Con mèo nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ây nha , tiểu súc sinh Gia Ân , sao mi không chết đi . CHA ƠI !!!! " .

Mới tờ mờ sáng nhưng đã nghe thấy tiếng của Nhị tiểu thư ( Gia đình này chỉ có 2 đứa con thôi ) thánh thót , lảnh lót hét um lên chào đón một ngày mới .

" Tiểu Quỷ !!!! SHUT UP !!!! "

Vâng , người đặt cái tên Tiểu Trư này không ai khác đó là Đại Tiểu Thư . Người mà lúc nào cũng ca cẩm , cẩm kê những chuyện lặt vặt của cô em gái của mình . Vừa dứt lời đã nghe thấy tiếng uỳnh uỳnh rất lớn từ phía cầu thang . Người cha huỳnh huỵch chạy với vận tốc bàn thờ lên tới phòng cô con gái út nhưng chắc tại do cục thịt mỡ níu lại nên nhìn có vẻ chậm dề dề .

" CHA !! Cha nhìn đi mới có 7h sáng mà..... mà cha nhìn đi cha cho thằng nhóc này số đúng không . Ôi trời ơi ! Cha có biết là con mất đi một phần thanh xuân không ?..... "

Chị Manh nhà ta la lối um sùm khiến cho căn nhà trở nên náo loạn . Cô nói không ngừng , có thể nói cô bắn gần như cả cân mì chính vào mặt cha cô .

" Rồi rồi , cha sai , cha sai vậy ta đền bù cho con được hơm . Một chuyến đi ra Nhật Bản được không ? ( t/g =3= ) Bao lâu cũng được , cha không nghĩ quý tử nhà ông Vương lại gọi con vào sáng sớm này . Hề hề "

Rầm ! Cái cửa đóng sầm lại và được tặng kèm thêm cú ném gối ngoạn mục .

" Thật mất hứng ! Đằng nào dậy rồi thì chuẩn bị đi thôi "

Cô bước xuống nhà với khuôn mặt thiếu sức sống . Cô kéo ghế ra rồi ngồi bệt xuống :

" Ê , hôm nay nhà mình có pạt ty gì không ? Ví dụ sinh nhật ai gì gì đó , ....v , .... v "

" Em "

" Giề bà cố -_- , nghe ớn quá "

" Có mỗi mình em nhớ sinh nhật của chị à . Hic "

Chị ôm cô ghè đến nỗi nghẹt thở . Cô bỏ tay chị ra rồi trả lời một câu lẳng lơ :

" Hôm nay sinh nhật chị à . Bây giờ em mới biết đây.  Chị cũng nên nói cho m.n để biết đi "

" Bà nó , hôm nay là ngày tận thế của mày rồi đó "

Hai đứa rượt đuổi nhau , chạy toán loạn ra phố .

" Cuối cùng cũng cắt được đuôi . Haiz giờ có thể thoải mái đi bộ đến CLB được rồi . Ơ mà mẹ nó đến mẹ CLB rồi còn đâu mà đi bộ . "

Cô tức giận , vùng vằng và không may đâm vào Vương Hiểu Minh . Hai người ngã lăn xuống đất cô thì an toàn còn Anh thì........  ƯỚt cmnr cái Áo khoác.

" Có mắt như mù à ? Này này anh nhìn quen lắm nha ! Mà sao anh đến đây "

Vương Hiểu Minh nhìn nó bằng ánh mắt lạnh " nùng " :

" Câu này tôi hỏi cô mới đúng  , mà này hôm nay chủ nhật cô đến CLB làm j có mở cửa đâu "

" Cảm ơn anh giờ tôi mới biết " Cô lè lưỡi ngoảnh đầu lại và ko quên giơ ngón giữa

" Này mèo nhỏ đứng lại,  thấy cái áo bẩn chưa ? "

Ảnh chỉ vào Áo rồi cởi áo khoác ra nhìn body xuyên qua chiếc áo trắng ướt đẫm mồ hôi muốn phọt máu . Anh khoác chiếc Áo khoác lên người cô rồi ra lệnh đi theo ảnh .

" Mẹ kiếp,  Áo gì mà khắm thế.  Đường đường là nữ nhi mà Anh cư xử như vậy à ? "

Chụy giận dữ chỉ muốn đạp cho Anh ta bay tung nóc nhà nhưng ko thể làm j được vì.....  I'M A GOODGIRL .

" Này cô muốn uống rượu mời hay rượu phạt.  Một là tôi xếch cô lên xe hai là cô tự lết chọn lẹ đi tôi còn về "

" Anh anh thật vô liêm sỉ,  chỉ biết đe doạ người khác thôi à.  Tôi hận 3 đời 6 kiếp nhà anh "

Thấy ảnh có liên quan ko ? =_= .
Chắc m.n muốn biết thêm chi tiết về chị Đại - Kẻ phá hoại đúng hơm?  Để chap sau  * Ánh mắt ngam hiểm *
                 ~~~~ Còn típ ~~~~
Cho xin ít vote và coment để sửa nhoa!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net