tho nhat ky trong tu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mình có rất nhiều các loại sách hay muốn xem thì vào trang thơ đường này nhà

bắt đầu;

Hồ Chí Minh

Nhật ký trong tù

Thân thể tại ngục trung

Tinh thần tại ngục ngoại;

Dục thành đại sự nghiệp

Tinh thần cánh yếu đại

Thân thể ở trong lao,

Tinh thần ở ngoài lao;

Muốn nên sự nghiệp lớn,

Tinh thần càng phải cao.

Hồ Chí Minh

Trong nguyên bản, bốn câu thơ này không có đầu đề, chép ở ngoài bìa tập Ngục trung nhật ký cùng hình vẽ hai tay bị xiềng, có lẽ được Bác Hồ coi như một lời đề từ cho toàn tập.

Khai quyển

Lão phu nguyên bất ái ngâm thi,

Nhân vị tù trung vô sở vi;

Liêu tá ngâm qthi tiêu vĩnh nhật.

Thả ngâm thả đãi tự do thì.

Mở đầu tập nhật ký

Ngâm thơ ta vốn không ham,

Nhưng vì trong ngục biết làm chi đây?

Ngày dài ngâm ngợi cho khuây,

Vừa ngâm vừa đợi đến ngày tự do.

Tại túc vinh nhai bị khấu lưu

Túc Vinh khước sử dư mông nhục,

Cố ý trì diên ngã khứ trình;

Gián điệp hiềm nghi không niết tạo,

Bả nhân danh dự bạch hy sinh.

Bị bắt giữ ở phố Túc Vinh

Túc Vinh mà để ta mang nhục,

Cố ý dằng dai, chậm bước mình;

Bịa chuyện tình nghi là gián điệp,

Cho người vô cớ mất thanh danh.

Nhập tĩnh tây huyện ngục

Ngục trung cựu phạm nghênh tân phạm,

Thiên thượng tình vân trục vũ vân,

Tình, vũ phù vân phi khứ liễu,

Ngục trung lưu trú tự do nhân.

Vào nhà ngục huyện Tĩnh Tây

Trong lao tù cũ đón tù mới,

Trên trời mây tạnh đuổi mây mưa;

Tạnh, mưa, mây nổi bay đi hết,

Còn lại trong tù khách tự do.

Trong câu thơ này tác giả có dụng ý chơi chữ: lấy mông nhục (mang nhục) đối lập với túc vinh (đủ vinh) để làm tăng ý nghĩa mỉa mai hài hước của bài thơ, gián tiếp chế giễu việc bắt người vô lý của bọn cầm quyền Tưởng Giới Thạch.

Thế lộ nan

I

Tẩu biến cao sơn dữ tuấn nham,

Na tri bình lộ cánh nan kham;

Cao sơn ngộ hổ chung vô dạng,

Bình lộ phùng nhân khước bị giam.

II

Dư nguyên đại biểu Việt Nam dân,

Nghĩa đáo Trung Hoa kiến yếu nhân;

Vô nại phong ba bình địa khởi,

Tống dư nhập ngục tán gia tân.

III

Trung thành, ngã bản vô tâm cứu,

Khước bị hiềm nghi tố Hán gian;

Xử thế nguyên lai phi dị dị,

Nhi kim xử thế cánh nan nan!

Đường đời hiểm trở

I

Đi khắp đèo cao, khắp núi cao,

Ngờ đâu đường phẳng lại lao đao;

Núi cao gặp hổ mà vô sự,

Đường phẳng gặp người, bị tống lao.

II

Ta là đại biểu dân Việt Nam,

Tìm đến Trung Hoa để hội đàm;

Ai ngờ đất bằng gây sóng gió,

Phải làm "khách quý" tại nhà giam!

III

Ta người ngay thẳng, lòng trong trắng

Lại bị tình nghi là Hán gian.

Xử thế từ xưa không phải dễ,

Mà nay, xử thế khó khăn hơn.

Tảo

I

Thái dương mỗi tảo tòng tường thượng,

Chiếu trước lung môn, môn vị khai;

Lung lý hiện thời hoàn hắc ám,

Quang minh khước dĩ diện tiền lai.

II

Tảo khởi nhân nhân tranh liệp sắt,

Bát chung hưởng liễu, tảo xan khai;

Khuyến quân thả ngật nhất cá bão,

Bĩ cực chi thì tất thái lai.

