Chương 22: Phạt chạy mười vòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 22: Phạt chạy mười vòng

"Thầy giáo, có chuyện gì vậy ạ?" Phỉ Lỵ Á cảm thấy bắp chân căng lên, kiên trì đi tới trước mặt thầy thể dục hỏi.

"Các em là bạn cùng lớp chắc đều biết bạn ấy thừa lúc thầy không ở đây trốn đi mua đùi gà về ăn, đây là đối với thầy vô cùng bất kính! Ai còn dám nói lời vô ích thầy phạt chạy hai mươi vòng!" Thầy thể dục chỉ vào An Sơ Hạ, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.*

(*chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: vô cùng nghiêm túc.)

Cô vốn biết Mạc Hân Vi chắc chắn không tốt bụng tới mức giúp cô mà! An Sơ Hạ cúi đầu, nghe lời chuẩn bị chạy phạt. Dù sao bây giờ có nói gì cũng vô dụng, nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, cô coi như có nhảy xuống Thái Bình Dương cũng không rửa sạch tội oan. Chi bằng cứ ngoan ngoãn chạy hết mười vòng cho xong.

"Chờ chút." Phỉ Lỵ Á ngăn An Sơ Hạ, dũng cảm lớn tiếng nói với thầy giáo: "Thầy giáo, chuyện này có thể là hiểu lầm."

"Đúng, thầy giáo, cô ấy không phải trốn đi mua đùi gà về ăn." Bạn cùng lớp cũng bắt đầu lộn xộn.

"Không phải mua về ăn thì cô ta cầm túi đùi gà đó làm gì? Chẳng lẽ có người cố ý hại cô ta?" Hoàn Tử không chút khách khí cắt lời bọn họ.

"Ai còn nói thêm, cả lớp lập tức chạy mười vòng nữa." Câu này của thầy thể dục có lực uy hiếp rất lớn khiến cho bãi tập vốn đang ầm ĩ nay yên tĩnh trở lại. Có mấy nữ sinh khóc sướt mướt, nức nở không nói lên lời.

Bản thân được nuông chiều từ bé, đường đường là tiểu thư danh môn, sao chịu được chạy mười vòng trên cái bãi tập rộng 400m này?

"Thầy, em lập tức chạy phạt, xin thầy đừng phạt bọn họ!" Cô cúi người chào, đẩy những người trên đường chạy ra hai bên,bắt đầu chạy.

Mười vòng mà nói... chẳng qua cũng chỉ là 4000m... Cô nhất định làm được!

Hoàn Tử thấy thỏa mãn lén nhìn Mạc Hân Vi làm dấu 'OK', bên đó bắt đầu reo hò ầm ĩ. Trái lại những đồng môn lớp A của An Sơ Hạ người nào người nấy đều ủ rũ, trong lòng cảm thấy vô cùng có lỗi với cô. Biết rõ cô bị oan, bị vu khống, vậy mà không thể giúp cô làm sáng tỏ.

Bọn họ quá hèn nhát, chỉ vì sợ ở Tư Đế Lan nói ra một câu cũng có thể hại cả gia tộc.

"Thầy ơi, hay là thầy đi nghỉ ngơi đi. Em trông trừng cô ấy cho, lúc trước không giữ được cô ấy em cảm thấy rất có lỗi với thầy!" Hoàn Tử giả bộ thành thật, khiến người khác nhìn vào không khỏi thấy chướng mắt.

"Vậy làm phiền em rồi, phòng làm việc của thầy cũng còn chút việc cần giải quyết." Thầy thể dục mỉm cười nhìn Hoàn Tử rồi xoay người rời đi.

Đám người Mạc Hân Vi lắc qua lắc lại sung sướng nhìn An Sơ Hạ đang chạy gần tới chỗ này, dọc theo đường chạy mà chỉ trỏ, thậm chị còn bắt chước dáng vẻ An Sơ Hạ, dáng vẻ kiêu ngạo mà lại không thể kiêu ngạo nổi.

Tất cả những bộ tiểu thuyết, kịch bản, phim truyền hình, điện ảnh từ xưa tới nay đều là cho kẻ tiểu nhân được toại nguyện muốn gì làm đấy, lẽ nào Thượng đế không có mắt? An Sơ Hạ rõ ràng không làm gì lại bị vu khống, còn phạt chạy 10 vòng...

Nhìn An Sơ Hạ bắt đầu liêu xiêu, Phỉ Lỵ Á đi đến chạy cùng cô.

"Cô ta làm gì thế?" Đám người Mạc Hân Vi không thể hiểu nổi, ngược lại Mạc Hân Vi nhìn rõ ý đồ của Phỉ Lỵ Á. Cô ta lập tức cảm thấy không thoải mái.

Không ngờ con nhỏ kia vừa tới Tư Đế Lan đã có bạn tri kỉ. Mà hình như cô... càng nghĩ Mạc Hân Vi lại thấy khó chịu.

"Cậu chạy ra đây làm gì?" Chạy xong hai vòng, An Sơ Hạ đầu đã đầy mồ hôi, hơi thở không ổn định.

Phỉ Lỵ Á không nói lời nào, chỉ ở bên cạnh cô cùng chạy, mồ hôi nhỏ xuống cũng mặc kể.

Thấy Phỉ Lỵ Á làm vậy, nam sinh trong lớp cùng mấy nữ sinh thể lực tốt hơn đều chạy tới, đồng loạt chạy theo phía sau An Sơ Hạ.

��������������������������������������������������7

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net