Chương 9-12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

9.
Một lúc sau, tôi  mới lại tiếp tục kể lại câu chuyện.

“Lúc ngươi còn học lớp 8 (sơ nhị là tương đương lớp 8 của VN nha. Để sơ nhị nó bị hán việt nên để về lớp 8.), trong lớp có một bạn học, cha người ta bị ung thư. Cả trường kêu gọi khuyên góp để giúp đỡ ông ấy, ngươi lại nhân lúc nghỉ giữa, lấy trộm tiền của người ta.

Một tuần sau, cha của người bạn học đó qua đời, người bạn học đó cứ tưởng là do mình sơ xuất làm mất tiền cứu mạng cha nên mới nhảy sông tự sát.

Mà ngươi lại lấy số tiền này đi mua chiếc điện thoại di động mới nhất.”

Lão Kim trong phòng phát trực tiếp như nỏ mạnh hết đà, nhưng hắn vẫn miễn cưỡng chống chế: “Cô chính là một tên lừa đảo. Tôi muốn tố cáo cô, cô đây chính là vu khống. Cô căn bản không có chứng cứ.”

“Chứng cứ?” Tôi cười lạnh một cái.

“Không phải đang được ngươi nắm thật chặt trên tay à?”

“Năm đó, không phải người bạn học kia dùng chiếc khăn tay đó, buộc chắt số tiền cứu mạng cha cậu ta à? Sau khi bọn họ mất đi rồi, người mới mang theo chiếc khăn đó không dời.

Nhưng cũng may là ngươi luôn mang theo nó, nếu không thì người bạn bị hại chết kia của người làm sao có thể đi theo ngươi được.”

Lão Kim gương mặt ngay lập tức không còn một giọt máu , hắn đột ngột ném chiếc khăn tay đi : “Ngươi đang nói bậy cái gì vậy?”

Trong phòng phát trực tiếp, bình luận cũng sôi nổi, đảo chiều liên tục.

“???”

“Có thể nào là cha của bạn học kia, nhập hồn vào chiếc khăn đó, đi theo Lão Kim bao nhiêu năm nay không?”

“Cái khăn tay này có lẽ nào chính là cha của bạn học đó… cho nên mới có thể nhập hồn…”

“Chủ phòng đừng làm tôi sợ nha, tôi ngủ một mình đó…”

“+ 1 "
Tôi nhìn Lão Kim đang sợ ngây người : “ Ngươi hại người con trai yêu quý nhất của hắn, hắn thà rằng từ bỏ luân hồi, cũng phải bám theo ngươi, khiến cho ngươi xui xẻo quấn thân.”

Lão Kim dường như nghĩ tới chuyện gì, hai tay chắp trước ngực, quỳ gối trước ống kính, khóc nức nở : “ Đại sư, người lợi hại như vậy chắc chắn có biện pháp cứu tôi.”

“Ác giả ác báo, hại người người hại lại. Ngươi có ngày hôm nay cũng là báo ứng của ngươi mà thôi.”

“À quên không nói cho ngươi, kẻ trộn tiền của ngươi cùng hôm đó đã mang tiền đó đi mua một chiếc xe điện để tặng bạn gái của hắn rồi.”

Nói xong, tôi liền ngắt kết nối cuộc gọi với hắn ta.

“Các vị, ba ngày sau gặp lại.”

10.
Vừa mới tắt livestream, Lý Thừa Ý liền nhắn tin cho tôi.

“Buổi cùng nhau đi ăn cơm đi, cô đến đã lâu nhưng vẫn chưa có dịp mời cô một bữa.”

“Được.”

“Vậy cô đến trước đồn cảnh sát đợi tôi, gần đó có một quán ăn cũng khá ngon.”

Cho tới lúc tôi tới đồn cảnh sát, anh cảnh sát lần trước đang ở đó, đang tiếp một người dân.

Lý Thừa Ý đứng ở phía sau nghiêm túc chú ý lắng nghe người báo án trình báo.
Nhưng người báo án có vẻ đang có chuyện khó nói, cứ ấp a ấp úng.

Anh trai cảnh sát thấy hắn như vậy, có chút sốt ruột.

“Anh cứ lấp la lấp lửng như thế, chúng tôi không thể nào tìm ra manh mối được, Nếu như anh đã đến báo án thì phải trung thực mà khai báo chứ.”

Người báo án thở dài nói: “Tôi là Trần Phi, tôi tới báo án là vì nghi ngờ vợ tôi đã giết tình nhân của tôi.”

Anh trai cảnh sát và Lý thừa Ý liếc nhau, khuôn mặt trở nên nghiêm túc: “Nói cụ thể xem.”

“Tôi là quản lý cao cấp của một xí nghiệp, tôi quen biết với Tiểu Uyển trong một bữa tiệc, cô ấy vô cùng dịu dàng lại săn sóc. Qua lại lâu ngày, tôi và cô ấy đã phát sinh quan hệ.”

Không bao lâu sau Tiểu Uyển mang thai, tôi vô cùng vui vẻ. Bởi vì tôi và vợ tôi kết hôn lâu như vậy, nhưng cô ấy vẫn  không muốn có con, mà tôi lại đặc biết thích trẻ con.

Tôi hôm đó, tôi liền thẳng thắn thừa nhận mọi chuyện với vợ mình.Vợ của tôi vô cùng tức giận và không cam lòng.”

“Trước đây cô ấy rõ ràng đã nói với tôi cô ấy là người theo chủ nghĩa DINKs, tôi cũng đồng ý chủ nghĩa đó. Vậy nên chúng tôi mới kết hôn. Thế nhưng bây giờ tôi vì đứa trẻ mà lại muốn ly hon với cô ấy.”

