Chương 3: Di sản của thiếu nữ biến mất - Hard_MEMORY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thẳng thổi bay khỏi người Hamazura.

Đó là dấu hiệu.

Đó là lời thông báo cực kì vô lí nói rằng mọi nguy hiểm sẽ bị quét sạch bởi bạo lực.

"Ha ha. Đúng là vậy mà. Họ không phải là loại dễ chết vậy mà."

"Ý mày là sao?"

Hamazura nghe thấy gì đó giống như tiếng nấc phát ra từ chính mình.

Cùng lúc đó, vài giọt lệ dâng lên trong mắt cậu ta.

Cậu ta vừa khóc vừa cười.

"Chỉ là tự nói với chính mình thôi! Có nghĩa là họ không cần tiếp viện. Tất nhiên là họ không cần rồi. Thế quái nào mà một tên Level 0 lại nghĩ mình cần phải giúp hai Level 4 và một Level 5 chứ? Ha ha ha ha ha!!"

"???"

Kamijou vô cùng bối rối, nhưng Hamazura dường như đã giải quyết chuyện gì đó trong lòng mình.

Cậu ta giờ đã có thời gian tập trung vào Kamijou thay vì vấn đề của chính mình.

Cậu ta rời khỏi hàng ghế tầng ba và tìm thấy một hành lang chưa bị "sự lây nhiễm" của St. Germain chạm đến.

"Mày định làm gì bây giờ?"

"Tao muốn giải cứu đứa trẻ tên Aihana Etsu. Cậu nhóc đó đã chạy thẳng vào các St. Germain – mấy kẻ mặc áo đuôi tôm ấy – để giúp tao trốn thoát. Bây giờ đến lượt tao báo ơn cậu ta."

"Aihana?"

Hamazura nhíu mày và hình dung ra đứa trẻ không rõ giới tính đã lẻn vào bãi đổ xe của Dianoid.

"Nó là thật sao? Mày có chắc nó không phải là một đứa giả mạo chỉ sử dụng cái tên thôi không?"

"Không quan trọng. Cậu nhóc đó đã liều mạng để cứu tao nên dù sao cậu ta cũng là một người hùng thực thụ."

Kamijou tiếp tục nói.

"Và tao rất tò mò về những hành động của St. Germain. Hắn dường như có hứng thú với Aihana, nhưng không phải làm thế thì lại mâu thuẫn với những chuyện khác mà hắn đang làm sao?"

"Cái gì? Mày có thể nói đơn giản tí không?"

"Nếu tất cả những gì hắn muốn là tiếp cận Aihana, hắn sẽ không cần phải giết chúng ta. Trong thực tế, hắn sẽ không cần phải phong tỏa toàn bộ lối ra của Dianoid hay thậm chí là làm vào hôm nay. Hắn có thể cứ đợi trong một con hẻm tối rồi bắt cóc Aihana thôi."

"Mày nhắc mới nhớ..."

"Hắn không bắt tất cả các con tin không liên quan này chỉ để nói chuyện với Aihana. Nhưng điều đó lại tăng thêm vài câu hỏi cơ bản. St. Germain có thật là có hứng thú với Aihana Etsu không? Đó thực sự là mục đích cuối cùng của hắn à?"

"Dù vậy, hắn vẫn đang sử dụng vài nguồn lực của mình để giúp Aihana. Thế nghĩa là..."

"Hắn có thể đang lợi dụng Aihana vì mục đích khác. Hoặc là hắn đang ép Aihana để làm gì cho hắn."

Kamijou lựa chọn từ ngữ cẩn thận.

"Điều đó khiến tao hiếu kì về điều cuối cùng mà Aihana đã nói. Cậu ta đã nói có thứ gì đó được giấu trong Dianoid có thể giúp cậu ta cứi người bạn mất tích của mình. Nếu cậu ta không thể làm được, cậu ta muốn tao tìm kiếm bí mật của Frenda Seivelun thay cho cậu ta."

"Frenda?" Hamazura hỏi không suy nghĩ.

Aneri tự động bắt đầu tìm kiếm cái tên ấy, nhưng chúng hoặc không có tín hiệu hoặc báo cáo ở mặt tối bị niêm phong do cửa sổ đóng băng.

Tuy nhiên, câu trả lời chính xác đang ở trong đầu cậu ta.

Số phận của cô gái đó lóe lên ở mặt sau tâm trí cậu ta. Phần thân của cô đã bị xé đứt lìa trong cơn thịnh nộ và phần thân trên đã bị kéo lê xung quanh trong khi nội tạng rơi ra như con thú nhồi bông bị xé rách.

Không có cách nào để cứu sinh mạng đó.

"Mày vừa nói Frenda sao!?"

"Ừ. Mày biết cô gái đó à?"

"Ừm, ừ..."

Số phận của cô không phải là chuyện dễ giải thích, nhưng Kamijou lại không dừng mãi ở vấn đề này.

"Nếu Aihana bị bắt làm gì đó, bí mật của cô gái Frenda này là thứ chúng ta cần để giải thoát cho cậu ta. Có vẻ chúng ta có thể tìm ra nó nếu tìm kiếm ở những căn hộ ở khu tầng cao, vậy nên chúng ta cần phải làm điều đó. Tao không biết Aihana là mục đích của St. Germain hay chỉ là thứ hắn làm cho vui, nhưng mày không nghĩ chúng ta có thể làm St. Germain mất cảnh giác nếu chúng ta gỡ Aihana ra khỏi kiểm soát của hắn sao?"

"Vậy là đủ rồi." Hamazura cắt ngang. "Nếu Frenda có phần trong tất cả chuyện này thì tao tham gia. Nhiêu đó là đủ lí do để tao theo chuyện này đến cuối rồi."

Với bộ Power Lifter, việc đi lại giữa các tầng không phải là chuyện khó khăn gì.

Họ chỉ cần phải phá cửa thang máy và sử dụng trục thang máy thôi.

Nếu họ trèo theo cái đường hầm đó để lên phía trên, họ sẽ chạm đến những căn hộ cao cấp ở khu tầng cao của Dianoid.

Sự thật mà họ mong muốn đang ở đó.

Phần 8

Cô ta có mái tóc vàng lượn sóng và nước da trắng.

Người phụ nữ độ tuổi sinh viên đại học trong chiếc áo đuôi tôm ngồi xuống băng ghế mặt tiền quán trà và Aihana Etsu ngồi xuống bên cạnh cô ta.

Họ đang ở trong khu vườn tràn ngập ánh trăng.

Trên sân thượng của Dianoid, St. Germain lấy một viên thuốc đen từ hộp thuốc rồi ném nó vào miệng mình.

"Cái tên St. Germain được biết đến rộng rãi trong những năm 1600. Ông ta được biết đến như là một giả kim thuật gia biết về nghệ thuật bất tử hay một người đàn ông đến từ tương lai với kĩ thuật du hành thời gian. Tuy nhiên, tôi thực sự đã hoạt động từ năm 500 cơ. Tất nhiên, tôi chưa từng là một cá thể duy nhất từ đầu cho đến cuối. Thay vào đó, ý nghĩa chính của tôi là sẽ nhân lên không ngừng."

"..."

"Cậu nghĩ tại sao lại như vậy?" St. Germain hỏi với một nụ cười mềm mại. "Cậu nghĩ tôi đã sống lâu như vậy là vì cái gì?"

Aihana Etsu lắc đầu.

"Làm sao mà tôi biết được chứ?"

"Cậu thành thật đấy nhỉ. Nhưng mà không cần phải làm chuyện này phức tạp lên đâu. St. Germain được biết đến như là một nhân vật bí ẩn xuất hiện ở xã hội thượng lưu của vô số quốc gia trong vô số khoảng thời gian khác nhau, nhưng mục đích của tôi lại là thứ mà cậu sẽ tìm thấy trong cuốn sách tranh của trẻ con."

