Chạp 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên đường đi tới trường
Ngọc Linh: Sao, hôm qua đi hẹn hò vui không Minh Anh
Uyển Nhi: Hẹn hò ???
Ngọc Linh: Uk
Minh Anh: Đã bảo không phải hẹn hò rồi mà ( Đỏ mặt )
Ngọc Linh: Vậy cần gì phải đỏ mặt. Nhỉ Uyển Nhi
Uyển Nhi: ( gật gật )
Minh Anh: Đc rồi. Nhưng chị đừng nói cho mẹ nha
Uyển Nhi: Ok " Tí nữa về kể với mẹ mới đc " ( cười nham hiểm )
Minh Anh: " Sao cười đáng nghi quá "
Ngọc Linh: Nói đi cô gái ấy là người như thế nào mà đc Minh Anh để ý vậy ( cười nham hiểm )
Minh Anh: Thôi vào học rồi kìa ( đánh trống loảng ) ( chạy vào trường )
Ngọc Linh: Ê.....Ê
Uyển Nhi: Kệ nó đi
Ngọc Linh: Uk
Vào lớp
Cô chủ nhiệm: Lớp ta hôm nay cô muốn thông báo một tin vui và một tin buồn
Hs1: tin gì cô ?
Hs2: Cô nói đi cô ?
Hs3: Cô làm bọn em tò mò quá
Balabala......
Cô chủ nhiệm: Vậy cô thông báo một tin buồn trước nha
Cả lớp ( - 1 số người ): Vâng
Cô chủ nhiệm: tin buồn là lớp ta sẽ mất đi một thành viên đó là Hằng bạn ấy Chuyển sang Mỹ rồi còn tin vui là lớp ta hôm nay có một học sinh mới.Em vào đi
Học sinh mới: chào mọi người
Hs1: Ôi dễ thương quá
Hs2: Cho mik xin nick facebook bạn ơi
Balabala........
Cô chủ nhiệm: học sinh. Trật tự. Em giới thiệu tiếp đi

Hs mới: vâng. Mình tên là Hạ Thường An ( cười )
Uyển Nhi: " là anh ấy. Không ngờ Bây giờ anh ấy đã trưởng thành như vậy rồi " ( bất ngờ, vui mừng )
Uyển Nhi: Ê. Minh Anh ( nói nhỏ )
Minh Anh: Lâu lắm rồi mới gặp được anh ấy. Chị nhỉ ( nói nhỏ )
Uyển nhi: Uk. Chị vui quá ( nói nhỏ )
Minh Anh: Em cũng vậy ( nói nhỏ)
Cô chủ nhiệm: chỗ Uyển Nhi. Không nói chuyện nữa
Uyển Nhi: Vâng thưa cô
Thường An: " Em ấy cũng học lớp này à? ". Thưa cô em ngồi chỗ nào
Cô chủ nhiệm: em nói chỗ thay chỗ Hằng nha. Chỗ bàn trống đó
Thường An: vâng
Giờ ra chơi
Uyển nhi: Em chào anh Thường An. Còn nhớ em không ?
Thường An: Uyển Nhi đúng không ?
Minh Anh: nhớ chị đấy còn nhớ em không ?
Thường An: Minh Anh. Sao anh quên được
Ngọc Linh: ai đây ?
Uyển Nhi: Để tớ giới thiệu. Đây là con của bạn thân mẹ Thu Trang
Ngọc Linh: Uk. Nhưng sao cậu gọi bằng anh. Bằng tuổi nhau mà
Uyển Nhi: Tớ quen rồi ( cười )
Thường An: Hân hạnh làm quen em
Uyển Nhi: Để em giới thiệu cho anh. Đây là Ngọc Linh, bạn thân em
Thường An: mong em giúp đỡ Uyển Nhi nhiều hơn. Trông Vậy thôi nhưng nó to lắm
Ngọc Linh: em biết rồi ( cười )
Uyển Nhi: hụ.... hụ. Tôi không vô hình nha
Minh Anh: em ăn được tấn bơ rồi
Sau giờ học
Uyển Nhi: Bye mọi người
Thường An/ Minh Anh/ Ngọc Linh: Bye
Trên đường về nhà
Thường An: Uyển Nhi đi đâu vậy?
Minh Anh: Chị ấy đi làm thêm
Thường An: làm thêm ?
