Chương 158-162: Anh viết giúp em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gì?

Cả người Tiểu Thỏ thất thần ngay tại chỗ, phong thư tình kia cô sao chép N lần a! Vậy mà liền bị mất như vậy rồi?

Trong lòng cô nhất thời lệ rơi thành sông.

" Cái kia... Anh nước chanh... Chúng ta có thể thương lượng, anh trả lại phong thư tình kia cho em được không?" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên thật cẩn thận nhìn Trình Chi Ngôn, liều mạng nuốt nước miếng một chút, thanh âm yếu ớt nói: "Em ...Cũng đã chép đã nửa ngày..."

Trình Chi Ngôn hơi hơi cúi đầu, khóe môi mang theo một nụ cười thản nhiên nhìn Tiểu Thỏ một cái, sau đó bình tĩnh địa lắc lắc đầu nói: "Không được, Trình Thi Đồng mới bao nhiêu tuổi a, đây là thời điểm học tập tốt, viết thư tình theo đuổi học sinh mới cái gì a? Đây là anh chỉ mới tịch thu thư tình, chẳng lẽ còn muốn anh đi nói cho ba mẹ Trình Thi Đồng?"

"..."

Tiểu Thỏ nghe xong lời này lập tức nuốt tất cả lí do cầu tình ( cầu xin) phía sau vào trong bụng, ánh mắt phức tạp của cô nhìn chằm chằm Trình Chi Ngôn một lúc lâu, sau đó nhỏ giọng lẩm bẩm nói: "Anh nước chanh, giọng điệu của anh nghe qua giống như giáo viên chủ nhiệm a..."

Trình Chi Ngôn giật mình, có chút buồn cười nhìn cô, sau đó đưa tay xoa đôi má phúng phính của cô, thấp giọng nói "Như thế nào, còn có ý kiến?"

" Không có.. Không có..." Tiểu Thỏ vội vàng lắc đầu, trong lòng cũng nhớ lại, may mà thơ tình vừa rồi cô đã sao chép vài lần, trong đầu còn có chút ấn tượng, thật sự không được mà nói, đợi buổi tối cô lại chép lại một lần.

Đôi mắt trong suốt của Trình Chi Ngôn nhìn chằm chằm cô một hồi, đột nhiên mở miệng nói: "Em sẽ không phải là muốn chờ thời điểm không có anh sẽ chép lại phong thư tình vừa rồi kia một lần chứ?"

"!!!"

Trong mắt Tiểu Thỏ khiếp sợ ngẩng đầu, theo bản năng hỏi: "Tại sao anh biết?"

Trình Chi Ngôn không nói lời nào chỉ là nhìn cô cười.

Tiểu Thỏ nhất thời giống bóng cao xu xì hơi, cúi đầu xuống, hai cái tay nhỏ trắng nõn đan vào nhau nói: "Được rồi. . . Em không viết cái vừa rồi kia là được, chẳng qua...Em lại muốn viết một cái lại cho Đồng Đồng..."

Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, đột nhiên xoay người sang chỗ khác, từ trên bàn rút ra một tờ giấy, hướng tới Tiểu Thỏ giơ giơ lên hỏi: "Em cảm thấy loại giấy viết thư này có được không?"

"Vâng."

Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, hướng tới giấy viết thư trong tay Trình Chi Ngôn nhìn qua, đó là một tờ giấy viết thư mang màu sáng, chất giấy nhìn tốt hơn cái giấy viết thư hồng nhạt kia nhiều lắm.

Cô đưa tay sờ sờ giấy viết thư trong tay Trình Chi Ngôn, gật đầu nói:" Có thể! Cái giấy này nhìn tốt!"

Khóe môi Trình Chi Ngôn cong cong, đưa tay kéo ghế dựa qua, ngồi xuống ở trước bàn sách, sau đó từ ống đựng bút lấy ra một cái bút ký tên, quay đầu hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Như vậy đi, vì để cho em có thể báo cáo kết quả công tác cùng Đồng Đồng, anh viết giúp em một phong thư tình, như thế nào?"

" Thật sự?" Ánh mắt Tiểu Thỏ lập tức liền phát sáng lên, "Anh phải viết giúp em sao?"

