Chapter 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Meteor & Eternal
Mest rút thanh kiếm ra, tiến đến Stephen và vung kiếm nhưng kiếm của cậu bị chặn lại. Stephen bật lùi lại. Cậu chuyển sang dùng súng ngắm. Mest nhìn vào mắt và đoán hướng bắn của cậu. Nhờ vậy mà cậu đã né được đạn

Sera dùng thuốc gây ảo giác và ném về phía đối phương. Cậu ta cầm một khẩu Beretta bắn vỡ lọ thuốc. Sera hốt hoảng bịt mũi lại để không hít phải khí độc của thuốc. Người kia nhân cơ hội chạy đến từ phía sau, dùng đầu gối đá vào lưng Sera. Sera nhân cơ hội người kia đến gần, dùng một lọ thuốc rỗng đập mạnh vào đầu đối thủ.

Amy tay cầm chặt kiếm. Đối phương chỉ sử dụng khiên
_ Sát thủ hỗ trợ? - Cô nghĩ.
Bỗng đối phương tiến đến với một tốc độ rất nhanh. Cô ta đẩy Amy bằng khiên của mình rồi chuyển sang sử dụng kiếm. Cô định tấn công Amy khi cô đang ngã. Amy cố gắng dùng chân quật cô ta ngã theo. Cả 2 mất thăng bằng vào ngã nhào

Otis đứng trước mặt đối thủ. Cậu nhìn cậu ta. Và rồi, cậu ta bất động rồi ngã xuống

Vigorous
_ Ái chà! Ái chà có đánh nhau rồi à? - Jay leo lên một cái cây rồi dùng ống nhòm nhìn sang hướng Meteor và Eternal.
_ Tôi cá là Meteor thắng cho xem.
_ Đừng có làm chuyện bao đồng nữa! Xuống đây đi. - Một thành viên nói vọng từ dưới đất
_ Biết rồi! Biết rồi! - Cậu trả lời cho có rồi đổi hướng nhìn sang chỗ khác
_ Hửm? - Jay bật thành tiếng

Geniuses
Mọi người đã bắt đầu nghỉ ngơi trừ Nathan và Azura
_ Con rắn đó là nhân tạo. Nó có vết cắn giống con người. Có người muốn hại cậu đấy.
Nathan im lặng
_ Cậu biết chuyện này đúng chứ? Cậu đã chần chừ không cho tôi xem vết thương còn gì. Cậu đang giấu giếm chuyện gì?
_ Chúng ta nên đi nghỉ thôi. - Cậu đánh trống lảng rồi quay lưng đi
Azura nhìn cậu vẻ bực tức, hét lớn:
_ Cậu biết Sera làm chuyện này đúng chứ?
Nathan dừng bước. Azura vẫn cúi mặt
_ Cậu đang thương hại tôi sao? Sera thì sao chứ? Cậu nghĩ là tôi sẽ buồn sao? Thôi quan tâm chuyện người khác đi! Cậu có tốt bụng đến nhường nào thì đối với họ cậu cũng chỉ là một thằng Soe thôi!! - Cô bỗng hét lớn
Nathan nghệt mặt ra nhìn cô. Cô đến lúc này mới giơ tay lên che miệng, ngạc nhiên về điều mình vừa nói
_ Tại sao... chị biết? - Nathan ngỡ ngàng hỏi
Azura thở dài rồi nói:
_ Đó cũng là lí do mà chị ấy đi theo Otis

8 năm trước
_ Chimera? Quái vật ạ? - Azura ngơ ngác tỏ vẻ không hiểu. Sera cười khúc khích
_ Đúng là nó  có nguồn gốc từ quái vật Chimera. Nhưng trong di truyền học nó là hiện tượng một sinh vật là tập hợp nhiều phần gene của các cá thể khác nhau. Còn được gọi là Genetic Chimerism.
_ Chị biết nhiều quá nhỉ? Nhưng tại sao chị lại nói với em chuyện này?
Sera lấy trong túi áo ra một bức ảnh rồi đưa cho Azura xem
_Cậu ta là Uri Evans. Mẹ cậu ta gặp hiện tượng Chimera.
_ Tại sao chị biết?
_ Vì cậu ấy là đối tượng nghiên cứu của chú Otis.

Nathan bàng hoàng, vẫn chưa nói được gì
_ Sau đấy thì chị ấy bỏ đi. Sera muốn trả ơn cho người cứu mạng mình. Mục đích của chị ấy là truy tìm cậu, Uri.
_ Tại sao chị biết...tôi là Uri Evans?
_ Eli đã kể cho tôi nghe rất nhiều về cậu. Và thời điểm cậu được gia đình Edwards nhận nuôi lại trùng khớp với khoảng thời gian Soe 09 và 10 rời khỏi tộc Evans.
Nathan không nói gì. Cậu im lặng một hồi rồi vào trong
_ Chị...đi nghỉ sớm đi..
_ Khoan đã! Uri! Tôi biết cậu và mẹ bị vu oan... Tôi... - Azura định nói gì đó
_ Cậu nói chuyện với tôi một chút được không?  - Morris chặn ngay trước mặt cậu
_ Cả tớ nữa.. - Iris ngập ngừng rồi nói
_ Tôi từ chối. - Nathan nói rồi bước qua Morris nhưng Iris đã nắm lấy tay Nathan, ngập ngừng hồi lâu, cậu nói:
_ Chỉ một chút thôi. - Cô nói với vẻ ngượng ngùng. Bọn tôi sẽ không làm mất thời gian của cậu đâu.
Nathan tránh ánh mắt của hai người họ. Bỗng một viên đạn bay tới.
_ Xem chừng! - Nathan nói rồi đẩy Iris sang một bên. Cả 2 người ngã xuống đất
_ Lâu rồi không gặp, Uri. Không phải là Soe 10 mới đúng. - Mest cười nửa miệng

1 tiếng trước
Meteor & Eternal
Otis kề kiếm sát cổ Stephen. Cậu hốt hoảng nhưng Otis không biểu lộ một chút cảm xúc. Những người khác trong đội của cậu cũng đang bị khống chế
_ Mục đích thật sự của các người không phải là tôi đúng chứ? - Mest tra hỏi
_ Chúng tôi đã nói rồi. Nếu không phải vì lý do đó thì chúng tôi đến đây làm gì?
Otis đưa kiếm sát cổ Stephen hơn.
_ Titus! - Mest cố gắng ngăn cậu lại.
_ Nếu chúng không khai ra thì cũng đã hết giá trị lợi dụng thôi Mest. Để chúng sống cũng chẳng được ích lợi gì.
_ Cậu vào tù như nào tôi cũng không quan tâm nhưng đừng để việc của cậu làm ảnh hưởng đến chúng tôi. - Mest đặt tay lên vai Otis. Otis hạ kiếm xuống
_ Vậy giờ chúng ta làm gì với hắn? - Otis hỏi với vẻ hậm hực
_ Để đó cho tớ. - Amy nói rồi tiến về phía Stephen
_ Cô ấy làm được gì? - Otis hỏi
Amy nhìn thẳng vào mắt Stephen
_ Nói cho tôi biết ai bảo cậu làm như vậy?
_ Nathan...Edwards... - Stephen chậm rãi nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net