1- Xuyên qua thế giới tu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trên một vực thẩm một người con gái đứng đối diện với một nhóm người. cô lạnh giọn hỏi nhóm người đó:
" các người gọi tôi ra đay có chuyện vì?"
"Diệp An chúng tôi gọi cô ra đay chỉ mong cô trả lại đồ cho tiểu Duyên thôi không có ý vì khác, giã lại đó lại là vật kỷ niệm của mẹ cô ấy nữa vì vậy cô nên trả lại cho em ấy chúng tôi xem như không có chuyện vì nữa"
nghe dậy cô nhíu mầy nhìn họ cô nói "tôi đã lấy vì của cô ta"
một người trong số đó quác " đủ rồi Diệp An sợn dây truyền cô đang đeo là của tiểu Duyên cô không nên lấy của em ấy" cô nghe thế thì cười khẻ nói" cô ấy nói như vậy à. nói sợ dây truyền này là của cô ấy à, vậy thật xinh lỗi sợ day truyền này đã theo tôi từ lúc nhỏ muốn tháo cũng tháo không được" nói rồi cô xoay ngươi đi nhưng không ngờ lại bị người đành lén khiến cô rơi xuống vực.
___________^^^^_____

  khi mỡ mắc ra lầng nữa thì đã thấy mình ở nơi xa lạ và tối đen này. đây là đâu một mãnh tối tâm nhưng ấm áp, lại chật hẹp vô cùng đáng lý ra mình đã chết nhưng sao mình lại còn có cảm giác. hai tay bấc đầu mò mẫm đột nhiên cô lại chạm phải một thứ vì dày dày ở trên người mình cô nghi hoặc đây, đây chẩn phải day rúng sao chẩng lẻ mình đã đầu thai nhưng tại sao mình không quên bấc cứ thứ gì.
trẫng lẽ là nhờ sợi day truyền mình đang đeo, cô lại thử sờ tay lên cổ nhưng không có vặt vì thì lại nghi hoặc nghĩ chẵng lẽ nó không theo mình tới đây, cô đang suy nghĩ lại nghe mâm thanh từ đâu giọng lại
-chủ nhân
-tiểu Thanh là em sau, em cũng theo chị đến đay à, nhưng tại sau chị không cảm giác em ở trên cổ chị nữa
-dạ đó là vì em tạm thờ vào trong tìm thức của chủ nhân nên người không cảm nhận được thôi
-vậy à, nhưng mà đây là đau sau ta lại thành thế nầy
-xinh lỗi chủ nhân vì tình thế cắp bách nên em chỉ có thể chuyển vời linh hồn của chủ nhân tới đây thôi. "mình không thể nói là mình đưa chủ nhân đi tới nơi nào được, không chủ nhân sẻ hành chết mình
-vậy à, cũng không thể đổ lỗi cho em được là tại ta không nghe lời em thôi
mà em nghỉ ngơi đi để chị xem nơi này có linh khí không đã rồi chúng ta nói chuyện tiếp vậy
ở đay lại có linh khí mình cảm nhận được linh khí, vậy thì tốt quá mình có thể tu luyện dược rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC