chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay hôm sao Đinh phủ người ra ra vào vào khiêng những rương lớn rương nhỏ đi một vòng để xem đều giống như hỷ sự  nhưng của ai
_Cha, những thứ đó là gì vậy
_Haha,hảo nữ nhi con lớn rồi cũng nên xuất giá thôi"ông cười cười vuốt râu"
_Cha,cha nói gì vậy
_Là như thế này Minh Phủ cho người đến cầu hôn
_Ai vậy cha"nữ nhi đó sao"
_Minh... Gia... Chủ
Ba chữ đó như sét đánh ngang tai cô không phải nữ nhi đó sao,sao lại là ca ca của cô ấy đúng là nghiệt ngã mà trời ơi"kêu hoài"
_Cha con không đồng ý đâu"rưng rưng"
_Haizzz con gái cha bít con hiếu thảo nhưng gái lớn rồi phải gả đi cha đã đồng ý rồi ko thể từ chối được
_Cha ko hỏi qua con tự động đồng ý z cha lấy đi con không lấy
_Lấy được cha cũng lấy rồi tại người ta mún lấy con chứ ko phải cha một bước làm Minh phu nhân có gì không tốt sao ko nói nhiều 3 ngày nữa con gả đi
_Cha
Thấm thoát trôi qua nhanh quá 3 ngày 3 ngày đã tới Minh Phủ hay Đinh phủ điều trong một màu đỏ thẫm đến giờ Minh Gia Chủ jk rước tân nương tử của mình.. Bên kia một thân đỏ thẫm ngồi thẳng thời trước gương trang điểm nghĩ nghĩ gì đó bắt giác cong môi mỏng lên nước mắt rơi xuống"từ nay đã là tẩu tẩu của nữ nhi đó rồi tại sao nghiệt ngã như vậy"giờ đã đến a hoàn giúp cô đội mũ phượng trùm khăn hỷ lên đỡ cô đi ra bái biệt cha cô bước lên kiệu hoa vào nhà người ta nước mắt thập phần rơi xuống ngồi trong kiệu"sao này đối mặt với nữ nhi đó sao đây đối vs người đc xem là phu quân này thế nào đây..nữ nhi kia ta nhớ ngươi"kiệu ngừng trước cửa minh gia bước vào trong phòng tân hôn..khoảng nửa đêm cửa phòng bị mở ra dưới khăn hỷ cô thấy nam nhân bước lại gần mình hơn vén khăn ra hai mắt chạm nhau ko hề biết đối phương nghĩ gì cứ vậy mà nhìn nhau
_Định nhìn ta tới bao lâu ta là phu quân của nàng nàng nên nhớ
_Ân.. Thiếp biết rồi ạ
_Vậy nghĩa vụ của nương tử nên làm gì nàng biết không
_Để thiếp thay y phục cho chàng"đồ biến thái"
_hảo"hưởng thụ"
Bàn tay như Ngọc kia chạm vào từng nút áo gởi đi gởi lại vẫn chưa xong bỗng một vòng tay ấm áp ôm lấy cô ngước lên nhìn hai người không nói gì cả đôi môi mỏng áp vào nhau
_Cốc, Cốc, ca ơi tẩu ơi hai người ngủ chưa vậy
_E hèn ta đi mở cửa
_Hy nhi à mụi chưa ngủ sao
_Ca à mụi có lòng tốt đem ít thức ăn cho ca vs tẩu"hắc hắc"
_Được, được ca lấy mụi về trước đi
_Hy nhi đem đồ ăn cho chúng ta nếu nàng có đói bụng thì ăn một miếng đi
_Thiếp ko đói ạ
_Ừ, z ngủ sớm đi
_Ân....
Lại một lần nữa áp môi chưa cảm nhận được hương vị lại bị rõ cửa
_Ca, ca ơi
_Tam đệ ấy à..
_Ân...ca nè đệ mang rượu đến cho ca để ca vs tẩu uống rượu giao bôi"hì hì"
_Được rồi đệ về ngủ sớm đi cục cưng
Vừa quay vào trong thì từ trên nóc nhà một mái tóc dài xõa xuống
_Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á
_Nàng làm sao vậy
_Chàng nhìn xem
_Tẩu là mụi đừng sợ...từ nóc nhà nhảy xuống_hì hì mụi muốn cho ca vs tẩu bắt ngờ ý mà
_A..N..H.. N.. H.. I Từng chữ nói to.. Mụi đùa quá đáng rồi ấy biết tẩu của mụi sợ ko hả
_Mụi đùa chút thôi mà ca làm quá lên ko à
_Một chút sao đó là một chút của mụi sao
_Hứ mụi về phòng là được chứ gì"bước đi"
"nữ nhi đó có phải ko mún mình lấy ca rối của cô ấy không.. Tại sao vậy rối quá đi"
_Nàng đang nghĩ gì vậy
_Ko có, ko có
_Ko còn sớm ngủ đi
_Ân....
Ngoài trời gió thổi nhẹ nhàng trăng tròn chiếu rọi bên trong phòng tân hôn rèm cửa buôn xuống cảnh xuân sắc bên trong cho đến khi trở người
"hết rồi hết thật rồi bao năm xử nữ của mình bị một tên nam nhân mặt đen kia xử rồi... Ko biết nữ nhi đó nghĩ sao khi mình là tẩu tẩu của nữ nhi đó có đau lòng ko có bi thương ko nữ nhi đó vẫn ung dung ngang tàng hảo Tiểu Anh ta nhớ ngươi"nắm mắt lại chìm vào giấc ngủ sâu ....mở mắt ra dụi dụi chưa quen với ánh sáng ấy lại nắm thêm một chút nữa ngồi bật dậy
_Tiểu Anh.... Sao sao cô ở đây
_Tẩu tẩu ta mún nhìn thấy tẩu ngủ trong giấc ngủ tẩu thật xinh đẹp động lòng người
_"đỏ mặt" cô nói gì vậy ta đã là nương tử của đại ca cô Minh Phu Nhân"tiểu anh ta nhớ ngươi"
_Uầy,mụi biết rồi tẩu tẩu ko cần nói to z auk"điếc tai"
_Cô, cô jk ra khỏi phòng cho ta jk jk mau
_Jk thì đi tẩu kì thị mụi à
_Đi
_Pik rồi
_phu nhân
_phu nhân
Đi tới đâu ai cũng kêu một tiến phu nhân làm cô phát chán cũng không pik phu quân cô giờ ở auk rồi"thanh lâu vs mỹ nhân rồi tẩu ơi"
Đi ra đình viên ngồi hóng gió cảnh tượng trước mặt làm cô sững sờ phu quân cô đang âu yếm ôm ấp một nam tử khác lại còn vuốt ve khuôn mặt của y...oanh một cái điếng người phu quân cô ôm ấp nữ nhân cô còn nhấp nhận đc nhưng đây là nam nhân...ngồi bịch xuống đất phu quân cô đoạn tụ ư


Nam nhân ngại ca ôm ấp sao đêm tân hôn vs nương tử mình
* Ngạn Tử Minh 18 tuổi gia chủ của Ngạn Gia chưa có phu nhân gì đang luyến ái vs Ngại ca hai người chơi với nhau từ hồi tắm mưa chung lớn lên mỗi người đều có trách nhiệm vs Gia của mình hai người vẫn giành thời gian cho nhau tình cảm dầm mưa thắm Lâu bọc phát ra hai người đều ko thể thiếu đối phương đc lấy vợ chỉ để che mắt thiên hạ bên trong hay người đã động phòng rồi....ahihi ngại ca minh ca hay người thật vi diệu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net