Chương 5: Đua xe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hạ Tinh Vu vừa đi vừa bấm điện thoại gọi cho bạn thân cô là Mộc Sơ, đi được một đoạn Mộc Sơ vừa bắt máy thì cô bị chặn bới ba chiếc lamborghini, chúng lượn vòng quay cô rồi dừng lại. Bước xuống xe là một nhóm đàn ông đầu trọc, mặc âu phục đen chỉnh tề, đeo kính râm bước lại gần.

Hạ Tinh Vu nhăn mày nhìn những nam nhân kia chán ghét nói: “ Các người là ai vậy?”

“ Hạ tiểu thư, Hoắc thiếu muốn gặp cô”

Có ý gì đây? Hoắc thiếu này là ai mà muốn gặp cô?

“ Tiểu thư tự đi hay để chúng tôi mang cô đi?”

Điện thoại của Hạ Tinh Vu đã bấm gọi cho Mộc Sơ nhưng cô không nghe máy mà cứ để đó cho Mộc Sơ nghe. Nghe thấy cuộc hội thoại của cô bạn thân và đám gã kia Mộc Sơ liền tìm map trên điện thoại rồi lập tức lái xe đi đón bạn. Lúc này Hạ Tinh Vu vẫn đứng im nhìn, cô hết sức bình tĩnh câu giờ với bọn chúng.

“ Hoắc thiếu ấy à? Anh ta là ai? Tại sao tôi phải gặp” Hạ Tinh Vu mỉm cười

Bọn chúng vẫn thản nhiên trả lời : “ Hoắc Vân Hàn là lão đại của chúng tôi”

“ Vậy …à…” Hạ Tinh Vu nhả từng chữ chậm rãi

Cô cố tình nói chậm là vì đã nhìn thấy xe của Mộc Sơ đang đi tới. Mộc Sơ bật đèn pha sáng lên hết cỡ, bọn đàn ông kia thấy phát sáng liền quay đầu nhìn về phía xe. Nhân lúc chúng quay đầu nhìn Mộc Sơ đạp ga phóng tới chỗ bọn chúng, đám người đàn ông kia giật mình lùi về phía sau vài bước. Mộc Sơ mỉm cười giảm tốc độ xem trò vui, Hạ Tinh Vu thuận tay nắm lấy cửa xe của Mộc Sơ bay người nhảy vào trong ngồi.

“ Mau tăng tốc độ” Hạ Tinh Vu nói
Mộc Sơ lập tức đạp ga phóng đi, đám gã đàn ông kia cũng nhanh chóng vào xe rồi đuổi theo.

“ Mau dừng xe lại, nghe thấy gì chưa”

“ Ranh con, đừng để chúng tôi tóm được”

Hạ Tinh Vu quay lại nhìn bọn mắng người đang đuổi ở phía sau.

“ Giảm tốc độ. Đổi chỗ” Hạ Tinh Vu lạnh lùng nói

“ Sắp đến đoạn cua rồi. E rằng nguy hiểm” Mộc Sơ đáp

“ Không sao. Chúng không đuổi kịp” Hạ Tinh Vu vẫn thản nhiên
Mộc Sơ giảm tốc độ rồi hai người nhanh chóng đổi chỗ cho nhau, lần này đến lượt Hạ Tinh Vu lái.

Cô đeo kính râm tân tiến có thể nhìn thấy sơ đồ đường đi vào, quay sang nói với Mộc Sơ : “ Đeo dây đai an toàn, bám chắc vào”

Mộc Sơ làm theo lời của Hạ Tinh Vu, tay lái của Hạ Tinh Vu có thể nói là rất lụa.

“ Mẹ nó chứ, hình như là một tay đua” Đám người ở đằng sau chửi thề một tiếng. Kỹ thuật lái xe của bọn chúng cũng không tồi

Hạ Tinh Vu hưng phấn, miệng cô khẽ nhếch cười. Cô tiếp tục phóng xe với tốc độ hai trăm cây số một giờ, đây là tốc độ rất nhanh nếu va phải vật cản trở gì đó thì coi như cả người và xe đều đi xuống hoàng tuyền. Đường cua ở phía trước mặt, đám người đằng sau vẫn tích cực gia tăng tốc độ. Bọn chúng tức giận, thấy cô tăng tốc độ nên cũng tăng tốc độ theo. Nhìn phía sau, Hạ Tinh Vu bỗng nở một nụ cười lạnh.

