TÔI LÀ MA CÀ RỒNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TÔI LÀ MA CÀ RỒNG.

Chương 3...

* Anh ngồi xuống đây em đo thân nhiệt cho anh .. LT... ( bún tay cái bóc ) nhiệm vụ bất đầu.

* Thân nhiệt : 25. 4 bình thường..

_ Huyết  áp : 120/40 bình thường.

_ Nhịp đập : 21 bình thường...

_ Tất cả điều bình thường thưa chủ nhân..

* Giỏi lắm LT giờ mày đi chỗ khác được rồi..

* À mà anh ơi.. đồ anh nhiều thật á. Sắp xếp lại mệt muốn chết luôn hà...

* Đã tìm ra tài liệu người đăng tải về nghĩa trang chưa ? ( Cố Lập )

* Haizzz.. ăn đi rồi nói được không anh? Em đói lắm rồi đó.. ( Chí Trung )

Cố Lập nhìn anh gật gù nhẹ " Ừm " tay cầm lấy muỗng múc đồ ăn lên miệng nhấm 1 miếng rồi nói tiếp...

* Sao rồi ?.. được chưa ?..

* Vẫn chưa anh à.. có chút vấn đề .. ( Chí Trung  buông đủa hai tay chụm vào nhau ).

* Vấn đề ?? ( Cố Lập )

* Kho dữ liệu của bệnh viện chuyên khoa Ung Thư Đông Hoa sáng nay đột nhiên tăng cường bảo vệ , em cố vô mà không được. Kiên cố quá trời luôn .. không lẻ họ đang chế tạo vũ khí hạt nhân ta ????. ( Chí Trung ).

_ À mà họ đã liên lạc  với anh chưa???..

* Rồi .. mai tôi có thể đi làm rồi .. ( Cố Lập )

* Vậy tốt quá  rồi... à mà em có này cho anh ...

* Cái gì dậy ?????

Cậu lấy trong túi áo ra một cái hộp hình vuông màu đỏ bên trong có chưa cặp kính sát tròng...cậu mở ra đưa cho Cố Lập.

* Tặng anh.. quà mừng anh trở về.. em nghĩ nó rất cần nên làm nó cho anh... phòng tia cực tím

* Cảm ơn cậu.. ( Cố Lập ).

* Haizzzz. Không cần đâu, ăn tiếp đi anh..

Sáng hôm sau :..

LT thì dọn dẹp lau chùi cửa kín, Chí Trung thì miệt mài với mớ tài liệu trên bàn và máy vi tính.. còn cậu là vì hôm nay là buổi đi làm đầu tiên nên cậu ăn vặn rất chỉnh chu , anh vặn áo sơ mi trắng , quần kaki đen bo ống , khoắc thêm lên chiếc áo da màu nâu đen thật đẹp, thêm cái cà vạt xám tro và tay cầm cặp táp từ trong đi ra , mọi thứ như dung hòa tôn lên vẻ đẹp không gốc chết của anh...

* Anh... ( cậu đẩy cái ghế xoay bánh xe lại gần chỗ anh đang đứng ).. Anh thấy sao ngủ có ngon không ?... ( Chí trung )

* Ừm... cũng được... ( Cố Lập )

Chí Trung nhìn một lượt từ dưới lên trên.

* Waooo... hôm nay anh đẹp thiệt đó.. không hổ là anh của em mà... đâu đâu xoay vòng em xem...( Chí Trung )

* Thôi được rồi... tôi đi làm đây... ( Cố Lập )

* Hừ.... vâng.. anh đi làm vui vẻ... ngày đầu may mắn nha.. nhớ uống thuốc trước khi phẫu thuật đó... ( Cậu nói to ra cửa cố ý cho anh nghe ).

_ Hây.... tiếp tục công việc thôi... (  anh bím môi tay bấm nhanh trên bàn phím ).

_________

Bệnh viện Ung Thư Đông Hoa...

Ngoài hành lang tầng một bác sĩ Bạch ( Bạch Vũ ) và bác sĩ Tạ ( Tạ Côn ) đang đi song hành với nhau. Bác sĩ Tạ nói với bác sĩ Bạch.

* Trưởng khoa Bạch , anh có nghe tin gì chưa ?.

* Tin gì ? ( Bạch Vũ )

* Tôi nghe nói hôm nay khoa chúng ta có người mới chuyển tới, anh ấy còn rất trẻ tuổi nhưng lại rất tài giỏi và có nhiều kinh nghiệm trong phẫu thuật lắm...( Tạ Côn ).

