56 tinh than bien

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
chút!"

Khương Lan gần như sắp phát tác. Nếu Khương Phạn đưa ra một lý do nào đó, trong lòng ông còn thấy dễ chịu hơn đôi chút, nhưng lúc này Khương Phạn lại nhất định không nói gì...

"Đệ ra đi!" Khương Phạn đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Khương Lan.

Khương Lan cố kiềm chế giận dữ, khẽ hừ một tiếng rồi nhanh chóng rời Thánh Hoàng Điện. Ông không muốn ra mặt đối đầu, vì quyền lựa chọn cuối cùng vẫn nằm trong tay Khương Phạn.

*************

Trong Mộc Phủ

Tần Vũ đang chờ đợi trong yên lặng, thậm chí không tìm đến Khương Lập mà chỉ đứng yên bên bờ hồ. Chỉ một lát sau, Khương Lan đã trở về.

"Lan thúc!" Nhìn sắc mặt của Khương Lan, trong lòng Tần Vũ chợt chột dạ.

"Tình hình không tốt lắm!"

Khương Lan từ từ hít một hơi, sắc mặt dần bình thường trở lại, đoạn nhìn về phía Tần Vũ, thở dài: "Tiểu Vũ, sự việc giống như điệt đã dự đoán, không được tốt đẹp lắm..."

Tần Vũ nóng nảy: "Thúc, đã xảy ra việc gì vậy? Bắc Cực Thánh Hoàng sẽ chọn Chu Hiển ư?"

Khương Lan lấy lại bình tĩnh, lắc đầu: "Không phải! Ta hiểu rất rõ đại ca, nếu đại ca đã quyết định chọn Chu Hiển thì sẽ không có thái độ như vậy. Đại ca, đại ca... rõ ràng còn đang lưỡng lự."

"Lưỡng lự?" Tần Vũ chau mày.

"Đúng vậy, đại ca trông rất giằng xé, như không thể nào hạ được quyết tâm. Ta thật sự không ngờ tới, trong tờ kê lễ vật nhà họ Chu không biết có những thứ gì, lại khiến cho Đại ca do dự như vậy?"

Khương Lan lắc đầu: "Đệ đã lọt vào vòng cuối cùng, lễ vật lại là Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, lại đã trở thành Tượng Thần. Tất cả những điều này mà vẫn không khiến cho Đại ca quyết định chọn điệt, danh sách vật phẩm của Chu Hiển rốt cuộc là có những gì đây?"

Tần Vũ một lần nữa lại chau mày.

Không chỉ Khương Lan nghi ngờ, mà Tần Vũ cũng không thể không lấy làm lạ.

Vốn hắn cho rằng, những sự chuẩn bị của mình đã đủ rồi, lẽ ra không thể thua mới phải. Thế nhưng sự thật hiển nhiên lại ... Lễ vật gì đó của Chu Hiển rõ ràng đã khiến cho Khương Phạn phải đắn đo lưỡng lự.

"Bất kể thế nào điệt cũng phải thắng!"

Ánh mắt Tần Vũ mạnh mẽ trở lại.

Tần Vũ nhìn về phía Khương Lan: "Lan thúc, lúc này Bắc Cực Thánh Hoàng đang lưỡng lự. Nếu điệt tăng thêm lễ vật thì Thánh Hoàng có ủng hộ điệt không?"

Khương Lan im lặng một lát.

"Tiểu Vũ!" Ánh mắt Khương Lan hướng về Tần Vũ: "Lễ vật của điệt đã rất lớn rồi, Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng là vô giá. Nếu lại dâng thêm nữa, ta nghĩ cũng không có tác dụng gì lớn đâu!"

Tần Vũ bất giác chau mày.

Khương Lan tiếp tục nói: "Có điều..."

Nghe thấy hai chữ này, Tần Vũ lập tức dỏng tai lên, xem ra vẫn còn chút hy vọng.

"Khương Phạn là tộc trưởng của Khương tộc, rất coi trọng những báu vật như Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, giúp cho dòng họ thêm lớn mạnh. Tuy là như vậy chúng ta vẫn còn có hai cách..."

