Chương 7 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa thu, bầu trời vào buổi sáng sớm nhưng đã trong xanh, cao vời vợi, những đám mây dắt tay nhau dạo chơi trên bầu trời. Thời tiết tuy có hơi se lạnh nhưng ông mặt trời đã lấp ló sau vòm lá, nhẹ tỏa những tia nắng mỏng manh xuống mặt đất. Cảnh vật, tiết trời thu tất cả đều thể hiện ra nó là một mùa như thế. Thu đến rồi mang đi cái nắng chói chang gay gắt của mùa hè, cũng mang đi không khí nóng oi ả khó chịu. Nắng thu giờ đây chỉ là những tia nắng nhẹ, mang theo gió heo may khô khốc của tiết trời . Cái lạnh se se khiến cho con người cảm nhận được cái hồn của mùa thu. Có thể đó là cảm giác buồn man mác, cũng có thể là cảm giác lãng mạn bay bổng. Mùa thu mang đến cho con người nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau .

Quỳnh Trang giật mình tỉnh giấc , khẽ lay động đôi mi cong vút kia rồi lười biếng mở mắt . Bây giờ ở Việt Nam là mới đầu mùa thu trời đã bắt đầu se lạnh , nó hơi run nhẹ người khẽ kéo chiếc chăn ấm áp . Đôi mắt vô thức nhìn lên trần nhà , bàn tay nắm chặt lấy chiếc chăn mỏng, nước mắt trực trào ra. Đã nhiều năm kể từ khi mẹ nó mất, nó giống như một cái máy chết dần trong thầm lặng , những kí ức về mẹ lặng lẽ ùa về rồi lại nhìn bầu trời , nó quyết định xuống vườn đi dạo .

Quay vào nhà tắm vscn và thay cho mình bộ thoải mái , với chiếc váy màu trắng phất hồng hai dây dài ngang đầu gối + đôi sandal trắng và một chiếc áo dài tay khoác ở ngoài tạo lên vẻ đẹp thanh thoát. Bước ra khỏi phòng , mang theo một cuốn tiểu thuyết mới mua . Nó nhẹ nhàng bước xuống từng bậc thềm của cầu thang . Vào phòng bếp định pha cho mình một cốc ca cao nóng , nhưng nó loay hoay tìm mãi mà không tìm thấy .

Bỗng một giọng nữ giới vang lên

- tiểu thư cô tìm gì vậy ?

Nó nghe tiếng nói ở phía sau thì giật mình, giống như đang làm chuyện xấu và bị phát hiện .

" mất mặt quá ! Nguyễn Hoàng Quỳnh Trang không ngờ may cũng có ngày này " . Những suy nghĩ nhanh chóng được đẩy lùn bằng vài cái lắc đầu nhẹ. Quay người lại , trên tay vẫn còn đang cầm chiếc cốc thuỷ tinh trống không . Nó còn chưa kịp nói gì thì người đó lại lên tiếng

- cô muốn uống gì ? Để tôi làm ?

- pha tôi ca cao nóng mang ra ngoài vườn _ nó để chiếc cốc trên bàn và mang cuối tiểu thuyết ra ngoài

...

Nó đang ngồi đọc cuối tiểu thuyết trên chiếc ghế võng , xung quanh toàn là cây xanh, hoa cỏ tạo lên bầu không khí trong lành và thoáng mát. Tâm trạng của nó bây giờ cũng thoải mái hơn.

- tiểu thư ca cao nóng của cô


- để trên bàn đi

Cô người làm nhanh chóng đặt chiếc cốc ca cao nóng trên chiếc bàn đá gần đó .

- cô tên gì ?

Nó cũng bất ngờ với bản thân, khi hỏi một câu mà từ trước tới nay chưa bao giờ hỏi.

- Tiểu thư, gọi tôi là tiểu Cúc được rồi

Tiểu Cúc e dè trả lời , khi cô nghe giọng điệu có chút lạnh lùng của nó thì có chút hơi run người. Và cô được nghe người làm kể lại về cô tiểu thư mới là người rất khó hầu hạ, kiêu kì,... . Nhưng những điều mà cô thấy bây giờ không giống như bọn họ nói .

