56 tinh than bien

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

Diễn đàn Blog Albums Chat

Hồ Sơ Thành Viên Có Bài Mới Tìm Kiếm Thoát Chức Năng

TruongTon.Net > Kiến thức > Đọc truyện > Truyện Kiếm Hiệp > Truyện đã hoàn thành

[Tiên Hiệp] Tinh Thần Biến(nguyên tác: Ngã Cật Tây Hồng Thị) (Full)

Welcome, babyforyou009.

Vừa ghé thăm: hôm nay

lúc 06:04 PM

Có thông báo: 1

Keng: 71 [Kiểm tra tài khỏan]

Truyện đã hoàn thành Tuyển tập các bộ truyện đã dịch xong.

Kiếm Trong Diễn Ðàn

Show Threads Show Posts

Tag Search

Kiếm Chi Tiết

Find All Thanked Posts

Search Blogs

Kiếm Chi Tiết

Chức Năng

Bài Trong Ngày

Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Open Contacts Popup

Mạng lưới bạn bè

Danh sách liên lạc & bạn bè

Nhóm họat động

Album ảnh

All Albums

Khung Ðiều Chỉnh

Sửa Chữ Ký

Thay đổi thông tin cá nhân

Thay Ðổi Tùy Chọn

Linh Tinh

Nhắn tin

Theo Dõi Ðề Tài

Trang thông tin cá nhân

Phúc Trình Vãng Lai

Post Ranking Stats

Có thông báo

Tin nhắn riêng mới nhận 1

Lời nhắn lưu bút mới nhận 0

Lời nhắn lưu bút đang chờ duyệt 0

Lời đề nghị thêm bạn mới nhận 0

Lời đề nghị gia nhập nhóm của bạn 0

Lời mời bạn gia nhập nhóm 0

Lời nhận xét mới trong album ảnh 0

Lời nhận xét mới trong album đang chờ duyệt 0

Lời nhắn lưu bút của nhóm đang chờ duyệt 0

Go to Page...

Chủ đề này đã được 744865 lần xem và 651 bài trả lời. Hiện tại chủ đề này được 11 thành viên chấm với điểm trung bình

Theo bạn, chủ đề này được mấy sao:

Trang 58/66 « đầu < 8 48 56 57 58 59 60 > cuối »

Ðiều Chỉnh Kiếm Trong Bài Ðiểm:

12-08-2008, 11:01 PM #571

evilstar

Ma Cấp 2

Bài viết: 157

Giới tính:

Tham gia từ: Jun 2008

Yahoo: evilstar_sauron

Thanks: 107

Thanked 19,229 lần trong 153 bài

Quà tặng: [Tặng quà]

Tiền: 216

--------------------------------------------------------------------------------

Tinh Thần Biến quyển 16: Hôn Nhân

Chương 62: ĂN HỎI

Dịch giả: Matahari

Nguồn:4vn

Giọng sang sảng của Khương Phạn vang âm: "Xin mời vị tiếp theo!"

Thân Đồ Phàm lập tức đứng lên, đi đến giữa đại điện.

"Các vị Thần Vương, vòng này ta xin bỏ cuộc!"

Nói đoạn đi ngay về chỗ, tiện đường mỉm cười gật đầu với Tần Vũ. Tần Vũ cảm nhận rõ sự nhẹ nhàng của hắn ta, thực ra Thân Đồ Phàm không mấy hứng thú tham dự cuộc chiêu thân này , chẳng qua chỉ là phải nghe lời Phụ hoàng mà thôi.

Khuê Nhân Hầu tự động đi lên, cất tiếng: "Chư vị Thần Vương! Lễ vật của Tần Vũ huynh đã mang ra, ta tự thấy không bằng. Tốt nhất là không nên thi thố để khỏi phải xấu hổ, ta cũng xin bỏ cuộc!"

Khuê Nhân Hầu là một Điện chủ của Phiêu Tuyết Thành, trong tay thực tế chỉ có một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhị đẳng mà Khương Phạn ban cho, làm sao dám đem ra khoe đây?