Cách gì, bản thân Tần Vũ không nghĩ ra!

Khương Lan mỉm cười: "Cách thứ nhất, dựa vào tình phụ tử giữa đại ca và Lập Nhi. Mặc dù Khương Phạn công khai kén phò mã nhưng không thể phủ nhận, đại ca rất yêu thương Lập Nhi. Ta sẽ đưa Lập Nhi qua bên đó, cho nó trực tiếp nói với đại ca... Người mà Lập Nhi yêu là điệt, mong đại ca tác thành cho hai người..."

Khương Lan gật đầu: "Hạnh phúc cả đời của nhi nữ, chắc chắn sẽ có sức ảnh hưởng đến phụ thân!"

Tần Vũ đã có chút hy vọng trong lòng.

Đúng rồi, nếu ta là Khương Phạn, chắc chắn sẽ không thể bỏ qua tâm nguyện của nhi tử.

Khương Lan nói tiếp: "Cách thứ hai..."

"Khương Phạn không phải là muốn Phiêu Tuyết Thành ngày càng lớn mạnh hay sao? Rất đơn giản, hãy nói thẳng với đại ca điệt đang giữ một Giọt lệ Sinh mệnh linh hồn!"

Tần Vũ giật mình kinh ngạc.

Bí mật này không phải ai cũng biết.

Khương Lan nghiêm trang: "Lập Nhi có một Giọt Lệ Sinh Mệnh Linh Hồn, điệt có một giọt. Hai người khi hợp thành một, sự lĩnh ngộ sẽ được kết hợp hoàn toàn. Trong hai người rất dễ có một sẽ trở thành Sinh Mệnh Thần Vương!"

"Hơn nữa, khi Sinh Mệnh Thần Vương đổi ngôi, năng lượng kỳ diệu trong thân thể đã biến thành hai Giọt lệ Sinh mệnh linh hồn. Nếu hai giọt lệ này kết hợp lại, sức mạnh của Sinh Mệnh Thần Vương sẽ một lần nữa xuất hiện. Bất luận hai Giọt Lệ Sinh Mệnh Linh Hồn này được trao cho ai, người đó cũng có khả năng trở thành Sinh Mệnh Thần Vương!"

Khương Lan nói đến đây, Tần Vũ đã dần hiểu ra.

Bản thân giọt lệ sao băng do hai bộ phận tạo thành, một là sự lĩnh ngộ về phép tắc không gian, thứ hai chính là năng lượng của Sinh Mệnh Thần Vương. Năng lượng của Sinh Mệnh Thần Vương là vô cùng kỳ diệu, thậm chí còn có thể khôi phục lại linh hồn.

Khương Lan mỉm cười: "Hai người ở bên nhau, Lập nhi rất có thể sẽ trở thành Sinh Mệnh Thần Vương. Nhi nữ trở thành Thần Vương, điều này với bất cứ bậc song thân nào cũng có sức hấp dẫn rất lớn!"

Tần Vũ gật đầu liên tục.

Đúng, hai cách mà Khương Lan nói đều rất đáng hy vọng.

Khương Lan quay đầu về phía cửa viện.

"Thực hiện hai cách này cùng lúc, khả năng thành công sẽ rất cao. Lập nhi, đừng đứng ở đó nữa, nhanh vào đây!"

Tần Vũ vận khẽ Không gian chi lực, quả nhiên... Khương Lập đang đứng sau cánh cửa viện, trong mắt có chút ngấn nước.

"Lập Nhi?"

Vừa nãy nói chuyện với Khương Lan, tâm trạng Tần Vũ căng thẳng đến mức Lập Nhi đang đứng sau cửa mà cũng không nhận ra. Đương nhiên việc này cũng có lý do là Tần Vũ đã thu lại Không gian chi lực.

"Vũ ca, Lan thúc nói đúng, muội sẽ đi cùng Lan thúc!" Khương Lập bước tới vẻ quả quyết.

Tần Vũ cười khổ, gật đầu: "Phiền muội quá!" Khương Lập liền lắc đầu.