- Tôi làm cô thức giấc ?

Gấp cuốn tiểu thuyết đang đọc dở lại để trên ghế võng , Trang đứng dậy đi tới bàn cầm cốc ca cao nóng lên để thưởng thức.

- dạ, không tiểu thư, chỉ là hôm nay đến phiên tôi nấu đồ ăn sáng lên tôi mới thức dậy sớm để chuẩn bị

Tiểu Cúc cúi đầu sợ sợt, cô không dám ngẩng đầu lên nhìn chỉ cúi đầu xuống mặt đất

- trông tôi đáng sợ thế à ?

Quỳnh Trang nhiều lúc tự hỏi bản thân, nó có làm gì họ đâu sao ai cũng sợ nó . Vô thức mỉm nhẹ nhưng cũng đủ để xua đi cảm giác căng thẳng cho người nào đó .

- dạ không ! Tiểu thư

- được rồi ! cô vào trong đi , tôi thích được yên tĩnh một mình.

Trang cầm cốc ca cao nóng đứng dậy đi dạo xung quanh vườn, bỏ lại cô người làm đứng thẫn thờ ở đó. Trong khu vườn rộng lớn, nó bước đi trên thảm cỏ tự nhiên được tắm bằng giọt sương của buổi sáng sớm và cảm giác được sự ẩm ướt của đôi bàn chân khi giẫm lên . Nhưng không ngăn cản được những bước đi của nó, khu vườn được trang trí rất đẹp bằng nhiều loại hoa và cây xanh được chăm sóc cắt tỉa tỉ mỉ . Cách chỗ nó ngồi không xa là một chiếc hồ cá


Đi trên cây cầu nhỏ ở giữa hồ cá , ngắm nhìn đàn cá bơi lượn tung tăng. Nó nghĩ chúng liệu có biết , bên trong chiếc hồ nhỏ nhoi mà chúng đang bị kìm hãm thì bên ngoài là cả vùng trời rộng lớn .

-----+ phòng ăn +----

Tiểu thư , chào buổi sáng ! _ bà Hoài quản gia đang từ trên lầu đi xuống khi thấy bóng dáng Quỳnh Trang .

Bà Hoài quản gia lên lầu gọi Quỳnh Trang xuống ăn sáng nhưng nó không có trên phòng, kết quả là khi bà vừa xuống đến nơi thì bắt gặp nó từ ngoài đi vào

- Ngồi xuống dùng bữa đi con !

Ông Lâm và ông nội nó đang ngồi đọc báo ở bàn ăn , số báo mới nhất vừa được phát hành sáng nay . Bên cạnh là bà Minh Hương người tình trên giường của ba nó đang nhìn nó soi mói .

- Chào nội ! Chào ba ! Anh hai .

- Chào con ! _ Ba nó

- bảo bối em ăn gì ? _ Thiên Long nhìn cô em gái hỏi

- Ba-tê cá hồi ăn với bánh mì sandwich, một ít dăm bông và sữa tươi . _ nó kéo ghế ngồi bên cạnh anh hai nó và đối diện với ba nó

- Bữa sáng của cô, thưa tiểu thư ! _ Một người làm khác mang phần ăn lên.

Đang thưởng thức bữa sáng ngon lành
thì .Cùng lúc, bộ dạng lê lết mới ngủ dậy của Minh Nguyệt xuất hiện trên lầu . Tóc rối bù , người mặc đồ ngủ khoét sâu , bên ngoài nhếch nhất cái áo choàng ngồi vào bàn ăn. Đột nhiên mắt Minh Nguyệt nhìn trân trân vào phần ăn sáng của Quỳnh Trang , miệng muốn nuốt chửng ngay lập tức . Nhưng cô ta lại không nhìn người con gái ngồi đó là ai. Ngược lại , Quỳnh Trang đã nhận ra cô ta từ lúc bước chân vào phòng ăn. Và cũng ngầm đoán ra cô ta là ai. Hôm nay , nó đã thấy con riêng của ba nó Minh Nguyệt đã trơ ra bộ mặt đối đầu nó , còn ra lệnh cho quản gia của nó , gan cô ta lớn thật . Nó nghĩ lên dậy cô ta bài học

- Đóng mồm lại ! _ Quỳnh Trang cầm bánh mì sandwich lên , lạnh lùng như ra lệnh cho người hầu.