Khương Phàm cười, gật đầu: "Khuê huynh, xin lỗi vậy!"

Với thuộc hạ mình ông ta hiểu rất rõ ngọn ngành.

Mười bảy người ứng thí đều đã nêu ý kiến, lần dâng lễ vật thứ ba này diễn ra vô cùng đặc biệt. Mười sáu trong số mười bảy người đã tự động rút lui, còn lại một mình Tần Vũ. Kết quả cuối cùng ra sao, tự nhiên ai ai cũng hiểu.

Khi Khuê Nhân Hầu đi qua cạnh Tần Vũ, còn cúi xuống vui vẻ rỉ tai: "Tầng Vũ huynh, chúc mừng!"

Khương Phạn đứng lên, khẽ cúi đầu, dõng dạc: "Quý vị! Xem ra có lẽ không cần nói gì nữa thì hay hơn!"

Tây Cực Thánh Hoàng cũng cười lớn: "Mười sáu trong số mười bảy người đã rút lui, chẳng còn gì nữa để bình chọn rồi... hà hà..."

Khương Phạn gật đầu: "Chư vị, đến lúc ta phải tuyên bố kết thúc!"

Các Thần Vương đều gật đầu. Khương Phạn quay nhìn xuống đám đông, dõng dạc tuyên bố: "Lần tranh danh hiệu thứ này, chiến tắng thuộc về Tần Vũ!"

Tần Vũ đứng lên, cảm kích: "Xin đa tạ Thánh Hoàng bệ hạ!"

Cây trường tiên từ từ bay về phía Khương Phạn. Lẽ dĩ nhiên, có được danh hiệu thứ ba rồi thì lễ vật này phải thuộc về ông ta.

Khương Phạn giơ tay đón trường tiên, nói tiếp: "Ba danh hiệu đã định xong. Trong ba danh hiệu Tần Vũ chiếm hai, một danh hiệu thuộc về Chu Hiển. Hai người đó một sẽ trở thành tế tử của ta. Ngày mai, hai vị hãy làm tờ liệt kê lễ vật, giao lại cho Thánh Hoàng Điện, ta và phu nhân sẽ căn cứ lễ vật để xem xét. Những thể hiện của hai vị trong cả cuộc chiêu thân sẽ là căn cứ cho quyết định cuối cùng của ta!"

Khương Phạn tươi cười: "Người chiến thắng sẽ trở thành tế tử của ta, phải dâng lên đủ lễ vật. Người thua thì tất nhiên không cần!"

Khương Phạn xem ra không có chút tham lam nào.

Mặt Khương Phạn tràn trề nụ cười: "Ngày mai hai vị hãy đem tờ liệt kê đến. Sau mười ngày ta sẽ ở Đại điện này, chính thức tuyên bố ai là người trở thành tế tử của ta, phu quân của Lập Nhi!"

Tần Vũ, Chu Hiển cùng đưa mắt nhìn nhau.

Tần Vũ nghĩ thầm: "Mười ngày! Chỉ còn mười ngày nữa!"

Sau mười ngày, Tần Vũ sẽ công khai đón Khương Lập về dinh!

Lại một trận rượu chè chén say sưa. Sau khi cuộc chiêu đãi kết thúc, Tần Vũ vất vả lắm mới thoát được đám người vây quanh, đi nhanh ra cửa.

Tại cửa bắc Hoàng Thành...

Chu Hiển không ngờ đang đợi Tần Vũ ở đó:

"Tần Vũ!"

Chu Hiển muốn làm gì đây?

Tần Vũ mỉm cười nhìn Chu Hiển: "Chu Hiển huynh! Ta thấy huynh sớm rời khỏi bữa tiệc, thì ra là đang còn đợi ta. Không hiểu huynh có chuyện gì quan trọng vậy?"

Chu Hiển cười nhẹ: "Không, ta chỉ là muốn chúc mừng huynh thôi! Dám hỏi huynh, huynh định đưa ra lễ vật ăn hỏi thế nào?"

Biết người biết ta, mới có thể chiến thắng.

