Chương 8 Tai hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by tytydauphu on wattpad

Hạ Tư Gia nhíu mày, tiếng "chào buổi sáng" sắp thốt lên cũng bị nuốt trở lại.

Cậu lạnh lùng nhìn Ngô Trăn, đối phương đã đi tới một giàn tạ, đưa lưng về phía cậu.

Phó Thiển không dám giở trò quyến rũ trước mặt Ngô Trăn, lúc trả lại tai nghe cố ý cọ vào lòng bàn tay của Hạ Tư Gia.

Đáng tiếc, Hạ Tư Gia không có phản ứng gì.

Trong phòng trở nên yên tĩnh, không khí nặng nề cổ quái.

20 phút sau, Ngô Trăn dừng tập, mặc áo khoác rời đi mà không nói lời nào.

Lúc quay phim buổi chiều, Ngô Trăn cũng không chủ động tới tìm Hạ Tư Gia, anh ngồi trên ghế tựa lật xem kịch bản, thỉnh thoảng lại uống một ngụm cà phê.

Hạ Tư Gia không hiểu tại sao, thầm nghĩ Ngô Trăn có tật xấu thật đấy, nóng lạnh thất thường, yêu đương cũng không khó nắm bắt như vậy.

Nhưng dù thế nào vẫn còn phải quay tiếp, lát nữa phó đạo diễn sẽ tới gọi người.

Cảnh này quay trong nhà, sau khi anh em nhà họ Kim về nhà, Kim Lập Hạ đưa em trai đi ngủ, rửa chân cho Kim Tiểu Hàn.

Hai người diễn thử trước một lần, Hạ Tư Gia ngồi ở mép giường, Ngô Trăn bê chậu nước đặt bên chân cậu.

Theo bối cảnh của cốt truyện, chân Kim Tiểu Hàn vừa chạm vào nước thì nổi giận không rõ lý do, đá lật cả chậu. Nhưng Hạ Tư Gia không đá chậu mà giẫm thật mạnh xuống nước, bọt nước bắn ra làm ống quần đã cuốn lên của cậu ướt nhẹp, cũng ướt cả người Ngô Trăn.

Đạo diễn hô dừng, Ngô Trăn lau vệt nước trên cằm, ngẩng đầu nhìn Hạ Tư Gia.

Hai người đối diện nhau, Hạ Tư Gia phồng má nói: "Tôi cho rằng Kim Tiểu Hàn nên như thế, cậu ta sẽ không có hành vi phù hợp với logic của người bình thường như đá chậu."

Ngô Trăn không nói chuyện mà khẽ cười, dưới ánh sáng lộ ra sự dịu dàng trái ngược với khí chất của bản thân.

Dư Phong đứng bên cạnh hai người, sau khi nghe Hạ Tư Gia giải thích thì gật đầu, "Ý tưởng của Tư Gia không tệ, viết tiểu sử nhân vật không phải vô ích."

Hạ Tư Gia hơi đắc ý, sau khi cậu viết xong tiểu sử còn nghiên cứu kịch bản lần nữa, lúc ấy đã tưởng tượng đến đoạn này.

"Nhưng biểu cảm của cậu không đúng, ánh mắt nhìn anh trai quá khiêu khích, giống như báo trước sẽ tức giận vậy." Dư Phong phân tích: "Cơn giận của Kim Tiểu Hàn là đột nhiên bùng nổ, không phải theo trình tự."

Hạ Tư Gia mím môi, "Tôi hiểu rồi."

Dư Phong vỗ vỗ vai cậu, trong giọng nói mang theo vui mừng: "Cậu sẵn sàng dụng tâm là tốt rồi."

Đến lúc quay chính thức, Dư Phong đến lều nhỏ, cầm bộ đàm ngồi trước máy theo dõi chỉ đạo.

Hạ Tư Gia điều chỉnh trạng thái, nghiêm túc hoàn thành đoạn diễn này, đạo diễn không hô dừng, Ngô Trăn đi thay chậu nước khác theo đúng cốt truyện.

Lần này, Kim Tiểu Hàn đã bình tĩnh trở lại, hắn dẫm chân vào chậu, nhìn chằm chằm làn nước trong veo ôm lấy chân mình, vui vẻ nhúc nhích ngón chân.