- Biết rồi ! Bà Hoài mau mang cho tôi một phần y như của chị ta ! _ Minh Nguyệt nói hết lời thì lúc này mắt mở to hết cỡ nhìn nó

- Con nhỏ trong trung tâm thương mại , sao mày lại ở đây ?

" dầm "

- láo xược ! ai dạy cô cách ăn nói hỗn láo với chị cô _ ông nội nó tức giận bỏ tờ báo xuống bàn

- chị sao ? _ Minh Nguyệt hích nhẹ vào đầu gối tay của bà Minh Hương và nhận được cái nháy mắt từ bà

- Hai đứa gặp nhau rồi à ? _ Thiên Long lên tiếng

- vâng , em gặp chị ấy trong trung tâm thương mại và có chút hiểu lầm _ Minh Nguyệt .

- ai là chị cô ? tôi chỉ có anh trai không có em gái lên đừng có tỏ ra là thân thiết, nếu không cô tự biết hậu quả . _ Nó đứng dậy rời khỏi bàn ăn, không để ý sắc mặt ai đó xám xịt lại.

- bác Hoài lên đây tôi bảo ? _ Ông nó nhìn đĩa ăn sáng của nó mà lắc đầu , liền gọi quản gia lên dặn dò.

- lão gia ông cần gì ? _ bà Hoài quản gia đang bận ở bếp nghe tiếng gọi của ông chủ bền vội vàng chạy lên

- đây là 50 triệu . Hôm nay đi siêu thị mua đồ bồi bổ cho tiểu thư, tôi thấy nó gầy quá ! Nếu thiếu tôi đưa thêm _ ông nội nó đưa xấp tiền mặt 500.000 cho bà Hoài trong sự thèm thuồng của bà Hương và con bà là Minh Nguyệt .

- vâng lão gia _ Bà Hoài cúi đầu rồi lui về sau làm tốt công việc của mình.

- Ba à ! Con bé... - Anh lặng yên, người làm ba như anh không chăm sóc tốt cho nó , thì để ông nội chăm sóc cho nó. Tiền này là tiền của tôi, lên tôi tiêu cho cháu tôi có gì là sai.

Không đợi ba nó nói hết câu , ông nội nó đã mắng ba nó rồi.

- con không có ý đó

- vậy ý anh là gì ?

- Ông nội và ba ăn sáng đi đồ ăn sắp nguội rồi. _ Thiên Long anh trai nó nhắc nhở

- Còn cô bận sau mà còn ăn mặc kiểu này xuống lầu thì hai mẹ con cô dọn đồ ra sau ngôi biệt thự này mà ở. _ ông nội nó đứng dậy đi ra ngoài

Hai mẹ con bà Hương biết rõ phía sau ngôi biệt này là dãy nhà của người ở. Lên hai người lặng lẽ , cúi đầu ăn sáng không dám ho he một tiếng .

*********************

Tại một khách sạn lớn nhất thành phố, đang diễn ra buổi tiệc lớn. Buổi tiệc này do mẹ của Khải Nam , bà.... cũng là chủ tịch phu nhân của tập đoàn... đứng ra tổ chức . Nhân dịp sinh nhật cho cô công chúa nhỏ của bà là Linh Vy năm nay vừa tròn 15 tuổi . Không khí đang vô cùng là vui vẻ, khách mời tới dự là người thân trong gia đình, bạn bè, những người có tiếng tăm trên thương trường và cả lĩnh vực khác .

Buổi tối hôm nay , tại khách sạn này đã được vợ chồng chủ tịch tập đoàn bao trọn toàn bộ. Thảm đỏ được trải dài từ cửa chính của khách sạn đến nơi diễn ra buổi tiệc . buổi tiệc sinh nhật được đầu tư rất là xa xỉ.


( hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ )

Từ trang trí cho buổi tiệc đến các món ăn do các đầu bếp nổi tiếng của nha hàng , trình bày cho các món ăn rất là đẹp mắt .

