Thong thien chi lo 701-740

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
đến.

Hai tu sĩ Thiên Kiếm tông đều chừng ba mươi tuổi, một người mày dài, một người mặt như con gái, có phần âm nhu.

"Y tên Mai Lăng Phong, bình thường phụ trách giám sát bọn tại hạ, có biết quan mạch chi pháp." Mạnh Dư chỉ vào tu sĩ âm nhu bảo Ngụy Tác: "Người còn lại thì tại hạ không biết nhưng mặc pháp y màu này đều là chân truyền đệ tử của Thiên Kiếm tông."

Ngụy Tác gật đầu vung tay, chân nguyên ấn vào cổ họng tu sĩ âm nhu. "Ngươi... Thật ra ngươi là ai? Lẽ nào dám chống lại Thiên Kiếm tông!" Tu sĩ Thiên Kiếm tông đó nói năng được, kêu lên.

"Không cần lắm lời, trả lời ta, không được câu nào ta hủy một thước nhục thân của ngươi." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, vung tay, hắc sắc hỏa quang ấn lên tảng đá bên trái tu sĩ Thiên Kiếm tông đốt thành tro. Hơi nóng kinh nhân khiến tay trái âm nhu tu sĩ có bong bóng máu.

"Ngươi..." Tu sĩ Thiên Kiếm tông vừa giận vừa đau đớn.

"Thiên Kiếm tông có bao nhiêu Kim đơn đại tu sĩ ở đây?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh hỏi tiếp, tay ánh lên quang hoa như ngọn nến.

"Ngươi... Thiên Kiếm tông có năm Kim đơn đại tu sĩ ở đây." Tu sĩ Thiên Kiếm tông này kinh nộ cực độ, nhưng dáng vẻ Ngụy Tác khiến y biết gã nói được làm được, nơi này lại cách Ma văn hung mạch không xa, nếu cả hai lâu không về, Thiên Kiếm tông sẽ đi tìm, nên y không chống cự mà hậm hực nói.

"Tu vi tối cao là ai, tu vi gì?" Ngụy Tác hỏi tiếp.

"Tu vi tối cao là thái thượng trưởng lão Tiết Siêu Nhiên của bản tông, tu vi Kim đơn tứ trọng hậu kỳ."

"Tiết Siêu Nhiên là hắc y đại tu sĩ ban nãy động thủ? Y động thủ với ai?"

Mai Lăng Phong hung hắng nhìn Mạnh Dư, biết tình hình là do Mạnh Dư cho Ngụy Tác biết, nhưng y không dám im lặng: "Đúng là tu sĩ ban nãy động thủ, với thượng cổ sinh vật trong linh thạch khoáng mạch."

"Linh thạch khoáng mạch có thượng cổ sinh vật? Ma văn hung mạch quá tà môn!" Lục bào lão đầu cả kinh kêu lên.

"Là thượng cổ sinh vật gì? Tiết Siêu Nhiên cầm thanh sắc chuyển luân pháp bảo là pháp bảo gì, phẩm giai nào?" Ngụy Tác nhướng mày.

"Ta không đến gần nên không biết thượng cổ sinh vật là gì, chỉ thấy có tử quang, ban đầu sáu, bảy mươi tu sĩ vây quanh đều mất mạng. Thái thượng trưởng lão sử dụng pháp bảo là Luân hồi kinh luân, huyền giai thượng phẩm." Mai Lăng Phong nhìn Ngụy Tác, ngữ khí hiện rõ uy hiếp, hiển nhiên cho rằng huyền giai thượng phẩm pháp bảo sẽ khiến gã kinh hãi.

"Chỉ là huyền giai thượng phẩm pháp bảo?" Y lập tức tỏ ra không dám tin vì Ngụy Tác cho rằng pháp bảo này phẩm giai hơi thấp, "Chỉ là huyền giai thượng phẩm pháp bảo sao lại có uy năng cuốn được người ta đi hai nghìn dặm?"