* Ừm.. tôi cũng có nghe nói...( Bạch Vũ ).

* Tôi còn biết anh ấy từng là bác sĩ tình nguyện tại vùng chiến Kochenia Hàn Quốc nữa.( Tạ Côn ).

* Cậu ta tài giỏi vậy sao ? ... ( Bạch Vũ ).

_ Haizzzz .. nhưng không hiểu sao tự nhiên lại chui tới mấy chỗ đó làm gì không biết nữa..

_ Trưa nay ăn gì?.. mì hải sản nha..

Bác sĩ Tạ ngơ ngác.. ơ..ơ..ừ...
_________

Phòng phó viện trưởng...

Cốc... cốc...cốc... tiếng gỏ cửa bên ngoài..

* Vào đi....

Cánh cửa từ từ được mở ra, bước vào là một chàng trai tuấn tú với gương mặt đẹp sắc xảo.. nở nụ cười điềm đạm ." Chào cô phó viện trưởng Cảnh Điềm Điềm "...

Cô cũng đáp lại bằng nụ cười hết sức khả ái..

" Chào cậu , tới rồi sao ? Đội trưởng Cố "  à cậu ngồi đi.. ( đưa tay chỉ về hướng sofa )

Cả hai đã yên vị chỗ ngồi, phó viện trưởng đưa cho cậu một tập tài liều đính kèm là bản thỏa thuận hợp đồng.." Cậu xem đi ".

Cậu cầm lấy bản thỏa thuận hợp đồng lên xem một lượt, rồi xem đi xem lại nhiều lần..

*  Vì cậu là người mà diện trưởng và chủ tịch đích thân chọn nên tôi sẻ chấp nhận mọi yêu cầu cậu đưa ra, cậu sẻ vào làm tại bệnh viện Ung Thư Đông Hoa và đảm nhiệm vai trò là đội trưởng khoa ngoại chuyên gan mật tụy.. cậu thấy sao ? ..

* Được... ( Cố Lập )

* Vậy cậu có yêu cầu hay điều kiện gì không ?

Cậu bỏ tập tài liệu lên bàn khòm người về trước tay xen tay vào nhau... xít... một cái rỏ dài.

* Tôi muốn phòng nghiên cứu cũng như phòng làm việc phải để máy lạnh , không được đặt lò sưởi, phải được bảo mặt nghiêm ngặt và không ai có quyền chạm vào cửa khi không có sự cho phép của tôi..

_ Còn nữa.. nước uống trong phòng nghiên cứu của tôi phải có độ PH đảm bảo là 8... và tôi muốn làm thức ăn theo ý mình , tôi sẻ không ăn  theo căn tin dành cho nhân viên đâu...

* Được ( gượng cười chấp nhận ).

________

Phòng làm việc bác sĩ Đồng Uyển Đình..

Cô đang nghiên cứu về hồ sơ của bệnh nhân do chính cô đảm nhận điều trị , suốt ba tháng bên Hàn Quốc cô đã học hỏi rất nhiều kinh nghiệm phẫu thuật tại các bệnh viện lớn ở SeOul và lần này là ca khó lần đầu tiên cô tiếp nhận sau khi trở về nên phải thật cận thận..

Bên ngoài thực tập sinh Minh Minh hớn hãi chạy vào... bác.. bác.. bác sĩ Đồng không hay rồi ...

Cô không thèm để ý đến cậu dù chỉ một cái liếc vẫn điềm tĩnh nhìn hồ sơ..

* Chuyện gì mà cậu như ma đuổi vậy, từ từ mà nói gắp gáp gì chứ... sao nói đi..

Cậu vừa thở vừa nói.. " Bệnh nhân ung thư do cô tiếp nhận chữa trị đã bị ngưng phẫu thuật rồi , các bác sĩ khác đang chuẩn bị cho cuộc thảo luận mở ở phòng hợp.. "..

Cô bất đầu thay đổi sắc mặt, nhìn cậu nói lớn.

* Sao.. ? Có chuyện đó sao cậu ?.. thiệt tình sao giờ cậu mới nói ..

* Thì chị kêu em từ từ hãy nói...

* Cậu ngốc vừa thôi đâu phải cái gì cũng từ từ được   .. đi nhanh lên, đến phòng hợp..

________

Quay lại phòng phó viện trưởng..

