Chương 5: Cách để nhận biết thanh xuân.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau buổi gặp gỡ ngày hôm ấy tất cả như được sắp đặt sẵn từ trước như 1 câu chuyện đẹp. Họ gặp nhau ở căn tin, gặp nhau ở ban công, gặp nhau khi tiết thể dục đến,... Đêm hôm ấy Nhật Thiên đưa Hân về vẫn cái nét mặt ngượng ngùng từ bao giờ. Khép nép cảm ơn rồi chào tạm biệt, Nhật Thiên vẫn không quên gây dấu ấn cho đối tượng của mình:
- Ngày mai!
- Dạ! • Cái dạ rõ to ngạc nhiên tròn mắt hỏi.
- Thứ 2 đầu tuần học vui nhé!
- Vâng...! • Trong lòng bây giờ xôn xao hẳn nét mặt tươi rối ra.
- E hèm! Trời hôm nay mát mà sao có đứa nồng nàng dữ bây! • Còn ai nữa ngoài cô bạn của Hân nữa chứ.
- Bậy vừa thôi! Chỉ là.... • Đoạn nói chuyện bị Trân cắt ngang bằng 1 giọng nhanh nhảu.
- Chỉ là? Chỉ... là~~~?
Trân bắt đầu thể hiện rõ nét nham nhở trên khuôn mặt, chọc tức cô bạn mình.
- Thôi đi!
- Haha. Đưa đồ đây xách cho chị 2!
-Nè!
- Mà ai vậy? Cái người khi nãy ấy?
- À là như vầy.......
Cô bạn bắt đầu nghe thật rõ những câu nói thốt lên từ Hân. Tò mò câu nào cô hỏi ngay câu ấy. Đến nỗi khi đi ngủ 2 cô gái vẫn còn luyên thuyên với nhau:
- Cậu ta là Hàn Nhật Thiên à? Mình biết tên này. Anh 2 mình học chung đấy! Vừa học giỏi, nước da đẹp, thể thao tốt nữa,...... Anh hai mình là đối thủ đấy nhé tuy ổng có hơi mê chơi xíu.
- Rồi rồi! Cảm ơn thám tử • Trong câu nói ấy cô gái chợt nhận ra tại sao mình lại phải cảm ơn khi nghe được thông tin về người mà mình mới quen 2 ngày thôi chứ?
- Ngủ ngon tiểu 'báo thức'• giọng ngáp dài.
- Cậu ngủ à? Ừ ngủ ngon.
Cả 2 chìm nhanh vào giấc ngủ như bù lại 1 ngày hoạt động cật lực. Bên ngoài 2 3 còn ve siêng năng kêu 'rít rít'. Cả ngôi trường chìm vào không gian êm ắng. Chuẩn bị 1 ngày mới bắt đầu.
--------------------Giờ thể dục----------------------
_Tất cả chạy bền 10 vòng nhá! • Tiếng thầy thể dục nói rõ tổ trong phòng thể dục rộng thênh thang.
Dưới cái nắng nóng như thế này chạy bền 10 vòng đối với tất cả học sinh như "hành hình" vậy. Nhưng ai cũng cố gắng hì hục mong cho mau hết tiết.
- 1..2...1...2..1...• Giọng của lớp trưởng Như Ý vẫn cứ đều đều.
Học sinh 1: ( sau này sẽ viết thành HS1 nhá😊)
- Chạy kiểu này rụng "tứng" nhà trường bồi thường không mạy?
HS2:
-Mày cũng có chồng nữa sao mà bắt người ta thường?
HS1:
- Xí! Tao đẹp như vầy~~
HS2:
-Thôi đi má! Để còn còn sức chạy.... Mà sau này có bị gì thì tui chịu cho. Bà là của tui! • Cậu bạn lém lĩnh nháy mắt nở 1 nụ cười duyên ló ra 2 chiếc răng khuyển duyên dáng.
Cô bạn chạy đi vì ngại và như hiểu ý người mà mình vừa nói chuyện, tim đập nhanh hơn, cứ như thế chạy hết 10 vòng lúc nào không hay.
HS3:
- Tụi nó cứ thả thính nhau thế không sợ bị tạo nghiệp à? • Giọng trêu đùa
HS4:
- haha! Kệ đi miễn sao bà đừng đớp!
Hình như các cô cậu lớp này đang vào mùa yêu thì phải, câu nào nói ra cũng cho người khác biết mình quý họ như thế nào. Còn anh bạn đầu thì câu nói "bà là của tui" ngọt như viên kẹo ấy ai mà chả thích.
Tiếng bước chân rôm rả hơn, những giọt mồ hôi lắm tấm trên khuôn mặt của các cô cậu học sinh.
---------------------------------------( thuê bao bị liệt nút)
-Nè thay đồ đi! Tiết sau là tiết tự học!
-Ừm.
Tất cả thay đồ rồi lao về lớp ai cũng mệt đờ người giao cái trời nóng oi bức. Lớp trưởng bật điều hòa. May mắn thay tiết nay là tự học giáo viên không lên lớp nên có thể trích ra 10 hoặc 15p' giải lao sau đó ngồi làm bài tập.
- Ủa? Của ai đây? • Cô lom khom tiếng lại gần bàn học của mình có lon nước cam kế bên là tờ giấy note.
: Em vất vả rồi! Qùa đây! Quen nhau rồi nhé, sau này nhớ giúp đỡ anh!: Hàn Nhật Thiên.

