chương 1: trượt 1 cái xuyên qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng nhỏ một cô gái với mái tóc dài đen mượt mốc lai màu xanh khói quét dưới sàn ngủ cực kì ngon lành dáng cực kì ưu nhã đầu sắp rớt xuống giường chân đạp mềm dưới đất....reng...reng...reng..chiếc đồng hồ báo thức thứ 6 vang lên cô gái đưa tay mò mò vung tay bắt được vật đang gây ồn kia ném đi không thương tiếc...tiếp tục lăn ra ngủ... reng...reng..reng... cô vò đầu bật đầu dậy chửi lên"con mẹ nó "đưa tay tính ném vật gây ồn kia thì màn hình điện thoại hiển thị baba gọi. Tùy mặc vũ mắt bừng sáng bay xuống giường hướng tới phòng vệ sinh mà tiến vừa nghe điện thoại
- "alô, con nghe thưa ba" Tùy Mặc Vũ hấp tấp lên tiếng đặt điện thoại lên thành đưa hai tay bịt tai lại
- "Tùy Mặc vũ giờ này còn không chịu đến trường là sao hả giáo viên cứ gọi ba như vậy con tính cho ba quanh năm đều uống trà kí đơn cho con à con có phải là con gái k vậy ăn hư hỏng suốt ngày chỉ biết đánh nhau rồi lăn ra ngủ thoi hả bây giờ k đến trường thì đừng trách ba " Tùy phong tức giận cực điểm quát to lên .Ông muốn chết với đứa con gái này mà lớn rồi vẫn cứ tật đó k thay đổi đc. Mặc Vũ sau khi ba mắng xong thì tắt điện thoại làm vscn r phóng đi .Nàng đang đi hai mắt đột nhiên sáng lên 'tiền',nàng quăng xe chạy lại chỗ gần mép cầu kia để lụm mới chạy đc 3 bước thì trượt phải vỏ chuối rớt xuống cầu. Mặc Vũ nhắm mắt lại ôm đầu hét toáng lên loạn xạ vẻ mặt đầy sự bi thương
- "ôi lão thiên ơi chưa chộp đc tiền mà... á....con mẹ nó ra....xúi quẩy...baba con còn chưa báo hiếu được cho ba con xin lỗi baba..mẹ ơi..."một tràng đại hải phun ra chả ăn khớp câu nào,một hồi lâu Mặc Vũ cảm giác rất êm nghi ngờ mở mắt ra
- "mẹ nó rớt cao như vậy mà không sao à" nàng vừa nói vừa sờ thân thể mình cùng 1 lượt
- "k trầy k chết đang mơ à" nàng tự hỏi vẻ mặt hết sức ngạc nhiên con ngươi lay chuyển xem xét chung quanh

- "ngói vàng hoa đào nhà cổ con mẹ nó đúng mơ rồi"nàng cười tươi nói Xong đưa tay tát thẳng vào mặt mình
- "á.... con mẹ nó đau quá..hả đau..vậy k mơ...vậy..xuyên..xuyên rồi à" giọng nàng lấp bấp hoảng sợ xen lẫn vui mừng đưa tay xoa mặt.Người bị nàng làm đệm lót dưới kia khi thấy hàng loạt hành động lí thú kia gương mặt từ tức giận chuyển thành tia hứng thứ,bật tiếng nói
- " ngươi giờ có thể đứng lên rồi suy diễn tiếp đc k lưng ta muốn gãy rồi"nam tử nhếch miệng cười tà mị lên tiếng. Mặc Vũ giật mình theo phản xạ bật dạy đứng lên, con ngươi quét lên Vũ Liên Hoàng một lượt rồi lên tiếng
- "wow mỹ nam nha anh thật đẹp trai anh tên gì vậy đây là nhà anh à giàu cơ đấy mà anh đỡ tôi à cảm ơn ha" nàng cười tươi nói tay sờ qua sờ lại trên người nam nhân kia không biết mặt mình dày cỡ nào.
Vũ Liên Hoàng bị nữ tử này sờ tới sờ lui hỏi câu ngớ ngẩn thì nhếch miệng cười.
--------- hết chương 1 nha-------
      ➡️ Mn xin góp ý kiến.mình mới viết sai soát chỗ nào mn thông cảm✖️✖️✖️✖️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kimanh123