Chân Hạ Tư Gia rất trắng, không có những vết phơi nắng như hầu hết mọi người mà là trắng bóc.

Còn Ngô Trăn vì hoá trang nên làn da lộ ra ngoài tối hơn thực tế mấy độ, khi anh nâng chân phải của Hạ Tư Gia lên, hai màu sắc đối lập vô cùng rõ ràng.

—— mạnh mẽ cùng yếu ớt, đen tối cùng trong sáng.

Tay Ngô Trăn mơn trớn cá chân của Hạ Tư Gia, dời về phía gót chân, rồi đến mu bàn chân, lực độ rất nhẹ nhàng, nhưng hiệu quả thị giác lại như kỳ mạnh.

Khi đổi bên chân khác, Ngô Trăn vô tình cọ vào gan bàn chân của Hạ Tư Gia, người sau cố ổn định nét mặt, kiềm chế phản ứng thân thể vì bị ngứa.

"Dừng, quay lần nữa."

Tiếng Dư Phong phát ra từ loa tại hiện trường làm Hạ Tư Gia sửng sốt, chắc là cậu không bị lộ tẩy đâu nhỉ?

Dư Phong thấy gương mặt mờ mịt của cậu qua màn hình theo dõi, gọi cậu vào lán, tắt bộ đàm đi, hỏi nhỏ: "Sợ ngứa hả?"

Hạ Tư Gia ngẩn người, "Có một chút, nhưng tôi có thể nhịn."

Dư Phong chỉ vào hình ảnh trên máy theo dõi, "Tai cũng hồng rồi."

"......"

Lúc này, phía sau truyền đến một tiếng cười khẽ, Hạ Tư Gia quay đầu lại thì thấy Ngô Trăn cũng theo tới. Tâm trạng của đối phương có vẻ không tệ, giữa mày cũng không còn vẻ lãnh đạm mà lại trở về bộ dáng nhiệt tình.

"Ngứa ở đâu?" Ngô Trăn trêu cậu.

Hạ Tư Gia không định để ý đến anh, coi như không nghe thấy.

Tầm mắt Dư Phong dao động giữa hai người, một lát sau nói: "Bàn chân."

Ngô Trăn nhịn cười gật đầu, "Được, tôi sẽ chú ý."

Hôm nay Hạ Tư Gia diễn cũng không tập trung, quay xong cảnh đầu tiên thì thành thật ở phim trường chơi game lướt net, hoặc là xem người khác quay.

Ngô Trăn hiếm khi kết thúc công việc sớm hơn cậu, lúc Hạ Tư Gia đi tẩy trang thì thấy đối phương còn chưa đi, đang ngồi trên sô pha nói chuyện qua WeChat.

Hạ Tư Gia nghe được vài câu, đại ý là Ngô Trăn hùn vốn cùng bạn mở nhà hành buffet kiểu Nhật, hai người đang bàn bạc chuyện lễ mừng khai trương.

15 phút sau, Ngô Trăn tắt điện thoại, đứng dậy đi đến trước mặt Hạ Tư Gia, "Cùng về nhé?"

Hạ Tư Gia nhấc mí mắt lên, trong mắt không có chút độ ấm.

Cho dù Ngô Trăn đã thân thiện trở lại, cũng chiếu cố cậu ở mấy lần diễn sau, nhưng cậu vẫn khó chịu —— Ngô Trăn vô duyên vô cớ bày vẻ mặt đó, xong lại coi như không có chuyện gì xảy ra, như thể cậu cũng không được so đo, phải chấp nhận tất cả thái độ của đối phương vậy.

Anh nghĩ anh là ai?

Hạ Tư Gia không màng đến chuyên viên trang điểm còn đứng bên cạnh, châm chọc: "Anh Ngô không nhớ đường à?"

"Tôi sợ tối."

Hạ Tư Gia nghẹn họng, ấu trĩ tuyên bố: "Bây giờ tôi không muốn nói chuyện với anh."

Ngô Trăn cởi đồng hồ ra, xoay kim đồng hồ rồi đưa tới trước mặt Hạ Tư Gia, "Không phải bây giờ nữa rồi."

"......"

