Chương 13: Chia cách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Băng cũng muốn đuổi theo Trương Hạo nhưng không thể, nàng vừa chạy theo đã có tiếng gọi nàng lại "Hạ Băng chúng ta đi thôi" Khải Chính dùng ánh mắt trìu mến nhìn Hạ Băng nói. "Được rồi chúng ta đi thôi" Hạ Băng vừa nói vừa quay đầu nhìn hình ảnh kia khuất dần.

Trương Hạo cũng thật đau lòng, cậu từ trước đến giờ không bao giờ đụng đến rượu bia. Nhưng hôm nay cậu lại vì Hạ Băng mà tìm đến nó, còn gọi cho Đường Dư hẹn cậu ta ra uống cùng "Đường Dư cậu đi uống cùng tớ vài ly được không?" Trương Hạo gọi điện thoại cho Đường Dư nói. "Trương Hạo hôm nay ai nhập cậu sao, lại hẹn tớ cùng uống vài ly, trán cậu bị nóng à hay là mặt trời mọc đằng tây" Đường Dư trêu chọc nói, tên này từ trước đến giờ chưa bao giờ như vậy nhưng hôm nay lại như thế không biết cậu ta có chuyện gì. "Cậu nói nhiều quá, có đi hay không" Trương Hạo bực mình nói "Được, được tớ đi với cậu, cậu đang ở đâu?", "Tớ đang ở công viên gần trường", "Được 15 phút nữa tớ sẽ tới".

Đường Dư vừa nói xong liền đi thay một bộ đồ khác, cậu không biết tại sao Trương Hạo lại như vậy, hôm nay chắc chắn cậu ta có việc gì, bản thân phải tìm cậu ta nói chuyện cho ra lẻ.
15 phút sau Đường Dư nhìn thấy Trương Hạo đang ngồi ở ghế đá liền cất tiếng nói "Trương Hạo cậu có chuyện gì sao?", "Đường Dư cậu đừng hỏi nữa, cùng tớ đi uống vài ly đi, tới nơi tớ sẽ nói cho cậu biết" Trương Hạo mệt mỏi nói.

Đến nơi hai người cùng ngồi vào bàn, Đường Dư cất tiếng trước "Này thật ra cậu có chuyện gì" Đường Dư đang thắc mắc không biết có chuyện gì. "Tớ muốn đi du học, cậu thấy sao?" Trương Hạo nói. Đường Dư bất ngờ như không tin vào tai mình "Tại sao cậu lại đi du học không phải ở đây rất tốt hay sao, vả lại cậu còn đang theo đuổi Hạ Băng chẳng lẽ cậu bỏ cuộc rồi à?". "Mình không bỏ cuộc cũng không phải nơi này không tốt, chỉ là tớ không muốn ở lại nơi này nữa" Trương Hạo vừa nói mắt ngấn lệ như sắp khóc. "Thật ra cậu có chuyện gì?" Trước giờ Đường Dư chưa bao giờ thấy Trương Hạo như vậy, ngay cả lúc buồn nhất cũng chưa thấy cậu ta bi quan như vậy.

"Không có chuyện gì, chỉ là người ta đã có người ở bên cạnh thôi, tất cả những gì tớ làm đều vô nghĩa. Vậy tớ còn ở lại nơi này làm gì?" Trương Hạo nói xong tay liền lấy chai rượu trên bàn nóc một hơi. "Người ta? Cậu nói Hạ Băng sao?" Đường Dư thắc mắc hỏi. "Đúng là cậu ấy, hôm nay tớ hẹn cậu ấy đến công viên muốn tỏ tình với cậu ấy. Nhưng cậu biết tớ nhìn thấy gì không? Cậu ấy cùng tên Khải Chính kia cười cười nói nói vui vẻ với nhau còn xem tớ như không tồn tại. Cậu nghĩ xem có đau lòng hay không đây?", "Tớ không biết cậu và cậu ấy xảy ra chuyện gì nhưng tớ tôn trọng quyết định của cậu".

"Tớ nghe nói cậu và Nhất Thanh đang quen nhau đúng không?" Trương Hạo vừa uống hỏi. "Đúng vậy, mà cậu định khi nào sẽ đi?" Đường Dư không biết khi nào thì cậu ấy ra đi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng cậu ấy là bạn tốt mình tôn trọng quyết định này. "Ngày mai tớ sẽ đi, thôi được rồi uống tiếp đi không nói chuyện khác nữa" Trương Hạo đau lòng nói. "Được, không say không về"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC