Chương 3. Yêm đốc tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Up một chiếc chap mới lúc 8:24pm để chúc mừng sinh nhật Lưu Vũ của tôi. 21 tuổi tràn đầy niềm vui và thử thách mới, bên cạnh cũng có thêm một người yêu quý, ủng hộ và bảo vệ em. Mong mọi người sẽ tiếp tục đi cùng các em tới tận 30 tuổi, 40 tuổi, 50 tuổi.
love you~

-----
*Yêm đốc tiên: măng hầm thịt, là một món ăn truyền thống nổi tiếng của tỉnh An Huy, có nguồn gốc từ vùng Huệ Châu. (theo Baidu)

-----
Thượng Hải, tháng 3 năm 1934

Gửi Vũ Tử,

Tôi thực sự không biết phải mở đầu bức thư này như thế nào nhưng tôi muốn nói lời cảm ơn với cậu trước đã. Sau khi tìm được món quà của cậu, tôi đã cẩn thận đem chúng về nhà, rửa tay sạch sẽ rồi mới mở ra.

Tôi rất choáng ngợp khi trải bức tranh lên bàn. Đó đúng là một món quà nhỏ như cậu nói nhưng công sức và tâm ý của cậu thật sự là... tôi cảm động quá. Giấy Tuyên thượng hạng, mực cũng là loại cực kì tốt, tôi vừa trải ra đã ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng rồi.

Vũ Tử biết không, đây là lần đầu tiên tôi thấy một bức tranh thuỷ mặc vẽ món ăn đẹp đến vậy. Chỉ với một vài đường nét cơ bản, cậu đã dễ dàng phác hoạ từng bước làm món mì trường thọ mà tôi kể qua phong thư lần trước, còn tỉ mỉ điểm xuyết nguyên liệu bằng những gam màu nhẹ nhàng, sống động như thật. Tôi vô cùng thích, vô cùng hạnh phúc với món quà này của cậu, tôi đã đem tranh treo lên bức tường phía sau bàn làm việc của tôi để ngắm chúng mỗi ngày.

Cảm ơn cậu nhiều nhé, Vũ Tử. Tôi xúc động quá, ngoại trừ câu nói cảm ơn, tôi không biết nên bày tỏ thế nào cho phải.

Tôi đợi thư hồi đáp của cậu.

Ký tên
Tán Đa

-----
Vũ Tử này,

Tôi còn có chuyện muốn nói với cậu nên viết thêm một phong thư khác. Tôi biết những lời bộc bạch sau đây của tôi có phần vội vàng, có lẽ sẽ làm cậu sợ nhưng tôi cảm thấy bây giờ là thích hợp nhất.

Có thể đối với cậu, tôi chỉ là một người lạ mà cậu vô tình quen biết qua những lá thư nhưng trong lòng tôi, cậu là người bạn đầu tiên tôi có ở nơi này. Thời gian vừa chuyển tới đây sinh sống, tôi đi trong thành phố còn chưa nhớ đường, sinh hoạt hàng ngày còn nhiều bất tiện vì văn hoá khác biệt, có đôi lúc tôi thực sự cảm thấy rất cô đơn và bất lực. Chúng lớn dần lên khi tôi chưa kịp để ý và suýt chút nữa đã nuốt chửng lấy tôi. Do đặc thù công việc nên từ lúc trưởng thành, tôi đã sống xa gia đình, khả năng thích nghi của tôi đều là rèn luyện qua năm tháng nhưng khi đặt chân tới đây, tôi thấy mình như quay lại điểm xuất phát, cái gì cũng lạ lẫm. Tôi bắt đầu nghi ngờ bản thân mình, phải chăng những kinh nghiệm trước đây của mình đều không thể dùng nữa. Tôi thực sự đã chán nản trong một thời gian dài, tự hỏi mình đang ở đây để làm gì.

Cho đến ngày tôi vô tình đọc được tờ ghi chú của cậu sau khi đem cuốn sách về nhà, sự hào hứng đã biến mất đâu đó trong tôi cuối cùng cũng trở lại, lúc ấy tôi chỉ muốn bắt tay vào làm món Tiểu long bao ngay lập tức dù chưa từng nhào bột bao giờ.