( h/ả chỉ mang tính chất minh hoạ )

Thay vì làm sinh nhật ở nhà như bạn bè cùng lứa thì bữa tiệc của cô con gái nhà được tổ chức đại sảnh rộng tới 5.600 mét vuông cho 300 khách mời.


Hôm nay những quan khách ở đây ai cũng ăn mặc lộng lẫy. Các tiểu thư, công
tử là bạn bè của chủ nhân bữa tiệc cũng có mặt . Bên ngoài cửa chính những chiếc xe nối đuôi nhau xuất hiện. Một chiếc xe limo đen xuất hiện đỗ lại trước cửa. Cửa xe mở ra bà từ từ bước xuống , cửa xe kế bên cũng mở và lần này là nó Nguyễn Hoàng Quỳnh Trang. Nó đứng trước cửa nhìn vào trong , bà nhanh chóng kéo nó lại

- Xin lỗi con! Bác biết là con không thích tiệc tùng, hôm nay đi cùng bác vất vả cho con rồi . _ bà Hoa (mẹ My)

- dạ, không sao con cũng muốn đổi không khí dù gì thì con cũng về đây gần một tuần rồi.

- vậy thì tốt, bác cứ nghĩ là con không thích . Nếu vậy thì chúng ta vào trong thôi . _ bà Hoa vui vẻ kéo nó vào trong

- Vâng !

Cánh cửa khách sạn được mở ra, mọi người rất bất ngờ với sự xuất hiện của một cô gái rất xinh đẹp đang cùng bà bước trên thảm đỏ đang tiến vào trong buổi tiệc.

Ông Dương Vũ Đình Quang đứng tiếp khách từ xa nhíu mày khi vợ mình đang choàng tay với một cô gái rất là xinh đẹp, khi nhận ra cô gái ấy là ai thì rất là vui vẻ . Còn bà Đạo Kim Liên và mấy bà bạn đứng đó thì hơi bất ngờ và cũng tò mò về cô gái xinh đẹp đó. Khi hai người họ đang tới gần thì người phụ nữ mặc váy đỏ đi tới chào hỏi

- Bà Hoa tới rồi à ?

- Chào bà Nga _ bà Hoa tươi cười đáp lại

- đã lâu không gặp bà, trông bà vẫn đẹp như ngày xưa . _ Bà Liên tiến lại mang ham nghĩa trách móc

- cảm ơn bà ,tôi vẫn vậy!

- Hoa cô gái xinh đẹp này là ? _ bà Nga để ý cô gái này từ nãy đến giờ

- À, giới thiệu với mấy bà cô gái này là Nguyễn Hoàng Quỳnh Trang con một người bạn thân của tôi . Từ nhỏ sống ở bên nước ngoài, con bé mới về Việt Nam . _ Bà Hoa vui vẻ giải thích

- Năm nay con bao nhiêu tuổi ? _ bà Hân lên tiếng

- dạ, 18

- giới thiệu với con đây là bạn bác , bác này là Đào Kim Liên là vợ chủ tịch Trương Văn Bách cũng là người tổ chức bữa tiệc này . Bác mặc váy xanh là Ngô Bảo Ngọc vợ chủ tịch Trịnh Quang Vinh , bác mặc váy đỏ là Phạm Hằng Nga là vợ chủ tịch Vũ Gia Kiệt các bác học trung với nhau từ cấp 3 .

- chào các bác ! _ nó cúi đầu lễ phép chào hỏi

- Trông cháu rất xinh đẹp, nếu không giới thiệu bác còn tưởng hai người là mẹ con. _ Bà Liên

- ồ, đây không phải là cái cài áo sao ? Quỳnh Trang bác rất thích cái cài áo của con. Làm sao con có được nó vậy ? _ bà Nga rất tò mò về chiếc cài áo của Quỳnh Trang , vì nó là đồ cổ rất đẹp và hiếm có . Vì người có tiền chưa chắc đã mua được , với cả chiếc cài áo này đã mất gần hai chục năm rồi. Giờ lại xuất hiện xem ra thân phận cô bé này không hề tầm thường.

- đây là qua mà ông ngoại đấu giá được tại buổi đấu giá ở seny, ông

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net