" Không yên tâm?" Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày nhìn Tiểu Thỏ hỏi.

" Đương nhiên yên tâm a! Anh nước chanh lợi hại như vậy, viết thư tình nhất định cũng rất lợi hại! Nói không chừng có anh giúp đỡ viết thư tình, Đồng Đồng lập tức có thể thông báo thành công a!"

Tiểu Thỏ lập tức ghé vào bên cạnh Trình Chi Ngôn, hai tay chống cằm chờ mong nhìn anh, liền chờ anh hạ bút.

"Anh có thể viết giúp cô ấy, nhưng mà..." Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút.

Trình Chi Ngôn nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ ghé vào bên cạnh mình chậm rãi nói: "Em không thể nhìn."

"A?" Tiểu Thỏ nghe nói như thế ngớ ra một chút, sau đó có chút nghi hoặc nhìn anh hỏi: "Tại sao em không thể ở trong này nhìn a?"

Trình Chi Ngôn trầm mặc chốc lát, sau đó nghiêm trang nói: "Loại chuyện viết thư tình này phải chuẩn bị tình cảm một chút, như vậy lời văn mới có thể có chân thành tha thiết, mới có thể làm động lòng người, hơn nữa thời điểm anh viết cái này không thích có người nằm úp sấp ở bên cạnh làm cho anh phân tâm."

" A..." Tiểu Thỏ có chút thất vọng liền a một tiếng, đứng thẳng lên quay đầu đi, nhỏ giọng nói: "Vậy được rồi, em không nhìn, anh viết nhanh đi, chờ anh viết xong em lại nhìn."

Trình Chi Ngôn nhìn bóng lưng Tiểu Thỏ, mỉm cười nói: "Viết xong em cũng không thể xem."

"Tại sao?" Tiểu Thỏ quay đầu lại, vẻ mặt khó hiểu nhìn anh.

" Đây là giúp Đồng Đồng viết thư tình cho người khác, bên trong sẽ viết một chút riêng tư của Đồng Đồng, em xem sẽ không tốt lắm." Trình Chi Ngôn nghĩ nghĩ, hướng tới Tiểu Thỏ tiếp tục nói: "Sau khi đồng ý chuyện này anh liền viết giúp em."

Tiểu Thỏ có chút rầu rĩ không vui đứng ở nơi đó, sau một lúc lâu rốt cục không tình nguyện liền gật gật đầu nói: "Vậy được rồi, em xuống dưới lầu xem tivi trước , anh viết xong gửi tin nhắn cho em."

" Được." Trình Chi Ngôn gật đầu đồng ý nói.

Tiểu Thỏ lại có chút lưu luyến không rời nhìn thoáng qua cái ngăn kéo đặt thư tình của mình bị Trình Chi Ngôn lấy đi, xoay người xuống lầu.

Sau khi Trình Chi Ngôn nhìn thấy cô rời khỏi, lúc này mới cầm lấy bút ký tên viết lên trên tấm giấy viết thư xinh đẹp kia.

Khoảng hai mươi phút sau.

Tiểu Thỏ đang ngồi trên sofa xem tivi dưới lầu, rốt cục trong di động nhận được một tin nhắn đến từ Trình Chi Ngôn: Viết xong, đi lên đi.

Tiểu Thỏ xoay người một cái liền từ trên ghế sofa nhảy xuống, nhanh chóng chạy lên trên lầu, mới vừa đẩy cửa phòng ra liền nhìn thấy Trình Chi Ngôn cầm một cái phong thư đã dán xong hướng tới chính mình mỉm cười nói: "Viết xong rồi."

Tiểu Thỏ chạy đến trước mặt anh, nhận phong thư trong tay anh, lật qua lật lại nhìn nhìn, sau đó hậu tri hậu giác ( không để ý) nói: "Đúng rồi, hình như em chưa nói cho anh người trong lòng Đồng Đồng tên là gì."

" A... Cái kia không quan trọng." Trình Chi Ngôn nhún nhún vai, vẻ mặt không sao cả.

" Nhưng mà trên phong thư phải viết tên người nhận a." Tiểu Thỏ chỉ vào phong thư vắng vẻ trống không kia hướng tới Trình Chi Ngôn nói.