Tại thời điểm nào đó, chiếc hộp thuốc hình chữ nhật đã biến mất khỏi tay cô ta.

Nhìn kĩ hơn thì thấy đó là do trò ảo thuật của tay, chứ không phải là sức mạnh siêu nhiên.

"Aihana. Cậu biết bao nhiêu về huyền thoại King Arthur?"

"Arthur?"

"Người đàn ông trở thành vua sau khi rút thanh kiếm ra khỏi tảng đá ấy. Tất nhiên, hầu hết mọi người chỉ biết về phần đầu tiên của huyền thoại mà chẳng biết chi tiết về cuộc đời của ông ta."

Vào lúc đó, Aihana Etsu cuối cùng cũng nhớ lại thanh kiếm mang tên Excalibur.

Mặt khác, cậu nhóc chỉ biết nó là tên của một vũ khí trong RPG 3D mà mình đã chơi. Cậu nhóc nhớ đại loại nó là thanh kiếm mạnh thứ ba trong game cho phép tấn công bốn lần một lượt.

"Nhân tiện, cậu có biết vị hiệp sĩ mạnh nhất trong cái huyền thoại vô cùng dài đó là ai không?"

"Ể? Không phải là nhà vua sao?"

"Không phải." St. Germain lắc lắc ngón trỏ của mình. "Trong thực tế, bản thân nhà vua cũng không mạnh lắm. Ông ta được thanh kiếm lựa chọn, nhưng ông ta trở thành Vua Anh Quốc nhờ vào những vị hiệp sĩ quanh mình. Nhà vua không nhất thiết phải là nhân vật chính của mọi câu chuyện."

"Vậy à."

"Về mặt kĩ thuật, nói những Hiệp Sĩ Bàn Tròn là đội quân tối thượng thì cũng không chính xác lắm. Hệ thống đó chỉ được giới thiệu sau này và nó không bao gồm những hiệp sĩ già ban đầu đã hỗ trợ nhà vua. Vậy nên nếu cậu nhìn hết mọi huyền thoại thì vị hiệp sĩ mạnh nhất thật sự là ai?"

Cô ta dừng chiếc ngón tay lắc lư của mình và tiếp tục.

"Câu trả lời là Galahad. Ông ta là vị hiệp sĩ tối thượng đã được sinh ra bởi Lancelot và Elaine, Công Chúa của Cung Điện Chén Thánh. Ông ta là hiệp sĩ thuần túy đã vượt qua nhà vua và đã cải thiện những khiếm khuyết của Lancelot. King Arthur trở thành Vua Anh Quốc nhờ rút một thanh kiếm, nhưng người ta nói Galahad đã sở hữu cả thánh kiếm lẫn thánh khiên và cuối cùng đã nhận được Chén Thánh bằng sự thuần khiết cùng sức mạnh của mình. ...Mặt khác, ông ta hoàn hảo đến mức thiếu mất nhân tính, vậy nên ông ta là thứ giống như cỗ máy chiến đấu vậy."

Điều đó thì có liên quan gì chứ?

Aihana Etsu bối rối và điều đó chắc hẳn đã hiện lên trên khuôn mặt cậu nhóc bởi vì St. Germain lại mỉm cười nhẹ nhàng một lần nữa.

"Nó đi vào một tai rồi đi ra tai khác bởi vì nó nằm ngoài lĩnh vực chuyên môn của cậu à? Nhà vua đã nhận được một thanh kiếm, nhưng Galahad đã vượt qua ngài bằng việc nhận cả kiếm lẫn khiên. Tuy nhiên, điều đó lại đặt ra một câu hỏi. Không phải ban đầu nhà vua có hai vấn đề cần giải quyết à? Không phải là ở đâu đó trên thế giới có một chiếc khiên đủ mạnh để sánh với Excalibur sao?"

Nếu đã có danh hiệu "nhà vua", King Arthur hẳn là có cấp bậc xã hội cao hơn.

