14. Đợi được tiểu yêu tinh dụ dỗ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộc Lam đứng trước cửa hàng quần áo thiết kế, phải thầm cảm thán vì ngày hôm nay quả thực rất sống động. Hết gặp chị dâu từ trên trời rơi xuống ở tiệm đồ trang sức, giờ lại gặp…

"Đàm tiểu thư."

Ninh Ngạn Thần chuẩn mực chào hỏi trước.

"Ninh tổng, anh đến cùng…bạn gái à?"

Đàm Dược Hy nhìn sang cô gái đang khoác tay Ninh Ngạn Thần, thấp giọng hỏi.

Ninh Ngạn Thần cũng không trả lời, chỉ ra hiệu với nhân viên để họ dắt cô gái kia đi thử đồ, còn anh chăm chú nhìn Mộc Lam từ đầu đến cuối vẫn chỉ im lặng đứng bên cạnh Đàm Dược Hy, lúc nào cũng bình thản như chẳng có việc gì trên thế giới liên quan đến cô ấy vậy.

"Đây là Ninh tổng, Ninh thiếu của Ninh gia đó."

Đàm Dược Hy ghé đầu nói vào tai Mộc Lam, sau đó lịch sự giới thiệu em gái yêu dấu của mình với Ninh Ngạn Thần:

"Ninh tổng, còn đây là bạn tôi, Mộc Lam."

"Mộc tiểu thư, rất vui được gặp lại."

Anh lịch thiệp đưa tay ra, hơi khom người như để nhìn rõ vẻ mặt của Mộc Lam lúc này, nhưng cô vẫn giấu hai bàn tay nhỏ nhỏ thon thon trong túi quần, không có ý định đưa ra bắt lấy tay anh.

Ngược lại, cô nàng chỉ khách khí chào hỏi:

"Ninh tổng thật khéo đùa, tôi không nhớ chúng ta từng gặp nhau ở đâu cả.”

Ninh Ngạn Thần nhướn mày, tối hôm qua vừa gặp nhau ở quán bar mà hôm nay cô nàng đã làm như không quen biết nhau thế này rồi, thật biết khiến người khác đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác mà.

“Vậy sao? Ấn tượng của Mộc tiểu thư về tôi nhạt nhòa thế à?”

“Hay là anh cố gắng tìm cách khiến tôi nhớ anh lâu một chút?”

Đàm Dược Hy giật mình nhìn Mộc Lam ghé sát vào tai Ninh Ngạn Thần nói thầm điều gì đó.

Cô ấy không nghe được Mộc Lam nói gì, có điều nhìn qua cũng biết bọn họ có mối quan hệ không hề bình thường chút nào, nếu không với tính cách của Mộc Lam, cô nàng chắc chắn sẽ không đặt người đàn ông kia vào tầm mắt.

Đầu chân mày Ninh Ngạn Thần khẽ nhướn lên, khóe môi cong cong tạo thành một nụ cười không rõ.

“Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi hôm qua của tôi.”

Chính là câu hỏi nếu anh theo đuổi thì có được chen hàng hay không.

Mộc Lam cười lên yêu mị, hàng mi dày cong cong khiến người ta yêu thích mãi không thôi.

“Ninh tổng bước ra từ vườn hoa, hà cớ gì cần để tâm đến một vị trí đặc ân nho nhỏ?”

Đáy mắt anh lóe lên một vài sự bối rối. Đây là nói anh đào hoa sao?

“Một vị trí nhỏ? Tôi không nghĩ vậy. Ở Nam Thành này, chỉ e rằng không có ai không tham lam cái vị trí đó cả.”

Vị trí đứng đầu hàng theo đuổi Mộc Lam ấy.

“Bao gồm cả anh?”

“Bao gồm cả tôi.”

"Ninh tổng đã có người đẹp đi cùng, làm người không thể quá tham lam”

Mộc Lam vừa dứt lời thì cô gái kia đã đi ra từ phòng thử đồ, mặc một chiếc váy trắng dài chấm đất, cổ vuông và tay áo phồng bồng bềnh, rất giống như một nàng công chúa nhỏ yêu kiều điệu đàng.