Trình Chi Ngôn giật mình, đưa tay cầm phong thư kia trở về, để ở trên bàn nói:: "Được rồi, em nói, tên gọi là gì, anh viết."

"Tên Cố Ninh Thư, Cố là chiếu cố, Ninh là yên lặng, Thư là sách vở." Tiểu Thỏ ghé vào bên cạnh Trình Chi Ngôn, nhìn anh một bút khẽ vạch viết xuống tên này, nhất thời vui vẻ: "Ha ha, như vậy coi như là hoàn thành rồi! Nếu như Đồng Đồng biết anh viết thư tình giúp cô ấy, nhất định cao hứng hỏng luôn."

" Chỉ hy vọng như thế." Trong đôi mắt Trình Chi Ngôn hiện lên một chút ý vị thâm trường, khóe môi cong lên, nhàn nhạt nở nụ cười một chút.

Lòng Tiểu Thỏ tràn đầy vui mừng thật cẩn thận cất phong thư tình Trình Chi Ngôn viết giúp vào trong cặp sách của mình, chỉ còn chờ ngày mai báo cáo kết quả công tác cho Trình Thi Đồng rồi.

----

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Tiểu Thỏ liền đến phòng học sớm.

Nhưng mà Trình Thi Đồng còn đi sớm hơn so với cô.

Vừa thấy Tiểu Thỏ vào phòng học Trình Thi Đồng vội vàng hướng tới cô vẫy tay.

" Đồng Đồng, tại sao cậu tới sớm như vậy?" Vẻ mặt Tiểu Thỏ kinh ngạc nhìn Trình Thi Đồng, đi đến bên cạnh cô ấy, tháo cặp sách, ngồi xuống.

" Đương nhiên là tới chờ cậu." Vẻ mặt Trình Thi Đồng chờ mong nhìn Tiểu Thỏ hỏi: "Như thế nào, viết thư tình xong chưa?"

" Viết xong rồi!"

Tiểu Thỏ mở cặp sách mình ra, từ bên trong cặp tìm được lá thư ngày hôm qua mình cất kỹ kia, đưa tới trong tay Trình Thi Đồng nói: "Cho cậu."

" Wow, phong thư này nhất định cực kỳ quý đi?"

Trình Thi Đồng cảm chất giấy của phong thư trong tay mình, đường vân phía trên có hình dáng tao nhã cũng không phải cách điệu, rất giống trường hợp các loại phong thư đóng gói trong thiếp mời.

" Cái này tớ cũng không biết, đây là chú nhỏ cậu chọn phong thư giúp cậu." Tiểu Thỏ nhún nhún vai bày tỏ mình cũng không phải rất rõ ràng.

"Chú nhỏ tớ?" Vẻ mặt Trình Thi Đồng kinh ngạc nhìn Tiểu Thỏ.

"Đúng vậy, thư tình này cũng là chú nhỏ cậu viết giúp cậu a, anh ấy còn không cho tớ nhìn lén." Tiểu Thỏ cau cái mũi nhỏ đáng yêu hướng tới Trình Thi Đồng buồn bực nói: "Tớ thật sự rất tò mò a..."

Trình Thi Đồng trợn to mắt nhìn phong thư trong tay mình, phía trên viết ba cái chữ to Cố Ninh Thư, chữ viết kia thanh tú đẹp đẽ, tươi mát phiêu dật, vừa nhìn chính là bắt chước chữ viết của mình viết ra.

" May mà lúc tớ còn nhỏ chính là học thư pháp của chú nhỏ, cho nên chữ viết hai người có phần giống nhau, nói cách khác, Cố Ninh Thư nhất định không nhìn ra chữ viết này không phải là của tớ." Trình Thi Đồng dù sao cũng là vẫn học thư pháp, liếc mắt một cái có thể nhìn ra chữ viết này mặc dù bắt chước mình, nhưng mà ít nhiều vẫn mang theo một chút cứng cáp hữu lực ở đầu bút lông của Trình Chi Ngôn.

"Vậy cậu còn để cho tớ viết giúp cậu làm gì?" Tiểu Thỏ không biết nói gì hỏi.

