Hai.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cậu là bạn đời của tớ, Katsuki."


1.

"Tớ muốn cậu lần nữa" Shouto nói trước khi dịch người và trượt vào giữa hai đùi đang mở rộng của Katsuki.

Tiếng "Ừ" ngái ngủ rời môi cậu trai tóc vàng.

Shouto đẩy vào, Katsuki dễ dàng đón nhận, nơi ấy đã ướt mèm bởi nước nhờn và tinh dịch từ trước đó. Anh nghe thấy tiếng hít mạnh của Katsuki, lỗ nhỏ sưng tấy đang phản đối sự lạm dụng quá đà.

"Mày đỡ hơn chưa?" Katsuki hỏi giữa những tiếng rên rỉ.

"Đỡ rồi," Shouto đáp, hôn lên má Katsuki để xoa dịu cậu. "Cảm ơn, vì đã cho phép tớ làm với cậu."

Cuộc làm tình kéo dài lâu đến nỗi Shouto hầu như không nhớ nổi đã thực hiện nó một cách thích hợp, cậu trai tóc vàng cũng không khá hơn là bao. Trán kề trán, từng phần cơ thể vừa khít đến từng nếp gấp. Như thể chúng là những mảnh ghép còn thiếu mà Shouto không biết có tồn tại.

Anh chỉ có thể nhận thức được giọng nói của Katsuki.

"Không có gì." Âm điệu mềm nhẹ trong giọng cậu khiến trái tim Shouto loạn nhịp trong lồng ngực. Những ngón tay của anh lần mò tìm đến cổ Katsuki.

Anh cảm nhận được, sự rùng mình chạy dọc sống lưng Katsuki, rung động truyền từ cơ thể cậu sang Shouto. Katsuki nghiêng người ấn mặt vào ngực Shouto.

Anh kéo họ ngồi dậy và bình ổn nhịp thở khi tình sự vừa xong xuôi, mùi hương và hoocmon hòa trộn. Katsuki cố gắng kéo lại sự tỉnh táo sau cặp mắt lim dim. Vẻ tò mò hiện lên trên mặt cậu khi cậu hít ngửi không khí, sau đó, bằng giọng điệu trầm lắng và bình thản, cậu khe khẽ thì thầm, nhưng Shouto nghe rõ. "Có mùi giống chúng ta."

Shouto cũng cảm nhận được.

"Đó là vì chúng ta đã kết mùi."

Cậu trai tóc vàng nhích người, cọ xát vào dương vật vẫn đang cứng ngắc của Shouto.

"Hmm..." Katsuki bật ra âm thanh nho nhỏ, một tiếng ngâm nga đầy thỏa mãn.

"Mày không thắt nút tao, lúc ấy-" Cậu nói, chậm rãi và nhẹ nhàng, có chút ngượng ngùng. Là phần gạch chân không lời ở đoạn cuối nói cho Shouto biết ẩn ý dẫn đến đâu.

"Cậu muốn tớ làm thế hả?" Shouto hỏi.

"Ừ." Katsuki đáp.

Shouto gật đầu. Anh để môi lưỡi rải những nụ hôn trải dài từ hàm đến cổ cậu, Katsuki chủ động nghiêng đầu cho phép anh làm điều anh muốn. Đôi mắt đỏ hoe thất thần nhìn lên trần nhà.

Anh nhấp người và tiếng hít khí của Katsuki chợt cao vút. "Thả lỏng nào." Shouto nói khi anh bóp lấy mặt Katsuki, ép cậu phải tập trung nhìn anh.

Tóc vàng rên rỉ, hai tay quấn riết quanh cổ Shouto, kéo anh xuống và đưa lưỡi vào miệng anh. Shouto cảm nhận được cậu cứng đờ người khi kết của anh bung mở bên trong cậu. Những đầu móc bé tí xíu cắm sâu vào máu thịt mềm mại và cố định cậu chặt với Shouto khi hai người nhấp nhô.

Katsuki lên đỉnh trước. Cậu lẩm bẩm "Mẹ kiếp" và nhấn sâu móng tay vào cổ Shouto, để lại những vệt trăng khuyết nhỏ xíu. Shouto cảm thụ hơi ấm lan tỏa, anh bấu chặt eo Katsuki, thúc sâu hết mức có thể và phun trào trong cậu.

Tóc vàng lại rơi vào im lặng, chỉ còn tiếng thở hổn hển sượt qua xương quai xanh của Shouto. Móng tay vẫn ấn sâu trên da thịt Shouto.

"Tớ nghĩ tớ thích việc này," Shouto nói, kéo cậu lại gần. Căn phòng sực nức hương vị tình dục và mùi hương hòa trộn của họ. Phê tê tâm trí. "Tớ nghĩ tớ thích cậu."

