Thứ Nữ Đương Gả - Nhất Đẳng Thế Tử Phi ♎004

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

♎004 Ấm Yên lâu

Editor: Hương Panda

Hạ Thính Ngưng không chút nào cảm giác thấy lời nói của nàng có cái gì không đúng, chỉ dừng một chút lại nói:

"Mấy ngày nay có người đi hỏi thăm chuyện cửa hàng sao?"

Quan bá lấy lại bình tĩnh, lập tức nghiêm mặt nói:

"Có mấy người đến hỏi thăm qua, lão nô đều trả lời theo dặn dò của tiểu thư lúc trước. Nói cho bọn họ khoảng thời gian trước có thương nhân thần bí đến thành Nghi Hưng chúng ta làm buôn bán, nhìn trúng nhà cũ của Lão Thái gia lưu lại, ra giá cao mua lại. Vì giá rất là hậu hĩnh, trải qua thương lượng nhiều lần thì người liền làm chủ bán cho họ nhà cửa kèm theo gia bộc cùng thôn trang, ruộng đất đều bán cho hắn. Lão nô nghĩ, bọn họ hẳn là đã đi thăm dò lai lịch thương nhân thần bí Quân Mạc Vấn này."

Quan bá cảm thấy âm thầm trầm trồ khen ngợi.

Vẫn là tiểu thư suy nghĩ chu đáo, biết lợi nhuận quá lớn khó tránh khỏi chọc người ghen tị. Hai ba lần liền bịa đặt ra một người "Thương nhân thần bí" ra. "Quân, Mạc, Vấn", tên này đặt thật sự là rất là khéo.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng cong khóe miệng:

"Cứ để bọn họ tra đi, dù sao tra không đến người đứng đầu là ta là được."

Ở thời phong kiến cổ đại lạc hậu này, ai sẽ tin tưởng một nữ tử mười bốn tuổi có thể có đầu óc buôn bán như vậy.

Bỏ qua việc này, Hạ Thính Ngưng lập tức căn dặn Quan bá lại tìm thêm nhân thủ, sắp xếp bọn họ đến mấy thành lân cận mở cửa hàng chi nhánh. Cuối cùng lại cầm mấy ngàn lượng bạc để ông đi mua lại thôn trang lần trước nhìn trúng.

Nàng tính toán lại mở một gian tửu lâu, mua lại cái thôn trang kia có thể bắt đầu nuôi gia súc gì đó.

Sau khi trải qua thận trọng cân nhắc nàng vẫn là quyết định nguồn cung cấp hàng do chính mình nắm giữ, để tránh ngày sau chuyện làm ăn quá tốt khiến có người âm thầm ngáng chân.

Kiếp trước nàng có một ham thích lớn nhất, đó là xuống bếp. Văn hóa ẩm thực Trung Quốc vốn là bắt nguồn từ xa xưa, tổng cộng có tám món chính thống. Lúc trước nàng bởi vì muốn ăn ngon đã mất nhiều năm cực khổ đi học hỏi đại trù các nơi.

Hôm sau, đang lúc Hạ Thính Ngưng vội vàng quy hoạch thôn trang, nghĩ phải làm sân nuôi gà cùng chuồng bò ở đâu thì tốt hơn, cửa lại truyền đến một tiếng la lên non nớt:

"Tỷ!"

Hạ Tử Vân nhanh như chớp chạy tiến vào. Nhưng nhìn đến tỷ tỷ nhà hắn lại đang vội làm việc không rảnh quan tâm hắn, cái miệng nhỏ nhắn bẹp một cái, lập tức liền mặc kệ:

"Tỷ, tỷ đã bận bịu vài tháng, khi nào thì có thể hết bận đây."

Nghe được đệ đệ nhà mình oán giận, Hạ Thính Ngưng ngẩn người, không khỏi buông bút trong tay xuống. Xem hắn than thở miệng mang biểu cảm bất mãn, lúc này mới ý thức được mấy tháng gần đây quả thật là có chút quên đệ đệ.

Nàng chỉ phải tạm thời buông việc trên tay xuống, xoa xao đầu hắn an ủi nói:

"Được rồi, lần này là tỷ không đúng, bận quá mức. Nếu không như vậy, buổi tối làm đồ ăn ngon bồi thường cho Vân Nhi đệ được không."

Hạ Tử Vân lúc này mới nhếch môi nở nụ cười, chớp đôi mắt to sáng ngời hưng phấn mà đọc tên đồ ăn liên tiếp.