Lá thư cậu dạy tôi làm vỏ bánh khiến tôi rất bất ngờ. Tôi thắc mắc một vấn đề nhỏ, lại không ngờ tới chuyện cậu tỉ mỉ giải đáp cho tôi từng chút một như thế. Tôi chỉ kể về ngày sinh nhật của mình như một câu chuyện đời thường, cậu lại dụng tâm vẽ cho tôi cả một bức tranh làm quà tặng. Cậu viết mình không phải người Thượng Hải, tôi thấy chúng ta thật có duyên, đều là người xa quê hương mà quen nhau giữa thành thị sầm uất.

Cậu nhớ lá thư cậu kể cho tôi về Thượng Hải chứ? Tôi đã đọc lá thư ấy rất nhiều lần, mỗi đêm trước khi đi ngủ đều đọc lại, cũng nghe lời cậu mà nhắm mắt tưởng tượng về thành phố của những tháng ngày tiếp theo rồi chìm vào giấc ngủ. Tôi cảm thấy nỗi cô đơn, bất lực và lạ lẫm của tôi giờ đây đã hoá thành niềm háo hứng, hi vọng và đáng để tôi truy cầu.

Vũ Tử, Thượng Hải của tôi có cậu trong đó.

Ký tên
Tán Đa

-----
Thượng Hải, tháng 3 năm 1934

Gửi Tán Đa,

Thượng Hải tháng Ba sẽ đắm mình trong ánh nắng trong trẻo và ấm áp cùng ngọn gió se lạnh đầu xuân, tiết trời cực kỳ thích hợp để hầm một nồi Yêm đốc tiên.

Mùa xuân là mùa cây cỏ đâm chồi nảy lộc, gia đình tôi ở quê nhà đến mùa này sẽ lên núi đào măng, năm nay tôi ở Thượng Hải nên người nhà chuyển một ít lên cho tôi và anh họ dùng. Yêm đốc tiên là một món canh dùng măng, thịt ba chỉ, thịt muối xông khói, lá lốt, rau diếp, hành lá, gừng và củ năng hầm lên, ăn kèm với cơm trắng.

Tôi thường mua đồ ở chợ Vĩnh Lợi vì đồ ở đó tươi ngon, giá cả phải chăng, mấy cô bán hàng đều rất thân thiện. Một miếng thịt ba chỉ ngon là một miếng thịt có đủ ba phần thăn, mỡ và bì, thịt thăn màu hồng phấn, ấn vào có cảm giác đàn hồi, mềm mại, phần mỡ màu trắng đục tạo thành một khối nhỏ bên dưới lớp bì, khi cầm lên cảm thấy rất chắc tay. Tôi không ăn được nhiều mỡ nhưng anh họ tôi lại rất thích nên tôi thường mua hai phần thịt khác nhau để hai anh em có thể ăn chung. Thịt xông khói cũng là thịt lợn nhưng đem ướp cả một tảng thịt lớn với muối và tiêu rồi bắc trên bếp, dùng khói bếp mà hun chín. Do nhà không còn dùng bếp củi nên tôi thường ra chợ mua nếu món ăn cần có thịt xông khói. À, còn phải mua thêm cả xương sườn nữa.

Về nhà, tôi rửa kĩ thịt ba chỉ với muối, sau đó ngâm trong nước ấm khoảng hai tiếng, đồng thời bắc một nồi nước để chần qua xương sườn rồi ninh làm nước dùng. Thịt xông khói tôi cũng rửa sạch, luộc sơ để loại bỏ hết lớp bụi bám bên ngoài, sau đó thái thành lát. Lá lốt, rau diếp và hành lá đem nhặt rồi rửa sạch, để ráo nước rồi xắt nhỏ. Măng tươi đem thái thành miếng, trụng qua nước sôi và ngâm vào nước lạnh để loại bỏ vị đắng. Thịt ba chỉ sau khi ngâm xong thì đặt vào một nồi nước lạnh, bỏ thêm hành lá, gừng và một chút rượu Hoa Điêu vào, chần đến khi thịt chuyển màu thì vớt ra, đem thái lát.