* Cậu còn yêu cầu gì nữa không ?. ( Điềm Điềm )

* Không... đủ rồi .. ( Cố Lập )

* Vậy cậu sẻ nhận được mã nhân viên và thẻ bệnh viện vào ngày mai. Hôm nay cậu chỉ có thể ra vào phòng nghiên cứu của mình thôi...

_ Quy trình có hơi chậm trể một chút mong cậu thông cảm.. ( Điềm Điềm )

* Không sao đâu.. ( Cố Lập )

* Vậy được tôi sẻ đưa cậu đi tham quan cho biết nơi cậu sẻ làm việc... ( Điềm Điềm )

* Được.. đi thôi... ( Cố Lập )

__________ 

Phòng hợp của bệnh viện...

Cánh cửa được đóng mạnh cái " Ập " làm tất cả có hơn ba  mươi bác sĩ của các khoa đổ dồn về cô đang đi vào , từng bước từng bước thật mạnh, gương mặt giận dữ... cô đanh giọng nói.

* Tôi là bác sĩ điều trị của bệnh nhân Nam Chấn ai cho các người tùy tiện muốn hủy là hủy vậy ?..

Một bác sĩ bên dưới lên tiếng trưởng khoa Bạch Vũ...

* Nhưng tình hình bây giờ của bệnh nhân này hoàn toàn không thể mổ được..

* Anh nói sao ? Không thể mổ sao ?.. nực cười mà . Tôi là bác sĩ điều trị cho bệnh nhân  tôi nói mổ là có thể mổ được.. ( BS Đồng ).

Lại thêm một bác sĩ khác lên tiếng trưởng khoa huyết học Chung An ..

* Khối u ở tuyến tụy hầu hết thường có xu hướng xâm lắng vùng động mạch thân tạn, trong trường hợp của bệnh nhân này thì trên hình chụp citi đã thấy hết rồi..

* Trên hình chụp citi chứng minh cho ta thấy có thể cắt bỏ. Nhìn kỉ hơn đi.. ( cô chỉ tay về tấm hình đang được chíu trên màn ảnh rộng ).

* Đã nói không được rồi mà.. thực tế nếu tiến hành mổ so với hình chụp trên , khối u có thể xâm lắng động mạch thân tạn nhiều hơn là áp dụng phương pháp xạ trị kết hợp hóa trị thì được. ( TK Chung )

* Anh nghĩ biện pháp đó có thể áp dụng được với bệnh nhân này hả.. ( cô đập mạnh tay xuống bàn khiến ai cũng ngỡ ngàng ).

_______

Ngoài hành lang ...

* Cậu thấy sao ? Ổn chứ.. ( Điềm Điềm ).

* Mọi thứ rất tuyệt vời .. quả nhiên đây là bệnh viện nổi tiếng khắp Trung Quốc.( Cố lập )

* Bệnh viện chúng ta còn có thêm một nguyên tắc rất đặc biệt , nếu có trường hợp nào không ổn hay không khả quan các bác sĩ khác điều có thể đưa ra quyền hủy bỏ.( Điềm Điềm )

* Chắc bác sĩ điều trị sẻ tức giận lắm hả..( Cố Lập ).

* Vì đây là nguyên tắc nên mọi người rất vui vẻ chấp nhận ..  với lại chủ tịch cũng rất thích các kiểu EGERRA này.. ( Điềm Điềm ).

* Kiểu EGERRA sao ?.. ( Cố Lập ).

* Phải.. từ trước tới giờ ông ấy luôn ủng hộ các buổi thảo luận mở. ( Điềm Điềm )

* Chắc ông ấy là người theo chủ nghĩa dân chủ rồi .. ( Cố Lập ).

_________

Quay lại phòng thảo luận...

* Tôi vẫn không thay đổi quyết định của mình , trước hết là hóa trị và xạ trị, kết hợp tiến hành trị liệu cùng lúc , chắc chắn không có vấn đề...( TK Chung )

Uyển Đình vẫn ngang ngược không chút thay đổi...cô khoanh tay trước ngược đanh giọng.

* Có phải anh đang gặp vấn đề trong việc hiểu lời tôi nói hay không ?..

Bác sĩ Chung lắc lắc cổ các đầu ngón tay gỏ nhịp lên mặt bàn...