Cô nàng xoay xoay hai vòng trước mặt anh rồi hỏi:

“Ngạn Thần, bộ này có đẹp không?”

Anh khẽ cười rồi gật đầu, rất kiệm lời.

Ánh mắt cứ luôn âm thầm hướng về phía Mộc Lam như muốn dò xét biểu cảm của cô nàng. Chỉ tiếc rằng người này không nóng không lạnh khiến anh không thể nhìn ra được điều gì từ ánh mắt xinh đẹp của cô.

Đàm Dược Hy cũng không đứng đó mãi, cô ấy vào trong lựa mấy bộ ưng mắt rồi cũng mang đi thử. Cùng lúc đó, cô gái kia cũng đang thử một bộ váy khác, ngoài phòng chờ lúc này chỉ còn lại hai người mà thôi.

Ninh Ngạn Thần đứng dậy, đi đến gần chỗ Mộc Lam đang ngồi, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh, chỉnh chỉnh lại vạt áo của mình.

“Tiểu Lam nương, cần thiết phải tỏ ra không quen biết nhau đến vậy sao?”

Mộc Lam cụp mắt lật quyển tạp chí, cũng không ngước lên nhìn anh, giọng nói dễ nghe cất lên tùy tiện.

“Chỉ là sợ cô bé kia không chịu nổi nhìn bạn trai mình có qua lại với một đại mỹ nữ mà thôi.”

Ninh Ngạn Thần bị ba chữ “đại mỹ nữ” của cô chọc cười, cô nàng này quả thật rất có ý thức về nhan sắc của chính mình.

Từ góc độ này, anh có thể thấy góc nghiêng hoàn mỹ của cô, đôi môi không tô son vẫn đỏ mọng ngọt ngào, ánh đèn chiếu sang cơ hồ còn có thể thấy màu trong đôi mắt hút hồn kia.

"Bạn trai? Tiểu Lam nương cảm thấy tầm nhìn của tôi tệ vậy à?”

Mộc Lam hứng thú ngước mắt lên nhìn Ninh Ngạn Thần, vô tình va phải nụ cười thiếu đứng đắn trên môi anh. Cô bình tĩnh nói:

“Về vấn đề này quả thực tôi cũng có chút thắc mắc. Hóa ra anh thích kiểu như thế?”

Ninh Ngạn Thần đưa mặt đến gần hơn, hạ thấp giọng đến mức chỉ có hai người có thể nghe thấy.

“Vậy trước đó cô nghĩ tôi sẽ thích kiểu nào?”

“Chi bằng anh nói thử xem.”

Ngón tay anh thon dài khẽ vuốt tóc cô ra sau tai rồi nói:

“Kiểu tiểu yêu tinh vừa mới gặp hôm trước, hôm sau liền vờ như người dưng.”

Mộc Lam cười càng xinh đẹp, cơ hồ còn có chút chọc ghẹo.

“Ninh tổng, tốt nhất anh nên quản kỹ trái tim của mình, bằng không sẽ bị tiểu yêu tinh dụ dỗ mê hoặc mất đó!"

"Tôi đang chờ được tiểu yêu tinh đến dụ dỗ mê hoặc đây. Chỉ tiếc tiểu yêu tinh lại chẳng thèm đoái hoài gì cả."

Ninh Ngạn Thần vừa nói vừa đưa tay mân mê lọn tóc mềm mại trên vai cô, hai giây sau đứng đắn trở về chỗ ngồi, bình thản như chưa từng có chuyện này xảy ra.

Chỉ là chốc chốc anh lại nhìn sang cô gái bên cạnh, ngoại trừ ban nãy cô có cười với anh một cái, nhướn mày một chút, thì bây giờ cũng hoàn toàn trở về trạng thái như bình thường.

Hai cánh cửa mở ra cùng một lúc, Đàm Dược Hy quyến rũ bước ra, còn cô nàng kia thì dường như rất trung thành với style công chúa dịu dàng, hai người cùng xuất hiện như hai thái cực vậy.

Mộc Lam nhìn Đàm Dược Hy, đối với người chị em của mình thì không tiếc lời khen ngợi.