Nồi nước dùng rất quan trọng, không chỉ có xương mà còn bỏ thêm hành băm và gừng, thường xuyên hớt bọt để giữ nước trong. Ninh xương càng lâu thì nước dùng càng ngọt, sau khi vớt xương, tôi bỏ vào nồi phần thịt ba chỉ và thịt xông khói đã thái lát, dùng lửa to đun nước sôi rồi vặn nhỏ, hầm trong khoảng nửa tiếng. Nửa tiếng qua đi, tôi bỏ thêm măng và củ năng đã xắt sẵn vào, đợi cho nước dùng chuyển thành màu trắng đục thì hầm tiếp với lửa nhỏ trong một tiếng. Cuối cùng, tôi thêm lá lốt, rau diếp và hành lá xắt nhỏ rải lên trên.

Cơm trắng tôi nấu bằng nồi gốm, sau khi cơm chín thì xếp thêm lạp xưởng thái lát để hấp ăn kèm. Lúc xới ra thì trộn cơm với lạp xưởng, bên cạnh là một chén canh tràn ngập mùi hương đậm đà của măng, thịt và 'xuân'.

Yêm đốc tiên cũng giống như sủi cảo, đều là món ngon chuẩn bị cho dịp gia đình quây quần đầu năm mới. Bình thường tôi không nấu những món ăn cầu kì như thế này nhưng tuần trước anh họ tôi về nhà, tôi liền tranh thủ làm một bữa cơm ngon.

Anh họ tôi là một thương buôn nên từ sớm đã lăn lộn ở Thượng Hải, anh ấy rất muốn tôi lên đây học nên cách đây hai năm đã đưa tôi theo để mở mang tầm mắt. Ngài biết không, đó là lần đầu tiên tôi rời khỏi quê nhà an tĩnh tới với Thượng Hải mà bao người hằng mong ước, vậy nên tôi có thể hiểu được cảm giác lạ lẫm mà ngài nhắc tới còn có chút luẩn quẩn. So với ngài, tôi cảm thấy mình có người nhà ở cùng thành phố xa lạ này là một điều vô cùng may mắn, song không phải lúc nào người ấy cũng ở cạnh tôi.

Chúng ta thực ra là cùng cảnh ngộ, đều là những tâm hồn cô đơn nơi đất khách quê người.

Tán Đa, tôi cảm thấy rất hạnh phúc và may mắn khi được ngài coi trọng và tin tưởng như thế. Tuy rằng tôi có một vài người bạn ở Thượng Hải nhưng tôi vẫn cảm thấy lạc lõng, niềm vui với ẩm thực của tôi cũng không thể chia sẻ cùng ai. Cho đến khi ngài hỏi tôi về cách làm vỏ Tiểu long bao, tôi đã không kiềm chế được mà viết ra tất cả những gì mình muốn nói. Tôi còn định viết một phong thư khác vì sợ rằng mình quá dông dài nhưng lời hồi đáp của ngài đã xoa dịu sự lo lắng của tôi, tăng thêm một phần ấm áp.

Tán Đa ngài là người đầu tiên tôi chia sẻ nhiều đến vậy, vì thế ngài đừng lo lắng nhé. Tôi thực sự coi ngài là một người bạn tốt, mà đã là bạn tốt thì bất cứ khi nào cần, tôi đều ở đây lắng nghe ngài nói.

Giữa chốn phồn hoa, dưới muôn vàn ánh đèn nhấp nháy của bảng hiệu, Vũ Tử tôi có thể quen biết một người tên là Tán Đa, cùng tôi chia sẻ niềm vui ẩm thực và những câu chuyện nhỏ nhặt thường ngày thì đó là diễm phúc tôi cầu còn không được.

Tôi đợi thư hồi đáp của ngài. Mỗi ngày.

Ký tên
Vũ Tử

-----
Lưu ý: Cách làm cơ bản của món Yêm đốc tiên tôi nhờ người đẹp NN tra cứu hộ trên Baidu, còn miêu tả chi tiết và nồi cơm hấp lạp xưởng là do tôi tưởng tượng và thêm vào nhé ạ. Sau chap này thì chắc một thời gian nữa mới có chap mới ạ. Tại bạn lớn S giấu tên làm tôi viết fic như ma đuổi dzị. 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net