Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tắt phone xong là Lam phóng liền ra xe. Từ đây giọt lên thư viện một tí thì 15 phút là dư chán. Lam nhấn ga , xe lao vút trên con đường xa lộ quen thuộc. Cũng may giờ này đường hay vắng. Vào giờ này đa số bà con đã đi làm hoặc còn đang ngáy ngủ. Cuộc sống bên Mỹ là thế đấy. Ai cũng bận rộn , công nhân không 8 tiếng ca sáng thì 8 tiếng ca tối , nếu còn sức thì cứ việc " over-time ". Từ bác sĩ , kỹ sư cho đến học sinh và sinh viên đều thế cả không biệt riêng ai. Thế mà ai cũng nói cuộc sống bên Mỹ sướng , theo Lam thì cuộc sống bên này có khác biệt gì với cái máy đâu chứ. Làm việc lúc nào cũng y như cái đồng hồ. Cứ tới giờ thì kẻ đi làm , tới giờ thì kẻ đi học , tới giờ thì kẻ đi ngủ và cứ tiếp tục như thế cho đến cuối tuần. Đó là thứ bảy và chủ nhật , hai ngày được thảnh thơi và sang thứ hai sự việc cứ như thế lại tiếp tục. Lam biết ai cũng có nỗi khổ riêng của mình. Nhưng ý của Lam là , cuộc sống bên này nó cứ đều đều xảy ra và cứ lập lại y như nhau. Hết ngày này qua tháng nọ , ruốt cuộc có lẽ vì bị điều khiển bởi chiếc đồng hồ nhìu quá nên con người ở đây rất lạnh nhạt và vô tình. Họ sống y như câu châm ngôn "Việc ai nấy lo , hồn ai nấy giữ. "

Kiếm chỗ đậu xe mà Lam muốn tóat mồ hôi hột, cả ngàn cái parking như vậy mà không có dư một cái cho Lam. Phải tranh dành thật là cực khổ Lam mới đậu được chiếc xe của mình , Lam hí ha hí hửng mừng còn hơn là lượm được tiền. Thư viện bây giờ không còn nét ảm đạm và yên tịnh như ngày nào , thay vào đó là tiếng nói , tiếng cười , tiếng la ôi ối gọi nhau và ngay cả tiếng rì rà học bài. Thật là náo nhiệt. Đâu đâu cũng là người , đông đảo còn hơn là ở công viên. Cũng thông cảm được vì bây giờ đã cuối mùa , ai ai cũng lo ngốn lo nghiến bài cho mau để chuẩn bị thi. Lam cũng không ngọai lệ , chứ nếu không đừng hòng mong Lam dậy sớm. Lam đâu có khùng đến nỗi chỉ đến để ngắm nét đẹp của thư viện. Chen chúc mãi mới tới được cánh cửa chính , Lam thở phào đi vô. Thật khác một trời một vực , bên ngòai ồn ào náo nhiệt bao nhiêu thì trong này yên tĩnh bấy nhiêu. Bước tới chỗ cũ mà bọn Lam thường hay ngồi , Lam thả phịch cả người xuống chiếc ghế xa lông thở dốc. Vân nhìn Lam chép miệng cười:

--Giỏi thiệt !! Đúng giờ , không trễ phút nào ha..!!

--Quỷ thì có !! Kiếm cái parking thôi mà muốn khùng luôn...!! Lam nhình quanh chỉ

thấy có mỗi mình Vân và một núi sách trên bàn. --Ủa !! Còn con Trang với con Dung đâu rồi???

--Tụi nó đi lấy sách rồi..!!

--Trời !! Còn lấy nữa?? Bộ tụi mày thấy chưa bị sách chôn thì chưa ăn ngon chưa ngủ yên hay sao???

--Ừ chưa đủ , còn thiếu phần mày nữa kìa. Đi lấy đi phần của mày đi...!!

--Ngồi nghỉ tí đã...!! Lam gối đầu vào thành ghế lười biếng..

--Dẹp , không nghỉ không nghiết gì hết...!! Đi lấy sách đi đồ lười biếng...!! Vân đá vào chân Lam hối.

--Đi thì đi , làm gì dữ vậy?? Không nói người ta tưởng mày là má tao đó...hihi !!

Nói rồi Lam đứng dậy chạy cho lẹ, nếu không sẽ lãnh thêm một cú của nhỏ Vân nữa thì khốn. Phải leo tới lần 3 , (là nơi tụ những sách chuyên ngành của Lam ) làm Lam muốn bể mạch máu biết vậy hồi nãy chịu khó chờ một tí là có thang máy đi rồi. Đi hết 5 dãy và ruốt cuộc lôi được một đống sách , biết làm sao hơn tự nhiên bị ép làm người siêng. Lam dáo dát nhìn khắp dãy sách xem còn thiếu cuốn nào hay không. Mắt Lam chợt dừng vào cuốn sách có tự đề là "Stolen Moments". Cái tựa đề lôi cuốn nhỉ , cuốn sách có tựa đề kì lạ như thu hút và chinh phục Lam. Lam quyết định lấy ra coi trong đó viết gì để thỏa lòng tò mò. Tay Lam vừa chạm cuốn sách thì Lam cũng chạm trúng một bàn tay , vội ngước lên. Là một người con gái việt. (Quên nói với các bạn , Houston có nhìu người việt lắm , nói chung đa số là người việt. Đi đâu cũng gặp việt , cho nên có gặp người việt thì cũng không lạ ):

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net