Chương 2: Có nhiệm vụ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Zoe's POV

Chào. Lại là tôi, Zoe Powell đây.
Tới trường rồi này.
Bạn thấy không?
Trường tôi cũng có vẻ khá được đó chứ?!? Trường chia làm 3 dãy cho học sinh Tiểu học, Trung học và Cao trung. Khuôn viên khá rộng và thoáng; được trồng khá nhiều cây và hoa; các phòng học khá rộng rãi và sạch sẽ; các học viên thì khá là ngoan và chăm; đồng phục khá thoải mái; còn các giáo sư, họ khá là nhiệt tình và chu đáo...

Tại sao tôi lại dùng nhiều từ "khá" vậy à?
Vì chúng chỉ "khá" thôi...
Với tôi, không có gì là "tuyệt đối" và là "nhất" cả, không gì cả.

                      -------------------

8hoo' là giờ vào học.
Khi ấy chuông sẽ reng để báo hiệu cho mọi người.
Cầm chiếc đồng hồ quả quýt nhỏ và cổ kính nhưng được điêu khắc rất tỉ mỉ, tinh tế bằng đồng trên tay, tôi thở dài. Còn tới 17 phút 57 giây nữa cơ mà.
Tôi thích thời gian chính xác cũng như việc tôi có thể cảm nhận chính xác thời gian.

Điều đó di truyền từ người ông ngoại là thợ đồng hồ giỏi xuất sắc ở trong một cửa tiệm đồng hồ cũ kĩ và cổ như cái tuổi ngật ngưỡng 70 tuổi đời của ông.

Ông yêu đồng hồ như những đứa con của ông, ân cần mà săn sóc. Chính bản thân ông cũng dạy con cháu là phải biết quý trọng thời gian. Nhưng riêng với tôi, ông muốn bản thân tôi phải yêu đồng hồ và thời gian hơn bất kì ai trong nhà.

Vì nhìn bề ngoài cửa hàng của ông có vẻ không xa hoa và trang trọng như những cửa hàng mới dần mọc nhiều lên mà cửa hàng của ông ngày một vắng khách. Tuy vậy, ông vẫn nâng niu những "đứa con" của mình một cách tỉ mẩn.

Chiếc đồng hồ quả quýt kia là ông tặng tôi lúc tôi tròn 5 tuổi. Không phụ sự mong đợi và kì vọng của ông, tôi quả thật luôn bị hút hồn bởi những chiếc đồng hồ.

Ting tong. Ting tong. Ting tong...

Có phải rất hay không nào?
Một trong những màu sắc của tôi đấy.

_Hey, chào Zoey! Đến sớm vậy.
_Chào Zoey. Buổi sáng tốt lành.
Đây là cặp song sinh Patrick Sufficult và Patrickcia Sufficult mà tôi từng nói-đồng bọn của tôi-sinh khác trứng và là cặp một nam một nữ. Patrick là anh, tính cách khá thoải mái, hào sảng, có hơi ngốc (theo tôi đánh giá là vậy), năng động, thích âm nhạc; cô em Patrickcia, ít nói với khuôn mặt vô cảm, thích nghiên cứu về ma quỷ và tâm linh, luôn bình tĩnh và khá phũ phàng.

_Chào Patrick, chào Patrickcia. Mong chúa phù hộ cho các cậu.
Hai người họ nhìn nhau rồi quay ra nhìn tôi, đồng thanh cất tiếng, không nhanh không chậm, nói câu nói tôi chờ đợi khá lâu, câu nói cuốn hút tôi không khác gì những chiếc đồng hồ.
_[Ngày vui vẻ bắt đầu bằng một bài đồng ca ngắn.]

Là câu giao tiếp đặc biệt của nhóm tụi tôi. Nó như câu tán gẫu bình thường, giúp chúng tôi trao đổi thông tin mà người ngoài cuộc không hề biết và nghi ngờ. Các thành viên sẽ hiểu nghĩa của câu nói.
Câu nói này đã làm tôi vui lên chút ít.

[Có nhiệm vụ!]

Tôi thích thú ra mặt.
_Tin tốt trong ngày! Vậy...
[bài đồng ca ngắn-gió mát tới từ nơi đâu?]

[Nhiệm vụ cấp gì? Họp mặt ở nơi nào?]

Patrick nhanh nhảu trả lời.
_[Black cat-nguồn gió nơi tri thức trao ta cuối ngày.]

[Cấp C, loại khó-hẹn ở thư viện cuối giờ học.]

Tôi cười hỏi.
_Ai thông báo vậy?
_Ryan.
Patrickcia trả lời vỏn vẹn mỗi cái tên xong là im lìm, chú tâm vào cuốn sách về tâm linh.

Ryan Joylider-một đồng bọn khác của tôi-học khác lớp, cách lớp tôi vài phòng.
Ryan là một kẻ đào hoa và ăn chơi tuy nhiên cũng là một đứa con ngoan: học khá giỏi, chưa từng quen bạn gái hay phá phách và tập tành nghiện ngập như mấy kẻ ăn chơi trác táng. Hắn ta là một hotboy bảnh tỏn có số má của trường... mỗi tội lười. Tất nhiên không ai biết hắn ta lười rồi...

Lyan's POV

_Achoo!!!
Tôi vừa nhảy mũi một cái. Ai nhắc chăng?
Mà thôi không quan trọng.
Không biết tụi nó đã đi mà báo cho nhau biết vụ nhiệm vụ mới kia chưa?
Aiz...
Cái lũ này làm ăn chậm chạm lắm. Hay là mình đi bảo một lượt nhở?
...
Thôi kệ m* bọn nó.

Luciel's POV

Yay!!!! Có nhiệm vụ nha!!! Tôi thích quá đi!!!

Sáng nay chị Patrickcia đã nói cho tôi bằng ngôn ngữ giao tiếp của nhóm. Tôi đã nhảy cẫng lên vì vui.

Aiya, chờ mãi mới có nhiệm vụ thật vui quá đi thôi!
Chắc chị Zoey cũng biết rồi nhỉ? Họ học chung lớp mà. Sẽ biết ngay!

Tôi phải chạy đi báo ngay cho anh bạn Linus của tôi mới được-Linus Quizdrill-đồng bọn bằng tuổi tôi, hơn tôi vài tháng, học lớp bên cạnh.

Linus chơi thân với tôi nhất, tính tuy khá kiêu ngạo nhưng cũng rất tốt bụng và đặc biệt hay xấu hổ khi được khen. Lúc đó anh bạn này sẽ gắt lên với khuôn mặt đỏ lựng, coi mắc cười chết được.

Mong chờ tới lúc họp mặt quá. Nôn chết được!
Nhưng Chắc sẽ vui lắm đây!

(Nôn nao chứ không phải nôn kia đâu nhé.)

_______________
Hola~! Phong ca đây! Thi xong rồi! Tạch rồi!
Ra luôn chương mới cho các chế đây!
Tui tạch rùi... An ủi tui đi chứ!

PS: Vote cho tui nha! Iu mấy chế!
Truyện nhảm nhở :) ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net