Hắn từ nhỏ liền ăn đồ ăn tỷ tỷ làm mà lớn lên, khẩu vị đã sớm bị biến thành kén chọn. Mấy tháng này cũng không biết tỷ tỷ đang bận cái gì, đã thật lâu không xuống bếp. Đại trù nữ làm đồ ăn căn bản không có cách nào so với tỷ tỷ, căn bản vẫn không lọt vào được mắt hắn.

Hạ Thính Ngưng cười đồng ý, lại hỏi hắn:

"Cũng sắp phải đi thi viện, tỷ dạy cho đệ những cái kia có hảo hảo nhớ kỹ chưa?"

Hạ Tử Vân lập tức gật gật đầu, lay lay thân mình:

"Có, tỷ giảng cho đệ đệ đều nhớ kỹ."

Triều đại này cũng có thi khoa cử, đệ đệ Hạ Tử Vân đã thông qua hai giai đoạn thi đầu tiên của đồng tử, chỉ cần lại thông qua thi viện, chính là tú tài, mới có thể tham gia "Thi Hương" sang năm.

Hạ Thính Ngưng nghiêng đầu nghĩ:

Tuy Vân Nhi mới mười tuổi, bất quá bài tập luôn luôn vô cùng tốt. Từ nhỏ lại ở bên người nàng mưa dầm thấm đất, tư duy kiến thức sớm khác biệt so với người triều đại này. Nghĩ đến thi khoa cử này hẳn không có vấn đề gì.

Cùng đệ đệ đùa giỡn một hồi, Hạ Thính Ngưng liền đứng dậy tính đến trù phòng làm cho tiểu đệ đệ của nàng mấy món ăn. Hạ Tử Vân ồn ào cũng muốn đi theo, nàng bị cuốn lấy không còn cách nào khác, đành phải mang theo tiểu gia hỏa này cùng đi trù phòng.

Cũng không biết là bởi vì vài tháng Hạ Thính Ngưng không tự mình xuống bếp, đệ đệ bảo bối của nàng muốn bù đắp lại tất cả trong một lần, những món được chọn thường làm lại càng mất nhiều công sức cùng thời gian.

Nào là cá nướng, thịt nộm mơ, vịt quay bát bảo, chả cá viên, gà nhồi gan trâu om nấm vân vân...

Tuy rằng tốn nhiều công sức, nhưng Hạ Thính Ngưng từ trước thương yêu đệ đệ vẫn là vén tay áo lên, làm đủ chừng mười món ăn này.

Hạ Tử Vân ở bên cạnh tò mò nhìn, thỉnh thoảng lại giúp việc cho tỷ tỷ nhà hắn, lấy tương dấm chua muối gì đó.

Hương vị mê người rất nhanh ào ào từ các nồi bay ra. Hạ Tử Vân ở bên cạnh thèm ăn, ánh mắt mở trợn thật lớn, cứ nhìn chằm chằm đồ ăn trong nồi.

Hạ Thính Ngưng mở nắp nồi ra, đem món gà nhồi gan trâu om nấm cuối cùng để vào bàn, cởi tạp dề xuống vỗ vỗ tay, vừa lòng gật đầu nhìn bàn thức ăn sắp xếp gọn.

Cuối cùng việc đã làm xong.

Hạ Tử Vân thì thừa dịp tỷ tỷ không chú ý, vụng trộm cầm miếng thịt gà hương thơm bốn phía bỏ vào miệng, thịt gà này được hầm vừa mềm vừa không tơi, cắn một ngụm, còn có nước dầu thơm ngon chảy ra, cực kì thỏa mãn dạ dày của hắn.

Hạ Thính Ngưng buồn cười nhìn đệ đệ còn muốn đưa tay ăn vụng miếng thịt gà thứ hai, tiến lên một bước vỗ nhẹ tay hắn, nhéo nhéo mặt hắn nói:

"Đệ con mèo nhỏ tham ăn này, ăn vụng cũng không biết phải lau miệng"

Hạ Tử Vân đành phải rút tay lại, bĩu môi phấn nộn, xoay mắt vòng vòng.

Bị tỷ tỷ phát hiện ra.

Buổi chiều khi dùng cơm, Hạ Tử Vân cắm mặt múc cơm ở trong bát ăn từng miếng từng miếng, vừa ăn vừa nghĩ:

Thơm quá a, đã bao nhiêu ngày chưa ăn tới món ăn tỷ tỷ tự tay làm.

Thủy thị tuy rằng cũng rất là thích món ăn Hạ Thính Ngưng tự tay làm, nhưng đồng thời cũng thật đau lòng nữ nhi.