"Vì thượng cổ sinh vật xông ra đã phá hoại mấy đạo Thiên kiếm ly đạo cấm chế của Thiên Kiếm tông, nguyên khí chấn động, cộng thêm thái thượng trưởng lão tung đòn toàn lực nên hình thành nguyên khí cuồng triều." Mai Lăng Phong nói.

"Chỉ là huyền giai thượng phẩm pháp bảo, tu vi Kim đơn tứ trọng, đối phó không thành vấn đề, chỉ là Ma văn hung mạch quá cổ quái, có cả thượng cổ sinh vật, không biết có Hoang cổ yêu thú không..." Lục bào lão đầu không ngừng lẩm bẩm trong tai gã, cực kỳ sợ chết, muốn bảo Ngụy Tác là an toàn đệ nhất, đừng vào chỗ quỷ quái đó.

"Hiện tại tình hình trong đó thế nào? Thượng cổ sinh vật bị giết chưa?" Ngụy Tác mặc kệ lục bào lão đầu.

"Thượng cổ sinh vật đã bị thái thượng trưởng lão dùng Luân hồi kinh luân trấn áp." Mai Lăng Phong đắc ý đáp.

"Luân hồi kinh luân có huyền diệu đặc biệt gì?" Ngụy Tác thấy Mai Lăng Phong dùng từ trấn áp chứ không phải tiêu diệt thì lại hỏi.

"Luân hồi kinh luân hàm chứa vô thượng đại đạo phù văn, có thể trấn áp người ta, đoạn tuyệt thiên địa nguyên khí, vây khốn đến chết. Luân hồi kinh luân tế xuất thì trong vòng trăm trượng, trừ phi là thần huyền đại năng, còn thì khó tránh, đại đạo phù văn khiến người bị khốn không thể nối với thiên địa nguyên khí, không thể thoát được." Mai Lăng Phong không giấu công dụng Luân hồi kinh luân, thậm chí cười lạnh. Hàm nghĩa không cần nói ra, Ngụy Tác rõ ràng chỉ là Kim đơn tu sĩ, với y thì gã không thể là đối thủ của pháp bảo này.

"Bao trùm trăm trượng?" Ngụy Tác không hề kinh hãi, dù tu vi Kim đơn ngũ trọng mà tế xuất pháp bảo này chỉ bao phủ trăm trượng thì cũng không trấn áp được gã khi tế xuất Trấn thiên pháp tướng. Hiện tại gã chi lo lắng về hung hiểm chưa biết trong Ma văn hung mạch, Địa Mẫu cổ kinh nói rõ, dù kinh thiên đại năng vào Ma văn hung mạch cũng vị tất bình an ra khỏi. Bốn Kim đơn tu sĩ kia tu vi gì?" Ngụy Tác bình tĩnh băng lãnh hỏi.

-o0o-

Bấm n

"Hai Kim đơn lưỡng trọng, hai Kim đơn nhất trọng." Mai Lăng Phong nói thật, mắt ánh lên hung quang, cho rằng Ngụy Tác đúng là tự tìm đường chết.

"Ngươi có biết một tu sĩ Thiên Kiếm tông tên Vạn Kiếm Tam?" Ngụy Tác lạnh lùng hỏi.

"Vạn trưởng lão?" Mai Lăng Phong kinh nghi, "Vạn Kiếm Tam trưởng lão tu vi Kim đơn nhất trọng, là một trong bốn Kim đơn tu sĩ còn lại."

"Hừ... Tiểu tử, không ngờ cừu nhân của ngươi xung kích kim đơn thành công, thành Kim đơn đại tu sĩ." Lục bào lão đầu kêu lên trong tai Ngụy Tác.

"Hay lắm, y chưa chết." Ngụy Tác dâng tràn sát ý, cười lạnh.

"Ngươi có thù với Vạn trưởng lão? Định tìm Vạn trưởng lão báo cừu, đúng là muốn chết..." Mai Lăng Phong nhận ra nên cười lạnh.

"Ngươi có tin tức về Đề hồ thánh quả?" Ngụy Tác hỏi.