Khương Lan đưa Khương Lập một lần nữa đến Bắc Cực Thánh Hoàng Điện.

***

Vẫn là thư phòng u tối yên lặng.

"Mười hai tỷ năm rồi, vẫn còn muốn tiếp tục nữa hay sao?"

Khương Phạn lầm rầm nói nhỏ, đột nhiên ngẩng đầu lên. Cùng lúc đó Khương Lập và Khương Lan xuất hiện.

Khương Phạn chau mày, nhận ra Khương Lập mới thở nhẹ một hơi: "Nhị đệ, đệ lại đến nữa? Lập Nhi, con đến có việc gì?"

Khương Lập nghi ngờ nhìn phụ thân, đoạn kiên quyết: "Phụ Hoàng, nhi thần hi vọng Người sẽ chọn Tần Vũ đại ca!"

Khương Phạn thoáng chau mày: "Con hi vọng...?"

Khương Lập tức khắc gật đầu: "Đúng vậy. Thực ra nhi thần và Tần Vũ đại ca, khi còn ở Phàm nhân giới đã từng quen biết. Vũ ca vì nhi thần nên mới tu luyện lên Thần giới!"

"Con nói là Tần Vũ đó ư?" Khương Phạn có chút không tin: "Con xuống Phàm nhân giới là sự việc cách hai vạn năm trước, Tần Vũ đó tu luyện nhanh thế sao?"

Khương Lập quả quyết: "Đúng vậy, Phụ hoàng không tin có thể hỏi Lan thúc, thậm chí có thể hỏi Chu Hiển!"

Khương Lan cũng gật đầu tiếp lời: "Đại ca, sự thật là như vậy! Tiểu Vũ đã rất cố gắng tu luyện, thậm chí cố gắng trở thành một Tượng Thần đều vì muốn xứng đôi với Lập Nhi. Vì thế Tiểu Vũ không hề do dự đem La Vũ Đao dâng lên đại ca, cũng có thể dùng Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng làm lễ vật!"

Khương Phạn đã có phần tin tưởng: "Chẳng trách... chẳng trách hắn có thể trao cho ta hai cố Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng!"

Khương Phạn gật đầu, nhíu mày hướng về phía Khương Lập: "Lập Nhi, không lẽ con cho rằng biểu ca Chu Hiển đối với con không tốt?"

Khương Lập tức thì nguẩy đầu: "Không, ngoài Vũ ca con không lấy ai hết!"

Khương Phạn sững lại, hừm lên một tiếng: "Hỗn láo!"

Khương Lan giận dữ: "Đại ca, hôn sự của Lập nhi lẽ nào bản thân nó không có quyền lựa chọn? Đệ thấy huynh như bị ma ám rồi, huynh nói đi, là vì cái gì vậy?"

Khương Phạn ngẩng đầu nhìn Khương Lan, đáy mắt chợt lóe sáng.

Khương Lan cười nhạt: "Sao? Huynh định động thủ? Huynh đừng quên, La Vũ Đao huynh đã trao cho đệ rồi!"

Một khi đã có La Vũ Đao trong tay, Khương Lan không hề phải e dè trước Khương Phạn.

Khương Phạn hừ lên một tiếng, lặng im như đá.

"Khương Phạn, hôm nay đệ phải nói rõ với huynh điều này. Tần Vũ đó chính là chủ nhân của một trong hai Giọt Lệ Sinh Mệnh Linh Hồn, ngày đó A Mi đã để lại sau khi qua đời!" Khương Lan nhìn thẳng vào Khương Phạn, ánh mắt lạnh lẽo.

Khương Phạn thảng thốt: "Đệ nói gì?"

Khương Lan cười nhạt: "Lẽ nào huynh quên nhanh như vậy? Bọn huynh hồi đó hợp lực giết chết A Mi, trước khi A Mi chết đã để lại hai Giọt lệ Sinh mệnh linh hồn, một giọt thấm vào thân thể Lập Nhi. Nếu không vì lý do ấy, cuộc chiêu thân này sẽ có mấy người tham gia đây?"

Khương Phạn sững người.