Shouto lại cảm thấy Katsuki cứng đờ, nhưng lần này vì một nguyên do hoàn toàn khác.


2.

Katsuki đến lớp vào sáng hôm sau, Shouto không rời khỏi phòng nửa bước trong khi khó khăn chịu đựng suốt khoảng thời gian còn lại của kì kích tình. Anh dùng phần lớn thời gian để ngủ, chỉ tỉnh dậy để tắm rửa. Anh không gặp lại Katsuki những ngày này nhưng anh dùng mùi hương của cậu còn vấn vương khắp ngóc ngách căn phòng để vượt qua đau nhức.

Bữa tối đêm ấy, anh tìm thấy một bát canh xương hầm được đặt ngoài cửa. Anh chưa từng nghĩ Katsuki nấu ăn giỏi cho đến lúc đó, khi ngửi mùi thơm ngọt lành và cảm nhận vị ngon lan tràn trên từng nụ vị giác, bất chợt anh thèm muốn nhiều hơn.

Không biết Katsuki có chịu làm cho anh một bát Soba không, có lẽ một ngày nào đó anh sẽ hỏi cậu.


3.

Anh nhận ra anh muốn biết nhiều hơn, muốn lấp đầy tâm trí bằng những thông tin về Katsuki cho đến khi anh biết cả những sự thật nhỏ nhặt nhất hay những lời đồn vô căn cứ. Anh muốn tìm hiểu cả quá khứ của cậu, những mảnh ghép mà chỉ bạn thơ ấu hay cha mẹ cậu biết.

Shouto muốn những bí mật của Katsuki, từng chi tiết, từng suy nghĩ vụn vặt của cậu. Shouto muốn một Katsuki trọn vẹn, và cả một Katsuki đã vỡ tan.


4.

Katsuki để ý thấy anh đứng ở cửa phòng, cậu nhìn qua, đôi mắt đỏ thẫm chất chứa tâm tư mà Shouto không tỏ tường. Cậu mặc quần dài bo gấu và một chiếc áo thun ngắn tay rộng rãi.

"Cuối cùng mày cũng chịu chui ra khỏi hang rồi hả?" Giọng điệu Katsuki tự nhiên như không. Câu hỏi cất lên với sự tò mò, hai mắt lóng lánh và có gì đó như thể lo lắng. Không phải điều gì mới lạ. Katsuki thường tự tin, như trong trận chiến khi chỉ có kẻ thù để chú ý đến nhưng một khi có cảm xúc liên quan, cậu lại trở nên ngốc nghếch.

"Tớ nghĩ đã kết thúc rồi." Shouto nói, đồng thời mạo hiểm bước một bước đến gần.

Katsuki thơm nức mùi xà phòng tắm, nhiều đến mức Shouto gần như không ngửi được một chút mùi hương nào của anh trên người cậu. Cho dù vậy, anh vẫn băn khoăn liệu những người khác có nhận ra không khi Katsuki xuất hiện ở lớp. Liệu họ có ngửi ra một Alpha đã chiếm đoạt cậu, liệu họ có biết người đó là ai.

"Lớp học thế nào rồi?"

"Vẫn cứ là như cứt." Katsuki không nói chi tiết cụ thể.

"Cậu ổn chứ, còn chỗ nào đau nữa không?"

Katsuki đang nhìn chằm chằm vào anh bằng đôi mắt trăng máu. Câm lặng. Shouto không hiểu thấu. Bakugou Katsuki yên tĩnh là chuyện khó lòng tưởng tượng. Thông minh và toan tính, có, nhưng không bao giờ câm lặng.

"Tao ổn." Katsuki sau cùng vẫn trả lời. Shouto quan sát những ngón tay nhanh nhẹn của Katsuki thái gọt khoai tây. Đều tăm tắp và hoàn hảo. Cắt chúng thành từng chồng. Chắc cậu đang nấu bữa tối, ngửi mùi là biết có món ngon.

"Thơm thế."

"Súp khoai tây." Katsuki cáu kỉnh, có vẻ không muốn nói chuyện nữa nhưng Shouto cũng chẳng vội vàng. Một lúc sau khuôn mặt của tóc vàng cũng dịu xuống.

"Mày muốn gì?"

Shouto nhìn vào vẻ mặt nghiền ngẫm của Katsuki.

"Cậu." Anh nói.