-À! Thì ra là anh ấy.
-Nè! Lon nước! • Trân nói với cái tay ngoắc ngoắc. Hân như hiểu ý cầm lon nước đưa lẹ cho cô bạn, cô đâu ngần ngại gì về ba việc này.
- Ực ực......! Đã thật của chùa đúng quả là quá ngon! Hết sảy còn cháu bà bảy!. • Câu nói quen thuộc của lứa tuổi học trò nhất quỷ nhì ma là đây.
- Trời đất! Hết luôn rồi! Sợ bà thật.
- Hí hí..... Haha
Cả hai cười với nhau hí hửng.
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^( liệt nút kia rồi bấm nút này)
Ra về nhìn Trân có vẻ hối hả.
- Hân hôm nay bà lội bộ nhá, tớ vòng qua đây vì có chuyện đột xuất.! Hôm sau tui bù cho nha nha~~.
- Ừm không sao đâu. Bye bye
-Bye • Vừa dứt lời cô bạn nhanh nhẹn đá chóng xe rồi chạy thật nhanh.
Hân không ngại gì về việc đi bộ vì thường ngày cô đến lớp học thêm, trường thanh nhạc,... Tất cả đều là đi bộ. Đi một hồi lâu cô có cảm giác như có ai đó đi sau mình, bất giác cô quay lại..
- Ui da ><! *Chết chết có người theo mình thật rồi* cô nghĩ thầm
- Này nhóc đang đi sao quay lại chi vậy?

( minh họa)

Là giọng của Nhật Thiên. Tiện tay anh lấy cuốn sách gõ nhẹ lên đầu. *bụp*
- Ui da! Em có biết đâu! Sau tự dưng lại đi sau em?

- Con gái mà đi 1 mình à? Chỉ là muốn đi chung cho vui thôi!
-Cái này mà gọi là đi chung ák? Anh theo dõi em thì có!
- Haha thôi thua rồi.! Nè bù trà sữa nhé!
- Vâng~~😊 • Đôi mắt sáng rỡ khiến anh ta nhìn đắm đuối.
Cả 2 cùng đi khoảng cách ngắn dần học cảm thấy như gần hơn một chút chỉ là 1 chút gì đó nhỏ nhỏ nhưng thật dễ thương. Hoàng hôn xuống xế chiều càng tô điểm thêm cho khung cảnh đang nở hoa này. Hơi nắng chiều bốc lên từ con đường nhựa, những làn gió chiều như êm dịu hơn thổi đi những hơi nóng bỏng. Cả 2 cho nhau số liên lạc, và từ ấy, cái mà được gọi là thanh xuân, đã bắt đầu.
------------_----------------------_--------------
Truyện lấy tên của 1 số nhân vật bạn bè tác giả cảm ơn các bạn đã hợp tác😊
Nếu ai muốn tình tiếc gì sảy ra hoặc có suy nghĩ gì thì cứ nhắn cho tác giả nhá.
Chap sau sẽ có nhanh nhất có thể.
Yezu 😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net