*DINKs: là chủ nghĩa Doubt Income No Kids, là hai vợ chồng đều có thu nhập và không có nhu cầu có con.

Trần Phi vẻ mặt đau khổ, khó xử giải thích với cảnh sát: “Nhưng tôi cũng không có cách nào a, cha mẹ tôi lớn tuổi rồi, vô cùng mong đợi một đứa cháu trai rồi. Trước đó vì quá yêu cô ấy nên tôi mới đồng ý chủ nghĩa DINKs của cô ấy.”
Thấy cả 2 người đều không nói gì hết, Trần Phi lúng túng ngượng ngùng nói tiếp.

“Tôi đề nghị ly hôn với vợ tôi, cô ấy cũng đồng ý. Sau đó, Tiểu Uyển ốm nghén, nôn rất dữ dôi, cho nên tôi mới đưa Tiểu Uyển về nhà chăm sóc. Mà vợ tôi cũng chưa tìm được nhà phù hợp, nên vẫn đang sống cùng nhà.

Tôi cứ tưởng là khi Tiểu Uyển vào ở thì hai người nhất định sẽ cãi nhau hoặc là xung đột xích mích nhau, thế nhưng không ngờ là hai người ở chung lại không tệ.” Trần Phi suy nghĩ một lát, chần chừ nói : “Nhưng mà bây giờ nghĩ lại, có lẽ là vợ tôi cố tình diễn cho tôi xem.”

“Về sau, công ty cử tôi đi nước ngoài đào tạo nửa năm. Vơ tôi nói cô ấy sẽ thay tôi chăm sóc tốt cho Tiểu Uyển, tôi mới yên tâm đi công tác.”

“Nửa năm nay, mỗi ngày tôi đều gọi video call với các cô ấy, đều không xảy ra chuyện gì cả. Nhưng mà một tuần trước, tôi gọi cho bọn họ thì cả 2 đều không liên lạc được.

Tôi ngay tức tốc đặt vé máy bay về, hỏi thăm tất cả người quen đều không một ai biết hai người họ đang ở đâu.”

“Sau đó tôi nghĩ, có lẽ nào là vợ tôi vì yêu sinh hận, nên mới giết Tiểu uyển, sau đó bỏ chốn không?”

11.
Ục ục ục…

Tôi sờ bụng đang đói meo.

“Vợ ngươi và nhân tình của ngươi vẫn đang tốt đẹp.”

Trần Phi vẻ mặt nghi ngờ nhìn tôi: “Cô là ai? Làm sao cô biết?”

“Cung Phu Thê của ngươi có sao Thái dương  và sao Thái Âm, một sáng một tối, chứng tỏ ngươi có cả vợ và nhân tình.

Nhưng mà nhân duyên của ngươi và 2 cô ấy đã tách rời, chứng minh các cô ấy với ngươi đã không còn liên quan gì cả.”

“Hơn nữa…”

“Hơn nữa cái gì?

Tôi nhìn 3 ánh mắt hiếu kì: “Với lại nhân duyên cả 2 cô ấy đã buộc chặt vào nhau rồi.”

Anh trái cảnh sát ngạc nhiên tới độ ngơ luôn, mà Trần Phi thì lại mở to đôi mắt, hiển nhiên là không thể tin được.

“Sao Thái Dương và sao Thái Âm đã cách ngươi khá là xa rồi, có lẽ đã xuất ngoại rồi.”

Anh trai cảnh sát từ tin tức mà Trần Phi cung cấp, ngay lập tức tra xét ghi chép xuất nhập cảnh của Tiểu Uyển và vợ Trần Phi.

Quả nhiên là 2 người họ đã đi tơi Đan Mạch rồi.

Đợi cho Trần Phi đang hồn bay phách lạc rời đi cùng với anh trai cảnh sát kia, Tôi và Lý Thừa Ý cũng cùng nhau rời khỏi đồn cảnh sát. Lúc này, đèn đường hai bên đã được bật sáng, tôi đi dưới thời tiết lạnh của ban đêm, vô cùng đúng ý.

Lý Thừa Ý ánh mắt phát sáng: “Cô rất lợi hại.

“Ờ, tôi biết.”

12.

Ngày trôi qua rất nhanh…

Chả mấy chốc, nhiệm vụ để tôi tiếp nhận vị trí Quan Chủ chỉ còn lại 1 quẻ.

Đòng thời, quẻ này cũng coi như là một kiếp đạo của tôi.

Hôm nay lúc tôi vừa mới mở phòng phát trực tiếp, tôi đã tắt chức năng tặng thưởng đi luôn rồi.

Trôi qua gần 1 tháng phát trực tiếp, tôi ở phòng phát trực tiếp coi như cũng có chút danh tiếng đi, vừa mới mở live đã có hơn 60 nghìn người xem.

“Chủ phòng mau mở phòng đánh thưởng a~"

“Mau mở đi +1”

“Tôi muốn coi bói đoán mệnh, Chủ phòng tiên nữ mau tới xem cho tôi a~~”

Tôi nhìn bình luận đang chạy dài ở trên màn hình, nhẹ nhàng nói: “Quẻ bói hôm nay, tôi phải đợi được người hữu duyên.”

Tính toán đã tới thời gian thích hợp. tôi mở chức năng đánh thưởng.

[Giết Người Xấu đã tặng một bản đồ.]

Tôi nhìn tên của người này, nhíu chặt mày.

Còn chưa đợi tôi gửi tin nhắn riêng cho anh ta, anh ta đã nhắn tin cho tôi.

“Chị gái, mau lên. Tôi muốn xuất hiện.”

Mở nick của hắn lên, là ảnh của một cô gái.
Tôi kết nối cuộc gọi video với hắn ta.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC