Chap 10: Tức Giận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Winner đi mua đồ ăn nhưng trong lòng anh luôn cảm thấy bất an. Anh vội mua nhanh rồi về. Khi về tới phòng anh thấy cửa phòng đóng lại còn bị khóa ở phía trong. Anh nghe bên trong có tiếng ú ớ của Việt Thi. Vặn cửa hoài không được anh đành làm liều anh dùng hết lực đạp cửa 1 cái thật mạnh. Cú đạp của anh đã phá được khóa trong cửa mở toang ra. Cánh cửa vừa mở ra anh thấy trước mắt của mình là cảnh tượng người con gái anh yêu đang bị bóp cổ. Cú đạp vừa nãy khiến Vân giật mình quay lại, cô run rẩy nhìn anh. Anh điên tiết tiến lại chỗ Vân bóp cổ cô đẩy sát vào tường.
Winner trừng mắt: ai cho cô đụng tới Việt Thi
Vân: tại..sao em lại không được đụng tới nó
Winner: vì Việt Thi là người tôi yêu.
Vân: tại sao anh lại chọn nó mà không phải em.
Winner: câm mồm.
Vân: con chó đó không xứng đáng với anh.
Nghe Vân nói vậy khiến anh thêm tức giận. Ả dám xúc phạm đến cô người yêu của Nguyễn Chiến Thắng này ả gan rồi. Anh bóp cổ ả mạnh hơn còn trừng mắt nhìn ả. Nhìn anh lúc này thật đáng sợ như 1 tên sát nhân thật thụ.
VT: Winner đừng giết cậu ta, cậu sẽ phải ở tù đấy
Winner: nhưng ả ta dám đụng tới cậu
VT: Winner à thả cậu ta ra đi, cậu hãy nghe tôi.
Winner: lần này tôi không thể nghe cậu được.
VT: Winner tôi đau quá
Anh nghe tiếng kêu của cô liền bỏ ả ra chạy lại chỗ cô. Nhân cơ hội này Vân tẩu thoát,trước khi đi cô còn để lại cho VT 1 lời đe dọa.
Vân: Việt Thi mày cứ đợi đó, t sẽ không tha cho m đâu.
Nói xong Vân chạy đi luôn, Winner định chạy theo nhưng VT nắm tay anh lại
VT: Winner đừng đi hông của tôi đau..đau quá
Winner: cậu ráng đợi 1 tí, tôi sẽ kêu bs.
Lúc này Mon và Gina đã trở về 2 người nhìn Winner vội vã chạy ra ngoài mà ngơ ngác. Vào trong cô thấy VT quằn quại trên giường, gương mặt toát đầy mồ hôi. Cô nhìn bạn mình đau đớn không khỏi xót xa.
Gina: VT m làm sao vậy
VT: Gina à hông của t nó đau quá.
Bs vào: 2 thiếu gia ra ngoài đi.
Sau khi 2 anh ra ngoài bác sĩ khám cho cô. Lần này bs phải phải tiêm thuốc giảm đau cho cô. Bs ra ngoài nhìn anh lắc đầu.
Bs: lúc nãy thấy cô bé quá đau nên tôi tiêm thuốc giảm đau.
Winner: tại sao lại bị vậy hả bác
Bs: do vết thương chưa lành nên bị vậy. Sau này nếu cô bé bị đau cho uống thuốc giảm đau mà tôi kê. Thuốc tiêm dùng nhiều không tốt.
Winner: có cách nào hạn chế bị tái đau không bs.
Bs: chỉ có cách hạn chế vận động và đừng đụng vào chỗ bị thương thôi, phải kiên trì uống thuốc.
Winner: phiền bác rồi, chào bác

Bs: chào 2 cậu.
Sau khi được tiêm giảm đau cô đã chợp mắt,cô đã mệt rồi chuyện lúc với cô nó quá kinh khủng. Tính mạng của cô đang bị đe dọa, họ sẽ làm hại cô bất cứ lúc nào.
Gina: nhìn nó đau đớn như vậy tôi không chịu nổi.