Buổi sớm

I

Đầu tường sớm sớm vầng dương mọc,

Chiếu cửa nhà lao, cửa vẫn cài;

Trong ngục giờ đây còn tối mịt,

ánh hồng trước mặt đã bừng soi.

II

Sớm dậy, người người đua bắt rận.

Tám giờ chuông điểm, bữa ban mai;

Khuyên anh hãy gắng ăn no bụng.

Bĩ cực rồi ra ắt thái lai.

Ngọ

Ngục trung ngọ thụy chân thư phục,

Nhất thụy hôn hôn kỷ cú chung;

Mộng kiến thừa long thiên thượng khứ,

Tỉnh thời tài giác ngọn lung trung.

Buổi trưa

Trong tù khoan khoái giấc ban trưa,

Một giấc miên man suốt mấy giờ;

Mơ thấy cưỡi rồng lên thượng giới,

Tỉnh ra trong ngục vẫn nằm trơ.

Ngọ hậu

Nhị điểm khai lung hoán không khí,

Nhân nhân ngưỡng khán tự do thiên;

Tự do thiên thượng thần tiên khách,

Tri phủ lung trung dã hữu tiên ?

Quá trưa

Hai giờ ngục mở thông hơi

Tù nhân ngẩng mặt ngắm trời tự do;

Tự do tiên khách trên trời,

Biết chăng trong ngục có người khách tiên ?

Vãn

Vãn xan ngật liễu, nhật tây trầm,

Xứ xứ sơn ca dữ nhạc âm;

U ám Tĩnh Tây cấm bế thất,

Hốt thành mỹ thuật tiểu hàn lâm.

Chiều hôm

Cơm xong, bóng đã xuống trầm trầm,

Vang tiếng đàn ca, rộn tiếng ngâm;

Nhà ngục Tĩnh Tây mờ mịt tối,

Bỗng thành nhạc quán viện hàn lâm.

Tù lương

Mỗi xan nhất uyển hồng mễ phạn,

Vô diêm, vô thái, hựu vô thang;

Hữu nhân tống phạn, ngật đắc bão,

Một nhân tống phạn, hám gia nương.

Cơm tù

Không rau, không muối, canh không có,

Mỗi bữa lưng cơm đỏ gọi là;

Có kẻ đem cơm còn chắc dạ,

Không người lo bữa, đói kêu cha.

Nạn hữu xuy địch

Ngục trung hốt chính tư hương khúc,

Thanh chuyển thê lương, điệu chuyển sầu;

Thiên lý quan hà vô hạn cảm.

Khuê nhân cánh thượng nhất tằng lâu.

Người bạn tù thổi sáo

Bỗng nghe trong ngục sáo vi vu,

Khúc nhạc tình quê chuyển điệu sầu;

Muôn dặm quan hà, khôn xiết nỗi,

Lên lầu, ai đó ngóng trông nhau.

Cước áp

I

Tranh ninh ngã khẩu tự hung thần,

Vãn vãn trương khai bả cước thôn

Các nhân bị thôn liễu hữu cước,

Chỉ thặng tả cước năng khuất thân.

II

Thế gian cánh hữu lá kỳ sự,

Nhân mẫn tranh tiên thượng cước kiềm;

Nhân vị hữu kiềm tài đắc thụy,

Vô kiềm một xứ khả an miên.

Cái cùm

I

Dữ tựa hung thần miệng chực nhai,

Đêm đêm há hốc nuốt chân người;

Mọi người bị nuốt chân bên phải,

Co duỗi còn chân bên trái thôi.

II

Nghĩ việc trên đời kỳ lạ thật,

Cùm chân sau trước cũng tranh nhau;

Được cùm chân mới yên bề ngủ,

Không được cùm chân biết ngủ đâu?

Học dịch kỳ

I

Nhàn tọa vô liêu học dịch kỳ,

Thiên binh vạn mã cộng khu trì;

Tấn công thoái thủ ưng thần tốc,

Cao tài tật túc tiên đắc chi.

II

Nhãn quang ưng đại, tâm ưng tế,

Kiên quyết, thời thời yếu tấn công;

Thác lộ, song xa dã một dụng,

Phong thời, nhất tốt khả thành công.

