Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình Âm Dương Giới: 29(Canh Ba)

_”Tiên hoàng Thành Vương”

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Quân Vương nhìn Tử Liên vẻ khó hiểu, Thành Vương đã băng hà từ đời nào hắn còn không biết. Sao Tử Liên lại chắc chắn người đang ở đâu đó trong hoàng cung, hơn nữa trên người Cố Phong còn có long khí của người

Bạch Liên đang cố nhớ lại thì bị long khi của Thành Vương doạ cho suýt chút nữa hồn phách không còn, có vẻ như ngài ấy đang cố dấu chuyện gì đó. Dường như Thành Vương đang dấu một truyện rất quan trọng mà đeesn cả Tử Liên cũng không biết

_”Tử Liên. Đừng có nhìn chằm chằm vào ta được không”

Cố Phong bị nhìn đến nỗi dường như sắp lên cơn đau tim rồi, có một thứ mà y không thể hiểu được. Bạch Liên cũng là “quốc sắc thiên hương””hoa nhường nguyệt thẹn” nhưng tại sao chỉ có những lúc ở gần Tử Liên thì y gần như không kiểm soát được cảm xúc của mình

Bỗng có mật vệ gửi tin đến rằng đã hoàn thành nhiệm vụ, một tên gián điệp và hai tên thích khách, xác của bọn họ đã được xử lý đúng như yêu cầu của Quân Vương. Hắn đem xác vứt ở cuối bìa rừng phía tây là muốn nhắc nhở, nói đúng hơn là cảnh cảo những kẻ có suy nghĩ không nên có

_”Cố Phong. Đưa người lên”

Tử Liên khá kinh ngạc, đúng là như Cố Phong nói, không có cái gì mà có thể thoát khỏi tay của Quân Vương. Ngay cả khi Lý Trà Anh đã chạy sang đường biên của hai nước mà vẫn tìm được, thì có lẽ Quân Vương có lẽ cũng đã đoán được phần nào kẻ đứng sau màn tạo phản này là ai rồi

Lý Trà Anh tay cầm trâm bạc , cả người lấm la lấm lép. Ả vẫn nghĩ cây trâm bạc mà mình cầm trong tay là đồ thật, phải nên nói ả thuộc dạng ngây thơ hay ngu xuẩn hết thuốc chữa đây

_”Ngài.... ngài không được giết ta. Trâm bạc đang trong tay ta”

Quân Vương chẳng thèm để ý ả nói gì mà thẳng tay ra lệnh cho lính canh đưa ả vào thuỷ lao. Có một điều mà ai cũng biết, một khi Quân Vương đã muốn tội nhân nào vào thuỷ lao thì những kẻ đó còn thảm hơn những tội nhân ở trong lao ngục của bộ thẩm tra

Lý Trà Anh càng ra sức vùng vẫy thì dây xích ngày một chặt lại, Bạch Liên biết rõ tính của Quân Vương nên cũng chẳng mấy bất ngờ khi chứng kiến những cảnh này

_”Thả ta ra.... thả ra... aaaaaa”

Còn.....

Tác Giả:*Mai Thao*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net