"Ta không biết." Mai Lăng Phong ngẩn người.

"Ngươi có biết mấy chữ cỗ này không?" Ngụy Tác vung tay, chân nguyên hóa ra mấy chữ cổ.

"Không biết."

"Ngươi có nghe nói đến một loại thượng cổ pháp khí, trông như nén hương hổ phách sắc, khí tức như sơn như ngục, được ánh trăng chiếu vào tựa hồ có vô số quang phù không nhìn rõ?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, hỏi nhanh.

"Chưa nghe." Mai Lăng Phong cho rằng câu hỏi của Ngụy Tác quá lạ.

"Ngươi lừa bao nhiêu tu sĩ đến Ma văn hung mạch, lại co bao nhiêu tu sĩ bị bức bách, chết trong khoáng mạch mà Thiên Kiếm tông muốn thăm dò? Có bao giờ ngươi ân hận không?" Ngụy Tác kế tục vấn đạohỏi tiếp.

"Ngươi định làm gì, có bệnh hả?" Mai Lăng Phong cảm thấy Ngụy Tác càng lúc càng kỳ quái, nên kêu lên.

"Ta đã nói rồi, không trả lời câu nào, ta hủy một thước nhục thân của ngươi. Ngươi không đáp mà hỏi ngược ta, coi ta nói đùa hả?" Ngụy Tác vẫn bình tĩnh, hắc sắc hỏa quang giáng lên Mai Lăng Phong.

"Phù!" Mai Lăng Phong mắt tròn mắt dẹt, tu sĩ Thiên Kiếm tông còn lại vừa mới thấy Ngụy Tác có vấn đề về đầu óc cũng lồi lắt ra.

Đạo hắc sắc hỏa quang ấn vào tâm mạch Mai Lăng Phong, tro tàn bay lên, chỉ đốt đúng một thước. Nhưng tâm mạch cháy tan thì dù chính gã cũng đừng mong sống sót, nói gì Mai Lăng Phong. Mai Lăng Phong tròn mắt ngã xuống, tu sĩ Thiên Kiếm tông còn lại vì không thể lên tiếng, chứ không chưa đã gào lên.

"Nhĩ muội yêu..." Ngay cả lục bào lão đầu cũng kêu lên, "Một thước của ngươi được quá nhỉ?"

"Ngươi tên gì? Biết nhiều hơn y về thượng cổ sinh vật không? Ma văn hung mạch thường có thượng cổ sinh vật xuất hiện hả?" Ngụy Tác lại vung tay, chân nguyên ấn nhẹ lên họng tu sĩ mày rậm.

"Tạ hạ tên Mã Không Quần." Chân truyền đệ tử Thiên Kiếm tông này thấy Ngụy Tác nói đốt mooth thước là đốt tâm mạch thì sao dám cãi, vội nhợt nhạt đáp, "Tại hạ và Mai Lăng Phong đều ở trên một khe nứt khác, chỉ biết một trưởng lão Kim đơn lưỡng trọng đến đó cũng không địch nổi nên mới kinh động Mộ Dung thái thượng trưởng lão tới trấn thủ. Ma văn hung mạch thường xuất hiện yêu thú cổ quái, nhưng thượng cổ sinh vật đào được trong linh thạch khoáng mạch, lại mạnh như thế thì chưa từng có."

"Thiên Kiếm tông có bao nhiêu tu sĩ Kim đơn, Kim đơn tam trọng trở lên có bao nhiêu?" Ngụy Tác nhìn chân truyền đệ tử sợ mất mặt đoạn mặt mũi lạnh tanh hỏi: "Nghe nói Thiên Kiếm tông có một lão bất tử tên Hoàng Phủ Tuyệt Luân là thần huyền đại năng, có đúng không, lão ở đâu?"

"Thiên Kiếm tông có hai mươi hai Kim đơn đại tu sĩ, Kim đơn tam trọng trở lên bảo người, Hoàng Phủ lão tổ đích xác là thần huyền đại năng, chắc đang ở sơn môn Thiên Kiếm tông tọa trấn." Mã Không Quần không dám giấu giếm, vừa cân nhắc vừa nói.