III

Song phương thế lực bản bình quân,

Thắng lợi chung tu thuộc nhất nhân;

Công thủ vận trù vô lậu trước,

Tài xưng anh dũng đại tướng quân.

Học đánh cờ

I

Nhàn rỗi đem cờ học đánh chơi,

Thiên binh vạn mã đuổi nhau hoài;

Tấn công, thoái thủ nhanh như chớp,

Chân lẹ, tài cao ắt thắng người.

II

Phải nhìn cho rộng, suy cho kỹ,

Kiên quyết, không ngừng thế tấn công;

Lạc nước, hai xe đành bỏ phí,

Gặp thời, một tốt cũng thành công.

III

Vốn trước hai bên ngang thế lực,

Mà sau thắng lợi một bên giành;

Tấn công, phòng thủ không sơ hở,

Đại tướng anh hùng mới xứng danh.

Vọng nguyệt

Ngục trung vô tửu diệc vô hoa,

Đối thử lương tiêu nại nhược hà?

Nhân hướng song tiền khán minh nguyệt,

Nguyệt tòng song khích khán thi gia.

Ngắm trăng

Trong tù không rượu cũng không hoa,

Cảnh đẹp đêm nay, khó hững hờ;

Người ngắm trăng soi ngoài cửa sổ,

Trăng nhòm khe cửa ngắm nhà thơ.

Phân thủy

Mỗi nhân phân đắc thủy bán bồn,

Tẩy diện, phanh trà các tùy tiện;

Thùy yếu tẩy diện, vật phanh trà,

Thùy yếu phanh trà, vật tẩy diện.

Chia nước

Mỗi người nửa chậu nước nhà pha,

Rửa mặt, pha trà tự ý ta;

Muốn để pha trà, đừng rửa mặt,

Muốn đem rửa mặt, chớ pha trà.

Trung thu

I

Trung thu thu nguyệt viên như kính,

Chiếu diệu nhân gian bạch tự ngân;

Gia lý đoàn viên ngật thu tiết,

Bất vong ngục lý ngật sầu nhân.

II

Ngục trung nhân dã thưởng trung thu,

Thu nguyệt thu phong đới điểm sầu;

Bất đắc tự do thưởng thu nguyệt,

Tâm tùy thu nguyệt cộng du du!

Trung thu

I

Trung thu vành vạnh mảnh gương thu,

Sáng khắp nhân gian bạc một màu;

Sum họp nhà ai ăn tết đó,

Chẳng quên trong ngục kẻ ăn sầu.

II

Trung thu ta cũng tết trong tù,

Trăng gió đêm thu gợn vẻ sầu;

Chẳng được tự do mà thưởng nguyệt,

Lòng theo vời vợi mảnh trăng thu.

Đổ

Dân gian đổ bác bị quan lạp,

Ngục lý đổ bác khả công khai;

Bị lạp đổ phạm thường ta hối:

Hà bất tiên đáo giá lý lai?

Đánh bạc

Đánh bạc ở ngoài quan bắt tội,

Trong tù đánh bạc được công khai;

Bị tù, con bạc ăn năn mãi:

Sao trước không vô quách chốn này?

Nạn hữu nguyên chủ nhiệm L

Quốc gia trọng thác trấn biên thùy,

Hổ nãi vong công chi nguyệt ti (tư)?

Thế khoáng thường tòng biên giới khứ,

Kim tiền lô lý chú tù thi.

Bạn tù L, nguyên là chủ nhiệm

Quốc gia phó thác giữ biên khu,

Sao nhãng việc công, mải việc tư?

Quặng thiếc chuồn qua biên giới sạch,

Nên lò đúc bạc... đúc thơ tù.

Đổ phạm

Công gia bất cấp đổ phạm phạn,

Dục linh tha mãn hối tiền phi;

"Ngạnh" phạm hào soạn thiên thiên hữu,

Cùng phạm cơ diên cộng lệ thùy!

Tù đánh bạc

Quan không cấp bữa cho tù bạc,

Để họ mau chừa tội cũ hơn;

Tù "cứng" ngày ngày no rượu thịt,

Tù nghèo, dãi với lệ cùng tuôn.

Song thập nhật giải vãng thiên bảo

Gia gia kết thái dữ trương đăng,

Quốc khánh hoan thanh cử quốc đằng;

Ngã khước kim thiên bị bang giải,

Nghịch phong hữu ý trở phi bằng.