* Ây... dù đây là cuộc thảo luận mở , cũng không nên quên phép tắc lịch sự cơ bản chứ bác sĩ Đồng.( TK Chung )

Từ phía sau Cố Lập và phó viện trưởng đã đi vào ngồi lúc nào không ai hay , họ đang lắng nghe cuộc thảo luận sôi nổi kịch liệt và quan sát diễn biến đang sảy ra, Cố Lập vẫn luôn chú ý tỷ mỹ đến bức ảnh.

* Đã nói vậy thì tôi xin lỗi..lỡ như.. lỡ như mổ ra khối u lớn hơn chuẩn đoán thật , thì tôi sẻ tiến hành quá trình bốc tách động mạch . ( Bs Đồng ).

* Gì mà bốc tách động mạch nữa chứ... ( Cố Lập ).

Câu nói bất ngờ của cậu làm mọi người không ai là không ngạc nhiên đổ đồn ánh mắt nhìn cậu...

" Anh... ụa.. anh ta là ai vậy ? " ( Các bác sĩ hỏi nhau ).

Còn Uyển Đình thì vừa nhìn là đã nhận ra người đang nó là ai .. giọng đanh đá cô hỏi.

* Anh... anh làm gì ở đây .. ?. Sao lại tự tiện xeng ngang câu nói của người khác vậy ?

Câu hỏi của cô càng khiến tất cả  thêm ngơ ngác " Họ quen nhau sao ? " ( Câu hỏi chung trong đầu của mọi người lúc này ).

Phó viện trưởng cũng đã đứng lên như giải thích thất mắt cậu ta là ai trong đầu mọi người bằng câu giới thiệu về đối phương.

* Tôi định lát nữa mới giới thiệu cậu ấy , thôi giờ sẵn đây tôi giới thiệu luôn.

_ Từ ngày hôm nay cậu ấy là đội trưởng mới đội một khoa ngoại chuyên về gan mật tụy bác sĩ Cố Lập.

Lời giới thiệu đã xong, cậu nhìn về Uyển Đình.

* Nè... cô bác sĩ trang điểm giống cô gái LA ..( Cố Lập ).

* Đồng Uyển Đình là tôi .. bác sĩ Đồng Uyển Đình chính là tôi. ( Bs Đồng )

* Trong tình trạng này mà cô đồi bóc tách động mạch hả ?.. Vì sao nào đưa cô tới đây vậy ?...

_ Nếu đứng trên gốc nhìn của khoa ngoại thì nó hoàn toàn không thể cắt được. Phương pháp kết hợp xạ trị với hóa trị có vẻ hợp lý hơn.. Cũng  không phải..... làm vậy gan sẻ không chịu nổi đâu... ( Cố Lập )

* Vậy theo cậu có cách điều trị nào khác hay hơn không ? ( TK Chung )

* Appleby Operation...

_ Lúc khối u xâm lắng vào động mạch thân tạn không thể cắt bỏ được, cũng không thể tiến hành các phương pháp phẫu thuật,  có rất nhiều bác sĩ lựa chọn từ bỏ, nhưng mà chỉ cần dùng phương pháp Appleby là được rồi. ( Cố Lập ).

* Nếu như dùng phương pháp đó , sẻ không còn động mạch truyền máu tới gan, hơn nữa nếu sử dụng phương pháp Appleby cần có sự chỉ định kỷ càng. ( Bs Đồng ).

* Làm ơn mở mắt to một chút, con ngươi căn ra gấp 10 lần , hãy nhìn kỷ từng điểm trên hình đi rồi hẳn nói .

* SMA.. ( TK Chung nhìn sâu vào bức hình )

* Có thể nói SMA sẻ cung cấp máu cho động mạch phải của gan, cho nên , dù không có động mạch thân tạn cũng không sao hết, máu vẫn được cung cấp đủ. ( Cố  Lập )

* Nhưng Appleby là một phương pháp quá nguy hiểm. ( Bs Đồng )

* Cô chưa từng làm đúng không ? Appleby ..
Người không có kinh nghiệm thấy sợ cũng phải thôi... ( Cố Lập nói châm chọc ).

* Ai nói với anh là tôi sợ chứ hả ?.. tôi sẻ làm theo cách của mình .. ( Bs Đồng ).

* Haizz.. thiệt tình hình như cô mới là người gặp vấn đề về việc nghe hiểu thì phải...?

#TranTinhz.

Do mình chưa am hiểu lắm về y học nên mình có mượn thoại chút ít. Mọi người ủng hộ em nha..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngan