CHƯƠNG 36.4 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khoảng 1 lúc sau , 3 người đó bước ra từ phía cửa hàng , cảnh tượng họ thấy là nó đang dựa nghiêng người vào con gấu và ngủ . Key bật cười nhìn nó , cả ngày vận động mệt mỏi rồi tối còn đi chơi nên chắc nó mệt lắm !

– Giờ làm sao ? – Key hỏi

– Kêu dậy ! – Yun trả lời

– ai kêu ? – Ken nói tiếp

Kh hẹn mà gặp Yun và Ken nhìn Key khiến Key ngẩn mặt ra !

– tao á ? – Key lấy tay chỉ mình

– Ừ – đồng thanh

Key lườm 2 thằng bạn của mình rồi bước về phía nó , khom người xuống đặt tay trên vai nó lay người nó

– Nè! Dậy đi em ! – Key nói

Nó bị giọng nói của Key làm giật mình , mở mắt ra . Thì ra là nó ngủ quên , Key đứng thẳng người dậy rồi nhìn nó cười ! Nó ngước lên nhìn Key rồi đứng dậy ôm chầm lấy Key

– Buồn ngủ quá~~~~~ ! – Nó ôm Key kéo dài lời nói

– Rồi rồi ! Về nhà rồi ngủ ! – Key vỗ đầu nó

Nó ôm Key làm chỗ dựa rồi nhắm mắt lại , Ken và Yun bước lại nhìn cảnh tưởng đó cười muốn ra nước mắt . Key nhíu mày nhìn 2 thằng bạn của mình đang đứng cười như điên của mình rồi cuối xuống nhìn nó . Nó là con sâu ngủ ! Ở đâu cũng ngủ được cả !

– Giờ làm sao ? – Ken nhịn cười rồi nói

– 1 đứa cõng nó, 1 đứa vác con gấu , 1 đứa xách đồ ! – Yun phân ra

– Tao xách đồ ! – Ken nói

– Tao vác con gấu ! – Yun nói

– 2 đứa mày ! – Key trừng mắt nhìn 2 thằng bạn

Key nhìn nó , bất lực đưa đồ cho Ken xách , Yun thì vác con gấu trên lưng . Key nhẹ nhàng gỡ tay con búp bê đang ôm chặt mình ra , xoay người lại rồi cõng nó . Tụi nó bước đi với hàng trăm con mắt đang nhìn chằm chằm ! Ken là đứa nhẹ nhàng nhất , chỉ có vài bịch đồ , Yun thì sức như thế con gấu đó nhằm nhò gì ==' ! Chỉ có Key là khổ , phải cõng con búp bê phiên bản sâu ngủ kia thôi :v ! Tụi nó đi đến đâu thì bị chú ý tới đó , nhiều người còn lấy điẹn thoại chụp từ phía sau nữa chứ ! Đi ra phía trước khu trung tâm

– Ai đi lấy xe ? – Yun nói

– Để tao đi lấy , chìa khoá ai giữ ? – Ken nói

– trong túi tao nè , lấy đi ! – key nói

Ken lấy chìa khoá rồi bước xuống nhà xe , key và yun đứng đợi Ken trước cửa !

– Về chuyện có cảm giác lại ! Mày nghĩ sao ? – Key bỗng lên tiếng

– có thể là do bất giác có cảm giác nhưng lần đầu tao thấy tình trạng này . Kh thể hồi phục nhanh được – Yun trả lời

– ừ , cũng là lần đầu tao gặp lại người mang căn bệnh này kể từ lúc đó ..... – Key bỗng trầm giọng

– ừ , tụi mình đều là lần đầu gặp lại ! – Yun nhìn lên bầu trời đêm

Không khí bỗng im lặng hơn , chẳng ai nói gì cả . Ken từ phía nhà xe chạy xe tới

– Lên đi ! – Ken nói từ trong xe

Yun mở cửa xe trước ra rồi đặt con gấu lên đóng cửa lại rồi bước ra phía cửa sau . Key bước theo rồi mới nhận ra :

– Yun yun yun ! – Key nói

– Gì vậy ông nội ? Tao chưa có chết ! – Yun quay lại

– Đá mày chứ ông nội , ẵm con sâu ngủ này vào xe ! – Key nói

– Phiền phức thật ! – Yun nói rồi bước ra sau lưng Key

Yun nhẹ nhàng ẳm nó ra khỏi lưng Key , Key vươn người rồi phóng vào bên trong xe !

– Ê ê ê ! Thằng này , còn con sâu ngủ này mày bỏ à ? – Yun nói

– Mày ẵm nó vào đây đi ! Tao cõng nãy giờ rồi ! – Key mè nheo :))

Yun thở dài rồi nhìn nó , nó ngủ say nên kh biết trời trăng mây gió gì cả :)) ! Giờ mà có đem nó bỏ ngoài đại dương nó cũng kh biết :v ! Yun khó khăn lắm mới đem nó vào xe được :)) ! Ken quay xuống nhìn cảnh tượng đó mà mắc cười ! Key thì thoải mái ngồi còn Yun thì phải để nó ngồi trên đùi , đầu thì dựa vào vai mà ngủ :)) ! Khuôn mặt Yun đương nhiên là đầy sát khí :)) !

– Mày chạy lẹ đi , ngồi đó mà cười ! – Yun nhìn Ken

– Mày lẹ đi kìa , người ta ngại ! – Key nói theo

– tao quênnn ! Sorry sorry! – Ken nói

– 2 đứa mày được lắm ,cứ đợi đi ! – Yun nghiến răng

Key và Anh bịt miệng lại cười , Yun tức mà máu từ chân lên tới não nhưng kh làm gì được vì con sâu ngủ đang ngồi trên người :)) ! Nếu như là đứa con gái khác thì đã bị Yun đạp lọt xe :)) nhưng kh hiểu sao Yun kh làm thế với nó =))) . Yun ôm hờ nó để nó khỏi đập đầu vào ghế trước . Key nhìn sang thấy cảnh tượng đó càng mắc cười thêm :)) nhưng kh dám cười thành tiếng . Ken chạy xe với tốc độ bình thường , chẳng giống cách bình thường anh chạy chút nào .

– mày bị bệnh động kinh à ? Chạy chậm vậy? – Yun bực mình

– làm gì có ! Đi từ từ nó mới vui ! – Ken nói

– Chuẩn rồi bạn hiền ! – Key nói

– Vậy thì mày giữ con em mày đi , coi vui nổi kh ? – Yun quay sang nhìn Key

– Ê , gái đẹp – Key đánh trống lãng

Yun hết cách với 2 thằng khùng này , đành phải chịu cực hình với con sâu này >< ! Nó chẳng biết gì mà cứ dựa vào Yun mà ngủ , Yun nhìn xuống khuôn mặt nó , mắt nó nhắm lại hàng lông mi cong chạm vào nhau . Chiếc mũi nhỏ , đôi môi hình trái tim màu hồng . Mái tóc bạch kim xoã dài nổi bật với làn da trắng , nó cứ như 1 con búp bê từ trong truyện cổ tích bước ra . Nhưng nó lại mang đau thương bên mình , trong đôi mắt đó luôn có một nỗi buồn sâu thẳm mà ít ai nhìn ra . Yun khẽ ôm chặt nó lại , nó luôn có một mùi thơm rất đặc biệt . Kh xài nước hoa nhưng luôn có mùi hương , chỉ có một mình nó có mùi đó khiến người khác cảm thấy thanh thản trong lòng ....

Ken chạy xe đến nhà khoảng 30 phút :)) , trong khi đó lúc đi 10 phút đã tới nơi :v ! Ken chạy xe vào bên trong sân rồi bước xuống , Key bước theo sau đó rồi đi ra phía sau mở cốp xe lấy đồ . Yun mở cửa xe ra , cố gắng nhẹ nhàng ẵm nó ra khỏi xe ! Nó thì vẫn thế , sâu ngủ ngủ say :v !

– Đúng là đồ sâu ngủ ! – Yun nói

– Mày để nó ngủ hết cả ngày cũng được :)) ! – Key cười rồi nói

– Thôi đi vô , cũng trễ rồi , ngoài này lạnh kh tốt ! – Ken cười rồi nói

Tụi nó bước vào bên trong , quản gia và người làm chạy ra chào tụi nó , họ định nói gì đó nhưng bị Ken cản lại :

– Thôi được rồi , khỏi chào ! – Ken nói

Ông quản gia bước lên rồi khẽ đưa mắt nhìn Yun đang ẳm nó :

– Bác Lê , đây là bạn con chắc bác cũng biết rồi ! – Ken nói với quản gia

– Biết sao kh , 2 thằng nhóc này làm sao kh biết ! – Quản gia nói

– Chào bác lâu rồi ạ ! – Key lễ phép

– Chào bác – Yun nói

– Ừ ừ , được rồi ! Lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi đi . Yun để người làm đưa nó lên lầu được rồi con ! – Bác Lê nói

Yun nhìn ông ta rồi quay lại nhìn nó , suy nghĩ gì đó rồi

– Dạ để con ẳm lên được rồi ! – Yun nói rồi bước lên lầu

– Dạ thôi bác đi nghĩ đi ! Cũng trễ rồi , bác nói người làm mai chuẩn bị bữa sáng giúp con ! – Key nói

– Ừ ! Lão già này nhớ tính các cậu rồi – Quản gia cười

Key và Ken cũng cười rồi bước lên lầu , 2 đứa nó còn phải đem con gấu và đồ lên cho Yun nữa :)) ! Yun ẳm nó lên lầu chẳng nói tiếng nào , chỉ có tiếng hơi thở nhỏ của 2 người !





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net