Chương 4: Cửa hàng tiện lợi mà ánh nắng ghé thăm.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kí túc xá tuy đầy đủ.  Nhưng lại thiếu vài món lặt vặt để sinh hoạt tùy theo cá nhân nên học sinh được ra ngoài mua vài món thêm vào.  Nói đến kí túc xá thì khỏi phải bàn cãi một ngôi trường chả khác nào một ngôi nhà khang trang và to lớn.  Tất cả được cho là hoàn hảo,  phòng y tế,  nhà vệ sinh,  phòng thay đồ,  CLB,  bể bơi,  lớp thanh nhạc,  vườn hoa,...... Chẳng lấy làm lạ gì khi trường được chuẩn quốc gia về kí túc xá.  Trong ngăn kéo của Hân thiếu vài món bụng thì cồn cào nên chắc rằng mình nên đi đến cửa hàng tiện lợi.
- Nhật Trân!  Cậu làm gì thế?
- Mai CLB bóng đá có lịch nên mình làm nốt cho xong.  • Tuy là còn gái nhưng Trân lại có ước muốn là hội trưởng môn bóng đá của trường và hoạt động một cách nghiêm túc. 
-Cậu đi đâu thế?
- Tớ ra cửa hàng tiện lợi.  Mua 1 vài thứ và giải sầu cho cái bụng. Cậu muốn gửi nhờ gì không?
- Công nhận bà thật là~~~~~!  Cái giọng ngọt như mật ong kéo dài vừa nhanh nhẹn mở tủ kéo đưa tôi  tờ tiền.
- Mua kimpap đóng hộp rồi nước cam lắp đầy tủ lạnh nhé.
- Ok nà!  •Cái gì chứ nước cam và kimpap đóng hộp thì lúc nào chúng tôi cũng đầy cả tủ.
- bye bye!
Cửa hàng tiện lợi mất khoảng 10 phút,  chạy bộ thì cũng đủ để làm ấm người. Lâm Nhật Hân đi bộ thản nhiên vừa đi vừa nhìn ngắm xung quanh, đây là năm thứ 3 cô ở đây, xa nhà nhưng cảm giác vẫn cứ quen thuộc như đang ở chính vùng mà mình ở.  Vào đến cửa hàng,  sao hôm nay nhốn nháo đến thế?  Có người vỗ vai tôi. Chả ai khác là cô bạn mới quen 2 tuần trước.  Song Nhi.
- Gặp nhau nhé!  Đi đâu đây • Vẫn cái nét đẹp đơn giản thanh thoát toát ra của 1 cô gái mới lớn giọng pha chút nhí nhảnh.
- Ăn mì không?  Cậu đi với ai đấy? • Hân nhanh  hỏi luôn tiện muốn có người ngồi chung bàn với mình.
- Vừa ăn xong.  Đi với người ở ngoài kia kìa.

Lâm Nhật Hân nhìn ra ngoài thấy thấp thoáng bóng của 1 người còn trai.  Hiểu ý nên không hỏi,  nhưng có 1 người nhanh miệng để lấp đi ý nghĩ đen tối.
- Anh 2 tui đừng suy nghĩ gì nhiều nhé😆
- à à.
Nói xong Nhi chạy nhanh rồi vãy tay chào tạm biệt
- Hẹn cậu thứ 2 nhé
- Mình biết rồi.!
Hân lấy gói mì,  đun nước ở cửa hàng rồi lôi ghế ra ngồi,  cô vốn vĩ tính cách cởi mở nên làm quen được khá nhiều người.  Bà chủ tiệm thì mỗi lần thấy cô lại cứ mỉm cười. Đồng hồ chỉ 19;30 cửa hàng đón chào thêm 1 vị khách quen thuộc. 
- Kìa kìa anh chàng hôm bữa!
- Lần này vẫn vậy lại là cơm hộp.
Các cô gái lần lượt tủm tỉm cười rồi nhìn anh ta.  Chẳng ai khác ngoài chàng trai "thẻ xe" hôm trước. Anh ăn mặc giản dị lộ làn da trắng hồng hiếm thấy,  áo phông trắng quần short ngang gối.  Tiến tới chỗ của 1 con người cắm cuối ăn.
- Nhóc,  đi một mình à?
Hân cứ ăn rồi ngước mặt lên:
- Nè!  Ai quen biết gì bày đặt kiêu nhóc hả?  Ai đấy?.......
Anh ta đáp lại bằng 1 nụ cười:
- Nè nhỏ ngước mặt lên xem ai!
- Ủa!..... Cậu cậu.....
- Lớn hơn cô ơi!
- Dạ.... Em xin lỗi vì không biết ạ.
- Hì😊 • Lại là nụ cười ấm áp không biết khoảng cách hiện tại là bao nhiêu nhưng cái nóng của mặt cô gái thì được gọi là giống như mặt trời di động.
-Anh tên Hàn Nhật Thiên năm nay lớp 12x. Anh đăng kí vào câu lạc bộ nghệ thuật. Anh thấy phù hiệu của em rồi anh biết em chẳng lấy gì làm lạ nhé!
- Dạ vâng!
Cái dạ ngắn gọn pha chút gì đó ngần ngại khiến anh ta phì cười.  Cả 2 nhìn nhau trong không gian ấm ảm đạm của cửa hàng.  Hôm nay cửa hàng như được tô thêm 1 màu sắc của 1 cặp đôi mới quen nhau nhưng lại như là quen nhau từ rất lâu.  Bà lão cầm chiếc khăn lau chùi quầy tính tiền,  nhìn thấy cảnh tượng mà chính bà cho là cảnh tượng đầu đời và khó phai nhất.  Bà mỉm cười quay đi như thể nói với cả 2:
- Tụi cháu sẽ biết nhau nhanh thôi!  Hãy trân trọng nhau nhé.  Hãy tìm đến đây khi chúng cháu không biết đi đâu.!
Không gian ấm áp ảm đạm ấy chắc là phát ra từ người cụ ấy rồi.! Bà tiên cho cháu biết được cái gọi là thanh xuân.
------------------------------
Chap sau sẽ có khi tác giả ăn uống ngủ nghỉ. 😄😄
Bấm bình chọn và lưu vào thư viện để nhận được chap mới nhé!
Cảm ơn mọi người! 
                                              Yezu 😇


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net