Chuyên viên trang điểm cố làm như mình không tồn tại không nhịn được phì cười, thấy Hạ Tư Gia quét mắt tới, hắn lập tức ngừng cười, không may hít một hơi khí lạnh vì dừng quá gấp, bắt đầu nấc liên tục.

Hạ Tư Gia không cảm xúc nhìn hắn một lát, cuối cùng không nhịn được nữa bật cười thành tiếng.

Một trận cười này, khó chịu tích tụ cũng tan đi, định lấy lại sĩ diện lần nữa nhưng không dễ dàng, Hạ Tư Gia vừa buồn bực vừa bất đắc dĩ, dần dần dịu đi.

Mọi người nói chuyện phiếm, không khí càng ngày càng thoải mái.

Bỗng nhiên, Hạ Tư Gia hỏi: "Nhà hàng của anh ở đâu?"

Ngô Trăn dựa vào bàn trang điểm, cười hỏi: "Nghe lén tôi hả?"

"Tôi nghe quang minh chính đại."

"Ở thành phố C, sau này sẽ đưa cậu đến."

"Anh có lấy tiền không?"

"Cậu Hạ đến là đủ rồi."

Ngô Trăn vốn đang cười lại đột nhiên nhíu mày, duỗi tay câu lấy sau cổ Hạ Tư Gia, "Chỗ này bị sao đây?"

Bàn tay ấm áp cọ qua làn da trên cổ của Hạ Tư Gia, sau đó cậu nghe thấy chuyên viên trang điểm thốt lên: "Ai nha, có phải bị dị ứng không?"

Hạ Tư Gia nghiêng người soi gương, thấy sau cổ có mảng đỏ thật to, "Ồ, chắc là vì phơi nắng, da của tôi tương đối mẫn cảm."

"Đau không?" Ngô Trăn hỏi.

Hạ Tư Gia lắc đầu, "Không có cảm giác gì."

"Trong phòng tôi có thuốc bôi vết bỏng, lát nữa tôi sẽ mang qua cho cậu."

Tẩy trang xong, Hạ Tư Gia thay quần áo chuẩn bị cùng Ngô Trăn đi về, vừa kéo cửa ra thì thấy Phó Thiển đứng ở bên ngoài, tay xách túi, hình như đang chuẩn bị gõ cửa.

Hai bên sửng sốt trong giây lát, Phó Thiển nặn ra một nụ cười: "Anh Ngô cũng ở đây ạ?"

"Tôi đi trước chờ cậu." Ngô Trăn quay đầu nói với Hạ Tư Gia, mỉm cười với Phó Thiển rồi rời đi trước.

Phó Thiển nhìn theo bóng dáng Ngô Trăn, một bàn tay quơ quơ trước mắt cô.

"Tôi tưởng cô tới tìm tôi." Hạ Tư Gia nói đùa.

Phó Thiển đương nhiên tới tìm cậu, hôm nay cô không có cảnh quay, cố ý làm ít đồ ngọt, hy vọng có thể dùng nó để làm cái cớ cho Hạ Tư Gia mời đến phòng cậu.

Nhưng hiện tại Hạ Tư Gia chỉ muốn nghỉ ngơi, giả vờ không biết ý của cô, cười nói: "Cảm ơn, tôi sẽ ăn hết."

Phó Thiển thất vọng nhưng không biểu lộ ra mặt, "Không cần khách sáo với em."

Hai người chào tạm biệt dưới ánh trăng, một người rẽ trái, một người rẽ phải.

Hạ Tư Gia không thấy Ngô Trăn trên đường đi, đang cảm thấy kỳ lạ thì ngửi thấy mùi thuốc lá bạc hà nhàn nhạt trong không khí, cậu nhìn xung quanh, thấy một người ở dưới bóng cây phía trước.

Hạ Tư Gia từ từ tiến đến: "Anh chưa đi à."

Ngô Trăn kẹp điếu thuốc giữa kẽ tay, nhàn nhạt đáp: "Đã nói chờ cậu, tôi rất giữ chữ tín."

Hạ Tư Gia khẽ cười, "Vậy đi thôi."

Ngô Trăn phủi phủi khói bụi, rũ mắt nhìn chằm chiếc túi trong tay cậu, "Bữa khuya à?"

"Đồ ngọt."

"Tôi nhớ cậu phải kiểm soát cân nặng."

