Quá khứ tốt đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu của chúng tôi đã từng rất đẹp, đi với nhau mọi lúc, xem phim cùng nhau, đi ăn cùng nhau,... Chuyến đi Đà Lạt năm cuối cấp ấy, trời chỉ có 14 15 độ mà tôi chẳng thấy lạnh, mùa bão năm nay chưa đến 20 độ mà sao lạnh đến rợn người...

Không có anh, tôi vẫn là tôi nhưng không còn cười như trước, không còn mỗi trưa chờ đến 12h30, mỗi tối chờ đến 9h nữa. Tôi không còn nghe nhạc buồn khi ngủ nữa, không thể ngủ yên giấc nữa. Mỗi lần ngủ là lại mơ thấy anh nói chia tay tôi, nói hết yêu tôi rồi. Tôi cũng không còn tập chơi bắn bida trên điện thoại nữa. Anh hứa với tôi trưa hôm đấy sẽ chơi với tôi, nào ngờ đâu hai đứa đã chia tay ngay lúc ấy.

Những lời dặn dò của anh vẫn còn ở đó trong trí nhớ tôi, nhắc tôi mặc váy đừng kéo cao quá, đi học đại học đừng trẻ con như cấp ba nữa, đừng giảm cân nữa. Lúc trước anh nói tôi mà giảm xuống 46kg, anh sẽ bỏ tôi, vậy bây giờ tôi 47kg anh có yêu tôi nữa không?

Chắc là không đâu, anh xứng đáng có người khác tốt hơn. Sau này sẽ không có ai yêu tôi như anh, cũng chẳng có ai yêu anh tệ như tôi đã từng. 

Tôi không biết sau này nếu anh đi qua những góc quen thuở hai đứa còn mặn nồng, anh có nhớ đến tôi không nữa. Lúc đá banh vào lưới, anh có nhớ khi tôi ngồi xem mà vỗ tay không, lúc đi qua cổng trường, anh có nhớ hình bóng tôi đứng chờ anh sau những lần anh đi thi giải không?

Tôi cũng không biết nữa, nhưng tôi có lẽ sẽ nhớ anh lắm. Nhớ lúc anh la tôi lúc sang đường chẳng để ý xe cộ, lúc anh cằn nhằn mỗi khi tôi đòi đi chơi giữa trời trưa nắng, lúc anh đẩy tôi ra xa khi vừa test xong covid,...

Thật ra nếu anh không tốt với tôi như vậy, tôi sẽ ghét anh một chút. Tôi chưa bao giờ nghĩ hai đứa sẽ yêu nhau nhưng chúng tôi đã yêu nhau, chưa bao giờ muốn hai đứa sẽ chia tay nhưng chúng tôi đã chia tay thật rồi.

Cuộc đời con người không phải lúc nào cũng như ý, nhưng tôi chúc anh có một cuộc sống như ý, có người vợ tốt và những đứa con xinh đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net