Thì ra Chu Hiển tới đây chỉ là để hỏi Tần Vũ về lễ vật. Tần Vũ cố ý chau mày:

"Lễ hỏi thế nào? Ta lúc đó cũng không mấy để ý, không hiểu lễ vật của Chu Hiển huynh ra sao?"

Chu Hiển đáp ngay: "Khỏi cần hỏi làm gì, có hỏi thì đến gặp Phụ hoàng thương thảo."

Tần Vũ cười thầm. Lễ ăn hỏi này khẳng định là phải sớm chuẩn bị từ trước, nhưng Chu Hiển lại bảo còn phải về hỏi Phụ hoàng!

Tần Vũ quay người, thờ ơ: "Thế thì Chu Hiển huynh về ngay hỏi lại xem sao, ta về vậy!"

Chu Hiển nhìn thái độ coi thường của Tần Vũ, mí mắt bỗng giần giật, cười lạnh dẫn thuộc hạ bỏ đi.

*******************

Về đến phủ Phiêu Vân, Tần Vũ, Hắc Vũ, Hầu Phí cùng ngồi lại với nhau.

Hầu Phí giọng hứng khởi: "Đại ca, lễ vật ăn hỏi của đại ca thế nào? Có phải là một triệu Thiên thần khí hạ phẩm, làm cho Thần giới chết ngất một phen không? Huynh mà viết cái đó ra giấy, có lẽ Bắc Cực Thánh Hoàng không tin rồi!"

Tần Vũ gật đầu: "Phí Phí nói đúng, Bắc Cực Thánh Hoàng nhất thiết không tin ta lại có cả triệu cỗ Thiên thần khí hạ phẩm đâu!"

Nói đoạn cả cười.

Một triệu Thiên thần khí hạ phẩm! Nếu tờ liệt kê mà viết dòng chữ này, e là Bắc Cực Thánh Hoàng không bao giờ tin được. Nói cho cùng, tất cả những gì gọi là báu vật của Thần giới gộp cả vào cũng không đủ số một triệu Thiên thần khí.

Bắc Cực Thánh Hoàng hầu như tất cả mọi người đều không hiểu nổi Tần Vũ luyện chế Thiên thần khí như thế nào, chẳng qua chỉ là dùng những vật liệu thông thường thôi!

Tần Vũ hạ giọng bí mật: "Một triệu Thiên thần khí, đó là quyết định trước đây, còn giờ thì ta quyết định lại rồi."

Hầu Phí, Hắc Vũ đều nhìn Tần Vũ.

Tần Vũ mỉm cười: "Đanh hiệu thứ ba này, không ngờ đạt được lại nhẹ nhàng như vậy. Vì Vạn liễu quyền trượng vẫn chưa dùng đến, nên ta quyết định lễ vật có lẽ sẽ là Vạn liễu quyền trượng!"

Tần Vũ làm việc gì đều cố cho trau chuốt, trọn vẹn.

Một báu vật Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng làm lễ vật ăn hỏi.

Trong quá trình chiêu thân, Tần Vũ và Chu Hiển không cách xa nhau, có khi đều là người có thể chiến thắng.

Tuy nhiên Tần Vũ đã giành được hai danh hiệu, Chu Hiển thì chỉ có một, giờ đây lễ vật ăn hỏi của Tần Vũ là một cỗ Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng.

Còn có lý do nào thuyết phục hơn không?

Ngày thứ hai...

Tần Vũ một mình đến Thánh Hoàng Điện, vừa mới đến cửa thì bị Cấm vệ quân ngăn lại.

Đội trưởng thị vệ nhận ra Tần Vũ, vội vã tiến lại cung kính: "Tần Vũ đại nhân, Thánh Hoàng bệ hạ có lệnh, tờ liệt kê của Đại nhân và Chu Hiển đại nhân chỉ cần giao lại cho tại hạ là được. Tại hạ sẽ trao tận tay tới Thánh Hoàng bệ hạ. Bệ hạ dặn từ hôm nay đến ngày thứ mười công bố kết quả, Bệ hạ không gặp bất kỳ ai. Như thế mới là công bằng!"