Và rất nhiều người sẽ muốn chạm tay vào bất cứ thứ gì ông ta sở hữu.

Thông tin về chiếc khiên có thể dễ dàng được giấu trong những buổi tiệc và những buổi tụ họp của xã hội thượng lưu đó.

Đó là lí do St. Germain đã trà trộn vào với danh nghĩa là một quý tộc ư?

Aihana Etsu thắc mắc điều đó giống như đang nghĩ về truyện cổ tích, nhưng...

"Và cậu đã nghe đến tin đồn này chưa, cậu bé?"

"...?"

"Nhà vua đó có một người em sinh đôi. Tên bà là Anne, Queen Anne. Bà ta chưa bao giờ xuất hiện trong huyền thoại với tư cách hiệp sĩ hay công chúa và không ai biết chuyện gì đã đã xảy ra với bà ta. Vì lí do đó, bà ta đã được xem như là phần dư thừa trong câu chuyện. Nhưng nếu như nó là sự thật thì sao?"

Chút ngọt ngào kì lạ nhập vào nụ cười của cô ta.

"Huyền thoại kết thúc khi nhà vua cùng đứa con Mordred của mình chém giết lẫn nhau. Dòng máu của ông ta vẫn tồn tại trong vài người họ hàng xa như Constantine, nhưng dòng máu trực hệ đã kết thúc ở đó rồi. ...Tuy nhiên sự tồn tại của Queen Anne đã đảo ngược hoàn toàn điều đó. Dòng máu của King Arthur có lẽ vẫn còn tiếp tục."

Nếu điều đó là sự thật, nó quả thực sẽ là một chuyện lớn.

Nó sẽ thổi sức sống mới vào huyền thoại cổ xưa.

Thế nhưng...

"Cậu thực sự tin tôi à?"

St. Germain tóc vàng cười.

"Sự tồn tại của Queen Anne không phải là vấn đề. Tôi đã tìm đi tìm lại nhưng lại chẳng bao giờ tìm thấy thứ gì. Dù sao thì bà ta cũng có thể là chuyện bịa đặt mà. Nhưng mà Aihana à, thứ quan trọng là có một lỗ hổng trong huyền thoại của thanh kiếm ấy. Vẫn có khả năng về người em sinh đôi Anne và có chỗ để xì xào về chiếc khiên sánh với thanh kiếm. Nhà vua và kẻ phản bội đã chém giết nhau và nó đã kết thúc tại đó. Ngoại trừ nó không phải là như vậy. Nó không phải là ngõ cụt và nó cũng chưa kết thúc. Phải, chiếc khiên chính là thứ tôi muốn có. Thứ đó và người được chiếc khiên lựa chọn. Tôi đã muốn gặp người sẽ đi khắp thế giới cùng với vật sánh với Excalibur trong tay."

St. Germain lại cười một lần nữa.

Vì điều đó, cô ta sẵn sàng để bị gọi sau lưng là một kẻ nói dối. Cô ta sẵn sàng bị gọi là một kẻ lừa đảo khi cô ta lách vào cái xã hội thượng lưu hám tiền. Cô ta sẵn sàng làm tất cả điều đó hết lần này đến lần khác. Và cô ta nói tất cả điều đó với ánh nhìn thân quen trên khuôn mặt.

"N-nhưng nếu là vậy thì tại sao cô lại đến Thành Phố Học Viện? Tôi không hoàn toàn hiểu hết, nhưng mà không phải cô nên tìm kiếm ở những nước Châu Âu như...ừm...Anh hay Pháp sao?"

"Tôi đã làm rồi. Tôi đã tìm đi tìm lại tìm tới tìm lui khoảng 1500 năm mà chẳng tìm thấy thứ gì. Và rồi tôi đã nhận ra một chuyện. Tôi không thể tìm ra nó cho dù tôi có lùng sục khắp thế giới kĩ lưỡng bao nhiêu đi nữa, vậy nên tôi đã tự hỏi bản thân rằng mình đã chưa tìm ở đâu."