"Chỉ ăn một miếng không thành vấn đề." Tuy Hạ Tư Gia hứa với Phó Thiển là sẽ ăn hết nhưng cũng chỉ là thuận miệng mà thôi, "Tốt xấu gì cũng là tâm ý của người ta."

Ngô Trăn dụi tàn thuốc.

Hai người sóng vai dẫm lên ánh trăng trở về, trên đường đi, Ngô Trăn nói: "Trạng thái của cậu hôm nay rất tốt."

Hạ Tư Gia mỉm cười: "Đều nhờ công lao của tiểu sử nhân vật, cảm ơn lời khuyên của anh."

"Vậy cũng coi như tôi không làm anh trai cậu thất vọng."

Hạ Tư Gia bỗng im bặt.

Ngô Trăn liếc cậu một cái, môi khẽ nhúc nhích nhưng chưa nói gì.

Qua một lát, Hạ Tư Gia chủ động lên tiếng: "Thật ra anh cũng không thân với anh tôi lắm đúng không? Hai người xấp xỉ tuổi nhau, nhưng 18 tuổi anh ấy đã xuất ngoại, ở nước Anh 4 năm. Tôi nhớ anh là sinh viên Học viện điện ảnh Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp mới xuất ngoại. Thời gian tiếp xúc của hai người hẳn là không dài, hơn nữa cũng khác chuyên ngành."

"Nói chính xác thì anh và anh trai tôi không phải là bạn học." Ngô Trăn thấy phía trước có một cái hố nhỏ, kéo Hạ Tư Gia tránh đi, "Bọn tôi gặp nhau trong một buổi party, cậu ấy thường tổ chức tụ họp người trong nước."

"Vậy......" Hạ Tư Gia bất chợt dừng lại, giả vờ lơ đãng hỏi: "Anh biết Tiết Nhiễm không?"

"Biết, hôn thê của anh cậu."

Hạ Tư Gia rũ mắt xuống, sau một lúc lâu mới nói: "Đúng vậy."

Sau khi về phòng, Hạ Tư Gia đi tắm rồi đắp mặt nạ, xong mới lên mạng tìm tin tức về bộ phim.

Các kênh truyền thông giải trí lớn đều đăng bản tin na ná nhau, official weibo cũng có hơn 100.000 bình luận, nhưng phần lớn là fan của cậu, làm mới nội dung cũng chỉ nghìn bài một điệu.

Tay Hạ Tư Gia di chuyển, đăng nhập diễn đàn thường xuyên theo dõi, làm mới trang thì thấy ngay mấy bài tag tên mình.

【 Trò chuyện 】Cấp báo!!! 《 Chơi Cổ 》 tuyên truyền, Hạ Tư Gia liếm được một chiếc bánh nướng lớn!

【 Trò chuyện 】Ôm đùi cả Dư Phong và Ngô Trăn, công chúa nhỏ Scarlett của chúng ta rốt cuộc muốn giành ảnh đế rồi sao?

【 Trò chuyện 】Tại sao lại nói dối? Chẳng lẽ ảnh hôn lần trước là để lấy tài nguyên hả? Vậy câu hỏi đặt ra là wz(Ngô Trăn) có phải là gay không?

【 Trò chuyện 】 Ngô ca Ngô ca, Hạ Teddy mắng anh ta thì sao, anh ta chỉ xứng làm nô tì rửa chân thôi.

【 Trò chuyện 】 Mời Trăn kỹ nữ tự lực cánh sinh, chớ kéo theo hậu bối để lăng xê.

【 Trò chuyện 】 Quảng cáo, thông tin, tư liệu, thảo luận về 《 Chơi Cổ 》chỉ được đăng tại đây, đăng ở nơi khác không được công nhận.

* Đậu: ờm, nhiều lúc mình cũng không hiểu dân mạng nói gì nên cả nhà cứ chú ý tình tiết chính cũng được nha
......

Phong cách diss quen thuộc.

Hạ Tư Gia mở bài đăng thông báo chính thức, thấy phản hồi không chế nhạo kỹ năng diễn xuất tệ hại thì cũng là fan cuồng chửi thề, tâng bốc diễn viên chính để bán vé.

Cậu vừa đọc vừa vui vẻ, không thấy giận chút nào.