Những người tham gia chiêu thân, rõ ràng đều có mục đích là Giọt lệ Sinh mệnh linh hồn này.

"Hai tiểu nhi đó mang giọt lệ của A Mi, cũng giống như con đẻ của đệ. Khương Phạn, huynh quá vô tình rồi!" Trong mắt Khương Lan loé lên ánh nhìn lạnh lẽo:

"Huống hồ khi hai đứa trẻ thành thân, hai giọt lệ hợp lại, rất có khả năng sẽ sinh ra một Sinh mệnh thần vương mới. Tiểu Vũ cũng đã đồng ý, Giọt lệ Sinh mệnh linh hồn này sẽ trao cho Lập Nhi..."

Khương Lan tiếp tục nói: "Nếu như vậy, huynh sẽ có một nhi nữ là Sinh Mệnh Thần Vương, lại còn một tế tử là Tượng Thần..."

"Có Tần Vũ ở đây, Phiêu Tuyết Thành sẽ trở thành thế lực hùng mạnh nhất trong số Bát Đại Thánh. Đệ hỏi huynh, lúc này huynh còn do dự gì nữa?" Khương Lan nhìn chằm chằm vào Khương Phạn.

Tiếng thở nặng nề của Khương Phạn âm vang trong thư phòng: "Nhị đệ, hãy để ta yên tĩnh một chút, được không?"

Khương Phạn đã xuống nước.

Khương Lan thở phào nhẹ nhõm, thái độ ban đầu của Khương Phạn hiển nhiên khiến cho ông lo lắng. Thế nhưng Khương Phạn có vẻ đã bị thuyết phục, rõ ràng những lời vừa rồi của ông đã ảnh hưởng đến Khương Phạn.

"Đại ca, đệ mong huynh sẽ không làm những người yêu quý huynh phải thất vọng. Nếu huynh biết A Mi có ý nghĩa như thế nào với đệ thì huynh cũng phải hiểu, hai tiểu nhi này cũng có ý nghĩa như thế nào với đệ?" Khương Lan quyết định một lần nữa tăng thêm áp lực.

Khương Phạn chậm rãi gật đầu: "Nhị đệ, ta đã hiểu. Được, hai người về trước đi, ta cần tĩnh tâm một mình."

Khương Lan hờ hững: "Được, đệ sẽ chờ vài ngày, chờ quyết định của huynh!"

Khương Lan kéo tay Lập nhi, hai người biến mất. Thư phòng lại bao trùm u tối và im lặng, chỉ có tiếng thở dài không ngớt vang lên.

"Xem ra ta buộc phải quyết định rồi!"

Khương Phạn lật tay, trong tay là bản kê lễ vật của Chu Hiển. Những gì viết trên đó, bất luận thế nào cũng khiến cho lòng Khương Phạn không yên được.