Lòng Tần Vũ không khỏi hoang mang, nhưng vẫn cảm thấy nực cười.

Không gặp ta và Chu Hiển, như thế gọi là công bằng ư?

Tần Vũ lật tay lấy ra một kim sắc quyển trục trao cho Thiên Thần thị vệ. Thiên Thần thị vệ vòng tay lẽ độ: "Tần Vũ đại nhân, tại hạ sẽ trao cho Thành Hoàng bệ hạ!"

Tần Vũ gật đầu, đứng lại chỗ cửa Thành Hoàng Điện, Không gian chi lực bao trùm cung điện, theo dõi kỹ gã Thiên Thần thị vệ.

Tuy hắn biết đây là Thánh Hoàng Điện, Thiên Thần thị vệ không thể dám giấu diếm hay tráo đổi tờ liệt kê lễ vật. Nhưng muốn giành được thắng lợi, Tần Vũ không cho phép xẩy ra bất kỳ sơ suất nào. Hắn phải tận mắt nhìn thấy tờ liệt kê được trao tận tay Khương Phạn mới yên tâm.

Dưới không gian chi lực, Tần Vũ nhìn rõ Bắc Cực Thánh Hoàng đã nhận tờ liệt kê lễ vật, lại còn giở ra xem tỉ mỉ. Tần Vũ quan sát kỹ, thấy khuôn mặt Khương Phạn đầy vẻ hài lòng.

Trong tờ liệt kê lễ vật của Tần Vũ, có tên của Vạn liễu quyền trượng, Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng.

Tiếng Chu Hiển chợt vang lên: "Ồ! Tần Vũ huynh đã đến rồi ư?"

Tần Vũ ngoái đầu lại, thấy Chu Hiển đang tươi cười đi đến.

Thiên Thần thị vệ cũng vừa ra tới cửa Đại điện, thấy Chu Hiển vội nói ngay: "Chu Hiển đại nhân. Bệ hạ có lệnh..." nhắc lại y nguyên những lời đã nói với Tần Vũ.

Chân mày Chu Hiển hơi cau lại, nhìn Thiên Thần thị vệ, lại nhìn sang Tần Vũ.

Tần Vũ cười hờ hững: "Chu Hiển huynh, đây là Thánh Hoàng điện, huynh còn sợ gì ai bịp huynh?"

Chu Hiển nhìn chằm chằm Thiên Thần thị vệ, ậm ừ mấy tiếng rồi mới lấy tờ liệt kê ra trao cho hắn.

Tần Vũ mỉm cười nhẹ: "Chu Hiển huynh chừng như đang lo lắng cho tờ liệt kê lễ vật. Lẽ nào huynh cho rằng còn hi vọng chiến thắng?"

Lời châm chọc đó của Tần Vũ khiến cho Chu Hiển thoáng sầm mặt lại.

Còn Tần Vũ... tự nhiên cũng cảm thấy nghi ngờ.

Nếu như Chu Hiển không còn hy vọng nào, việc gì phải dâng tờ khai lễ vật? Nhưng giờ xem ra... tình hình này không làm hắn yên lòng.

Lẽ nào lễ vật của Chu Hiển còn giá trị hơn cả Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng?

Cứ cho lễ vật của Chu Hiển cùng là Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng thì với hai danh hiệu giành được, Tần Vũ cũng sẽ là người chiến thắng. Vì vậy mà hắn mới dùng lời kích động Chu Hiển, xem gã tỏ thái độ như thế nào.

Nét bực tức chỉ thoáng qua, Chu Hiển nhìn Tần Vũ vẻ xem thường: "Ta không hi vọng là chiến thắng ư?"

Gã chợt mỉm một nụ cười nhiều ý nghĩa: "Tần Vũ huynh à, đợi ngày cuối cùng đi! Khi đó chúng ta sẽ biết mèo nào cắn mỉu nào!" Nói rồi sải chân bỏ đi thẳng.