"Hai mươi hai?" Ngụy Tác mục quang lóe lên, nở nụ cười lạnh.

Gã hiểu trừ Mã Không Quần biết được ta, siêu cấp đại tông môn như Thiên Kiếm tông còn một vài nhân vật bài tẩy khác, dù không tính họ thì hai mươi hai Kim đơn đại tu sĩ đủ hơn xa tông môn thông thường. Siêu cấp đại tông môn nắm trong tay nguồn lực khổng lồ, chưa biết chừng mỗi mười mấy năm lại xuất hiện Kim đơn tu sĩ.

Nhưng việc đó không liên can gì đến Ngụy Tác hiện tại, nguyên hung Vạn Kiếm Tam hại chết cha mẹ gã đang ở Ma văn hung mạch, gã phải đối phó, chỉ cần xác định thần huyền đại năng Hoàng Phủ Tuyệt Luân không đến là được.

"Các ngươi từ mười mấy năm trước đã phát hiện Ma văn hung mạch, ban đầu định tìm hiểu hướng chảy của linh khí linh mạch, sau đó theo hướng mà tìm kiếm gì? Hiện tại phát hiện gì chưa?" Xác định không có đại năng Thiên Kiếm tông có thể giết được gã có mặt, Ngụy Tác không việc gì phải vội.

"Ngươi..." Mã Không Quần cả kinh, tựa hồ định hỏi sao lại biết nhưng hiểu ngay không nên lắm lời, "Mười mấy năm trước, ban đầu tham mạch tu sĩ của bản môn phát hiện thượng cổ di tích cách Ma văn hung mạch hai nghìn dặm, hình như là sơn môn của thượng cổ tông môn. Nhưng sơn môn đó ngay cả dưới lòng đất cũng có vô số cấm chế lợi hại, ngay cả Hoàng Phủ lão tổ đến nơi cũng không thể đột phá cấm chế, cho rằng qua linh khí linh mạch của Ma văn hung mạch rất có khả năng thông vào di tích đó, nếu đi theo chưa biết chừng sẽ vào được."

"Quả nhiên có di tích thượng cổ sơn môn, hai nghìn dặm?" Ngụy Tác mục quang lóe lên. Thiên Kiếm tông định qua linh mạch tiến vào sơn môn thượng cổ tông môn, gã và lục bào lão đầu đã đoán được, nhưng hai nghìn dặm thì không phải Bắc Mang di tích mà tổ đường ngọc phù Kim phủ ghi lại vì theo đó, Bắc Mang di tích cách ít nhất sáu, bảy nghìn dặm.

"Nhưng mấy linh khí linh mạch ở đây rất phức tạp, nhưng việc quỷ dị ly kỳ lại quá nhiều, tham mạch tu sĩ tiến vào rất ít ai sống sót, như linh thạch khoáng mạch đào được thượng cổ sinh vật là trong khe nứt gần đây nhất... Mười mấy năm nay, bọn ta chỉ tiến được hơn nghìn dặm, còn ít nhất tám, chín trăm dặm nữa mới vào được di tích." Mã Không Quần nói.

"Mười mấy năm chỉ tiến được hơn nghìn dặm, tu sĩ tiến vào rất ít ai sống sót... Xem ra số lượng tu sĩ bị các ngươi bức vào không ít nhỉ?" Ngụy Tác hít sâu một hơi, trấn áp sát ý.

"Đúng... Không ít, đại khái hơn hai nghìn..." Ngụy Tác không phải đang hỏi nhưng Mã Không Quần sợ đáp sai, sẽ như Mai Lăng Phong nên đáp ngay.

"Hai nghìn..." Ngụy Tác nhìn về phía Ma văn hung mạch, trong lòng có hỏa diễm băng lãnh cực độ bốc cháy. Hơn hai nghìn tu sĩ... Cha mẹ gã chỉ là hai trong số đó.