"Cậu đần a, cậu viết xong tớ có thể chép lại một lần a." Trình Thi Đồng liếc cô một cái, lấy tay nhẹ nhàng đánh đầu cô một cái nói: "Hai người chúng ta chữ viết hoàn toàn không giống nhau làm sao đưa?"

"A... Phải ha..." Tiểu Thỏ sờ đầu mình, lập tức phục hồi tinh thần: "Ngày hôm qua tớ còn cố ý sao chép nhiều như vậy giúp cậu, một chút cũng không đáng a! Sớm biết thế tớ trực tiếp cầm thư tình chú nhỏ cậu nhận được tới đây cho cậu chọn là xong rồi."

" Ai nha, những cái thư tình này viết cho chú nhỏ tớ, làm sao bằng chú nhỏ tự tay viết thư tình!" Trình Thi Đồng cười tít mắt ôm lá thư kia vào trong ngực nói: "Cậu nói, tớ tìm lúc nào giao cho Cố Ninh Thư thì tốt a?"

" Cái này... Chính cậu quyết định đi..." Tiểu Thỏ giang tay, vừa định tiếp tục nói thì cửa phòng học liền đi tới một người.

Thanh âm Trình Thi Đồng lập tức liền im lặng.

Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, hướng tới cửa nhìn thoáng qua.

Tớ đi, quả nhiên là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Các cô đang trò chuyện Cố Ninh Thư a, vậy mà Cố Ninh Thư liền trực tiếp tiến vào phòng học như vậy.

Cố Ninh Thư vừa mới đi vào phòng học có lẽ cũng không nghĩ tới sáng sớm vậy mà sẽ có người còn sớm so với cậu ta, vì thế trên mặt cậu ta rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó hướng tới Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng gật gật đầu, chậm rãi đi đến trên chỗ ngồi của mình.

Tiểu Thỏ và Trình Thi Đồng cứng ngắc cười cười với cậu ta, đồng thời quay đầu lại đưa lưng về phía cậu ta.

Trong phòng học nhất thời trầm mặc một hồi.

Tiểu Thỏ lặng lẽ quay đầu nhìn Trình Thi Đồng một cái, dùng ánh mắt hỏi: Nếu không thì, cậu thừa dịp hiện tại không có ai giao cho cậu ta?

Trình Thi Đồng ôm phong thư tình chú nhỏ viết giúp cô ấy trong tay, một trái tim nhỏ đập bang bang, cô ấy nhìn Tiểu Thỏ, trong ánh mắt chỉ để lộ ra ba chữ: Tớ hồi hộp!

Ai nha, hồi hộp cái gì a, xoay người sang chỗ khác giao cho cậu ta, không được sao! Tiểu Thỏ dùng ánh mắt cổ vũ cô ấy nói: Đây chính là thư tình chú nhỏ cậu đích thân viết, cho dù là cậu không tin chính mình cũng nên tin tưởng chú nhỏ cậu a!

Trình Thi Đồng nhìn Tiểu Thỏ, lại sờ sờ phong thư tình trong lồng ngực mình kia, rốt cục cắn răng một cái hạ quyết tâm, xoay người sang chỗ khác.

Cố Ninh Thư đang lấy sách bài tập từ trong cặp sách ra thì bị động tác Trình Thi Đồng đột nhiên xoay người khiến cho sửng sốt, ánh mắt nhìn qua trên mặt Trình Thi Đồng.

Gương mặt trắng nõn của Trình Thi Đồng tràn đầy đỏ ửng, hai tay cô ấy đưa lá thư tới trước mặt Cố Ninh Thư, thanh âm yếu ớt nói: "Cố... Bạn học Cố, đây là đưa cho cậu!"

Cố Ninh Thư nhìn phong thư tinh xảo trước mặt mình, sửng sốt một chút, sau đó theo bản năng nhận lấy, nhìn phía trên phong thư rồng bay phượng múa viết tên mình, nhịn không được mở miệng hỏi: "Đây là cái gì? ?"

" Thư tình." Trình Thi Đồng vô cùng thành thực trả lời."

" Cho tớ?" Cố Ninh Thư có phần không quá xác định.

" Uh'm." Trình Thi Đồng dùng lực gật đầu.

Cố Ninh Thư nhìn lá thư trong tay mình, không nói.

Cả phòng học nhất thời lâm vào một loại xấu hổ trầm mặc.