Hạ Tư Gia chưa bao giờ để ý đến dư luận, những nghi ngờ vô căn cứ, tài liệu không đáng tin cậy và những lời chửi mắng ác độc đều là trò cười trong mắt cậu.

Còn nô tì rửa chân kia? Ờ, hôm nay Ngô Trăn đã rửa chân cho cậu rất nhiều lần.

Tắt trang web đi, Hạ Tư Gia lại mở《 Bốn bể quay về 》đã tải xuống hôm qua, định mượn phim để thôi miên.

Nhưng khi cảnh diễn của Ngô Trăn càng ngày càng nhiều, bộ phim cũng trở nên thú vị hơn một chút, mặc dù màu sắc và cốt truyện vẫn không phù hợp với thị hiếu thông thường của khán giả, nhưng diễn xuất của Ngô Chấn đủ hấp dẫn.

Ngô Trăn trong phim hơi khác so với bây giờ, không chỉ ngoại hình mà còn cả cách diễn.

Ít nhất, Hạ Tư Gia cũng không tìm thấy bóng dáng của Ngô Trăn ở người câm kia, đối phương đã hoàn toàn trở thành một người khác, một người sống tại trấn nhỏ năm 1938.

Ngô Trăn trước kia có cùng hướng đi giống Đồng Tam Dân, sao về sau lại thay đổi?

Hạ Tư Gia hiểu ra không phải Ngô Trăn không có năng lực ẩn mình trong nhân vật, mà là không muốn; đồng thời cậu cũng hiểu mình lại bị hố, rõ ràng theo đuổi cách diễn này vẫn có thể giành ảnh đế.

Đồ lừa đảo!

Hạ Tư Gia muốn chất vấn Ngô Trăn ngay lập tức, nhưng cầm di động lên lại buông xuống, cậu vào trang web video, bắt đầu tìm các bộ phim khác của Ngô Trăn.

Có vê mấy bộ phim nghệ thuật mà Ngô Trăn đóng lúc đầu không được chú ý mấy nên video cũng ít, cậu chọn một bộ phim có cái tên rất êm tai, 《 Con tàu ước mơ áp Thiên Hà* 》.

Nhưng mà càng xem, Hạ Tư Gia càng cảm thấy sai sai, khi thấy Ngô Trăn đè một vai nam khác trên bồn rửa tay hôn môi, cậu lập tức hiểu ra ẩn ý của tên phim, bởi vì nhân vật của Ngô Trăn tên là Thẩm Mộng, người bị hôn tên là An Tinh Hà.

* Tên phim theo nghĩa hán việt là: Nhất thuyền thanh mộng áp tinh hà

Phim đồng tính?

Tuy Hạ Tư Gia là trai thẳng nhưng không kỳ thị đồng tính, năm ngoái cậu từng tham gia một chương trình yêu đương tròn vai trò thám tử, quan sát các thành viên yêu đương, trong đó có một đôi nam nam kết đôi thành công, cậu còn rất vui vẻ.

Bỗng nhiên cậu nghe thấy tiếng gõ cửa.

Hạ Tư Gia theo bản năng nhìn vào đồng hồ, 11 giờ.

Ngoài cửa là Phó Thiển, đối phương đã thay bộ quần áo khác, cổ áo mở rất thấp, nhưng Hạ Tư Gia không cảm thấy hấp dẫn mà ngược lại còn hơi bực vì đối phương bám quá chặt.

Phó Thiển vẫn chưa nhận ra thái độ của cậu, hơi hơi cúi người: "Xin lỗi, quấy rầy anh rồi."

"Có việc gì à?"

Phó Thiển không ngờ được Hạ Tư Gia biết rõ còn cố hỏi, cô dù gì cũng là con gái, sao có thể nói thẳng ra được, đành phải bịa lý do: "Chuyện là, ngày mai em có một cảnh quay, nhưng em chưa có kinh nghiệm, nên tìm anh để ——"

Đột nhiên, cánh cửa phòng đối diện mở ra.

Ngô Trăn dựa vào khung cửa, tay xoay xoay một tuýp thuốc mỡ, cười như không cười hỏi: "Muộn thế này rồi, đối diễn à?"

Tác giả có lời muốn nói:

Nuốt Nuốt: Muốn đối diễn thì chọn tôi, tôi cực kỳ nhàn rỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net