CHƯƠNG 3: NHỤC NHÃ(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Băng ngồi chẳng được bao lâu, tiếng bước chân vang lên ngày càng đến gần, báo hiệu nguy hiểm ngày càng đến gần, thân mình cô  run run, còn chưa kịp thay quần áo, cửa phòng đột nhiên bị bàn tay của tên đàn ông thô béo đẩy ra … 

Lạc Băng bỗng trợn tròn hai mắt nhìn, trong đôi mắt đẹp rõ ràng đã tràn ngập vẻ cảnh giác cùng kinh sợ! 

Lạc Băng lập tức lùi người về phía sau giường nhưng phát hiện đằng sau mình là một bức tường mục nát, lạnh lẽo đến thấu xương. Đôi mắt ngân ngấn nước làm người ta nhớ mãi trong lòng, nổi cảm giác đáng thương mãnh liệt từ tận đáy lòng.

Ông bước đến, lời nói hiện rõ vẻ dâm đãng:

 
"Đến đây với cha nào cục cưng!..."

Lạc Băng ý thức được mình đang gặp nguy hiểm đang đến gần, ra sức hét lớn nhưng lại càng kích thích dục vọng của người cha biến thái. Người cha vẫn tiếp tục tiến lại gần, cô lấy tay bịt kín hai lỗ tai lại, tỏ vẻ lo sợ đến tột cùng. Sau một hồi hét đến khản cổ, người cha vẫn tỏ vẻ bình tĩnh nhìn đứa con mình, cơ thể ham muốn đến cực điểm. Người cha lập tức nhào tới đè cô xuống, cô ra sức vùng vẫy nhưng làm sao sức của một đứa trẻ bằng sức của một người đàn ông trưởng thành. Người cha cường hãm một cách tham vọng, không khống chế được dục vọng nguyên thủy của người đàn ông trưởng thành.

"Tiểu bảo bối, con sợ ta? Ta cho con biết, ta sẽ không cho con đi như vậy đâu." Gã một tay kéo cô lại như tóm con gà con, không phải dùng chút sức nào.

"Bảo bối nhỏ, con sợ hãi gì thế? Ta chính là ba của con, làm sao có thể hại con được?" 

Tên đàn ông thấy khuôn mặt nhỏ nhắn kia tràn ngập hoảng sợ liền thả lỏng nét mặt, nặn ra nụ cười giả dối, bàn tay to lại luồn vào trong áo cô bé. 

"Con sẽ cảm thấy sung sướng ngay thôi, hãy cứ cố gắng tận hưởng đi, ta sẽ làm cho con lên đến đỉnh, con hãy dùng cả cơ thể cảm nhận như thế nào?"

Tưởng chừng như không thể chịu nổi được nữa, bất giác một giọt nước mắt nóng hổi như hạt ngọc  lăn từ đôi mắt đẹp đến mê người rớt xuống hai bên mép, ướt đẫm chiếc gối. Cô đã phải hứng chịu biết bao nhiêu cực khổ từ cuộc sống đem lại cho cô. Người cha tiện tay xé bộ quần áo ra thành từng mảnh,một thân thể không chút che dấu của cô bày ra trước mắt.

Lạc Băng phản kháng mãnh liệt nhưng người của cô không khỏi run run làm cho sức quyến rũ của cô như tăng lên gấp bội,người cha tới tấp hôn lên thân thể mềm mịn chưa trưởng thành của cô, mân mê theo đường cong mảnh khảnh, trơn nhẵn rồi vùi sâu khuôn mặt vào bộ ngực chưa phát triển hẳn của cô làm cô bất giác rên rỉ.

Lạc Băng mở miệng cắn vào vai ông ta một miếng, máu  từ vết răng chảy ra miệng cô một mùi tanh nồng làm cho cô muốn ọe. Người cha đang hưng phấn cảm thấy có cái gì đó.... cảm giác đau đớn truyền đến từ bờ vai. Ông bất giác nhíu mày hiện rõ vẻ không vui, tát thẳng vào khuôn mặt xinh xắn của cô hiện rõ cả năm ngón tay. Lạc Băng ôm khuôn mặt của mình nhìn ông ấy bằng đôi mắt hận thù như muốn nuốt chửng người cha đê tiện này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net