Vẻ mặt trách cứ đối với tiểu nhi tử nói:

"Vân Nhi, con rất không hiểu chuyện, chỉ biết quấn quít lấy tỷ tỷ của con để làm món ăn cho con."

Hạ Tử Vân đang êm đẹp lại bị Thủy thị dạy bảo cho một trận, lại không dám chống đối mẫu thân, chỉ có thể chớp chớp ánh mắt mang vẻ mặt oan uổng nhìn tỷ tỷ nhà mình.

Nhìn vẻ mặt đệ đệ oan ức lại ai oán, Hạ Thính Ngưng không khỏi bật cười. Đưa tay gắp miếng cá nướng cho Thủy thị, xin tha cho đệ đệ:

"Mẫu thân, chuyện này sao có thể trách đệ đệ, con quả thật là có một đoạn thời gian không xuống bếp, cũng khó trách đệ đệ nhớ đến gấp gáp a."

Thủy thị nhìn nữ nhi bênh vực nhi tử, bà biết nữ nhi xưa nay quý đệ đệ bảo bối này của nàng, khẽ nhíu mày lại nói:

"Con cẩn thận chiều hư nó."

Hạ Thính Ngưng dở khóc dở cười lắc lắc đầu:

"Mẫu thân lại nói cái gì vậy, chỉ là làm vài món ăn sao lại thành chiều hư nó. Lại nói, con chỉ có một đệ đệ như vậy, không làm cho nó ăn thì làm cho ai ăn nha."

Vân Nhi bất quá mới mười tuổi, đúng là lúc nên ngây thơ hồn nhiên, vô ưu vô lự, nàng là vạn phần không đồng ý mẫu thân ép buộc hắn.

Thủy thị bị bức đến nói không ra lời, trong lòng bà hiểu được bà là nhất định nói không lại nữ nhi.

Thấy mẫu thân không tiếp tục nói chuyện, Hạ Thính Ngưng liền thôi, lại vì Thủy thị gắp vài món ăn bà thích ăn, dỗ bà lại mở miệng cười.

Cùng Thủy thị dùng cơm xong, lại nói chút sách luận cho đệ đệ. Mãi đến tận giờ lên đèn Hạ Thính Ngưng mới vừa rỗi rảnh trở về phòng tiếp tục vội vàng quy hoạch chuyện thôn trang.

= = = = = = = ta là dải phân cách bé nhỏ nhà Nắng Hạ Viện = = = = = = =

Rất nhanh, liền đến ngày Hạ Tử Vân đi tham gia thi viện, tất nhiên Hạ Thính Ngưng là tự mình đưa đệ đệ đến trường thi, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của đệ đệ có chút non nớt, mềm nhẹ dặn dò nói:

"Tâm thả lỏng, chớ nên vội vàng, chỉ nên là luyện tập một lần, đem hết toàn lực trả lời thì được rồi, không cần lo lắng thành tích."

Hạ Tử Vân ngoan ngoãn nghe tỷ tỷ nhà mình dạy dỗ, chớp chớp mắt to nói:

"Vân Nhi sẽ cố gắng."

Hạ Thính Ngưng cười gật đầu, giúp hắn sửa lại xiêm y.

Đến lúc đứng ở tại chỗ nhìn đệ đệ tuổi nhỏ một đường đi vào trường thi, chợt cảm thấy trong lòng trăm mối ngổn ngang.

Ngay khi Hạ Tử Vân tham gia thi viện được mấy ngày, 'Ấm Yên lâu' mà mấy ngày nay Hạ Thính Ngưng chuẩn bị cũng khai trương khí thế hừng hực, thức ăn mới mẻ độc đáo lập tức hấp dẫn rất nhiều thực khách đến đây, liên tục mấy ngày khách nhân đều tấp nập không dứt.

Mà Hạ Thính Ngưng lúc này đang ngồi ở trong phòng xem xét vài loại nguyên liệu nấu ăn cùng hương liệu Quan bá mang đến. Có hạt tiêu, cà chua, khoai tây cùng ngô các loại, Quan bá đứng thẳng ở bên cạnh nói:

"Con thứ hai của lão nô theo như lời tiểu thư nói, quả thực ở chỗ thương nhân ở nước khác tìm được thứ tiểu thư muốn."

= = = = = = = ta là chú thích của beta nhà Nắng Hạ Viện = = = = = = =

- Vịt quay bát bảo:

- chả cá viên

- gà nhồi gan trâu om nấm:

- thịt nộm mơ

- cá nướng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net