Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời lại mưa, Kuyumi thở dài cầm dù đi đến chỗ học thêm. Tiếng mưa rơi tí tách va chạm với mặt đường, khi đang đi thì lại thấy một cô gái mái tóc hồng ngắn tới vai bị chặn đường. Một đám côn đồ bất lương to con bao vây lấy cô gái nhỏ đó, khuôn mặt hiện rõ sự biến thái dâm dê. Tặc lưỡi một tiếng, cô thu dù lại chạy tới mà cầm nó tán vào đầu một tên gần đó nhất. Thực hiện một cú đá xoay vào mặt thêm hai tên, rồi nắm tay kéo cô gái đó ra sau mình. Ánh mắt tím ẩn hiện dưới phần mái, lạnh lẽo và sắc bén nhìn chầm chầm những tên còn lại. Mẹ kiếp, tóc và đồ ướt rồi. 

" Bọn bây cút đi trước khi tao đập chết bọn bây. " 

" Con nhỏ này mày gan thật đấy, đánh đàn em tao mà còn muốn đe dọa tao? " Tên cầm đầu khuôn mặt cộc cằn nhìn cô, đám đàn em đứng sau từ đâu móc ra gậy bóng chày và một con dao.

Nhíu mày nhìn đám trước mặt, may là cô có đem theo đồ dự phòng trong cặp. Quay qua nhìn cô bạn đứng sau mình, lấy dây cột tóc ra buộc tóc lên. Đưa cặp cho cô bạn ở đằng sau: " Cậu cầm giúp tôi rồi chạy đi xa một chút nhé. "

" Khoan đã, chỉ một mình cậu thì sẽ rất nguy hiểm đó. Đám kia còn có vũ khí m- " 

" Không sao đâu, một cây dù thôi là đủ rồi. Cậu đi trước gọi người tới đi. " Mỉm cười nhìn cô gái đang lo lắng phía sau, dù hơi kì khi chặn lời nói người ta nhưng mà phải để cô gái này rời đi trước đó.

" Vậy tớ sẽ gọi người tới giúp, cậu cẩn thận nhé. " Dù lo lắng, nhưng mà cũng liền chạy đi gọi người tới giúp.

Một tên trong đó tính chạy lại chặn đường liền bị cô đạp một phát ra xa, tên đứng đầu liền la lên. Đám đàn em liền xách vũ khí lao vào, Kuyumi đạp tên này rồi lại thục mặt tên kia. Những tên tính đánh lén liền bị cô dùng tay cầm dù thục vào mặt, dùng dù và chân đánh hết các vũ khí đám đó ra xa. Nhiều người thấy có cuộc ẩu đả liền tránh ra xa khỏi chỗ đó, có người thì liền gọi cảnh sát. Còn vài người thì đứng xem cô gái tóc đen đang không ngừng hạ từng tên to cao hơn mình mà không có một vết thương nào trên người, đột ngột một tên đã bị cô hạ từ từ gượng dậy. Móc ra từ trong túi một con dao gấp, điên cuồng lao tới. Mọi người xung quanh thấy cảnh đó liền la lên.

" Cô bé co- " 

Tiếng hét liền bị chững lại mà ngạc nhiên nhìn phần đầu cây dù đang chĩa về cổ của tên kia, cô từ từ quay lại nhìn tên đang đổ mồ hôi đầy mặt và con dao trên tay sắp đâm cô liền bực tức mà đạp một phát bay đi. Tay đưa lên vuốt phần mái ướt nhẹm bám vào mặt lên trên, dùng dù đập nốt tên còn lại đang có ý định bỏ chạy. Từ xa cô bạn lúc nãy chạy lại, còn có thêm vài bác cảnh sát theo sau. Nhưng nhìn cảnh một đám tên côn đồ nằm la liệt dưới trời mưa và giữa đám đó là một cô gái mái tóc đen cả người hoàn hảo ngoài việc bị mưa làm ướt cả người. Thấy cảnh sát tới, cô liền nói rõ từ đầu đến cuối sau liền nắm tay cô gái kia rời đi. 