"Trừ năm Kim đơn đại tu sĩ trấn thủ, tại Ma văn hung mạch, các ngươi có bố trí cấm chế lợi hại gì không?" Ngụy Tác nhìn Ma văn hung mạch huyết quang xung thiên hỏi tiếp, "Các ngươi có các gì liên lạc với sơn môn Thiên Kiếm tông không? Nếu xảy ra đại sự, tu sĩ ở sơn môn Thiên Kiếm tông có thể đến ngay không?"

"Trừ năm Kim đơn đại tu sĩ, bản môn tại Ma văn hung mạch, ở mỗi khe nứt đều bố trí Thiên kiếm ly đạo cấm chế. Tại Thiên kiếm đồng điện bố trí Thiên kiếm đại đạo cấm." Mã Không Quần thân phận không thấp, biết được không ít, nói luôn, "Bọn ta liên lạc với sơn môn Thiên Kiếm tông qua các tu sĩ qua lại, mỗi ngày đều có hai toán đệ tử từ trong Thiên khung đến, lại có hai toán từ đây, vào sáng sớm và chính ngọ quay về Thiên khung. Nếu một ngày không có tu sĩ tới thì Thiên Kiếm tông biết đang có biến cố, sẽ đến ngay."

"Được lắm! Tức là dù ta giết hết tu sĩ Thiên Kiếm tông thì nhất sau một ngày, Thiên Kiếm tông mới biết tin. Lúc đó thần huyền đại năng dù năng lực thông thiên thì đến nơi, bọn ta cũng đi lâu rồi." Lục bào lão đầu hưng phấn kêu vang.

Ngụy Tác nheo mắt nhìn Mã Không Quần, "Thiên kiếm ly đạo và Thiên kiếm đại đạo cấm là cấm chế thế nào?"

"Thiên kiếm ly đạo và Thiên kiếm đại đạo cấm đều lợi dụng kim sát chi khí lập thành kim hệ đại trận, hóa thành hơn nghìn thanh kim sắc phi kiếm chém đối thủ. Khác nhau ở chỗ uy năng Thiên kiếm ly đạo tương đương với huyền cấp trung giai pháp bảo. Thiên kiếm đại đạo cấm tương đương với huyền cấp đỉnh giai pháp bảo. Thiên kiếm đại đạo cấm chỉ hữu thần huyền đại năng mới có thể bố trí, nguyên khí ngưng thành quang văn có thể giảm bớt uy năng thuật pháp và pháp bảo của đối thủ." Mã Không Quần không hổ là chân truyền đệ tử.

"Sánh với huyền cấp đỉnh giai pháp bảo, giảm được uy năng của đối thủ?" Ngụy Tác nhíu mày lại. Chỉ uy năng huyền cấp đỉnh giai pháp bảo thì gã không sợ nhưng nếu uy năng đối địch bị giảm bớt thì gã khó mà đối phó.

"Thiên kiếm đại đạo cấm giảm được uy năng đối địch của đối phương đến mức nào? Phạm vi thế nào?"

"Cụ thể thì ta không biết vì cấm chế này từ khi Hoàng Phủ lão tổ bố trí thì chưa từng kích phát. Phạm vi ước ba nghìn trượng, bao trùm mọi Thiên kiếm đồng điện."

"Thiên kiếm đồng điện là chỗ các ngươi ở? Cấm chế này không thể công kích tu sĩ không xông vào?" Ngụy Tác hỏi liên hồi.

"Cấm chế này chỉ có thể bảo vệ tu sĩ ở trong, và giết tu sĩ đi vào. Thiên kiếm đồng điện là chỗ tu sĩ Thiên Kiếm tông ở." Mã Không Quần càng lúc càng kinh hãi, vì nhận ra Ngụy Tác định đánh vào Ma văn hung mạch.

Một, hai người đánh vào Ma văn hung mạch có hơn nghìn tu sĩ Thiên Kiếm tông trấn thủ? Thật y không dám tin.