Tết song thập bị giải đi Thiên Bảo

Nhà nhà hoa kết với đèn giăng,

Quốc khánh vui reo cả nước mừng;

Lại đúng hôm nay ta bị giải,

Oái oăm gió cản cánh chim bằng.

Tẩu lộ

Tẩu lộ tài tri tẩu lộ nan

Trùng san chi ngoại hựu trùng san;

Trùng san đăng đáo cao phong

hậu,Vạn lý dư đồ cố miện gian.

Đi đường

Đi đường mới biết gian lao,

Núi cao rồi lại núi cao trập trùng;

Núi cao lên đến tận cùng,

Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non.

Mộ

Quyện điểu qui lâm tầm túc thụ,

Cô vân mạn mạn độ thiên không,

Sơn thôn thiếu nữ ma bao túc,

Bao túc ma hoàn, lô dĩ hồng.

Chiều tối

Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ,

Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không;

Cô em xóm núi xay ngô tối,

Xay hết, lò than đã rực hồng.

Dạ túc long-tuyền

Bạch thiên "song mã" bất đình đề,

Dạ vãn thường thường "ngũ vị kê";

Sắt lãnh thừa cơ lai giáp kích,

Cách lân hân thính hiểu oanh đề.

Đêm ngủ ở Long-Tuyền

"Đôi ngựa" ngày đi chẳng nghỉ chân,

Món "gà năm vị" tối thường ăn;

Thừa cơ rét, rệp xông vào đánh,

Mừng sáng nghe oanh hót xóm gần.

Điền đông

Mỗi xan nhất uyển công gia chúc,

Đỗ tử thì thì tại thán hu;

Bạch phạn tam nguyên bất câu bão,

Tân như quế dã, mễ như châu!

Điền Đông

Cháo tù mỗi bữa chia lưng bát,

Cái bụng luôn luôn rên rỉ sầu,

Cơm nhạt ba đồng ăn chẳng đủ,

Củi thì như quế, gạo như châu.

Sơ đáo thiên bảo ngục

Nhật hành ngũ thập tam công lý,

Thấp tận y quan, phá tận hài;

Triệt dạ hựu vô an thụy xứ,

Xí khanh thượng tọa đãi triêu lai.

Mới đến nhà lao Thiên Bảo

Năm mươi cây số một ngày,

áo mũ dầm mưa, rách hết giày;

Lại khổ thâu đêm không chỗ ngủ,

Ngồi trên hố xí đợi ban mai.

Nạn hữu chi thê thám giam

Quân tại thiết song lý,

Thiếp tại thiết song tiền.

Tương cận tại chỉ xích

Tương cách tự thiên uyên;

Khẩu bất năng thuyết đích

Chỉ lại nhãn truyền ngôn;

Vị ngôn lệ dĩ mãn,

Tình cảm chân khả liên.

Vợ người bạn tù

đến nhà lao thăm chồng

Anh ở trong song sắt,

Em ở ngoài song sắt;

Gần nhau chỉ tấc gang,

Mà cách nhau trời vực;

Miệng nói chẳng nên lời,

Chỉ còn nhờ khóe mắt,

Chưa nói, lệ tuôn tràn,

Cảnh tình đáng thương thật.

Các báo: hoan nghênh uá - ki đại hội

Đồng thị Trung Quốc hữu,

Đồng thị yếu phó Du;

Quân vi tọa thượng khách,

Ngã vi giai hạ tù;

Đồng thị đại biểu dã,

Đãi ngộ hồ huyền thù?

Nhân tình phân lãnh nhiệt,

Tự cổ thủy đông lưu.

Các báo đăng tin: hội họp lớn hoan nghênh Uá-ki

Cũng là đi Trùng Khánh

Cũng là bạn Trung Hoa;

Anh ngồi trên phòng khách,

Tôi ở dưới nhà pha;

Cũng là đại biểu cả,

Khinh trọng sao khác xa?

Thói thường chia ấm lạnh,

Về đông nước chảy mà!

Tự miễn

Một hữu đông hàn tiều tụy cảnh,

Tương vô xuân noãn đích huy hoàng;

Tai ương bả ngã lai đoàn luyện

Sử ngã tinh thần cánh kiện cường.