Hạ Tinh Vu lấy súng ở dưới ghế ra đưa cho Mộc Sơ : “ Mộc Sơ, cầm lấy”

“ Cậu định làm gì?” Mộc Sơ hỏi

Hạ Tinh Vu mỉm cười: “ Chú tâm chút đi. Bắn đừng trượt”

Mộc Sơ tháo đai an toàn ra quay người lại cầm khẩu súng bắn liên tục vào lốp xe của đám người đằng sau. Cảnh tượng này vô cùng hoành tráng, vô cùng nguy hiểm. Lốp xe của bọn chúng bị đạn bắn vào khiến cho nổ lốp, một chiếc xe dừng lại khiến những chiếc xe sau đang phóng với tốc độ cao ở đằng sau đâm mạnh vào đuôi xe ở đằng trước. Mấy chiếc xe bẹp dúm vào một chỗ. Mặc kệ bọn chúng, Hạ Tinh Vu vẫn tiếp tục lái xe.

Qua đó một đoạn, Hạ Tinh Vu lại giảm tốc độ đi thong thả, một tay cô cầm bánh lái, một tay vắt lên cửa xe.Cô quay sang cười với Mộc Sơ : “ Tay bắn không tồi”

“ Sao bằng tay đua như cậu được” Mộc Sơ cũng cười theo

“ Muốn đi ăn gì?” Hạ Tinh Vu hỏi

“ Ăn mì!!!” Mộc Sơ hét lên

Hạ Tinh Vu lập tức đạp ga khiến Mộc Sơ giật mình mà bám chặt vào đai an toàn. Cô đưa Mộc Sơ đi mùa mì gói rồi cả hai trở về nhà của Mộc Sơ. Trong lúc Mộc Sơ nấu, cô nhắn tin cho Hạ Tứ ‘ tối nay sẽ không về nhà mà ở lại nhà bạn’, vài phút sau cô nhận được lời đáp của ba, lần nào cũng vậy ông cũng chỉ nhắn một chữ ‘ Ừ’. Nhận được hồi đáp xong Hạ Tinh Vu ném điện thoại xuống giường rồi bước vào nhà tắm. Cô cởi y phục của mình ném vào xọt quần áo rồi xả nước để tắm.

Lúc này, Mộc Sơ đang ở trong bếp nấu mì bỗng nghe thấy tiếng chuông cửa liền chạy ra mở cửa nhưng không thấy ai, cô đi thêm vài bước ra ngoài ngó thêm, vừa định quay lại đi vào thì có một bàn tay vòng trước mặt cô. Mộc Sơ chưa kịp định thần, mùi hương nồng nặc xông vào mũi cô khiến cô mất đi ý thức mà ngất đi. Người đó vác Mộc Sơ lên, trước khi đưa cô rời khỏi căn nhà hắn để lại một chiếc ipad trên bàn của phòng khách.

Hạ Tinh Vu đang tắm bỗng ngửi thấy một mùi kì lạ, cô liền vội quấn khăn tắm rồi đi ra ngoài.

“ Mộc Sơ, cậu nấu mì cho gì mà mùi kinh thế” Hạ Tinh Vu nói lớn

Cô đi vào phòng bếp nhưng không thấy Mộc Sơ đâu chỉ thấy nồi mì đang bốc khói đen, Hạ Tinh Vu nhanh chóng tắt bếp đi.

“ Mộc Sơ này, đang nấu ăn lại bỏ đi đâu rồi không biết” Hạ Tinh Vu lẩm bẩm

Cô rót một chút rượu vang ra ly rồi ra ngồi vắt chéo chân ở phòng khách, vừa nhấp được một ngụm thì cô mới để ý có một chiếc ipad trên bàn. Hạ Tinh Vu đặt ly rượu xuống rồi cầm chiếc ipad lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hắcbang