Aihana Etsu nuốt nước bọt như thể nuốt phải chút mật ngọt.

"Không lẽ..."

"Thành Phố Học Viện. Một điểm mù đáng ngạc nhiên, đúng không? Không còn nơi nào bỏ xa ma thuật và bí ẩn hơn nó nữa đâu. Thế nhưng trong những trường hợp khẩn cấp, trụ sở của phe khoa học đã liên lạc với phe ma thuật thông qua Thuần Anh Giáo hội. Nơi đó không phải là một nơi tồi tệ để lưu giữ huyền thoại được sinh ra ở Anh Quốc. Trong thực tế, Index Librorum Prohibitorum rõ ràng là đang được cất giữ ở đây, vậy nên đáng lẽ tôi phải nhận ra về khả năng ngoại lệ như vậy sớm hơn mới phải." cô ta nói. "Cậu đã hỏi tại sao tôi lại ở đây nhỉ. Ừm, tôi chỉ có một lí do."

Với một tiếng huỵch nặng, cô ta ấn đáy của chiếc khiên khổng lồ phát ánh vàng vào khu vườn rải sỏi.

"Đây là chiếc khiên sánh với thanh kiếm. Dựa vào câu chuyện giả tưởng kia, tôi đã gọi nó là Khiên của Anne. Ngay cả trong thế giới của chúng ta, Queen Anne là một lời ám chỉ nói đến kẻ không tồn tại, giống như là phép màu của ốc đảo sa mạc. Mặc dù nó là một cặp với thanh kiếm, thế nhưng nếu gọi nó là khiên của nhà vua thì sẽ sai bởi vì ông ta thậm chí còn chưa bao giờ chạm vào nó đến một lần. Và vì nó chưa bao giờ xuất hiện trong huyền thoại, thế nên cũng không có đề cập hay bằng chứng nào về kẻ sở hữu nó. Vì chủ nhân của nó vẫn chưa rõ, thế nên gọi nó là Khiên của Queen Anne sẽ là hoàn hảo, đúng không?"

Kẻ không tồn tại.

Phép màu về ốc đảo sa mạc.

St. Germain tóc vàng tuyên bố mình đã tìm kiếm thứ này trong nhiều năm dài.

Những lời của cô ta tuy tự ti, thế nhưng chúng cũng chứa đựng niềm hân hoan của việc được giải phóng khỏi những ràng buộc đó.

"Dianoid được cho là một két an toàn khổng lồ che giấu nhiều 'bí mật' khác nhau của giới thượng lưu. Dựa vào sợi dây liên kết giữa phe khoa học và phe ma thuật, không phải đây là địa điểm hoàn hảo để che giấu thứ gì đó mà ta không muốn ai tìm thấy sao?"

"..."

"Khiên của Anne đã được dự kiến rằng sẽ được chuyển đến đài truyền hình trong một cái container ngụy trang, nhưng giờ tôi đã có nó rồi. Tôi đã đánh cắp nó trong khi Số 4 của cái thành phố này tập trung vào bản thể khác của tôi."

St. Germain nở nụ cười mỏng dưới ánh trăng.

Mục đích đầu tiên của cô ta là thu hồi chiếc khiên, nhưng đó không phải là mục đích duy nhất.

Cô ta còn có một chuyện khác.

"Rốt cuộc, tôi chưa bao giờ xoay sở để chứng minh Queen Anne tồn tại cả. Ma thuật vừa là một lĩnh vực kiến thức vừa là một tập hợp các kĩ thuật, nhưng có vẻ Khiên của Anne có một khóa an toàn dựa vào máu và nó chỉ sẽ hoạt động với ai đó có thông tin di truyền phù hợp. Nhưng đó lại là vấn đề về xác suất mà người ta thường gọi là ngẫu nhiên. Tôi chỉ cần phải tìm ai đó có thông tin di truyền đủ tương tự với huyết thống và những vết máu trên vài món đồ mà nhà vua đã để lại. Nếu theo cách đó thì Thành Phố Học Viện là một tổ chức vô cùng hiệu quả. Để dành cho việc phát triển sức mạnh của mình, mỗi trường đều lưu trữ bản đồ DNA của học sinh mình. Một khi tôi có được dữ liệu được ghi chép từ những đồ vật mà nhà vua bỏ lại, việc tìm kiếm sẽ xong. Nó giống như là tra các chìa khóa vào ổ vậy. Tất nhiên, điều đó yêu cầu phải có ai đó có thể làm thế và biến kẻ đó thành St. Germain."