"Thế thì ta không vào đó nữa, chắc không thành vấn đề. Mạnh Dư đạo hữu hiểu biết trong đó, tạm thời làm hướng đạo cho bọn mỗ được chăng?" Ngụy Tác hít sâu một hơi, hỏi Mạnh Dư đang đầy kinh hãi.

Thật sự đánh tới?!

Mã Không Quần và Mạnh Dư đều nín thở.

-o0o-

Hai người mà định đánh vào Ma văn hung mạch có hơn nghìn tu sĩ Thiên Kiếm tông, năm Kim đơn đại tu sĩ trấn thủ, trong đó có thái thượng trưởng lão với kinh thiên pháp bảo, mấy đạo cấm chế lợi hại.

Đối với Mã Không Quần và Mạnh Dư đương nhiên khó tưởng tượng nổi.

"Tại hạ có một hảo hữu tên Lý Dục..." Thấy Ngụy Tác kiên định, Mạnh Dư nghiến răng, nói luôn.

"Các hạ bảo mỗ cứu y?" Ngụy Tác hiểu ý, nhìn Mạnh Dư gật đầu, "Mỗ không dám chắc cứu được nhưng nếu các hạ cùng vào thì mỗ sẽ cố gắng cứu mọi tu sĩ bị Thiên Kiếm tông bức bách."

"Được, cùng vào!" Mạnh Dư dâng tràn máu nóng, gật đầu.

"Ngươi có thể nghênh ngang đuổi ra thì chắc hiểu được cách vào trong an toàn theo đường sông. Dẫn bọn mỗ vào Ma văn hung mạch thì mỗ chừa cho sinh lộ." Địa mẫu cổ kinh chi lại rằng năm trăm dặm quanh Ma văn hung mạch là Hoang cổ cấm khu, cực kỳ hung hiểm, Ma văn hung mạch này một nghìn năm trăm dặm, cộng cả đại hung chi địa lại chừng hai nghìn dặm, ở chỗ thế này Ngụy Tác không dám ơ hờ, nhìn Mạnh Dư gật đầu, đoạn bảo Mã Không Quần.

"Tại hạ đưa các vị vào!" Mã Không Quần liên tục đáp ứng. Đối với y thì đúng là việc đáng mong chờ, y không tin Ngụy Tác đối phó được tất cả tu sĩ Thiên Kiếm tông trong Ma văn hung mạch, đưa bọn gã vào mới có đường sống.

Ngụy Tác không nói gì, thần thức quét khắp nạp bảo nang của hai chân truyền đệ tử Thiên Kiếm tông.

Hai chân truyền đệ tử Thiên Kiếm tông không có gì nhiều trong nạp bảo nang, chỉ vài món pháp bảo chưa đạt cả đạo giai, một chút linh thạch và đơn dược. Không có gì đặc biệt.

Ngụy Tác lại vung tay, tế xuất một món hồng sắc tinh kim phi độn pháp bảo hình con cá do Mã Không Quần điều khiển ban nãy, đồng thời khôi phục hoạt động tứ chi cho y, chỉ là vẫn dùng một môn chân nguyên cấm cố chi pháp lấy được ở Đông Hoang tông phong bế chân nguyên của y.

"Tiểu tử, đừng sơ ý, có nên dùng Thủy chúc yêu yêu đơn, không ổn là tế xuất Trấn thiên pháp tướng, mấy vạn năm ta chưa gặp đại hung, không muốn cùng ngươi chết ở chốn này, tu sĩ siêu cấp tông môn chưa biết chừng còn có con bài tẩy nào đó, nên hỏi kỹ đi." Ngụy Tác bắt đầu đi theo chỉ dẫn của Mã Không Quần thì lục bào lão đầu bảo.

"Thiên Kiếm tông tại Ma văn hung mạch còn có thủ đoạn đặc biệt gì khả dĩ uy hiếp đại tu sĩ không?" Ngụy Tác nghe theo lục bào lão đầu kiến nghị, vừa điều khiển phi độn pháp bảo vừa hỏi.