Tự khuyên mình

Ví không có cảnh đông tàn,

Thì đâu có cảnh huy hoàng ngày xuân,

Nghĩ mình trong bước gian truân,

Tai ương rèn luyện tinh thần thêm hăng.

Dã cảnh

Ngã lai chi thì hòa thượng thanh,

Hiện tại thu thu bán dĩ thành;

Xứ xứ nông dân nhan đới tiếu,

Điền gian sung mãn xướng ca thanh.

Cảnh đồng nội

Tới đây khi lúa còn con gái,

Gặt hái hôm nay quá nửa rồi;

Khắp chốn nông dân cười hớn hở,

Đồng quê vang dậy tiếng ca vui.

Chúc than

Lộ bành thụ ảnh lương âm hạ,

Nhất duyện mao lư thị "tửu lâu".

Lãnh chúc, bạch diêm cung thực phổ,

Hành nhân quá thử tạm đình lưu.

Hành cháo

Ven đường nấp dưới bóng lùm cây,

Một túp lều tranh, "quán rượu" đây;

Chỉ có cháo hoa và muối trắng,

Đường xa, khách tạm nghỉ nơi này.

Quả đức ngục

Giam phòng dã thị tiểu gia đình,

Sài mễ du diêm tự kỷ doanh;

Mỗi cá lung tiền nhất cá táo,

Thành thiên chử phạn dữ điều canh.

Nhà lao Quả Đức

Nhà lao mà giống tiểu gia đình

Gạo, củi, muối, dầu tự sắm sanh,

Trước mỗi phòng giam bầy một bếp,

Suốt ngày lụi hụi với cơm, canh.

Long an lưu sở trưởng

Biện sự nhận chân Lưu sở trưởng,

Nhân nhân tán tụng nhĩ công bình;

Vạn tiền lạp mễ đô công bố,

Can tịnh tù lung hảo vệ sinh.

Sở trưởng Long An họ Lưu

Làm việc đúng thay Lưu sở trưởng,

Ai ai cũng bảo bác công bình;

Đồng tiền, bát gạo đều công bố,

Sạch sẽ, lao tù rất vệ sinh.

Tảo giải

I

Nhất thứ kê đề dạ vị lan,

Quần tinh ủng nguyệt thượng thu san;

Chinh nhân dĩ tại chinh đồ thượng,

Nghênh diện thu phong trận trận hàn.

II

Đông phương bạch sắc dĩ thành hồng,

U ám tàn dư tảo nhất không;

Noãn khí bao la toàn vũ trụ,

Hành nhân thi hứng hốt gia nồng.

Giải đi sớm

I

Gà gáy một lần đêm chửa tan,

Chòm sao nâng nguyệt vượt lên ngàn;

Người đi cất bước trên đường thẳm,

Rát mặt đêm thu, trận gió hàn.

II

Phương đông màu trắng chuyển sang hồng,

Bóng tối đêm tàn, quét sạch không;

Hơi ấm bao la trùm vũ trụ,

Người đi, thi hứng bỗng thêm nồng.

Đồng chính

(Thập nhất nguyệt nhị nhật)

Đồng Chính chính đồng Bình Mã ngục,

Mỗi xan nhất chúc đỗ không không;

Thủy hòa quang tuyến hấn sung túc,

Mỗi nhật hoàn khai lưỡng thứ lung.

Đồng Chính

(Ngày 2 tháng 11)

Bình Mã thế nào, Đồng Chính vậy:

Bữa lưng bát cháo, bụng cồn cào;

Nước và ánh sáng thì dư dật,

Ngày lại hai lần mở cửa lao.

Nạn hữu đích chỉ bị

Cựu quyển, tân thư tương bổ xuyết,

Chỉ chiên do noãn quá vô chiên;

Ngọc sàng cẩm trướng nhân tri phủ,

Ngục lý hứa đa nhân bất miên?

Chiếc chăn giấy của người bạn tù

Quyển xưa, sách mới bồi thêm ấm,

Chăn giấy còn hơn chẳng có chăn;

Trướng gấm, giường ngà, ai có biết,

Trong tù bao kẻ ngủ không an?

Dạ lãnh

Thu thâm vô nhục diệc vô chiên,

Súc hĩnh cung yêu bất khả miên;

Nguyệt chiếu đình tiêu tăng lãnh khí,

Khuy song bắc đẩu dĩ hoành thiên.

Đêm lạnh

Đêm thu không đệm cũng không chăn,

Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an;

Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh,

Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang.