Ngọc Linh: vâng
Thường An: Uyển nhi đi làm gì vậy ?
Minh Anh/ Ngọc Linh: nấu ăn
Thường An: uk. Thôi bye hai đứa. Anh về đây
Minh Anh: Hẹn mai gặp lại
Ngọc Linh: bye mọi người
( mỗi người đi một lối rẽ)
Bên Uyển Nhi. Sau khi chia ra thì đi tới nhà Việt Anh ( Việt Anh và Hoàng Anh chia ra ở riêng rồi )
Trong nhà Việt Anh
Uyển Nhi: Ê hôm nay ăn gì ?
Việt Anh:......
Uyển Nhi: Anh bị điếc à ( tức )
Việt Anh:.......
Uyển Nhi: đồ điên
Việt Anh: cô không cho tôi suy nghĩ à
Uyển Nhi: vậy anh suy nghĩ đi. Mà nói trước tôi không biết nấu ăn
Việt Anh: vậy cô đến đây làm gì
Uyển Nhi: làm việc. Để tôi ra ngoài mua mì gói vậy " thế là khỏi phải nấu ăn "
Việt Anh: cắt lương
Khi nghe từ ' cắt lương ' Ngay lập tức Uyển Nhi hóa đá. Liền quay sang năn nỉ Việt Anh
Uyển Nhi: thôi mà. Tôi nói đùa thôi đừng cắt lương mà cậu chú đẹp trai Soái Ca. ( giọng năn nỉ )
Việt Anh: Vậy là cô biết nấu ăn
Uyển Nhi: Uk. Tôi đi mua đồ
Hai tiếng sau
Uyển Nhi: Tôi mua về rồi
Việt Anh: cô làm gì mua đồ Tận hai tiếng ( tức )
Uyển Nhi: Ờ thì.......
Quay lại 2 tiếng trước
Sau khi Uyển Nhi ra khỏi nhà Việt Anh thì ngay lập tức chạy đi loanh quanh chơi ngắm cảnh Hái hoa bắt bướm chạy lên núi thấy cảnh đẹp bình yên quá nên ngủ quên khi tỉnh lại thì đã 8:45 Uyển Nhi cuống cuồng chạy đi mua đồ
Quay lại hiện tại
Việt Anh: Nói ( giọng lạnh )
Uyển Nhi: tại siêu thị cách đây xa quá Tôi đi bộ nên.....
Việt Anh: siêu thị cách đây Chỉ 100 mét thôi. Nói nhanh cô đi đâu
Uyển Nhi: Tôi đói bụng rồi, tôi vào nấu đồ ăn đây ( chạy vào bếp )
Việt Anh:.......
Trong thời gian Đợi Uyển Nhi thì Việt Anh xem tivi. Vừa xem bụng vừa đánh trống
Một tiếng sau
Việt Anh: lâu vậy. Xong chưa
Uyển Nhi: vào đi
Việt Anh: một tiếng mà cô nấu được thế này thôi hả, đã thế có mua đồ hai tiếng đồng hồ cô thích bị trừ lương không ( tức giận )
Uyển Nhi: 4 món ít. " suốt ngày trừ lương trừ lương trừ lương "
Việt Anh: thôi vào anh đi. Tôi đói rồi
( giọng lạnh) ( ngồi vào bàn ăn )
Về phần Uyển Nhi, nhìn Việt Anh đang ăn ngon lành Uyển Nhi cũng bắt đầu đói bụng. Việt Anh đang ăn thì bụng Uyển Nhu bắt đầu kêu
Việt Anh: cô ngồi xuống ăn luôn đi. Chứ kêu vậy tôi điếc tai rồi
Uyển Nhi: Uk ( đỏ mặt )
30 phút sau
Uyển Nhi: tôi về đây
Nhà Uyển Nhi
Uyển Nhi: con về rồi
Thu Trang: con báo làm đến 9 giờ mà sao hơn 10 giờ mới về
Uyển Nhi: hôm nay con tăng ca mẹ ạ
Thu Trang: ừ. con đi tắm rửa đi rồi đi ngủ
Uyển Nhi: vâng
Sau khi Uyển Nhi tắm rửa xong thì ngồi vào bàn học đến 12 giờ rồi ngủ thiếp ở bản học luôn
Hai tháng sau


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net