Tần Vũ nhìn theo bóng lưng Chu Hiển, chau mày: "Rốt cuộc thì Chu Hiển đã dâng lên cái gì? Lẽ nào lại có thể tự tin như vậy?"

Tần Vũ không dám suy đoán gì thêm nữa. Hắn không thể nghĩ ra lý do, tại sao đến nước này rồi Chu Hiển lại vẫn tin rằng mình sẽ thắng?

****************

Những ngày còn lại, cả Phiêu Tuyết Thành đều nín thở chờ đợi. Mười ngày liền, Bắc Cực Thánh Hoàng không tiếp kiến bất cứ ai.

Trong Lôi Phạt Thành.

Chu Hiển không mấy tự tin: "Phụ Hoàng, Bắc Cực Thánh Hoàng sẽ căn theo tờ kê lễ vật để quyết định. Chưa chừng Tần Vũ sẽ dâng lên Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng?"

Chu Hoắc trầm ngâm: "Hiển nhi, chớ sốt ruột. Nếu lễ vật của Tần Vũ có Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng thì tờ kê của chúng ta có gì là chưa thoả đáng? Cha cũng chỉ có khả năng đến thế thôi!"

Chu Hoắc chau tít đôi lông mày: "Có điều đây là cách cuối cùng. Ba danh hiệu con đã giành được một, chỉ cần tranh tài nữa mà thôi..."

Chu Hiển mỉm cười gật đầu.

Mấy ngày nữa công bố kết quả, thắng lợi sau cùng sẽ thuộc về ai? Lúc này đây, không ai dám chắc mình đoán đúng cả.

Ngày cứ như chậm dần lại. Tần Vũ lúc này có cảm giác thời gian như không chạy, mỗi giây phút đều dài đằng đẵng. Thái độ Chu Hiển khi dâng tờ liệt kê lễ vật, những lời nói lấp lửng đó càng làm cho Tần Vũ hoảng lên.

"Lẽ nào Chu Hiển lại có thủ đoạn gì ghê gớm lắm?" Tần Vũ đoán già đoán non:

"Không, không thể! Dù sao đi nữa, ta nhất định thắng lần này!" Tần Vũ vùng đứng lên, không gian chi lực lan rộng.

Sức mạnh không gian chi lực bao phủ cả Phiêu Tuyết Thành.

Phiêu Vân Phủ và Mộc Phủ khá xa nhau, nhưng vẫn nằm trong phạm vi Không gian chi lực. Mặt Tần Vũ đỏ lên đôi chút: "Không có Thần Vương giám sát!"

Tần Vũ vươn mình, phi thân ngay đến Mộc Phủ.

Khương Lan ngồi trên bờ hồ ngoái đầu nhìn lại: "Ô, Tiểu Vũ!"

Tần Vũ vội vã bước tới: "Lan thúc!"

Mặt hắn lúc này càng đỏ ửng.

Khương Lan vẫn bình thản: "Tiểu Vũ, chuyện gì thế?"

Nói đoạn lại bật cười: "Phải rồi, ta cứ nghĩ là là ngươi không dám đến Mộc Phủ nữa. Cõ chuyện gì vậy?"

Tần Vũ lúc này mới bình tĩnh một chút.

"Lan thúc, không nói suông nữa! Mấy hôm nay điệt rất lo lắng. Nhìn vẻ mặt của Chu Viễn khi dâng tờ kê lễ vật, điệt nghĩ nhất định có gì đó khó hiểu. Điệt muốn nhờ thúc giúp đến Thánh Hoàng Điện thăm dò xem thế nào? Nếu Bắc Cực Thành Hoàng thiên vị Chu Hiển thì thúc nói Thánh Hoàng bệ hạ hãy ra điều kiện, điệt sẽ đáp ứng tất cả!"

Tần Vũ đã đến nước có phần hoảng loạn.

Khương Lan cười trấn an: "Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ưu thế của điệt đã rõ thế rồi,chớ có quá lo lắng!"

Tần Vũ chỉ còn biết gượng cười.