"Không thể tin...nổi..."

"Sao chứ? Tôi đã đi hết từng phần một, giải thích hết mọi thứ rồi mà."

"Nhưng... Queen Anne? Vật sánh với Excalibur? Đây là Thành Phố Học Viện, trụ sở của thế giới khoa học nơi siêu năng lực đã được tạo ra bằng công nghệ. Đây...đây không phải là nơi cô sẽ tìm thấy nhân vật lịch sử nào đó từ cuốn sách dày được viết trên tấm giấy da."

"Ha ha. Đó chỉ là phần Thành Phố Học Viện mà cậu biết thôi."

"?"

"Ladylee Tangleroad, Fräulein Kreutune, và Dragon. Ngay cả thành phố này cũng chứa đựng những sinh vật không thể giải thích được bằng phiên bản khoa học chính thức. Chỉ là cậu chưa nghe về chúng thôi. Đúng hơn là, phiên bản khoa học thực sự hoàn hảo là thứ khó chạm đến như vậy đấy. Chẳng có thứ gì là kim cương tinh khiết 100.0% mà."

"Ể? Cái gì? Chờ đã..."

"Có vẻ ném hết vào cậu nhanh như thế thì có hơi quá sức nhỉ. Nhưng mà nếu cậu suy nghĩ một cách hợp lí thì lẽ nào nó lại kì lạ đến thế sao? Nghĩ về ngày Halloween Anh Quốc diễn ra vào cuộc đảo chính ở Anh đi. Trận đụng độ của vũ khí hiện đại và vô số huyền thoại đó được cho là trận đại cuồng chiến không tưởng, nhưng tại sao Curtana lại xuất hiện ở đó? Tại sao thứ nổi tiếng như Excalibur lại chẳng thấy đâu? Không phải nó giống như một mảnh ghép bị mất à? Với tôi, có vẻ là điều tự nhiên khi cho rằng nó đã được giấu ở đâu đó khác."

Tâm trí của Aihana Etsu tiến gần đến hoảng loạn.

Những lời đó cứ tuôn ra trôi chảy và dễ dàng đến mức cậu nhóc có thể theo bản năng nói người phụ nữ này không phải đang ngẫu hứng. Có vài phần hợp lí trong tất cả những điều cậu nhóc không nhận thức được ấy. Giống như một cuốn sách được viết bằng một thứ ngoại ngữ, cậu nhóc cũng cảm thấy sự thiếu hiểu biết của mình đến từ sự thiếu sót của bản thân.

Trong trường hợp đó...

Nếu St. German nói đúng, đứa trẻ nào đó ở Thành Phố Học Viện đã được sinh ra với tính chất cần thiết để kích hoạt chiếc khiên huyền thoại này. Và nó không phải là do huyết thống; nó là chuyện hoàn toàn ngẫu nhiên.

Con người này được ngôi sao nào chiếu trúng chứ? Nó chưa từng được xác định trước khi người đó sinh ra và chẳng ai ở quanh để sắp xếp cho nó xảy ra cả. Nhận được chiếc khiên thực sự hoàn toàn là nhờ vào may mắn và người đó đã được lựa chọn nhờ vào sự sắp xếp các khả năng gần như vô hạn. Cái may mắn vô lí này giống như ngẫu nhiên bấm nút khi nhập mật mã và vào được cấp độ an ninh cao nhất trong lần thử đầu tiên vậy.

Người đó là kiểu người thế nào?

Trong một khoảnh khắc, Aihana Etsu thực sự thắc mắc điều đó.