89 thành viên 2T cảm ơn bài viết này của evilstar vì cảm thấy "rất là hay": +quynhquyt+ (20-08-2008), 0905681 (13-08-2009), 0oTXMo0 (06-09-2008), allies (13-08-2008), AnhMu (15-08-2008), anhtrai03 (13-08-2008), az09 (14-08-2008), big_crazy (04-01-2009), caoboikiller (13-08-2008), chuongku (14-08-2008), chuotconmapu (18-08-2008), cibeishan (23-12-2008), co_beo_u (19-12-2008), CTHD278 (13-08-2008), cute01412 (03-02-2009), darksecret (18-01-2009), datvnn (09-06-2009), doanhnhi (13-08-2008), doccongtu (15-08-2008), doctruyenhpnv (19-01-2009), duyson44kt3 (13-08-2008), emhattieu1 (13-08-2008), famong (12-11-2008), gaumeo80 (20-12-2008), gfonline (10-11-2008), giantelf70 (13-08-2008), hac phong (14-08-2008), hdn_hp (19-04-2009), heogayno1 (22-10-2008), heomoi6383 (19-03-2009), hoanghaiha (01-04-2009), hoangkim (13-02-2009), hoangthuongchia (09-10-2008), hongphuong1983 (07-07-2009), huu@dat (17-08-2008), kai88 (28-01-2009), kangaroopham (20-08-2008), kho88 (28-08-2009), kid2224 (27-08-2008), kimtrungcctv (29-04-2009), kimtyxavandoc3456 (06-02-2009), kingarm (13-08-2008), koalas (29-08-2008), le_xuan_huu (15-08-2008), liz1102 (19-09-2009), lunavn (14-08-2008), maphonglong (13-08-2008), meohoangdn (05-02-2009), metruyennhudien (01-02-2009), miahoi (18-08-2008), mitkho (16-08-2008), neo1234 (30-03-2009), ngocsonthanh (13-08-2008), nguyendanhphong (15-08-2008), nguyensh (05-01-2009), nope (15-08-2008), notice01 (15-02-2009), o_xhvn (14-08-2008), PeterWang (09-11-2008), phamdonggiang (30-08-2009), phamricky (13-08-2008), phananh3004 (19-02-2009), quangtb07 (25-06-2009), quochung159 (20-03-2009), quocviet_80 (21-10-2009), quysu842000 (13-08-2008), ran0801 (13-08-2008), satnhan1988 (15-08-2009), satthubui (16-02-2009), shivaacquy (31-03-2009), silverknight77 (27-06-2009), sokyha (02-09-2009), sontran271 (10-10-2008), Sucutheky21 (26-06-2009), tapchoi1 (14-08-2008), tenten (05-09-2008), thiencothusinh (19-03-2009), Thiensa007 (14-08-2008), Tiểu Tinh (13-08-2008), toilatoi_1 (11-05-2009), tranquochuyqn (14-08-2008), tuanbvphusan (03-04-2009), tungnt_80 (19-08-2008), tuuquylangtu (15-08-2008), typhoon1980 (13-08-2008), vdq (27-05-2009), vietthuan (10-12-2008), vmc122 (13-08-2008), vuonhoang (05-09-2008)

evilstar

Thăm nhà

Gởi nhắn tin tới evilstar

Tìm các bài viết của evilstar

Thêm evilstar vào danh sách liên lạc

12-08-2008, 11:04 PM #573

evilstar

Ma Cấp 2

Bài viết: 157

Giới tính:

Tham gia từ: Jun 2008

Yahoo: evilstar_sauron

Thanks: 107

Thanked 19,229 lần trong 153 bài

Quà tặng: [Tặng quà]

Tiền: 216

--------------------------------------------------------------------------------

Tinh Thần Biến quyển 16: Hôn Nhân

Chương 64: TUYÊN BỐ

Dịch giả: Matahari

Nguồn:4vn

Trên giấy sính lễ chỉ viết hai điều.

"Khương Phạn huynh, sính lễ của Chu gia chúng ta chỉ là một lời nhắn cùng một lời hứa. Ta thay mặt cho nhi tử,trước tiên xin gửi cho huynh một lời nhắn, trong vòng một nghìn năm nữa Thiên Tôn Sơn sẽ giáng lâm! Mong rằng Khương Phạn huynh sẽ hiểu rõ hàm ý của việc "Thiên Tôn Sơn giáng lâm". Sáu tỉ năm trước Thiên Tôn Sơn giáng lâm,chính là Tiêu Dao Thiên Tôn. Còn lần này ai sẽ trở thành Thiên Tôn? Mỗi Thần Vương đều có cơ hội.

"Con về lời hứa, lời hứa từ chính thân phụ ta Lôi Phạt Thiên Tôn. Một khi Khương Phạn huynh cho phép nhi tử ta Chu Hiển trở thành tướng công của Khương Lập thì thân phụ ta Lôi Phạt Thiên Tôn sẽ hứa với huynh, trong trận quyết đấu tranh cơ hội giành ngôi vị Thiên Tôn lần này gia phụ sẽ ra tay tương trợ huynh một lần, còn về việc lúc nào ra tay thì xin do Khương Phạn huynh quyết định."

" Thiên Tôn Sơn..."