Sau khi thay đồ xong, mới biết được cô gái kia tên là Tachibana Hinata. Học chung chỗ học thêm với cô.

" Karune-san, lúc nãy cảm ơn cậu. " 

" Không có gì đâu, à mà cậu có thể gọi tớ là Kuyumi. Và tớ có thể gọi cậu là Hina-chan chứ? " 

" Đương nhiên là được rồi Kuyumi-chan. " Hinata quay qua nhìn cô mỉm cười thật tươi.

Trên đường đi với nhau, cô còn biết được thêm rất nhiều như Hinata có một người bạn trai tên là Hanagaki Takemichi. Là một anh hùng trong mắt cô, lúc nào cũng đi đánh nhau để rồi bị thương mà khiến cô rất lo. Hinata còn kể về một sự hiểu lầm không nhẹ với bạn của cái cậu Takemichi kia, theo giọng nói và cách kể kia. Cô nhận ra được một sự ngưỡng mộ, một tình yêu chân thành mà cô dành cho người bạn trai của mình. Khiến cô thật sự tò mò về người con trai đấy ấy, một người con trai như nào có thể khiến Hinata ví như ánh sáng, như anh hùng đến như vậy... Nhưng mà, cái cách Hinata miêu tả về người con trai đó khiến cô hơi trầm mặc. Tóc lúc nào cũng vuốt keo vừa nghe đã thấy thằng đó khi vuốt đảm bảo bao ngố, có thằng nào vuốt keo theo kiểu bất lương mà đẹp chưa? Đôi mắt kiên định khiến người khác tin tưởng và muốn dựa dẫm... Cô nghĩ thanh niên này mà thả tóc chắc rất đẹp đây, chỉ là so với Senju là không thể nào bằng rồi.

Vừa nghĩ tới, khi đi ngang qua một quán ăn cô đã bắt gặp một bóng dáng quen thuộc đang ngồi trong đó. Cả hai đôi mắt lập tức va vào nhau, nhịp tim của cô đột ngột tăng cao nhưng cũng lấy lại bình tĩnh mà mỉm cười gật đầu chào nhẹ. Rồi cùng Hinata nhanh chóng rời đi.

Đến tối khi trở về nhà, cô ăn uống qua loa tắm rửa sơ rồi đi lên phòng. Chỉ là không về phòng ngủ của bản thân, mà là vào căn phòng kế bên. Nơi đây ngập tràn mùi thuốc vẽ, cùng những khung tranh hay bức tranh được hoàn thành đặt trong góc. Bật đen lên, cô đi về phía một chỗ được che lại bởi miếng vải trắng, kéo nó xuống. Bên trong là một bức tranh về khung cảnh mùa mưa, những đóa cẩm tú cầu nỡ rộ hòa cùng cơn mưa rào, ở giữa bức tranh bóng dáng một người con trai che chiếc ô đen đang đi trong mưa. Người con trai đó thật xinh đẹp, một nét đẹp nữ tính nhưng cũng không thể chối bỏ rằng đó là một người con trai với khuôn mặt thờ ơ. Mái tóc trắng cùng đôi mắt xanh như đại dương, người thật đẹp, thật lộng lẫy làm sao. Nhưng mà bức tranh trong thật buồn bã và u ám, nó khiến cho bức tranh trong xấu đi rồi, làm xấu đi vẽ đẹp của người rồi...

Ôi, người nhìn xem. Tôi đã phá hủy bức tranh này rồi...

Rõ ràng nó phải rực rõ và tuyệt vời như người...

Vị thần của lòng tôi ơi.

Người sẽ tha thứ cho tôi chứ?

-o0o-

Ôi trời ơi, tui ngồi mò tới bây giờ mới xong chap này. Ngồi viết mà mỏi lưng gần chết luôn, tự nhiên nay siêng lạ kì. :)))))

Nhưng mà tui cũng lạ, khúc cuối khi lên ý tưởng viết ra tóm tắt là khác mà khi ghi lại thì liền đổi :))))? Tôi không hiểu mình nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net