"Bọn tại hạ bình thường chỉ phụ trách trông coi các tu sĩ, một vài bố trí của tông môn thì còn biết chứ cụ thể thì không, chỉ có vài trưởng lão và thái thượng trưởng lão mới nắm được." Mã Không Quần thấy sinh cơ, không dám chọc giận Ngụy Tác, đáp nhanh.

"Tiểu tử, có nên vào trong đó tìm cơ hội chế trụ một Kim đơn tu sĩ của Thiên Kiếm tông rồi tính." Lục bào lão đầu nói trong tai gã.

Mắt Ngụy Tác ánh lên mấy lần, không nói gì.

Thấy gã như thế, lục bào lão đầu không nhiều lời, biết gã dã có tính toán.

"Cái gì kia?" Đi theo chỉ dẫn của Mã Không Quần được trăm dặm, lục bào lão đầu lại kinh hô.

Thinh không phía trước có vô số hắc ảnh cỡ bàn tay, như sinh vật nào đó thập phần cổ quái, tựa hồ trước khi huyết quang như nước triều tràn tới thì có không ít hắc ảnh này.

"Đấy chỉ là nguyên khí kỳ dị trong Ma văn hung mạch hình thành hắc ảnh vào ban đêm, cứ yên tâmđi qua." Mã Không Quần thấy Ngụy Tác đổi sắc thì chủ động giải thích.

"Chỉ là hư ảnh trong Ma văn hung mạch phát ra khí tức quỷ dị?" Ngụy Tác điều khiển phi độn pháp bảo lướt tới, hắc ảnh trông như tàn tro cỡ lông ngỗng, không phải thực chất.

"Tầng không trung tâm Ma văn hung mạch vào bam đêm thường có hắc ảnh này, nếu trong khe nứt nào mà địa hỏa bốc lên, mang theo nhiều khói bụi thì ngưng kết thành từng vạt lớn." Mạnh Dư bổ sung.

Đi trong hắc ảnh ngút trời như đi trong mưa tuyết đen ngòm, thoáng sau phía trước tựa hồ xuất hiện thủy vực, tinh quang điểm điểm, Mã Không chỉ vào phía trái, "Đừng vào đó, vòng qua bên trái."

"Có gì cổ quái nhỉ?" Lục bào lão đầu kêu lên.

Chỗ trông như thủy vực này có điểm điểm quang hoa nhàn nhạt, từ xa nhìn lại như sao trời rọi xuống nước, cực giống đom đóm dưới đất.

"Quỷ huỳnh địa mạo!" Ngụy Tác máy động.

Địa Mẫu cổ kinh có bảo địa mạo này là Quỷ huỳnh địa mạo, ban này không thấy gì dị thường, ban đêm thì dù đào đất lên cũng không thấy nguồn gốc phát ra điểm điểm quang hoa, mới vào cũng không có gì khác lạ nhưng lâu dần thì thần thức tu sĩ cỡ nào cũng lạc đường.

"Đi vào trong đó một chốc là sẽ lạc phương hướng, cứ đi quanh quẩn." Quả nhiên, Mã Không Quần giải thích không khác gì trong Địa Mẫu cổ kinh.

"Càng gần trung tâm Ma văn hung mạch thì thần thức càng bị ảnh hưởng?" Ngụy Tác đột nhiên hỏi. Gã cũng nhận ra càng đi thị tuyến tựa hồ càng mờ, thần thức càng lúc càng như đi trong nước.

"Đúng." Mã Không Quần gật đầu, "Trong khu vực trung tâm, thần thức chỉ bằng nửa bình thường. Cả thị tuyến cũng bị huyết quang và khí tức cổ quái ảnh hưởng, ngoài mấy chục dặm là không nhìn rõ."

"Viễn cổ quỷ phong! Cẩn thận, đừng chạm vào hắc khí!" Cùng lúc, đột nhiên Mạnh Dư và Mã Không Quần đều kinh hãi kêu to, trong sơn cốc trọc lóc phía trước thổi ra hắc sắc cuồng phong.

"À!" Ngụy Tác cũng cảm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net