"Đẹp lắm, bộ này rất hợp với chị!"

"Phải không, chị cũng thấy vậy. Mặc lên cảm thấy không muốn lấy chồng nữa, bổn cô nương vẫn còn độc thân chưa đủ a..."

"Có thể làm Queen của bữa tiệc độc thân!"

"Mắt nhìn của tiểu nha đầu nhà chúng ta thật tốt. Hay em cũng thử vài bộ đi, hôm đó em cũng phải có mặt!"

"Không cần, em không thiếu quần áo."

Hai người bên này vui vẻ nói cười, bên kia thì bầu không khí lại im lặng đối lập, chỉ có điều cũng không quá gượng gạo.

Cô nàng cứ hồ hởi ngại ngùng xoay xoay làn váy xoè bồng bềnh rồi mong chờ nhìn phản ứng của Ninh Ngạn Thần, anh cũng chỉ như lần trước, tùy ý gật đầu rồi nói với nhân viên:

"Lấy hết hai bộ này."

"Ngạn Thần, hai bộ này đắt lắm, để em tự trả được rồi. Vốn hôm nay là em mời anh đáp lễ, mà từ đầu đến cuối đều bắt anh thanh toán thì thật ngại quá!"

"Không sao, chỉ hai bộ váy thôi, tặng em."

Ánh mắt cô nàng long lanh ngưỡng mộ, nhìn Ninh Ngạn Thần như nhìn một vị thần đang toả ra hào quang lấp lánh.

Người ngoài nhìn vào, nếu không mù thì đều có thể nhận ra tình ý tràn ngập trong ánh mắt đó của cô.

Sau khi thanh toán xong, Ninh Ngạn Thần và cô gái kia rời đi trước.

Đàm Dược Hy loay hoay thử thêm vài bộ nữa rồi cũng ra quầy thanh toán, nhưng nhân viên sau khi gói hàng xong lại nói:

“Đàm tiểu thư, vừa nãy Ninh tổng đã nói là thanh toán luôn phần của cô rồi.”

Mộc Lam đứng bên cạnh nghe vậy thì khẽ nhướn mày, không để ý Đàm Dược Hy ở bên cạnh chọc ghẹo:

“Không phải là anh ta muốn lấy lòng em đấy chứ?”

“Đây cũng đâu phải mua cho em.”

“Em không biết gì cả, em có hiểu thế nào gọi là hối lộ hội đồng quản trị không hả?”

Mộc Lam từ chối bàn thêm, chỉ nói:

“Có thể là anh ấy dư tiền, bỗng nổi hứng muốn làm từ thiện?”

“Con bé vô lương tâm này!”

Đàm Dược Hy vừa nói vừa sải bước đi theo Mộc Lam, cũng không nhắc về vấn đề ấy nữa.

Đứa em gái không cùng huyết thống này trước giờ không thấy có hứng thú với người nào, thái độ đối với Ninh tổng đây đã là đặc biệt lắm rồi.

“Ghé vào tiệm giày chút nữa nhé!”

Đàm Dược Hy vừa nói vừa chỉnh lại dây giày bị tuột ra. Mộc Lam nhìn lên tầng hai, bóng dáng người đàn ông quen mắt cùng người phụ nữ ban nãy cô thấy ở cửa tiệm đồ phỉ thúy lại lướt qua, tản bộ vào giày lấp lánh.

Mộc Lam nhất thời không nhớ ra được đã gặp người đàn ông đó ở đâu, nhưng có một loại dự cảm nói với cô rằng hiện tại rất không thích hợp chạm mặt, vì vậy cô nói với Đàm Dược Hy:

“Em hơi đói rồi, đến nhà hàng đồ Hàn ở ngã tư trung tâm ăn uống đã.”

“Bảo bối, bình thường em đâu có ăn nhiều như vậy?”

“Hôm nay muốn ăn.”

Nói rồi cô cũng không chờ Đàm Dược Hy đồng ý, thẳng thừng kéo tay cô ấy đi ra khỏi trung tâm thương mại, phóng con xe của mình đến thẳng cửa hàng đồ Hàn kia.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net