Chap 2 Về Việt Nam . Gặp Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5 năm sau

_ Mẹ ơi . Mẹ đâu rồi - tiếng nói trong trẻo của 1 cậu bé vang lên

_ Mẹ đây - người này ko ai khác chính là cô

_ Mình đi nha mẹ

_Ukm

Vào cái ngày mà cô rời khỏi căn nhà của người mà cô yêu. Cô đã đặt vé máy bay để qua Pháp . Cô muốn rời khỏi nơi có sự tồn tại của hắn . Cô muốn xóa bỏ hình bóng của hắn nhưng ko thể nào mà cô quên được . Những năm đầu khi ở bên Pháp đêm nào cô cũng mơ về hắn . Không thể nào vứt bỏ những kí ức ấy được . Cứ mỗi lần đặt mắt nằm xuống là những kỉ miện ấy cứ như đoạn phim quay chậm trong đầu cô vậy. Tim cô đau lắm . Mỗi lần như thế cô lại tới quán bar để uông rượu. Rồi bỗng 1 hôm cô đang ăn thì cảm giác muốn ói cứ trào ra . Cô nghĩ chắc dạo này uống nhiều rượu quá nên cô quyết định đi khám . Khám xong mới biết mình đã có thai 3 tháng rồi . Cô lại hoang mang . Trong đầu cô xuất hiện những câu hỏi cần được giải đáp như đây là con của hắn sao? , và còn nhiều nữa. Kể từ hôm đó , cô ko còn uống rượu nữa và ép mình ko còn nhớ đến hắn hơn nữa để ko làm ảnh hưởng đến con. Mấy năm nữa lại trôi qua . Cô ko còn nhớ đến hắn như ngày đầu nữa . Bên cạnh cô giờ đây là 1 bảo bối xinh xắn dễ thương . Cô cảm thấy ko còn cô đơn hiện tại cô chỉ nghĩa mình thật hạnh phúc...... Nhưng.... cuộc đời thật trớ trêu với cô . Cái hạnh phúc nhỏ bé ấy chỉ như cơn gió nhỏ thoáng qua khi cô nghe tin từ sếp mình nói cô phải về VN để gặp đối tác làm ăn . Ko thể nào ! Cô phải trở về VN ư . Đùa à?. Cô phải mất 5 năm để quên đi nơi ấy và mấy 5 năm để quên được hình bóng ấy đó . Nhưng cô nào làm gì được đó là công viêc của cô mà . Đành ngậm ngùi mà đồng ý
__________________________________

Tại sân bay Y tại Paris..
Cô bước xuống dẫn theo một thiên thần với bao nhiêu ánh mắt và những lời bàn tán.
_Wow cô ấy đẹp quá - man 1

_ Ba vòng nảy lửa kìa má ơi !* xịt máu mũi* - man 2

_ Cô ấy là diễn viên sao ? Đẹp quá - woman 1
.......

_ Mẹ .... mẹ ơi - cậu bé bấu váy cô nói

_ Sao con - cô cười hiền diệu

_Sao mấy cô đó lại bàn tán về mình vậy mẹ ? - cậu bé ngây thơ hỏi

_ Tại vì bảo bối của mẹ dễ thương quá

_ Thật sao ạ?

_ Ukm

_ Hjhj

_ Bảo bối à .

_ Dạ?

_ Sắp tới giờ bay rồi . Đi nhanh lên con

_ Dạ!
____________6 giờ sau_______________
Tại sân bay Tân Sơn Nhất

_ Mẹ mẹ ơi ! Đây là Việt Nam ạ ?- cậu bé phấn khích hỏi

_ Ukm con

_ Đây là ở đâu ạ ?

_ Thành phố Hồ Chí Minh đó con

_ Giờ mình đi đâu ạ?

_ Tí sẽ có người bên cty đối tác tới đón mình

_ Mình sẽ ở đâu ạ ?

_ Khách sạn
......
Cô mệt vì những câu hỏi của con mình . Thật bá đạo như ba nó...
-----------------15' sau--------------

1 người đàn ông lạ chạy tới
_ Xin hỏi vị này có phải là cô Trương không ạ?

_ Vâng , đúng rồi ạ

_ Tổng giám đốc đang ở trong xe chờ cô ạ

_ Dạ cháu cám ơn- cô rồi quay sang nhìn cậu bé- đi con

_ Dạ

* Cạch * cô mở cửa xe bước vào cùng với thiên thần

_ Chào ngài , rất hân hạnh được gặp ngài

_ ....

* Người đàn ông này thật đáng sợ . Khí chất thật lạnh lùng * - cô nghĩ

_ Chào cô Trương rất hân hạnh

_ Vâng - cô quay sang cố cười gượng nói

Bỗng nụ cười trên môi cô vụt tắt khi cô thấy mặt của người đàn ông kế bên cô .... là hắn. Cô hóa đá khi thấy hắn.

Còn bây giờ hắn mới quay lại nhìn cô. Hắn khá ngạc nhiên nhưng không biểu hiện trên mặt

_ Mẹ... - cậu nhóc nhà ta im lặng nãy giờ mới lên tiếng

_ Hả ... hả - cô luống cuống trả lời

Hắn nhìn cậu nhóc ngồi kế bên cô đang co rúm lại vì sợ . Để ý kĩ hắn mới thấy cậu nhóc này khá giống hắn . Về khuôn mặt, đôi mắt ngoại hình và khí chất thông thái.
_ Là con của tôi sao ?

_ ......

_ Sao cô không trả lời ?

_ Tôi ....

Hắn bóp chặt tay cô  - nói

_ Không ... không phải - cô sợ hãi nói

_ Tại sao nói lại giống tôi tới vậy

_ Đau .... đau

_ Chú không được đánh mẹ con huhu - cậu bé thấy mẹ bị đau liền khóc lên

_ Con trai thì không được mít ướt

_ huhu trả mẹ con ra huhu

_ Nín - hắn gằng giọng

_ hức hức.....

_ Anh không được mắng con tôi anh không có quyền - cô hét lên

_ Nó có phải là con tôi không

_ Không ...

_ Nói - hắn bóp chặt tay cô hơn

_ .....Đúng

_ Tên?

_ Trương Minh Quân

_ Họ cô ?

_ Ừ

_ Đổi thành Trần Minh Quân

_ Không được

_ Lí do ?

_.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net