Khương Phạn chợt thấp giọng, cảnh tượng thảm khốc của sáu tỉ năm trước như thấp thoáng hiện về. Hết Thần Vương này đến Thần Vương khác, vì muồn đoạt lấy một chút cơ hội trở thành Thiên Tôn mà tàn sát lẫn nhau không thương tiếc.

Từng người, từng người một lần lượt bỏ mạng...

"Lẽ nào ta lại bỏ qua cơ hội này?"

Đôi chân mày Khương Phạn khẽ chau lại, đôi mắt đượm vẻ u buồn.

"Két!"

Cửa thư phòng mở, tiếng bước chân quen thuộc vang lên. Khương Phạn thở nhẹ một hơi, nhỏ giọng: " Phu nhân, nàng đến rồi?"

Người bước vào chính là Thuần Vu Nhu, thê tử của Khương Phạn:

" Phu quân, chớ nên phiền não. Cần làm thế nào thì cứ làm như vậy, thiếp ủng hộ phu quân!" Thuần Vu Nhu nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài của Khương Phạn, giọng dịu dàng.

Trước mặt người vợ đầu ấp tay gối bao nhiêu năm, Khương Phạn nghĩ gì đều không cần dấu giếm.

"Phu nhân, đã mười hai tỉ năm rồi, thời gian lâu như vậy ta vẫn cứ là Bắc Cực Thánh Hoàng, vĩnh viễn là Bắc Cực Thánh Hoàng... Mười hai tỉ năm, ta đã chịu đựng đủ rồi. Ta thật sự rất muồn trở thành Thiên Tôn, một Thiên Tôn chí cao vô thượng!" Khương Phạn khó nhọc nói.

Ngôi vị Thánh Hoàng tuy tôn quý ít ai bì. Có điều, với một người ngay khi sinh ra đã là Thánh Hoàng, lại đã tại vị mười hai tỉ năm, đương nhiên sẽ không cảm thấy ngôi vị đó còn có gì giá trị.

Từ lâu lắmm Khương Phạn mong đợi một ngôi vị cao hơn, Thiên Tôn!

"Lần trước Thiên Tôn Sơn giáng lâm. Mặc dù ta đã cố gắng, nhưng chính vào thời khắc cuối cùng không thể xoay chuyển ấy Phiêu Vũ Thiên Tôn lại ngấm ngầm ra tay, Bát Đại Thánh Hoàng chúng ta đều thất bại, kẻ chiến thắng chính là Tiêu Dao Thiên Tôn!"Khương Phạn lắc đầu cười nhạt

"Thiên Tôn Sơn lại sắp giáng lâm, ta thật sự rất hi vọng."

Thuần Vu Nhu lầy từ trên thư án cuốn kim sắc trục quyển, bản kê sính lễ của Tần Vũ.

"Lại một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng, Tần Vũ này quả nhiên không phải là ngườt tầm thường!" Thuần Vu Nhu thầm thán phục.

Khương Phạn liếc nhìn cuốn trục quyển, gật đầu cười nhạt: "Nếu không phải là Thiên Tôn giáng lâm, vị trí tế tử này ta nhất định sẽ chọn Tần Vũ. Chỉ tiếc là..."

Khương Phạn lắc đầu: "Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng tuy quý giá, nhưng ta vốn đã có Linh Bảo Trấn Tộc. Linh Bảo Trấn Tộc xuất hiện ngay khi Thần giới được sinh ra, lại có huyết mạch tương thông với Khương gia, uy lực vô cùng to lớn. Cho dù ta có nhận Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng của Tần Vũ thì cũng phải giao cho nhị đệ hoặc Khương Hình. Bản thân ta vốn không cần..."

Khương Phạn đích thực không cần.

La Vũ Đaomà Tần Vũ dâng lên trong vòng thứ nhất, Khương Phạn đã đưa cho Khương Lan. Cho dù có nhận thêm một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng thì ông ta cũng lại đưa cho vị Thần Vương thứ ba của Phiêu Tuyết Thành.

Tất cả chỉ là giúp cho thực lực Phiêu Tuyết Thành thêm lớn mạnh, riêng đối với Khương Phạn lại cũng không có ảnh hưởng lớn.