Bao nhiêu năm nay, vì muốn sánh duyên cùng Lập Nhi mà trong suốt cuộc chiêu thân, Tần Vũ đã cố hết sức mình. Nếu thua, hắn sẽ phải làm gì đây? Âu là sẽ đi đến tuyệt vọng!

Nhìn mặt Tần Vũ, Khương Lan đành nhượng bộ: "Được! Ta sẽ đích thân đi một chuyến xem sao. Để ta trao đổi với đại ca, được chưa?"

Lòng Tần Vũ lúc đó mới có chút an tâm: "Đa tạ thúc, điệt lại làm phiền thúc nữa rồi!"

Tần Vũ nhìn Khương Lan vẻ áy náy, có điều nếu chuyện này nếu không thể sáng tỏ, hắn thực không thể yên được.

Khương Lan cười: "Ta đi ngay đây!" Nói rồi biến mất trong không gian.

Tần Vũ thở dài một hơi, tự nhủ: "Hi vọng, hi vọng thắng lợi!"

91 thành viên 2T cảm ơn bài viết này của evilstar vì cảm thấy "rất là hay": +quynhquyt+ (20-08-2008), 0oTXMo0 (06-09-2008), allies (13-08-2008), anhdal (20-08-2008), AnhMu (15-08-2008), az09 (14-08-2008), Bald Seven (12-08-2008), big_crazy (04-01-2009), caoboikiller (13-08-2008), chuongku (14-08-2008), chuotconmapu (15-08-2008), cibeishan (23-12-2008), co_beo_u (19-12-2008), CTHD278 (13-08-2008), cute01412 (03-02-2009), Cyberdoc (13-08-2008), dark88 (22-04-2009), darksecret (18-01-2009), datvnn (09-06-2009), doanhnhi (13-08-2008), doccongtu (14-08-2008), duyson44kt3 (13-08-2008), emhattieu1 (13-08-2008), famong (12-11-2008), gfonline (10-11-2008), giantelf70 (13-08-2008), hac phong (14-08-2008), hdn_hp (19-04-2009), heogayno1 (22-10-2008), heomoi6383 (19-03-2009), hoanghaiha (01-04-2009), hoangkim (13-02-2009), hoangthuongchia (09-10-2008), hongphuong1983 (07-07-2009), huu@dat (17-08-2008), huynh huu chau (02-07-2009), kangaroopham (20-08-2008), kho88 (28-08-2009), Khongkiemdao (03-08-2009), kid2224 (27-08-2008), kimtrungcctv (29-04-2009), kimtyxavandoc3456 (06-02-2009), kingarm (13-08-2008), koalas (29-08-2008), le_xuan_huu (15-08-2008), liz1102 (19-09-2009), lunavn (14-08-2008), maphonglong (13-08-2008), meohoangdn (05-02-2009), metruyennhudien (01-02-2009), miahoi (18-08-2008), mikaidoshiva (02-11-2008), mitkho (16-08-2008), mr_hoo (04-07-2009), neo1234 (30-03-2009), ngocsonthanh (13-08-2008), nguyendanhphong (15-08-2008), nguyensh (05-01-2009), nope (15-08-2008), notice01 (15-02-2009), o_xhvn (14-08-2008), PeterWang (09-11-2008), phamdonggiang (30-08-2009), phamricky (13-08-2008), phananh3004 (19-02-2009), quangtb07 (25-06-2009), quocviet_80 (21-10-2009), quysu842000 (13-08-2008), ran0801 (13-08-2008), satnhan1988 (15-08-2009), satthubui (16-02-2009), shivaacquy (31-03-2009), silverknight77 (27-06-2009), sokyha (02-09-2009), sontran271 (10-10-2008), Sucutheky21 (26-06-2009), tapchoi1 (14-08-2008), tenten (05-09-2008), thiencothusinh (19-03-2009), Thiensa007 (14-08-2008), Tiểu Tinh (13-08-2008), toilatoi_1 (11-05-2009), tranquochuyqn (14-08-2008), tuanbvphusan (03-04-2009), tungnt_80 (19-08-2008), tuuquylangtu (15-08-2008), typhoon1980 (13-08-2008), vdq (27-05-2009), vietthuan (10-12-2008), vmc122 (13-08-2008), vuonhoang (05-09-2008)

evilstar

Thăm nhà

Gởi nhắn tin tới evilstar

Tìm các bài viết của evilstar

Thêm evilstar vào danh sách liên lạc

12-08-2008, 11:03 PM #572

evilstar

Ma Cấp 2

Bài viết: 157

Giới tính:

