồ ly ngàn năm mới tạo ra được thôi....thằng nhóc hồ ly kia vẫn chưa trưởng thành mà...?

_tôi không rõ lắm thưa chủ nhân....đã 5 ngày rồi mà A SÁT không về....hoa Máu cậu ta nuôi chết hết rồi ạ......chứng tỏ cậu ấy đã không còn.....

_gọi A SỬ đến đây cho ta

_vâng chủ nhân

A TÂM đi mất.......bà ta liền nói

_TỬ KIẾM......người thấy gì rồi...?

Linh hồn nam nhân bên tay tay trái bà cất giọng....

_tình yêu.....một tình yêu đang lớn mạnh dần......nó vượt qua cả ánh sáng năm xưa của Cố chủ nhân và Hứa Tịnh......ánh sáng này trong suốt lạ thường.....càng nhìn càng rực rỡ....xuyên cả không gian và thời gian.......thưa chủ nhân

Ba ta bắt đầu cười lớn......xoay người nhìn Tử Kiếm với ánh mắt sắc lạnh..

_yêu...........làm gì có tình yêu......giả tạo.....dối trá........hồ ly là loài dối trá nhất.........ở chúng không có tình yêu.....chỉ có sức mạnh....sinh khí mà thôi

_"lần này không phải thưa chủ nhân"....người con gái đứng bên tay phải bà lên tiếng.......

_ý ngươi là sao Sinh Kiếm.....?

_ánh sáng của tình yêu này không có màu......nó chỉ có duy nhất màu trắng mà thôi...nó không nhỏ nhen để pha lẫn màu vàng....không ích kỷ để lẫn vào màu đen.....cũng không lợi dụng để có thêm sắc xám.......không vì bất cứ thứ gì.......trên đời này có rất nhiều màu sắc....tượng trưng cho mặt tối tình yêu của con người....nhưng trọn vẹn chỉ một màu trắng như vầy thôi thì mấy vạn năm nay........Sinh Tử Kiếm chúng thần là lần đầu nhìn thấy....

Bà ta xoay người nhìn về phía trời xa xa rồi gằn giọng

_ta muốn xem thử......tình yêu của con trai ta và con tiểu Hồ ly đó lớn mạnh như thế nào mà khiến Sinh Tử Kiếm......một thần khí sống vạn năm như hai ngươi phải ngắm nhìn thán phục như vậy.....

........................

10 phút ngắn ngủi không nói nên lời......đăng hồ ly cho các bạn đỡ buồn.....tui buồn một mình cũng được......

Hẹn gặp lại nha.......huhuhuhu....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net