" Bao nhiêu năm qua ta đều vì gia tộc, bây giờ cũng nên nghĩ cho bản thân. Thiên Tôn... thật là làm cho người ta phải ngưỡng vọng!"

Đôi mắt Khương Phạn ánh lên một tia ngưỡng mộ.

Thiên Tôn! Ngôi vị Thiên Tôn chí cao vô thượng! Trước mặt Thiên Tôn thì Thánh Hoàng chỉ là một nhân vật tầm thường. Chỉ có Thiên Tôn mới có được ngôi vị chí cao.

" Phu quân, thiếp lo lắng một chuyện." Thuần Vu Nhu nhẹ nhàng.

Khương Phạn quay đầu lại nhìn thê tử. Từ trước đến nay, Khương Phạn chưa bao giờ có ý nghi ngờ tình cảm của mình và nương tử. Hai người đã chung sống mấy tỉ năm, tình cảm sâu đậm đến độ không một ngôn từ nào tả xiết.

"Lôi Phạt Thiên Tôn hứa sẽ giúp chàng một lần. Nhưng nếu sau khi giúp chàng lại ra tay tương trợ kẻ khác nữa thì thế nào?" Thuần Vu Nhu lo lắng hỏi.

Khương Phạn khẽ chau mày

"Về chuyện này, đúng là ta cũng cảm thấy vướng mắc. Có điều, lần trước Thiên Tôn Sơn giáng lâm, trong trận đấu vốn không hề can thiệp. Chỉ đến cuối cùng thì Phiêu Vũ Thiên Tôn mới ngấm ngầm ra tay, làm xoay chuyển cả thế cục. Rốt cuộc Tiêu Dao Thần Vương chiến thắng, giành được ngôi vị Thiên Tôn..."

Chân mày Khương Phạn như giao lại: " Chỉ là lần này Lôi Phạt Thiên Tôn liệu có ra tay nhiều lần không?"

Thuần Vu Nhu lặng lẽ đứng bên, hai phu phụ nói chuyện trong yên lặng. Những điều Khương Phạn nghĩ, trong lòng Thuần Vu Nhu đều hiểu rõ, không cầnnói ra lời cũng không có gì trở ngại.

Sau một lúc lâu...

"Ai?"

Khương Phạn ngẩng đầu, giữa thư phòng đột nhiên xuất hiện một người, chính là Tây Bắc Thánh Hoàng Chu Hoắc.

"Tỷ phu, sao huynh lại đến đây?" Thuần Vu Nhu nhẹ nhàng hỏi.

Gương mặt Chu Hoắc thoáng nụ cười: "Tiểu Nhu, ta đến là muốn tự mình nói rõ với Khương Phạn một số chuyện. Trên giấy sính lễ ta chỉ viết ngắn gọn, e là Khương Phạn huynh có một vài chuyện không được rõ lắm."

Khương Phạn ngẩng đầu nhìn Chu Hoắc: "Chu huynh, đích thực là ta có một chút nghi hoặc. Ta muốn hỏi huynh... Thiên Tôn sau khi Thiên Tôn Sơn giáng lâm, có thể tự ý xuất chiêu không?"

"Đương nhiên là không được.." Chu Hoắc vội đáp: "Nếu như có thể trực tiếp ra tay, vậy thì lần trước cha ta tại sao lại không ra tay?"

Khương Phạn nhẹ lắc đầu.

Trong trận quyết đấu giành ngôi vị Thiên Tôn thứ ba lần trước, Lôi Phạt Thiên Tôn từ đầu đến cuối không hề xuất chiêu nào, chỉ có Phiêu Vũ Thiên Tôn cuối cùng lại ra tay.

"Có thể cho ta biết nguyên nhân không?" Khương Phạn hỏi.

Chu Hoắc gật đầu: "Khương Phạn huynh, chuyện này ta cũng mới được biết cách đây không lâu, chính gia phụ đã cho hay... lần trước khi Thiên Tôn Sơn giáng lâm, sở dĩ phụ thân không ra tay là do Phiêu Vũ Thiên Tôn đã ngăn cản."

"Phiêu Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net