Tham gia từ: Jun 2008

Yahoo: evilstar_sauron

Thanks: 107

Thanked 19,229 lần trong 153 bài

Quà tặng: [Tặng quà]

Tiền: 216

--------------------------------------------------------------------------------

Tinh Thần Biến quyển 16: Hôn Nhân

Chương 63: GIỌT LỆ SINH MỆNH LINH HỒN

Dịch giả: Matahari

Nguồn:4vn

Thánh Hoàng Điện.

Khương Phạn một mình trong thư phòng.

Cửa thư phòng đóng kín, cửa sổ cũng khép chặt. Cả thư phòng chìm trong bóng tối.

Khương Phạn đứng yên lặng trước án thư, một mình, im lặng.

Soạt!

Khương Lan bất ngờ xuất hiện giữa khoảng trống trước thư án.

Khương Phạn ngẩng đầu lên nhìn Khương Lan, đôi mắt hiện lên những tia màu đỏ sẫm, hơi thở có vẻ nặng nề.

Khương Lan nhíu mày ngạc nhiên: "Đại ca, huynh đang nghĩ gì vậy? Sao lại thế này?"

Khương Lan cũng cảm thấy Khương Phạn có đôi chút không bình thường.

Một Khương Phạn luôn khoáng đạt tự do, sao lại trở nên như vậy? Lại thêm, giờ đây Khương Phạn đã có được lễ vật, lẽ ra phải vui vẻ hài lòng mới đúng chứ?

"Nhị đệ, đệ đến rồi à?" Khương Phạn lên tiếng.

Khương Lan nhíu mày: "Đại ca, lễ vật của Tần Vũ chính là Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng. Tần Vũ giành được hai danh hiệu, lễ vật lại là Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng. Để Tần Vũ giành thắng lợi, lẽ ra là một chuyện rất tự nhiên mới phải. Huynh còn suy nghĩ gì vậy?"

"Chuyện rất tự nhiên ư?" Khương Phạn chợt nở nụ cười chế giễu:

"Nhị đệ, đệ nghĩ quá đơn giản rồi đó!"

Khương Lan hoài nghi: "À, còn lễ vật của Chu Hiển? Lẽ nào còn quý giá hơn cả Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng?"

Khương Phạn im lặng.

Khương Lan và Khương Phạn là hai thân huynh đệ, ở bên nhau từ khi khi Thần giới được sinh ra nên không còn gì giấu được nhau. Khương Lan chau mày: "Đại ca, Chu Hiển rốt cuộc đã dâng lên lễ vật gì vậy?"

Khương Phạn vẫn tiếp tục im lặng.

"Đại ca!" Khương Lan bắt đầu cảm thấy tức giận.

"Đừng hỏi nữa!" Khương Phạn chợt cao giọng nói một cách lạnh nhạt.

Khương Lan nhíu mày, hít một hơi kiềm chế, giận dữ: "Đại ca, Tần Vũ là Tượng Thần mới. Huynh để Tần Vũ thắng, không chỉ là có được một Hồng Mông Linh Bảo đệ nhất đẳng mà còn có tế tử là một Tượng Thần. Chỉ nghĩ cũng biết, địa vị Bắc Cực Phiêu Tuyết Thành sau này sẽ là đứng đầu trong Bát Đại Thánh. Huynh sao vẫn còn chần chừ như vậy?"

Giọng Khương Phạn chợt nhỏ xuống mệt mỏi: "Đừng làm phiền ta, để ta suy nghĩ một

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net