Winner: tôi xin lỗi, xin lỗi vì không bảo vệ được VT.
Mon: lúc nãy xảy ra chuyện gì à.
Winner: Vân tới, ả ta định giết VT lúc t vô đã thấy ả bóp cổ VT.
Gina: to gan lần tôi sẽ không để yên cho ả
Mon: đến để trả thù chuyện tập đoàn bị phá sản ư.
Gina: là sao???
Winner: tôi đã cho người đẩy tập đoàn của 3 ả ta ra khỏi tập đoàn con của gđ tôi, đồng thời rút hết vốn đầu tư khiến tập đoàn của 3 ả phá sản.
Gina: nhưng sao chỉ có 1 mình ả ta tới đây.
Mon: có thể 2 người kia có âm mưu khác và người tiếp theo sẽ là bà.
Gina: để coi làm gì được tôi. Ba mẹ VT mà biết nó bị như vậy thì 3 ả không yên đâu.
Nghe tới đây 2 anh cũng ngầm đoán ra được gia thế của gia đình các cô. Nhưng chắc không cần tới ba mẹ VT ra tay đâu 1 mình anh cũng đủ sức diệt 3 người họ
Winner: ngày mai tôi sẽ kêu vệ sĩ đến canh.
Mon: được vậy mới an toàn.
Gina: thôi như vậy phiền phức lắm.
Winner: 3 ả không vừa đâu trước khi đi Vân đã đe dọa VT. Cứ để vệ sĩ đến canh họ chỉ đứng ở ngoài thôi.
Gina: ả ta dám,đây coi như là lần cuối tôi nhắm mắt bỏ qua cho ả nếu còn có lần sau đừng trách tôi.
Mon: bớt giận đi Gina.
Winner: VT dậy rồi kìa
VT: mng đang nói gì vậy
Gina: có nói gì đâu, mày sao rồi còn đau không
VT: hết rồi.
Gina: hồi nãy Vân đến đây hả.
VT: à umm sao mày biết.
VT khá ngập ngừng khi trả lời câu hỏi này vì cô biết Gina rất nóng tính cô sợ Gina sẽ ra tay. 1 khi Gina mà đã ra tay thì chẳng có ai cản được cô.
Gina: Winner nói
VT đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn anh
VT: chuyện nhỏ vậy mà cậu cũng nói cho Gina nữa.
Winner: chuyện này mà nhỏ á, tôi không vô kịp thì cậu tiêu rồi đó.
Gina: Winner nói đúng nếu chuyện này xảy ra 1 lần nào nữa t sẽ không bỏ qua đâu.
VT: nhưng m đừng nói cho ba mẹ t biết nha.
Gina: t không hứa trước được
Mon: thôi bỏ qua đi mng mình ăn đi nè.
Winner: VT ăn đi rồi còn uống thuốc nữa.
VT: Winner à dạo này tôi cứ phải uống thuốc đến phát ngán khi nào tôi mới được ngừng thuốc đây.
Chỉ là 1 câu hỏi nhưng sao xót xa quá vậy, có lẽ cô phải sống chung với thuốc này cả đời. Càng nhìn cô anh càng thương, thương cho cô người yêu nhỏ bé của anh,cô không đáng phải bị như vậy. Anh phải nói sao với cô đây, anh sợ cảm giác phải nói cho cô biết sự thật. Anh sợ cô không chịu được cú sốc này.
Winner: cũng không biết nữa, cậu ráng uống đi cho mau hết bệnh.
VT nhõng nhẽo : không chịu đâu.
Winner: sao thế phải uống thuốc mới mau hết bệnh chứ cậu có muốn bị đau hoài không.
VT: không muốn.
Winner: không muốn thì phải uống thuốc nghe chưa.
VT ngậm ngùi: được rồi sẽ ráng uống.
Anh nựng 2 cái má phúng phính của cô. Nhìn mặt cô lúc nhõng nhẽo cưng muốn chết, cô cứ vậy hoài sao anh chịu nổi. Thời gian thấm thoát trôi cuối cùng hôm nay cũng là ngày 2 cô được xuất viện. Họ được 2 anh đưa về nhà. Những người làm trong nhà vui mừng khi thấy 2 cô về.