Sau một lúc lâu, cậu ta ngẩng đầu hướng tới Trình Thi Đồng hỏi: "Hiện tại tớ có thể mở ra không?"

Trình Thi Đồng ngẩng đầu nhìn cậu ta, trên gương mặt trắng nõn thanh tú của cậu ta không có lộ ra vẻ gì đặc biệt khác, nhìn không ra thái độ với phong thư tình này rốt cuộc là vui sướng hay là chán ghét.

Cô ấy chần chờ một chút, sau đó gật gật đầu.

Động tác Cố Ninh Thư lưu loát mở lá thư, lấy giấy viết thư bên trong ra, bắt đầu xem.

Trên giấy viết thư thanh nhã, mây bay nước chảy, phía dưới đoạn thoại này viết.

Bạn học mời học tập tốt, mỗi ngày hướng về phía trước.

Để cho chúng ta cùng nhau ủng hộ cương lĩnh Đảng, tuân thủ chương trình Đảng, thực hiện nghĩa vụ đảng viên, chấp hành quyết định Đảng.

Giữ nghiêm kỷ luật Đảng, giữ bí mật Đảng, trung thành với Đảng, vĩnh viễn không phản bội Đảng.

Để cho chúng ta cùng nhau phấn đấu vì sự nghiệp Cộng Sản Chủ Nghĩa cả đời, cùng nhau cố gắng xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa ngày mai!

Cố Ninh Thư nhìn nhịn không được kéo kéo miệng mình.

Sau một lúc lâu, cậu ta ngẩng đầu lên, trên mặt từ trước đến nay không chút thay đổi vậy mà vẻ mặt phức tạp nhìn Trình Thi Đồng hỏi: " Cậu xác định... Đây là thư tình?"

"Đây đương nhiên là thư tình a!" Mặc dù trong lòng Trình Thi Đồng hoang mang, nhưng mà trong giọng nói trung khí mười phần: "Đây chính là chân tâm thật ý ( thật lòng), thành tâm thành ý ( thật tâm) viết ra a!"

...

Được rồi... Thư tình rất khác biệt a...

Cố Ninh Thư có chút không nói gì nhìn cô ấy.

Tiểu Thỏ thừa dịp hai người bọn họ không chú ý thò đầu nhìn qua thư tình trong tay Cố Ninh Thư.

Thời điểm cô nhìn vài đoạn chữ kia nhất thời cảm thấy hai mắt đen thui.

Cái gì phấn đấu vì sự nghiệp Cộng Sản Chủ Nghĩa cả đời! Cái gì mà cố gắng xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa ngày mai a!

Đây rốt cuộc là cái gì a!

Anh nước chanh sẽ không chép một đoạn trên sách giáo khoa chính trị bọn họ chứ?

Tiểu Thỏ run run rẩy rẩy ngồi trở lại trên vị trí chính mình, quay đầu nhìn thoáng qua mặt mỉm cười của Trình Thi Đồng, rốt cục nhịn không được đưa tay kéo tay áo của cô ấy, nhỏ giọng nói: "Đồng Đồng.... Cái kia... Theo giúp tớ cùng đi WC một chút được không ? ?"

"A? Hiện tại?" Trình Thi Đồng ngẩn ra, vẻ mặt khó tin nhìn Tiểu Thỏ, làm ơn, chị hai, cậu không thấy được tớ đang thông báo viết thư tình đó sao? Loại thời khắc mấu chốt này, cậu nói cái gì đi toilet cùng tớ a!

Tớ cũng không muốn tại loại thời khắc mấu chốt gọi cậu đi toilet a!

Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mình sắp khóc, nhưng mà hiện tại hai ta không đi toilet mà nói, cậu còn không biết cậu đã bị chú nhỏ cậu lừa gạt a!

Trình Thi Đồng có chút bất đắc dĩ nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt sắp khóc kia, đành phải thở dài một hơi nói: "Được rồi, được rồi, sợ cậu rồi ! Đi, tớ đi cùng cậu!"

"Đi mau, đi mau!" Vừa nghe thấy Trình Thi Đồng đồng ý đi toilet cùng mình Tiểu Thỏ vội vàng túm tay áo của cô ấy kéo cô ấy ra khỏi phòng học.

"Ai. . . Ai. . Tớ nói cậu chạy nhanh như vậy để làm gì a, sốt ruột như vậy sao, cậu đây là vội vàng đi tiêu chảy sao?" Sau khi Trình Thi Đồng bị kéo ra phòng học liền chạy lên phía trước theo Tiểu Thỏ, chạy chạy đột nhiên cô ấy túm chặt cánh tay Tiểu Thỏ nói: "Không đúng a, Tiểu Thỏ, cậu chạy sai rồi, toilet không phải hướng này a."

Tiểu Thỏ quay đầu lại, lòng như lửa đốt nhìn Trình Thi Đồng, nháy mắt hai mắt lưng tròng hai tay tạo thành chữ thập giơ lên đỉnh đầu hướng tới Trình Thi Đồng dập đầu nói: "Đồng Đồng! Tớ có lỗi với cậu! !"

Trình Thi Đồng bị động tác bất thình lình của Tiểu Thỏ dọa sợ, cả buổi không phản ứng kịp đây là chuyện gì xảy ra.

"Cậu...Cậu có lỗi gì với tớ?" Tiếng Trình Thi Đồng yếu ớt hỏi Tiểu Thỏ.

Tiểu Thỏ vẻ mặt bi phẫn ( đau buồn phẫn nộ) ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, chuẩn bị cảm xúc một chút, sau đó hướng tới cô ấy nói: " Tớ... Vừa rồi tớ không cẩn thận nhìn thấy thư tình chú nhỏ cậu viết giúp cậu rồi."

"A, làm sao vậy? ?" Trong mắt Trình Thi Đồng nghi hoặc nhìn cô, "Không phải đêm qua cậu liền xem qua thư tình kia rồi sao?"

"Không có. . ." Tiểu Thỏ lòng đầy căm phẫn hướng tới Trình Thi Đồng nói: "Ngày hôm qua thời điểm chú nhỏ cậu viết thư tình không cho tớ xem, nói là tớ xem anh ấy liền không có linh cảm không viết ra được, sau đó thời điểm anh ấy viết xong gọi tớ lên thì anh ấy đã dán phong thư rồi."

"Cho nên. . Cậu không có nhìn thấy chú ấy viết cái gì?" Trong lòng Trình Thi Đồng đột nhiên hiện ra một tia dự cảm không tốt.

"Uh'm!" Tiểu Thỏ nặng nề mà gật đầu nói: "Tớ...Tớ cũng là vừa mới nhìn thấy!

" Chú nhỏ tớ viết cái gì?" Trong lòng Trình Thi Đồng cả kinh, vội vàng túm cổ áo Tiểu Thỏ hồi hộp hỏi.

" Anh.. Anh ấy viết cái gì tuân thủ điều lệ Đảng... Vĩnh viễn không phản bội Đảng, cùng nhau xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa linh tinh gì đó..." Vừa rồi Tiểu Thỏ cũng chỉ là liếc một chút, nhớ không phải rất rõ ràng, đại khái cũng nhớ rõ vài câu như vậy.

Cái gì?

Tay Trình Thi Đồng túm cổ áo Tiểu Thỏ không tự chủ được buông xuống.

Xây dựng Xã Hội Chủ Nghĩa?

Đây....Đây xác định là thư tình sao?

Trình Thi Đồng đột nhiên nhớ tới, vừa rồi sau khi Cố Ninh Thư xem xong thư tình vẻ mặt phức tạp nhìn chính mình hỏi, cậu xác định đây là thư tình?

Trách không được cậu ấy sẽ hỏi như vậy. . .

Nội dung loại thư tình này sẽ bị người coi là bệnh thần kinh đi!

Trình Thi Đồng nghĩ tới đây, lập tức xoay người, lại hướng tới phòng học chạy như điên qua.

"Ai ai. . . Đồng Đồng, cậu đợi tớ với a. . ." Tiểu Thỏ mắt thấy cô ấy nhanh chân chạy đi vội vàng đi theo phía sau cô ấy vừa chạy vừa la lớn.

Trình Thi Đồng một mạch hướng về lớp học, vọt tới trước mặt Cố Ninh Thư thở hồng hộc nhìn cậu ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net