Có gì đó dày đặc lắng đọng trong không khí vào khoảnh khắc đó. Sự hiện diện của những nghi vấn, nỗi tò mò. Ánh mắt Katsuki quá đỗi dịu dàng. Trên thực tế, Shouto từng để ý thấy rất nhiều điểm mềm dịu ở Katsuki. Cậu đẹp trai, toàn bộ cơ thể là những góc cạnh thanh mảnh, những thớ cơ thon gọn. Mái tóc vàng ánh sắc hè. Bóng hình của cậu gieo vào lòng Shouto một điều gì đấy, một cơn ngứa ngáy dữ dội lại buồn thương. Nó đẩy anh tiến về phía trước, vượt lằn ranh, đến mức độ phải khiến cậu chú ý đến, được ngấu nghiến cậu.

"Mày không cần làm thế." Katsuki nói.

"Làm gì?" Shouto hỏi.

"Hành xử như thể hôm đấy là điều gì đó đặc biệt." Katsuki tiếp tục. "Mày đến kì nhạy cảm và tao vô tình có mặt ở đó. Tao biết điều gì sẽ xảy ra, tao lớn rồi, tự làm tự chịu, tao không cần ai chịu trách nhiệm."

Mắt Katsuki ánh lên ráng cam hoàng hôn khi chúng được đèn huỳnh quang soi chiếu. Và đến gần hơn, Shouto có thể ngửi được mùi hương ngọt lịm phảng phất trên da thịt cậu.

Bản năng đang chèn ép lý trí. Nó giục anh hãy xông vào, chiếm lấy thứ thuộc về anh. Nó khiến anh dang tay về phía cậu, lòng bàn tay hướng lên trên. Mắt Katsuki nhìn xuống, vẻ mặt thay đổi. Những ngón tay Shouto cong lại và Katsuki đặt dao xuống bàn, đưa tay lên.

Tay cậu ấm áp, thứ quirk bẩm sinh đã phá hủy toàn bộ sự mềm mại của chúng. Shouto cẩn trọng nắm lấy chúng, vuốt ve những đường nét thô ráp. Tay Katsuki tóe lửa, lửa của Shouto tự nhiên tiếp sức cho vụ nổ nhỏ.

Và thế là Shouto biết, anh nhìn lên Katsuki, anh biết cậu trai tóc vàng cũng nhận ra.

"Cậu là bạn đời của tớ, Katsuki."

Katsuki lùi lại.

"Không. Tao không phải." Cậu nói. Lắc đầu một cách chắc nịch. "Và đừng gọi tao bằng tên riêng như thể chúng ta là bạn bè. Tình dục không khiến chúng ta thân thiết hơn." Cậu quay lại tiếp tục cắt khoai tây như thể cuộc nói chuyện đã kết thúc. Shouto đứng sau cậu, nhìn chằm chằm vào cái gáy xinh đẹp dưới mái đầu vàng.

"Người đó hẳn đã khiến cậu tổn thương nặng nề, Alpha đó." Shouto dừng lại khi Katsuki quay đầu trừng trừng nhìn anh, tay còn cầm mẩu khoai tây thái dở. Đôi môi hồng nhạt nổi bật trên khuôn mặt tái nhợt của cậu.

"Địt mẹ mày."

Shouto hơi chững lại trước phản ứng gay gắt ấy, giận dữ, đôi vai Katsuki run rẩy. Màu trắng nhợt trên mặt cậu và sắc đỏ của đôi mắt, giờ còn đỏ hơn bình thường, như thể từng mạch máu trong đấy đột nhiên nổ tung và nhấn chìm mọi thứ.

"Tớ sẽ không bỏ rơi cậu như họ đã làm." Shouto nói.

"Tao nói địt mẹ mày." Katsuki gằn giọng. "Đi chết đi."

Shouto cảm thấy sự lạnh lẽo, bờ vai run rẩy của Katsuki nhắc anh nhớ đến mẹ anh hôm đó ở trong bếp, cơn thịnh nộ thầm lặng. Bây giờ anh cũng nhìn thấy nó ở Katsuki.

"Tớ sẽ đi, đến gặp tớ khi cậu đã sẵn sàng."

Shouto rời khỏi phòng bếp và quay lại phòng mình. Cơ thể anh mệt rũ, đau nhức tồi tệ hơn bất kì lúc nào khác. Ngủ, anh chỉ cần một giấc ngủ mà thôi.


※※※※※


Cho ai lười tìm hiểu hoặc không thông hiểu về Omegaverse (ai biết rõ cứ skip nha), mình nhắc qua lại khái niệm 'thắt nút': 'Thắt nút kết' xảy ra khi bắt đầu đến giai đoạn cao trào, kết (nằm ở gốc dương vật) sẽ phình lên cho đến khi việc phóng tinh hoàn tất và giúp ngăn không cho tinh trùng trào ra bên ngoài.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net