Cậu nhóc cho rằng người đó hoàn toàn khác với mình, một Level 0 vụng về và vô dụng thậm chí còn không thể xâm nhập vào một tòa nhà nếu không sử dụng thẻ ID của người khác.

Nhưng rồi St. Germain chỉ ngón trỏ giơ lên của mình về phía chiếc mũi nhỏ nhắn của Aihana Etsu.

"Ngài chính là người mà tôi khao khát đấy, vua khiên yêu dấu của tôi."

Phần 9

Tiếng rổn rảng lớn vang lên trong bóng tối.

Power Lifter của Hamazura đang leo lên trục thang máy thẳng đứng bằng lực mạnh mẽ. Cỗ máy thép có đủ sức mạnh để đạt được tốc độ của một chiếc xe hơi nhỏ.

Kamijou đang bám vào phần động cơ sau lưng, nhưng...

"Ô? Ôôôôô!! C-ch-ch-chu-chuy-chuyện gì vậy nè!? Nó đang lắc, nó đang lắc, nó đang lắc, chuyện gì đang diễn ra vậy, nó đang lắc kìa!!"

"Aneri!! Tôi biết tên này đã tấn công làm chúng ta khốn đốn lúc nãy, nhưng nó không phải là kẻ thù! Đừng có lắc nó rớt xuống!!"

Sau tiếng hét của Hamazura, bộ Power Lifter cuối cùng cũng ngừng rung chuyển bất thường.

Vì tình hình này ngăn Kamijou lau mồ hôi trên trán, thế nên cậu đi đến chủ đề trước mắt với giọng nói run rẩy.

"Nói thật thì, tao sợ nhất là St. Germain sẽ bắt Aihana Etsu sử dụng ma thuật."

"Ma thuật?"

Câu hỏi của Hamazura khiến Aneri bắt đầu tìm kiếm, nhưng hiện giờ không có kết nối internet và nó chỉ có thể lấy dữ liệu từ những tập tin tạm thời được để lại bởi những tìm kiếm khác. Và dữ liệu duy nhất nó tìm thấy là trang hướng dẫn game hay những đoạn phim về Hawaii và Đan Mạch, vậy nên nó hoàn toàn vô dụng.

"Hồi trước Birdway có giải thích rồi, nhớ chứ? Tao đoán sẽ dễ dàng nhất nếu nghĩ nó là một dạng sức mạnh siêu nhiên khác với siêu năng lực. Nhưng ma thuật không dựa vào tài năng bẩm sinh, vậy nên có vẻ ngay cả chúng ta cũng có thể phóng lửa hay băng từ tay nếu chúng ta muốn. ...Ừm, tao thì không chắc về phần mình lắm. Imagine Breaker có thể sẽ vô hiệu hóa nó."

Kamijou nói tất cả điều đó rất dễ dàng, nhưng nó sẽ là một vấn đề lớn nếu nó là sự thật.

Bản thân Hamazura đã từng nhìn thấy các pháp sư ở Hawaii và trong suốt vụ Fräulein Kreutune, nhưng việc khả năng đó được trình bày một lần nữa làm cậu ta cảm thấy choáng váng.

Đây là cơ hội để đập nát hệ thống phân cấp được dựng nên bởi Thành Phố Học Viện.

Các Level 0 có thể thoát khỏi cái danh hiệu ấy.

Parameter List sẽ mất hết mọi ý nghĩa.

Nó sẽ mang đến nhiều thay đổi hạnh phúc hơn.

Tuy nhiên, Kamijou vẫn chưa nói xong.

Và những gì cậu nói tiếp theo đã đập tan tất cả điều đó.

"Mà nó cũng không tốt đến vậy. Đặc biệt là khi các siêu năng lực gia Thành Phố Học Viện sử dụng ma thuật."

Giọng điệu của cậu cho thấy cậu thấy chuyện này vô cùng đáng khinh.

Hamazura nhíu mày, thế nên cậu đưa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net