Bang

Hĩnh tý trường long hoàn nhiễu trước,

Uyển như ngoại quốc vĩ huân quan;

Huân quan đích thị kim ti tuyến,

Ngã đích, ma thằng nhất đại đoan.

Dây trói

Rồng quấn vòng quanh chân với tay,

Trông như quan võ đủ tua, đai,

Tua đai quan võ bằng kim tuyến,

Tua của ta là một cuộn gai.

Lạc liễu nhất chích nha

Nhĩ đích tâm tình ngạnh thả cương,

Bất như lão thiệt nhuyễn nhi trường;

Tòng lai dữ nhĩ đồng cam khổ,

Hiện tại đông tây các nhất phương.

Rụng mất một chiếc răng

Cứng rắn như anh khác thói thường,

Phải đâu mềm tựa lưỡi không xương;

Ngọt bùi cay đắng từng chia sẻ,

Nay phải xa nhau, kẻ một đường.

Long An - Đồng Chính

Thử gian thổ địa quảng nhi bần,

Sở dĩ nhân dân kiệm thả cần;

Thính thuyết kim xuân phùng đại hạn,

Thập phân thu hoạch lưỡng tam phân.

Long An - Đồng Chính

Vùng đây tuy rộng, đất khô cằn,

Vì thế nhân dân kiệm lại cần;

Nghe nói xuân này trời đại hạn,

Mười phân, thu hoạch chỉ vài phân.

Nhai thượng

Nhai thượng nhân tranh khán Hán gian,

Hán gian giữ ngã bản vô can;

Vô can nhưng thị hiềm nghi phạm,

Sử ngã tâm trung giác điểm hàn.

Trên đường phố

Ngoài phố tranh nhau xem Hán gian,

Hán gian, ta chẳng chút liên can;

Tuy không nhưng bị nghi là có,

Thực khiến lòng ta nhói tới gan.

Lộ thượng

Hĩnh tý tuy nhiên bị khẩn bang,

Mãn sơn điểu ngữ dữ hoa hương;

Tự do lãm thưởng vô nhân cấm,

Lại thử chinh đồ giảm tịnh lương.

Trên đường

Mặc dù bị trói chân tay,

Chim ca rộn núi, hương bay ngát rừng;

Vui say, ai cấm ta đừng,

Đường xa âu cũng bớt chừng quạnh hiu.

Trưng binh gia quyến

Lang quân nhất khứ bất hồi đầu,

Sử thiếp khuê trung độc bão sầu;

Đương cục khả liên dư tịch mịch,

Thỉnh dư lai tạm trú lao tù!

Gia quyến người bị bắt lính

Biền biệt anh đi không trở lại,

Buồng the trơ trọi, thiếp ôm sầu;

Quan trên xót nỗi em cô quạnh,

Nên lại mời em tạm ở tù!

Giải trào

Ngật công gia phạn, trú công phòng,

Quân cảnh luân ban khứ hộ tòng;

Ngoạn thủy du sơn tùy sở thích,

Nam nhi đáo thử diệc hào hùng!

Pha trò

ăn cơm nhà nước, ở nhà công,

Binh lính thay phiên đến hộ tòng;

Non nước dạo chơi tùy sở thích,

Làm trai như thế cũng hào hùng!

Vãng Nam-Ninh

Thiết thằng ngạnh thế ma thằng nhuyễn,

Bộ bộ đinh đang hoàn bội thanh;

Tuy thị hiềm nghi gián điệp phạm,

Nghi dung khước tượng cựu công khanh.

Đi Nam-Ninh

Hôm nay xiềng xích thay dây trói,

Mỗi bước leng keng tiếng ngọc rung;

Tuy bị tình nghi là gián điệp

Mà như khanh tướng vẻ ung dung.

Cảnh binh đảm trư đồng hành

I

Cảnh sĩ đảm trư đồng lộ tẩu,

Trư do nhân đảm, ngã nhân khiên;

Nhân nhi phản tiện ư trư tử,

Nhân vị nhân vô tự chủ quyền.

II

Thế thượng thiên tân hòa vạn khổ,

Mạc như thất khước tự do quyền;

Nhất ngôn nhất động bất tự chủ,

Như ngưu, như mã nhiệm nhân khiên!

Lính gác khiêng lợn cùng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net