VT vừa với tới nhà cô đã la lên: sướng quá đi thoát khỏi cái bệnh viện đó rồi
Gina: về nhà là sướng nhất.
Bà vú: mừng 2 đứa trở về.
VT lại ôm bà: con ở đó nhớ những món bà nấu muốn chết.
Bà vú: làm sao để ra nông nỗi này bà ở nhà nhớ bọn con lắm.
Gina: tai nạn nhỏ thôi mà bà.
Mon và Winner vô sau anh mang 2 cái vali vào cho 2 cô.
Winner& Mon: cháu chào bà
Bà vú: chào 2 cậu, 2 cậu này là ai vậy VT
VT: 2 bạn ấy là bạn học chung với bọn con, 1tuần ở bệnh viện 2 cậu ấy đã chăm sóc bọn con.
Bà vú tiến lại chỗ 2 anh: thật cảm ơn 2 cháu đã chăm sóc VT và Gina thời gian qua. 2 cháu ngồi xuống đi bà mang trái cây ra cho.
VT: bà ngồi đó đi để con mang ra.
Bà vú: phiền con rồi.
VT: bà lại khách sáo nữa rồi.
Bà vú: Gina này chân tay con còn phải băng bó chắc không tiện lên cầu thang con ở đỡ phòng khách dưới nhà nha.
Gina: không cần đâu bà con lên đó được mà.
Mon: bà ơi bà cứ sắp cho cậu ấy phòng ở dưới đây đi, tay chân bạn ấy phải 3 tuần nữa mới lành.
Bà vú: được rồi Gina ở tạm phòng khách ở dưới nha.
Gina: dạ nghe bà vậy.
Gina(sn)cái tên này lại phá đám.
VT mang dĩa trái cây ra và ngồi cùng với mng.
Bà vú: 4 đứa ngồi nói chuyện đi bà vô trong làm việc.
VT: bà ngồi nói chuyện với mng tí đi công việc có người khác làm rồi.
Bà vú: 1 chút thôi đó
Gina: bà lại tham công tiếc việc rồi.
Bà vú: bà kể cho 4 đứa nghe chuyện này liên quan tới 3 nhóc kia.
VT: chuyện gì vậy bà.
Bà vú: bọn nó có bạn trai cả rồi ngày nào bạn trai cũng tới đưa đi đón về cả.
Winner: ủa bà bà có phải trong đó có 1 thằng cao.
Mon: 1 thằng đeo kính.
Winner: và 1 thằng nhìn thư sinh không ạ.
Bà vú: đúng rồi là 3 đứa đó
Winner& Mon: hiểu rồi hen.
VT: 3 cậu ấy cũng là bạn học của bọn con.
Bà vú: còn 2 đứa đã có bạn trai chưa.
Gina: chỉ có VT có à bà.
Bà vú: VT khai mau bạn trai con là ai
VT chỉ Winner khiến anh ngại chỉ biết gãi đầu nhìn bà cười
Bà vú:bọn trẻ giờ nhanh thật.
VT: Gina nó cũng có người thích đó bà.
Bà vú: con đừng nói là cậu nhóc tóc xù này nha.
Mon: dạ đúng là con
Gina: mng thôi đi, sao cứ gán ghép tôi với tên tóc xù này hoài vậy. Chị tám đẩy em vô phòng khách.
Chị 8 đẩy cô vô phòng khách để lại 3 người kia mặt ngơ ngác chẳng hiểu gì. Sao hôm nay cô lại gắt gỏng như vậy bình thường chỉ khó chịu 1 tí thôi mà. Còn Mon anh nhìn cô mà lòng nhói lên. Chắc cô không thích anh thật rồi, anh có nên từ bỏ không hay vẫn tiếp tục theo đuổi cô đây. Anh phải làm sao thì cô mới đáp lại tình cảm của anh đây.
* Cạn ý tưởng quá mng ơi. Chúc mng có 1 ngày tốt lành nhé love all ❤.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net